TruyenHHH.com

Hanh Trinh Tro Thanh Ban Gai Cua Cao Thu Game Sieu Cap Huong Noi

À thì cũng không phải chuyện gì quan trọng.

Chỉ là tôi mới phát hiện ra, à không chỉ là suy đoán thôi: Phú thích Dung.

Chuyện là hôm nay, sau khi buổi lễ kết thúc, chúng tôi ra quán cafe gần trường như đã kể. Lúc ra bãi xe của trường,  Phú đột nhiên đòi chở Dung???? Hoặc Dung chở nó. Má nó to con như vậy mà bắt một đứa bé xíu như Dung đèo nó thì nó là hiện thân của Polpot. Tự dưng lúc đấy tôi lại không nghĩ gì cả. Chỉ đơn giản là nếu nó chở Dung vậy tôi thì sao? Tôi sẽ phải đi bộ á? Tôi hỏi vì sao lại muốn như vậy? Nó nói do Đăng chạy quá ẩu mà nó thì không muốn ai chở mình nên Phú không chịu ngồi xe với Đăng. Phú nằng nặc đòi ngồi xe Dung như một đứa 5 tuổi. Tôi và Dung bất lực nhìn Đăng, nó im lặng ngồi trên xe bấm điện thoại không thèm ngó ngàng đến thằng bạn đang quấy phá này.

Haizz. Lúc đó biết vậy tôi tọt mịe lên xe Đăng mà ngồi luôn. Sau một lúc lắng nghe Dung chửi, Phú ngoan ngoãn đội nón lên xe Đăng ngồi. Tôi thì phải chở Dung?

"Ủa xe mày mà?"

"Hihi. Theo tao thấy thì chân mày dài hơn nên để mày chở thì chắc chắn an toàn."

Vậy đó. Theo cái lý do xàm chó của nó thì tôi phải chở. Đăng đi trước để trả tiền xe cho chúng tôi. Tôi nói thật nhé, Phú nó thấy Đăng trả tiền xe giúp chúng tôi mà nó còn cảm động thì huống chi là tôi. Tôi và Dung bon bon phía sau. Đột nhiên tôi sực nhớ ra lời Phú lúc ở nhà vệ sinh liền hỏi Dung.

"Ê con heo nó nói cái chuỗi 10 ngày là sao mày? Tao nhớ làm gì có chuỗi nào?"

"Cái chuỗi thắng game 10 á. Không phải chuỗi tít tóc đâu. Lúc nãy nó đang bực vì vụ bạn nó làm đứt cái chuỗi 200 của tụi nó nên nói nhầm thôi"

Có thắc mắc sao tôi không phát hiện ra ngay lúc đó không? Tại bận nhìn Đăng á. Tôi chỉ nhớ chúng tôi có hẹn đi cà phê thôi à lý do thì chịu đấy.

Lần thứ hai là ở quán cà phê. Dung vào kiếm chỗ đầu tiên trong khi tôi đi order nước. Phú vào quán thấy Dung ngồi một mình nên định ngồi kế nó. Mé cái thằng này có biết nghĩ đến tôi không vậy? Tôi chạy thật nhanh trước khi Phú có ý định đặt đít xuống rồi "ê" một cái thật to. Phú lủi thủi né ra cho tôi vào. Tôi ngồi phía trong cùng còn Phú vì muốn ngồi ngoài để đi lấy nước theo lời của nó( thật ra là muốn ngồi đối diện Dung) liền đẩy Đăng vào trong cùng tức là đối diện với tôi. Vì ngồi ngoài nên Dung xung phong đi lấy nước, Phú cũng lon ton chạy theo phụ. Có 4 ly nước với 3 bánh ngọt cũng bày đặt phụ? Ủa vậy là có mình tôi ở lại với Đăng thôi này. Sao lại để tôi ở lại một mình? Nó biết tôi để ý Đăng à??? Sợ nha trời.

Tôi tắt điện thoại rồi ngồi ngắm Đăng. Có lẽ mãi chơi game nên nó không để ý tôi đang nhìn nó. Tôi thấy con ngươi nó hình như dao động, có liếc lên phía tôi một lần. Tôi thấy không ổn nên lại mở điện thoại vào trận nó đang chơi để xem. Phú và Dung trở về, Dung tay không đi về còn Phú thì tất nhiên là bưng khay nước rồi. Trong lúc ngồi, tôi thấy Phú nhìn Dung hơi lâu đấy. Lúc Dung cần lấy đồ thì nó đều ga lăng hết mức, chạy đi lấy giúp. Ừ giỏi. Đăng có vẻ không thích những thứ ngọt nên gọi trà đào 30% ngọt? Ủa uống trà đào mà đỏi giảm ngọt hả? Nó không ăn bánh ngọt và tôi cũng vậy, tôi ăn bánh tráng.

Rồi tối nay, khi đang mãi nghĩ về ngày đầu chúng tôi gặp nhau, tôi cũng chợt nhớ ra một số chi tiết:

Hôm đấy, khi tôi bước vào lớp, mọi chỗ đều có người ngồi. Trong đó có 2 bàn là có 3 người mà có 1 bàn toàn nam nên tôi chọn bàn có 1 bạn nữ. Tôi bẽn lẽn hết mức, tiến lại bàn .

"Òm... hé lô mấy bạn nha. /etou/ Cho mình ngồi với được không?"

Một bạn nữ xinh xắn dịu dàng trả lời

"Bạn ngồi phía ngoài nha. Ê xích vô cho bạn ngồi"

Bạn nam ngồi kế đang chuẩn bị quay xuống sau khi nghe bạn nữ nói thì mất phương hướng mà đập đầu gối vào bàn rồi la lên.

"***"

Có phải giờ sinh học đâu má? Bạn nam ngồi phía trong thì im lặng mà kéo cái loa đang la lối kia xích vào. Tôi ngồi vào chỗ và gật đầu cảm ơn. Tôi tính đợi người ta làm quen trước cơ mà chắc tại không đủ sức hút nên ngồi được 10 phút vẫn thấy bạn nữ ngồi im nhìn xuống mặt bàn.... Tôi đành phải chủ động. Người luôn chủ động cua trai như tôi thì sợ gì chứ! Cố lên nào. Fighting

"Bạn tên gì dạ?"

"Mình là Thụy Dung, Phạm Thụy Dung. Là Thụy nha, không phải Thùy"

"Oh, tên bạn hay ghia hihi. Mình là Hạ Anh, Hạ là mùa hạ ấy, tên nghĩa là vừa thông minh vừa hoạt bát như trẻ con mùa hè."

"Tên bạn hay ghê á. Bạn họ gì?"

"Ùm... mình họ Diêu, do nhà nội mình gốc Hoa nên mình có họ này"

"Tên đẹp mà họ cũng đẹp. À đúng rồi, bên cạnh mình là Quốc Phú, bạn học cấp hai của mình. Còn bạn nam bên kia thì mình chưa làm quen"

Phú nghe có người réo tên mình liền quay lên nhìn.

"À, he lô bạn nha, mình tên Hạ Anh"

Phú lịch sự chào lại rồi huých tay vào bạn ngồi trong cùng. Có vẻ cú đó khá đau, bạn nam đau đớn nhăn mặt nhìn lên chỗ Phú, nó hất đầu về phía tôi. Tôi vẫy tay chào rồi nở một nụ cười công nghiệp, bạn nam chỉ gật đầu cho có lệ rồi tiếp tục cuối xuống bắn game.

/Duma tao chưa kịp nói gì mà?/

"Nó tên Đăng, Minh Đăng ấy. Nhát gái với trầm tính lắm"

Đăng giật mình liếc Phú rồi tiếp tục chơi game. Phú nói xong tiếp tục quay xuống tiếp tục cuộc trò chuyện với mấy bạn bàn dưới. Tôi và Dung tiếp tục giới thiệu và hỏi thăm.

Tua đến đoạn Dung kết bạn với tôi và rủ tôi vào game. Nó nói Phú rủ nó nên nó rủ tôi chơi cùng. Cũng may là rank chúng tôi same same nhau mà để an toàn thì chỉ chơi đấu thường. Tôi vào phòng thì thấy có 3 người: Dung, Phú và... ai đó. Tôi thấy để tên gì mà trẩu :
QPdeptraidanhhay???
TDdangyeus1tg???
Ontop???

Tôi là bình thường nhất. Vì đang call với Dung nên tôi tiện hỏi người đó là ai, nó bảo là Đăng. Phú với Đăng đang chơi thì thấy Dung online nên Phú mời Dung chơi cùng và Dung mời tôi. Trong đội hình thì Dung là rank thấp nhất rồi đến tôi và Phú, Đăng thì out trình mnr. Nghe bảo Phú kéo rank Dung nên mới lên được như thế này.

Trọng tâm đây này: Dung chơi giỏi SP, thế là Phú đòi pick AD trong khi Đăng hỏi sao không đi TOP giống những trận khác. Thôi kệ, miễn đừng dành MID của tôi là được. Trong trận thì Phú toàn bay ra chết dùm Dung, SP gì mà 09/05/13 còn AD thì 03/10/09. Tưởng đâu SP ks không đó, Dung thì chửi Phú um sùm, AD thì lo chạy trước đi cứ đứng đó làm gì. Phú thả emoji cười hì hì? Nhưng Đăng gánh nên vẫn thắng. Trận sau tôi bị dành MID đành đi TOP, gì chứ tôi chơi được full lane mà. Trận này tôi gánh, bên kia có con nhỏ aya thấy bên này có nắc cái là dí theo... nên không làm gì được. Hai đứa kia thì vẫn tiếp tục vậy. Haiz. Hai trận thắng liên tục khiến cơn hưng phấn tăng lên, tôi nhắn thẳng vào box chat yêu cầu chơi đấu rank. Hai người kia đều đồng ý, còn Dung thì lo gì khi đã có 3 cao thủ.

Tôi kết bạn với Phú và Đăng, rồi vào phòng. Tôi và Đăng sẽ giữ nguyên lane MID và rừng, Phú thì chuyển qua SP để hỗ trợ Dung đi AD. Trừ khi bị chiếm lane thì MID sẽ nhường cho Dung. Thắng thêm 5 trận đấu hạng nữa, tôi hăng máu nhắn vào box chat:

: Khi nào defeat thì off

TDdangyeus1tg: rank t phụ thuộc vào chúng m

QPdeptraidanhhay: máu

Ontop: ok

Đến trận thứ 11 kể từ lúc đầu rank thì chúng tôi thua nên nghỉ game, vả lại cũng đã hơn 10 giờ tối rồi. Cái mắt tôi sắp lồi ra rồi đấy. Sau cái chuỗi 10 ấy thì Dung có tạo group. Ủa nhớ nhỏ này ít nói mà ta? Group là cái đám bắn game với nhau, nó hẹn đi cafe ăn mừng rồi mong sẽ đoàn kết, vui vẻ với nhau hết năm cấp 3. Hẹn vào ngày khai giảng, là tuần sau.

Chỉ có vậy thôi cũng đủ thấy Phú thích Dung. Tôi liền nhắn tin hỏi Dung xem nó phát hiện ra gì không thì nó rep như vầy này:

"thì chắc là m thic Đăng?"

?? Sao chuyện người khác thì lẹ mà chuyện mình thì ngu thế em ơi. Tôi tiếp tục dò hỏi thì Dung kể là năm nó chuyển vào lớp Phú thì thằng cha đó chính là bạn cùng bàn và hay giúp đỡ Dung nên khi biết cả hai học cùng lớp thì Phú liền liên hệ Dung hỏi xem có ngồi gần nữa không. Dung vốn không quen ai nên cũng đồng ý ngay. Còn Đăng thì quen Phú khi học thêm chung năm lớp 9. Ủa vậy có tôi là người xa lạ à? Nhưng nhìn cái cách Phú đối xử với Dung là nhận ra ngay mà nó không thấy thì là cố tình hay ngu thật thế? Thôi kệ, tôi sẽ quan sát xem có nên đẩy thuyền không.

Hai đứa chúng nó mà yêu nhau thì tôi với Đăng coi như khổ, suốt ngày ăn cơm tró, làm hai cái bóng đèn di động.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com