TruyenHHH.com

Hanh Trinh Hanh Phuc 12 Chom Sao

Nữa tiếng đồng hồ sau, lại thêm 3 người ngủ nữa và lần này là... HOÀNG TỬ NGỦ TRONG RỪNG!!!
Vâng, đó chính xác là ba chàng trai đẹp "toẹt" vời ông mặt trời đang ngủ với cái tướng đẹp đến "toẹt" thực vì... quá cực. Nhìn là thấy cực rồi nói chi nằm theo kiểu đó nữa.
Hoàng tử num-bờ-quăn: Mr. Ngưu. Vâng thưa quý vị, anh chàng nì sở hữu một vòng hai nở nàng như cái bánh bao. Là người nằm với cái tướng: mặt quay lên trên mông quay xuống dưới chân vắt lên cổ Mr. Mã, tay dang rộng như muốn ôm cả thế giới, miệng há ra như giếng trời và lâu lâu lẩm bẩm vài từ không nghĩ.
Hoàng tử num-bờ-tru: Mr. Mã. Đây là anh chàng mang danh lãng tử đứng nhất nhì trường không kém gì Mr. Song. Ban ngày thế thôi chứ ban đêm khác hẳn a~Để Au giới thiệu: cái mặt "đập chai" ngủ gối lên chân Mr. Xử và đang trong vòng... chân của Mr. Ngưu. Hai tay để sau gáy, hai chân kẹp một chân đạp vào mặt Mr. Ngưu một chân cong vòng như cây cầu. Cộng thêm cái mặt khả ố vô tận cùng.
Và cuối cùng, hoàng tử num-bờ-tri: Mr. Xử. Theo phương pháp loại trừ, anh chàng này ngủ được nhất nhưng nhìn tổng quát, anh chàng này chẳng thua kém bất cứ... thằng bờm nào trên thế giới. Anh đây ngủ với tư thế ngồi, lưng dựa vào tường, tay khoanh trước ngực, đó là phần tốt. Chân vắt lên ghế, mắt mở (ngủ mở mắt), miệng há không to nhưng tiếng ngáy thì như mấy phát súng kèm thêm "dòng nước tinh khiết tuôn ra" từ miệng ảnh, và đây là phần xấu.
-...="=_Bình bình, Giải giải, Yết yết bất động toàn tập.
-Ừm... chắc họ mệt lắm rồi..._Giải giải cười trừ.
-Thế thì cũng phải biết giữ ý tứ một chút chứ!_Bình bình nhăn nhó.
-Chắc phải tách bọn họ ra thôi, để vậy lúc thức dậy còn khinh khủng nữa đấy._Yết yết đưa ra ý kiến.
-Ừ..._Bình bình và Giải giải nhìn nhau chốc lát rồi gật đầu.

~~~~~o-O-o~~~~~
-Cái tên mập này, ăn cho lắm vào làm cái quái gì chứ...??!!_Bình bình xách chân Ngưu ngưu kéo như kéo bao tải.
Bịch!
-Ôi chết mất! Bộ bụng tên này có 20kg sắt ở trỏng à?!_Bình bình nhăn nhó.
-Khò... ưm... khò..._và câu trả lời là đây.
-Đồ con heo!_Bình bình bực mình quay đi.
-Đồ con heo... nếu cậu là con heo của tớ thì hay biết mấy..._Bình bình ngồi xuống, suy nghĩ về ký ức năm xưa.
Bỗng Ngưu ngưu trở người, và bất chợt tay ảnh choàng lấy Bình bình ôm vào lòng.
-Ơ... này..._Bình bình ngạc nhiên, nhưng chỉ lên tiếng, không phản kháng như mọi khi.
-Cảm giác này... có... có phải là..._Bình bình mở to đôi mắt, nước mắt dâng lên nhưng lại nhanh chóng hạ xuống. Đôi mắt lấp lánh nhìn anh, khẽ cười, Bình bình nhắm mắt lại tận hưởng cảm giác rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

~~~~~o-O-o~~~~~
-Nhân Mã..._ Giải giải khẽ gọi tên anh, cô vẫn thắc mắc câu nói ban nãy của anh.
Nhẹ nhàng đỡ anh xuống dựa vào tường, cô lấy tay vuốt nhẹ mái tóc anh.
-Cậu... rốt cuộc mọi chuyện là sao? Mình không hiểu..._ Giải giải khép hờ đôi mắt, chân mày tạo nên một đường cong, đôi môi nhỏ mấy máy vài lời.
-Nhân Mã à..._cô nhìn anh, nhìn khuôn mặt điển trai kia đang ngủ rồi thở dài.
Cô ngồi xuống cạnh, nhắm đôi mắt lại và để cơn buồn ngủ ập tới.
Một lúc sau, sau khi Giải giải đã ngủ say...
-Cự Giải à..._Mã mã mở mắt nhìn cô, lòng thắt lại.
Cô khi ngủ thật đẹp, cứ tựa như thiên thần. Anh lấy tay kéo cô dựa vào vai mình rồi hôn nhẹ lên mái tóc mượt mà kia. Cơn buồn ngủ lại ập đến, một lần nữa.

~~~~~o-O-o~~~~~
-... Đồ ngốc!_Yết yết kéo anh vào góc tường rồi lấy khăn giấy chùi "dòng nước tinh khiết tuôn ra" từ miệng ảnh.
-Thức thì nhìn thư sinh lắm! Ngủ thì chèo bèo ra! Đúng là sự thật phũ phàng._Yết yết khẽ nhăn mày nhưng miệng lại nở một nụ cười ấm áp.
-Ưm... ư... ưm..._miệng Xử xử mấp máy vài tiếng nghe như em bé.
-Đúng là em bé hết sức!_Yết yết "bồi" thêm một câu trước khi rời đi.
-Ai em bé hả?_một giọng nói nam vang lên sau cô kèm theo cái gì đó đang kéo cổ tay cô lại.
-Ơ..._Yết yết ngây người ra.
-Xem ai là em bé nè! Mặt ngây ra thế này cơ mà!_Xử xử mỉa mai.
-Này! Buông ra!_Yết yết thoáng đỏ mặt đẩy anh ra.
-Không thích! Làm gì được nhau!_Xử xử nhếch môi, tay ôm chặt cô hơn.
-..._giờ thì mặt Yết yết đã đỏ như trái ớt chín, cô ngồi yên chẳng nói gì.
-Cô mới là đồ ngốc đấy! Ngủ đi!_Xử xử cốc nhẹ đầu cô kèm với câu nói ẩn ý. Sau đó là câu mệnh lệnh.
-Tôi..._Yết yết tính phản kháng nhưng có một cái gì đó từ Xử xử làm cô cảm thấy... sợ.
-Nghe lời đi!_một câu mệnh lệnh nữa tiếp tục được buông ra.
-...*gật*_Yết yết gật đầu rồi ngả đầu vào vai anh, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
-Scoprio Thiên Yết..._Xử xử gọi tên cô, có vẻ như một bí mật sắp được phát hiện.
Và tất nhiên sau đó, anh ta cũng "gáy" khò khò luôn.

~~~~~o-O-o~~~~~
Phòng học của lớp 10Z im lặng hẳn. Chỉ có gió ghé thăm, nắng cười khúc khích, mây hiền từ nhìn. Mọi thứ thật bình yên trôi qua nhẹ nhàng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com