C34: Xin đừng làm đau bản thân
BLV số 1: Vậy là có sự thay đổi nhân sự ở ván 2 này. Poby sẽ thay vị trí của Faker vì lý do sức khỏe.BLV 2: Có lẽ là vấn đề tái phát chấn thương của cậu ấy. Trong ván 1, tôi thấy rất nhiều lần cậu ấy đã phải nắn cổ tay của mình. Hy vọng mọi chuyện vẫn ổn cho tuyển thủ Faker.Trận đấu kết thúc với tỉ số 2-1 nghiêng về T1. Một chiến thắng vất vả dành cho T1 khi có sự thay đổi bất đắc dĩ từ vị trí đường giữa. Sau khi trận đấu kết thúc, đã có rất nhiều đồn đoán về tình hình tái phát chấn thương của Faker. Điều này mang đến chút lợi thế cho đối thủ của họ ở lượt trận BO3 cuối tuần là Kt Rolster. - Anh chơi thân với Faker hyung vậy, anh hỏi dò thử xem anh ấy có phải đang gặp trấn thương không? - Để làm gì? (Kyu cau mày, quay sang đáp lại Pyosik đầy ngờ vực)- Thì nếu ảnh chấn thương, không phải chúng ta sẽ ở kèo trên sao? T1 sẽ mất đi 50% sức mạnh nếu không có anh ấy.- Vớ vẩn! Lo mà chơi cho tốt đi. Đừng để Oner đè đầu cưỡi cổ nhóc.Boseong ngồi một bên nghe hết cuộc nói chuyện của 2 người. Cậu khá bát ngờ khi biết anh lại tái phát chấn thương. Cậu vội lướt mạng nghe ngóng chút thông tin vụ việc này. Cậu không khỏi xót xa khi nhìn thấy anh nhăn nhó. Chắc hẳn anh ấy đã phải cố chịu đựng đau đớn trong suốt ván 1. Biết làm sao bây giờ? Ngay lúc này cậu chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên cạnh anh, chăm sóc cho anh thật tốt. Nhưng cậu lấy tư cách gì để quan tâm anh đây? Khi mà vị trí đặc biệt trong trái tim anh vẫn luôn là thằng nhóc cao kều đó???[Bạn có tin nhắn mới]Siwoo: "Mày với Sanghyeok hyung sao rồi?"Boseong: "Chẳng đến đâu cả!"Siwoo: "Tao tưởng Jihoon với Sanghyeok hyung đã kết thúc và mày đã cướp được người ấy?"Boseong: "Anh ấy quay lại với thắng nhóc đó rồi!"Siwoo: "Thật ư? Sao may chắc chắn vậy?"Boseong: "Nhiều sự việc mà em đã tận mắt nhìn thấy nên...chẳng thể nào sai được!"Siwoo: "Nhắc mới nhớ, ở trận đấu gặp T1 tuần trước. Tao bắt gặp 2 người đó ôm nhau ở hành lang. Hóa ra bọn họ lại quay lại rồi à?"Boseong: "Họ ôm nhau thật á?"Siwoo: "Thật! Tao cũng khá sốc vì nghĩ rằng Sanghyeok hyung đã đá thằng nhóc đó rồi cơ!"Boseong: "Ước gì em có được chuyện tình cảm suôn sẻ như anh và Jaehyuk hyung nhỉ"Siwoo: "Tao nhường Jaehyuk cho mày đấy. Hốt nó ngay và luôn dùm tao đi!"Boseong thở dài. Thật tuyệt vời khi yêu và được yêu. Còn gì mãn nguyện hơn khi người mình yêu cũng yêu mình. Cho dù có cách trở về địa lý như họ thì cậu cũng cam chịu.Chủ nhật đã đến. Đúng với dự đoán của mọi người, Poby ra sân đấu với vị trí midlane thay cho Faker - người được cho là đang gặp chấn thương cổ tay. Ván 1 diễn ra với vô vàn lỗi sai đến từ T1. Họ thi đấu rời rạc, thiếu sự kết nối giữa các thành viên. Minseok đảm nhận vị trí call team thay cho Faker và việc này vẫn chưa phát huy được chút lợi thế nào dành cho T1. Một kết quả thua chóng vánh là điều hiển nhiên đối với họ. Tình thế bắt buộc, dù vẫn chưa thật sự ổn với cái cổ tay của mình nhưng Faker vẫn đề nghị HLV Tom cho mình được ra sân thi đấu thay cho Poby. HLV Kkoma không đồng ý với điều này, ông không muốn đánh cược sức khỏe của Faker.Trước sự nài nỉ của Faker, cuối cùng anh cũng nhận được cái gật đầu từ Kkoma. Anh cố thả lỏng cổ tay và tự an ủi mình mọi thứ sẽ ổn thôi. Ở phía đội diện, ánh mắt Boseong dán chặt lên người anh. Cậu thực sự muốn chạy đến mắng cho anh một trận. Người không trân trọng sức khỏe của mình một chút nào. Anh thật biết cách làm cậu lo lắng. Với sự trở lại của Faker, T1 đã dành chiến thắng nghẹt thở ở ván thứ 2. Tưởng chừng như họ sẽ lấy lại được khí thế của nhà ĐKVĐ thế giới mà kết thúc trận đấu với thắng lợi 2-1 thì Faker lại có những tình huống di chuyển hớ hênh cũng nhưng pha ulti trượt khiến bản thân bị bắt lẻ và phải nằm xuống rất nhiều lần. Kết qua là 2-1 nghiêng về cho Kt Rolster. Với trận thua này, T1 đánh mất vị trí thứ 5 vào tay Kt Rolster và rớt xuống vị trí thứ 6 trên BXH. Khi cả team đã lên xe chờ đợi để ra về thì Faker vẫn trốn ở 1 góc đâu đó và không ngừng đổ lỗi cho bản thân mình. Anh không ngừng trách móc màn trình diễn của chính mình. Sự bực tức và cảm xúc dồn nén bấy lâu nay bộc phát. Anh không ngừng đấm thật mạnh vào bức tường trước mắt mà không hề cảm thấy chút đau đớn nào. Bàn tay gầy gò đó liên tục tự làm tổn thương mình đến rướm máu kèm theo đó là những lời nói chửi rủa bản thân không ngừng được thốt ra từ chính chủ nhân của nó. - Chết tiệt! Anh làm cái quoái gì vậy?Boseong vội vàng ngăn cản Sanghyeok. Cậu không khỏi xót xa nhìn bàn tay trầy xước đầy máu đó. - Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt! CHẾT TIỆT! Lee Sanghyeok, em không cho phép anh làm đau bản thân mình như vậy! Nếu muốn đấm, hãy đấm vào em đây này. Có chuyện gì buồn bực, hãy trút hết lên người em đi! Đừng làm như vậy nữa. Sanghyeok chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, nắm chặt đôi bàn tay rướm máu đó, anh đấm một cú trời giáng vào mặt Boseong!- Đúng rồi đó. Nếu đánh em khiến anh ổn hơn thì đánh tiếp đi!Nắm đấm ấy định tiếp tục ra tay nhưng lại dừng lại giữa không trung vì do dự. Anh không nỡ xuống tay với Boseong. Không có cách nào đối mặt với cậu nhóc, anh chọn cách trốn tránh.Boseong nhanh tay kéo anh lại, ghi chặt anh trong vòng tay của mình.- Buông anh ra đi! - Không muốn! Chết tiệt! Không muốn một chút nào hết! Em không buông!- Đừng có ôm anh khi mà em đã có người yêu. Đừng có gieo hy vọng cho anh rồi lại nhẫn tâm cướp hết đi. Thậm trí hai người đã có em bé nữa rồi đó. Hãy giữ khoảng cách một chút!- HẢ?- Đừng cố lừa dối anh!- Khoan đã, anh nói cho rõ đi. Đừng có trốn tránh em. - Cô gái tóc dài đó...không phải hôm trước em cùng cô ta đi khám thai sao? Trước đó anh còn gặp 2 người ôm nhau...- Dừng lại đi. Nếu anh muốn rõ, anh hoàn toàn có thế hỏi em mà. Đừng suy diễn vớ vẩn thế chứ?- Em lảng tránh anh suốt thời gian qua mà? Không điện thoại, không tin nhắn, không gặp mặt. Không phải mọi thứ quá rõ ràng sao? Em với Jihoon đều là những kẻ tệ hại như nhau thôi. Chơi đùa cảm xúc của anh vui lắm sao?- Chết tiệt. Đừng so sánh em với thằng nhãi đó. Hơn nữa...cô gái đó...là em họ em. Trời ạ! Chồng nó đi công tác ở Đài Loan nên không ai đưa nó đi khám cả. Dì đã nhờ em đưa nó đi vì dì không an tâm để con bé đi một mình. Mọi chuyện đơn giản chỉ có vậy thôi. Anh đang suy diễn thành cái gì vậy hả, Lee Sanghyeok???? Chết tiệt! Anh làm em phát điên mất. Đừng làm đau bản thân mình nữa. ----------------------------------------p/s: Còn đoạn dài nữa nhưng mà buồn ngủ quá rồi. T lặn tiếp đây!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com