TruyenHHH.com

Hao Da Vu Nc 18 Piecing Together


Lưu Vũ đang tập trung diễn thuyết về lịch sử hình thành liên bang thì bỗng dưng một người bạn cùng nhóm đi đến phía sau cậu, nhỏ giọng thì thầm. "Lưu Vũ, Đại uý đến tìm cậu."

Lưu Vũ nhíu mày truyền lời lại bảo người kia đợi một chút, nhưng chưa được bao lâu thì người vừa được nhắc tên đã tự tiện xông vào hội trường, bước lên bục giảng, trực tiếp bế Lưu Vũ rồi đi ra ngoài.

Cậu tất nhiên là phản ứng vô cùng mạnh, tay chân vùng vẫy đòi thoát khỏi vòng tay của người kia, miệng không ngừng mắng. "Uno Santa, bỏ em ra, em đang thuyết trình đó."

"Thuyết trình làm gì? Anh liên hệ với chủ nhiệm cho em điểm A+ cũng được."

"Anh có bệnh à? Đường đường là Đại uý quản lý học viện Lính gác mà không biết phép tắc gì cả? Chỗ này đâu phải anh muốn đến là đến?"

"Anh có bệnh thật đấy, nhìn anh này, xem có ổn không?"

Lưu Vũ lúc này mới chịu nhìn thẳng Santa, phát hiện đối phương đúng là không bình thường cho lắm, mồ hôi đã rịn ra ướt đẫm phần gáy, hơi thở vô cùng nặng nề, tin tức tố trên người toả ra đặc biệt nhiều.

"Không phải chứ? Anh có phải Dẫn đường đâu mà phát tình đột ngột như thế này?"

"Cái miệng nhỏ của em có thể nào nói chuyện ngọt ngào một chút được không? Anh là bị người ta dụ dỗ phát nhiệt đó."

"Ai hồ đồ thế?"

"Em gây thù chuốc oán rồi bắt anh nhận hậu quả hết đấy, cái cậu gì từng ở chung kí túc xá với em không hiểu sao lúc phát tình lại chui vào nhà vệ sinh của Lính gác, rõ ràng là gài bẫy."

Lưu Vũ lại giơ móng vuốt mèo. "Ây da ai gây thù chuốc oán cơ? Rõ ràng là cậu ta thích anh, xong do anh kết hợp với em nên mới ghét luôn cả em, bắt nguồn ở chỗ anh sao bây giờ lại đổ lỗi sang cho em rồi?"

"Thôi được rồi bạn nhỏ, thương em nhất, đừng so đo nữa, giúp anh một chút đi."

Uno Santa hướng đến bãi đậu xe, lại tăng tốc độ của bước đi lên một chút, học viện của Lính gác và Dẫn đường được ngăn cách bởi một hành lang dài, đến đây lại phải đi lên vài tầng mới tìm được đến chỗ của Lưu Vũ, thời gian Santa chịu đựng từ lúc phát nhiệt đến bây giờ quả là không hề ngắn.

Mở cửa xe, đặt Lưu Vũ lên hàng ghế sau, Santa sau khi điều chỉnh không gian cho rộng thêm thì cũng chen mình vào.

Lưu Vũ ngay lập tức càu nhàu. "Ban ngày lại phải làm chuyện này với anh, không có hứng thú gì cả."

Lưu Vũ tuy bị ôm trong lòng, ngửi mùi tin tức tố đến mức xảy ra phản ứng nhẹ, cả người trở nên đỏ ửng và nóng ran nhưng vẫn không chịu ngoan ngoãn, châm ngôn sống của cậu dường như là trời sập cũng phải dội nước lạnh lên người Uno Santa, phải càu nhàu, mắng quở thật nhiều mới chịu.

Uno Santa tất nhiên là quen với tính cách này của Lưu Vũ, cũng chính vì những điều nhỏ nhặt đáng yêu như thế này đã làm cậu trở nên thật đặc biệt, khiến anh tình nguyện bỏ qua đám đông ngoài kia để mà điên cuồng theo đuổi cậu, gạt đi cả tôn nghiêm của một vị lãnh đạo cấp cao quyền lực đầy người. Và cũng chỉ có Santa mới biết cách dỗ ngọt cậu, anh phát hiện Lưu Vũ rất dễ mềm lòng mỗi lần anh bắt chước người khác làm nũng, ví dụ như bây giờ, Santa bĩu môi nói. "Em đã để anh đánh dấu em rồi, phải chịu trách nhiệm với anh đi chứ."

Lưu Vũ ngay lập tức phì cười. "Anh nói chuyện có ngược ngạo quá không vậy? Chẳng có Lính gác nào như anh cả."

Đồng thời cậu cũng bắt đầu vươn tay cởi áo khoác của Santa, sau đó lại đến áo sơ mi. Santa đương nhiên cũng giúp cậu, trong mấy chốc cả hai đều đã vào trạng thái sẵn sàng cả rồi.

Lưu Vũ ngồi dậy, tìm đến phần dưới ấm nóng của đối phương, dùng tay xoa xoa trêu chọc một chút sau đó trực tiếp cúi đầu ngậm lấy, Santa ngay lập tức bật ra một tiếng thở phào sung sướng, cảm giác thoải mái giống như bản thân vừa được chườm lạnh vậy.

Vấn đề muôn thuở vẫn luôn nằm ở chỗ của Santa quá lớn, Lưu Vũ dù từng làm nhiều lần nhưng vẫn chưa thành thạo được, đôi lúc còn bị nghẹn, nên hôm nay chỉ dám ngậm vào phân nửa, tuy vậy phần môi vẫn không tránh được cảm giác đau rát. Qua một lúc lâu Santa mới chịu giải phóng, một phần bị bắn ra ngoài, một phần được Lưu Vũ giữ lại, sau đó bất thình lình mà nuốt xuống.

"Bé con em giỏi quá, bây giờ để anh giúp em nhé?" Santa giải phóng được phần lửa của mình liền trở nên tỉnh táo hơn, nhanh chóng nắm lại phần chủ động mà ngồi dậy, điều chỉnh tư thế của Lưu Vũ sang thế chống tay và đầu gối xuống ghế của xe. Tay Santa không nhịn được mà xoa xoa phần mông trắng nộn của Lưu Vũ vài cái rồi mới mò đến cửa huyệt ấm nóng đằng sau, chầm chậm đưa ngón tay vào dò thám.

Một bên dùng tay mở rộng, một bên cúi người xuống trải dài vết hôn lên lưng Lưu Vũ, sự bận rộn của Santa được đền đáp bằng tiếng rên dài của đối phương, mỗi lần như thế anh lại cho thêm vào một ngón tay, linh động khuấy đảo, sờ hai vách mềm ẩm bên trong đến nghiện.

"Hôn em." Lưu Vũ cất tiếng nỉ non, Santa ngay lập tức chiều ý mà rướn người lên bắt lấy môi của đối phương, mãnh liệt hôn xuống, dây dưa triền miên mãi chẳng chịu buông.

Santa đột nhiên rút hết tất cả ngón tay mình ra, Lưu Vũ hụt hẫng định kêu lên thì phía sau liền bị lấp đầy bởi thứ to lớn kia. Dù đã cất công mở rộng nhưng chiều dài thực tế chênh lệnh với ngón tay rất nhiều, Lưu Vũ có phần vẫn chưa thích nghi được, cả người bị phủ lên một lớp mồ hôi lạnh, phía dưới cũng căng thẳng ôm chặt lấy đối phương, khiến Santa cũng khó mà động.

"Bé con thả lỏng đi nào, như vậy sẽ càng đau em hơn." Santa vuốt vuốt phần lưng trần của người dưới thân để trấn an, Lưu Vũ nghiến răng chịu đựng qua cơn đau một lúc lâu mới chịu thả lỏng người, Santa ngay lập tức nắm bắt thời cơ rồi chầm chậm di chuyển.

Khoái cảm vồ vập ập tới, Lưu Vũ không nén được mà bật ra tiếng rên theo mỗi lần bị Santa chạm đến điểm sâu nhất, tốc độ của đối phương ngày một tăng, cậu thoả mãn đến mức muốn lạc đi cả tông giọng.

Santa lại lật người Lưu Vũ để cậu nằm xuống thoải mái hơn, hai chân của Lưu Vũ cũng tự động xiết lấy phần eo của đối phương, ghì chặt anh vào người mình.

Từng đợt thúc của Santa mang theo lực đạo cực kỳ lớn, giống như là muốn đâm xuyên cả người cậu. Khi điểm sâu nhất kia bị chạm đến, Lưu Vũ bị kích động đến mức chảy cả nước mắt sống, miệng bật ra âm thanh nhỏ vụn để van xin. "Santa, chỗ đó không được a."

Lời của Lưu Vũ lúc này vào tai Santa lại giống như là lời khích lệ, anh liền đỉnh liên tục vào điểm kia, Lưu Vũ bị kích thích, sung sướng đến hoa cả mắt, phía dưới cũng không nhịn được mà tự giải phóng ra, toàn bộ đều dính lên phần bụng săn chắc của đối phương.

"Thích lắm phải không?"

Lưu Vũ sau khi bắn liền có chút mệt mỏi, miệng chỉ phát ra vài tiếng rên hừ hừ nho nhỏ. Santa lúc này lại tăng tốc độ, mạnh mẽ đến mức như thể xe bị rung lắc đến mức phát ra tiếng cọt ket, qua một lúc mãnh liệt xâm nhập mới chịu bắn ra lần thứ hai.

Cảm nhận bên trong mình bị lấp đầy bởi thứ dịch kia, tuy ấm nóng nhưng cơ thể cậu lại phản ứng bằng cách run lên một đợt, Santa liền cúi xuống ôm lấy cậu vỗ về, một tay bên kia cũng chỉnh lại nhiệt độ trên xe tránh để cậu bị lạnh.

Lưu Vũ lúc làm xong sẽ đặc biệt dính người, tuy mệt mỏi nhắm mắt muốn ngủ như tay lại ghì chặt lấy Santa không buông, ở phía dưới cũng giữ như thế không cho cơ hội rút ra.

Santa lấy áo đắp lên người cậu sau đó yêu chiều ôm người yêu nhỏ vào lòng, tỉ mỉ quan sát biểu cảm hiền diệu ngoan ngoãn hiếm thấy của cậu. Lưu Vũ suy cho cùng thì giống như một con mèo nhỏ, bình thường sẽ rất hung hãn ngạo kiều, xù lông với tất cả mọi người, nhưng sẽ có đôi lúc vô cùng nhu thuận, uỷ thác hết bản thân mình cho đối phương chiều chuộng, người đó tất nhiên chỉ có thể là Uno Santa.

Santa vén phần tóc mái của Lưu Vũ, sau đó lại không nhịn được mà hôn hôn lên phần má ửng hồng của cậu, miệng còn thì thầm ba chữ Anh yêu em, âm lượng cực nhỏ để không đánh động đến Lưu Vũ đang lim dim ngủ.

Uno Santa ngắm cậu càng lâu thì lại càng phải tự nhủ bản thân phải bảo hộ em thật tốt, gọi là nuông chiều em đến sinh hư cũng được, nhất định không để ai làm tổn thương em, để em luôn vui vẻ, tình nguyện cả ngày nghe em mắng cũng chính là phước lành.

End

formyliuyu
210530

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com