Haitake Physiological Weakness
Vấn đề nan giải về câu chuyện yếu sinh lý và kết thúc có hậu cho một tình yêu đẹp.
Một người có tận hai người yêu không phải chuyện hiếm hoặc có thể là ngược lại. Những vấn đề đó đã hoàn toàn trở nên bình thường thậm chí phổ biến, họ chấp nhận mối quan hệ san sẻ một nửa trái tim của người bạn đời dành cho người còn lại mà không hề cảm thấy khó chịu hay tức giận. Và trên hết người ở thế bị động đã không còn cảm thấy áy náy, lo sợ với vấn đề bản thân có hơn một người yêu. Trái tim của loài người vốn vậy, rất tham lam chứa nhiều dục vọng độc chiếm, chỉ là đơn giản có ai chấp nhận một mối quan hệ tay ba, tay bốn hay không mà thôi. Một nửa mãi chỉ là một nửa, khi ghép lại chúng chính là một một mảnh tình tuyệt đẹp, hay con người gọi đó chính là tình yêu hoàn hảo. Ấy thế mà, có bao giờ con người chịu ngắm nhìn kỹ nó chưa? Hay chỉ đơn giản là xét qua vẻ ngoài lấp lánh của nó mà chẳng để ý rằng tận sâu bên trong trái tim của một vài người đang bị nứt ra thành một khoảng trống mà chẳng có ai màng tới mà dán lại.Anh em Haitani cũng vậy. Chúng là một mảnh ghép hoàn hảo đến ăn ý, với vẻ hào nhoáng được chau chuốt đến bóng loáng khiến nhiều kẻ bần cùng phải ghen tị muốn xé nát chúng ra thành nhiều mảnh. Nhưng có lẽ những kẻ ngớ ngẩn đó sẽ chẳng bao giờ nhận ra, đằng sau lớp mặt nạ hoàn hảo chỉ là nỗi yếu đuối cùng sự đơn độc đến khô quặn, được hình thành bởi những quá khứ chật vật trong đống bùn lầy bẩn thỉu của anh em Haitani. Chúng luôn dựa vào nhau, một tình yêu mà người anh chỉ cần em và đứa em chỉ cần anh mình. Một nửa mà hai kẻ cùng chung giác cảm hay hoan ái của xã hội giả tạo được ghép lại thành một trái tim nứt chẳng cần đến thứ gì có thể chữa lành. Tưởng chừng đó là một cái kết hoàn hảo cho cuộc sống bóng loáng, có một kẻ lại dám liều lĩnh bước chân vào cấm địa nguy hiểm của anh em Haitani. Nó tự ý dán lại những vết nứt trên trái tim đó bằng những sự vụng về ngây ngô, nó khăng khăng lau dọn từng thứ dơ bẩn mà chúng chẳng đoái hoài nhìn tới, nó ngây thơ tự bước đi rồi vô tình đặt chân vào mảnh nhỏ còn thiếu sót trong chúng và thế Hanagaki Takemichi là kẻ ngu ngốc đã chữa lành thứ trái tim yếu đuối của Haitani Ran-Haitani Rindou.Có một gã đàn ông kiêu ngạo từng nói: "Chẳng có một tu sĩ nào chưa từng gian dối. Cũng chẳng có linh mục nào là chưa từng phạm tội. Không có một tội lỗi nào mà không thể sám hối. Nhưng sẽ không bao giờ có sự tha thứ cho một kẻ phản bội." Đó hoàn toàn là sự thật. Nhưng với một xã hội khi con người chính là kẻ tham lam và anh em Haitani là một trong số đó thì chúng sẽ vui vẻ chấp nhận với một mối tình san sẻ nửa bạn đời của mình cho người anh, người em mà chẳng tị nạnh hay ghen tị hoặc có lẽ là thế? Tuy nhiên có một điều mà kẻ ngu ngốc đến mấy phải khắc ghi nhớ. Haitani là một bộ đôi tàn nhẫn, chúng sẵn sàng chia sẻ ban đời của mình nhưng không bao giờ chấp nhận cho bất cứ kẻ nào được đặt chân vào lãnh địa của chúng. Ba người là hoàn hảo cho một tình yêu hoàn chỉnh, vậy nên đừng dại dột mà bước vào trái tim đã được khóa lại.Vấn đề nan giải đã được giải quyết theo lối dẫn dắt câu chuyện và theo đó người ta thường nói tình yêu luôn kèm với tình dục. Đó là điều chắc chắn và cũng sẽ có rất nhiều điều gây tranh cãi về vấn đề thứ hai này và anh em Haitani tất nhiên cũng vậy.Dục vọng được chia làm hai giai thoại: thường là bộc phát bất thường hoặc đơn giản hơn là do phản ứng sinh lý mà anh em Haitani nói rằng nó xuất phát từ tình yêu nồng nàn dành cho người bạn đời của họ. Tuy nhiên Takemichi đã phủ nhận điều đó, thậm chí còn muốn đấm chết hai gã bạn đời của mình và gào thét lên với họ rằng:"Hãy kiểm soát con cặc của hai anh thay vì biện hộ trước cái não chỉ chứa toàn tinh trùng!" Tất nhiên đối với anh em Haitani họ đã cười phá lên trước câu trả lời hết sức ngây thơ của người bạn đời và phản bác ngay lại nó: "Tình yêu bé nhỏ của tôi ơi có phải em đang diễn giải một trò cười trong cuộc tình đêm nay không? " "Tốt nhất anh nên câm miệng đi Ran! Thứ tốt nhất trong tình yêu không nhất thiết phải là tình d-" "Trong một mối quan hệ nếu như người còn lại từ chối quan hệ thể xác thì đôi bên cần xem xét có nên tiếp tục hay không."" Anh cũng ngậm miệng lại đi Rindou! " Takemichi ngồi bệt xuống, cả người thở dài lấy một hơi như mệt nhọc lắm, hai tay vò nát lấy cái đầu đen."Nói chung quan hệ tình dục mỗi ngày là không tốt và trên hết em muốn nghỉ ngơi, dành thời gian nhiều cho bản thân." Tiếng xì cùng tiếng ế ới của anh em Haitani vang lên. Nhưng lần này Takemichi chẳng còn để tâm tới sự oai oán của họ mà chiều chuộng như trước. Đôi mắt xanh lúc nào cũng đầy ắp vẻ chịu đựng âu yếm đến giờ chỉ còn sự nghiêm túc tràn đầy quyết tâm nhìn anh em Haitani. Ấy thế Ran lại bật cười. "Này em hoàn toàn nghiêm túc đó!" Vuốt ve gò má người bạn đời rồi nhẹ nhàng đặt lên nó một nụ hôn phát ra tiếng chóc. Ngón tay Ran khẽ khàng gãi lấy cái cằm đối phương rồi nhoẻn cười trông đầy giễu cợt."Thay vì khăng khăng nói về vấn đề sức khỏe, vậy tại sao em không chấp nhận sự thật rằng bản thân quá yếu?" Nói xong tinh ý nháy mắt tới Rindou mà chẳng màng tới sắc mặt người bạn đời dần thay đổi."Em không để ý rằng mỗi lần chúng ta quan hệ xác thể mức căng nhất mà em đạt được chỉ dừng ở ba lần, thậm chí chỉ mới bắt đầu sang hiệp thứ hai em đã ai oán đòi dừng lại mà chẳng màng tới dục vọng của người bạn đời." Hôn lên bờ môi bé nhỏ lại bị tránh né khiến tâm tình Rindou cảm thấy khó chịu. Ấy thế cái ánh mắt xanh to tròn chỉ vừa lẹm một cái thôi đã khiến hắn thấy rùng mình và cảm nhận có điều gì đó không hay sắp xảy ra."Anh vừa nói cái gì? " Cái giọng ngọt ngào nũng nịu như mọi khi chẳng còn cất lên, thay vào đó là âm thanh thé thé gầm gừ như thể sẵn sàng gào thét đối phương bất cứ lúc nào, khiến Rindou cảm thấy không ổn liền nháy mắt đến anh trai mình. Vậy mà người kia hoàn toàn phớt lờ đi sự cảnh báo của người em."Ý Rin Rin muốn nói rằng:" Mặc kệ cái lắc đầu phản ứng kịch liệt của em trai, Ran chỉ bĩu môi mà dẹo giọng."Em bị yếu sinh lý đó bé cưng~"Chúa ơi, Rindou đang nghe thấy tiếng đay nghiền từ đôi hàm răng bé nhỏ của người bạn đời."Thay vì nói rằng em bị thứ bệnh chết tiệt đó thì anh không nghĩ đến em phải phục vụ đến tận hai người? Sẽ chẳng ai chịu nổi khi phải làm tình trong giới hạn đã quá một với mối quan hệ Threesome, mà thậm chí hai nửa kia của họ còn chẳng màng tới cảm xúc dục vọng của chính người bạn đời! Anh nghĩ ai sẽ chịu nổi nó?" " Cục cưng bé nhỏ của tôi ơi. Có lẽ em không biết rằng, em là người duy nhất bị yếu sinh lý mà chúng tôi g-" Một cú đấm hạ thẳng vào khuôn mặt và Ran hoàn toàn không kịp tránh né mà cứ thế lãnh chọn rồi ngã nhoài xuống nền sàn. Còn chưa kịp hoàn hồn thì bên tai gã đang vang vọng tiếng đóng cửa thật mạnh cùng bước chân rầm rầm như muốn đập nát ngôi nhà thân yêu của họ. Và thứ duy nhất gần kề bên Ran lúc này chỉ còn câu ca ai oán của người em trai. "Anh hại cả em rồi anh haiii."
Physiological Weakness hay nói đơn giản là Yếu sinh lý. Vấn đề khó nan giải cũng như dễ thường gặp trong các mối quan hệ đôi lứa khi bắt đầu tiến tới việc quan hệ tình dục. Nó rất bình thường và là một điều hiển nhiên cho việc thỏa mãn dục vọng trong tình nguyện của đôi bên hoặc một nửa còn lại. Thể xác cùng sự tham lam sẽ khiến con người mất trí trong cám dỗ và chẳng thể nào kiểm soát được khoái lạc khi niềm sung sướng đã đổ vào tâm trí. Loài người vốn vậy, khi đạt được hạnh phúc họ sẽ khó lòng thoát ra, thậm chí thà chết chứ không bao giờ buông bỏ khỏi nó. Cũng giống như tình dục luôn bị coi là một điều minh chứng của tình yêu trong các mối quan hệ đôi lứa. Tất nhiên trong tình dục thì yếu sinh lý không phải là không có mà nó xảy ra quá nhiều và thường xuyên. Nhưng nói ra và để cho người còn lại kia hiểu hoặc chấp nhận thì đó là một việc khó lòng. Sẽ chẳng ai ngu ngốc mà nói ra câu này trước mặt bạn tình, cho dù người đó là đàn ông hay phụ nữ thì cũng không bao giờ chấp nhận bản thân đang ở thế yếu thậm chí là nổi giận. Đặc biệt là người nằm dưới. Việc thỏa mãn dục thuộc ở cả hai phái trên và dưới. Nói đến vấn đề sung sướng thì người nằm trên sẽ là có và người nằm dưới cũng vậy, tuy nhiên thì để nói đến việc chịu đựng cái đau trong lúc quan hệ thì người nằm dưới sẽ hoàn toàn hứng chịu. Tác động ra vào cùng việc lấp đầy tất cả vật mạnh bạo vào trong cơ thể sẽ khiến người ở thế bị động đau và mệt nhanh hơn. Nhưng để nói đến việc chịu đựng cùng sức bền sau bao nhiêu giờ luân hồi, thì chắc chắn một điều người nằm dưới hoàn toàn có thể làm chủ hoặc đòi hỏi thêm nhiều hơn nữa.Tuy nhiên việc xúc phạm đến lòng tự trọng của người nằm dưới về việc họ quá yếu khi làm tình thì đó sẽ chắc chắn là một địa ngục cho người nằm trên. Cũng giống như anh em Haitani lúc này đang phải hứng chịu cảm giác u ám trong chính căn nhà của mình.Đã ba ngày trôi qua kể từ khi kết thúc buổi trò chuyện căng thẳng vào ngày hôm đó, anh em Haitani hoàn toàn bị người bạn đời của mình bơ đẹp. Thay vì như trước thì mỗi buổi sáng dậy, đón lấy cái chào khi họ vừa mới mở mắt chính là bên cạnh Takemichi với giọng nói ngái ngủ cùng cái hôn âu yếm dành cho họ. Vậy mà bây giờ chỉ còn cả hai anh em nhìn nhau mà thở dài. Hay khi mỗi về đêm họ đều quấn quýt bên người bạn đời trong khắp căn nhà, trao cho nhau cái ngọt, cái khát hoặc bất kỳ thứ gì có thể thể hiện tình yêu của nhau. Hiện giờ chỉ còn cái nhìn sắc lẹm của Takemichi, khi tự nhốt trong chính căn phòng của mình. Không phải họ không thể vào căn phòng của người bạn đời, Ran có thể phá nát chiếc cửa chết tiệt kia hoặc Rindou có thể nhẹ nhàng hơn với tài cạy cửa. Tuy nhiên anh em Haitani rất yêu Takemichi, vậy nên họ hoàn toàn tôn trọng người bạn đời của mình. Ran đã oai oán tự trách bản thân và Rindou thì lầm lì rụt rè khi đứng trước đối phương mà chẳng thể nói ra được câu nào. Họ còn suýt khóc khi không thể ngửi thấy Hormone của Takemichi và hối hận vì lời trêu chọc của bản thân đã làm người bạn đời của mình buồn.Ba ngày chính là địa ngục với anh em Haitani. Trái tim của họ dần héo mòn, thậm chí tâm trí họ đang trở nên yếu đuối như một đứa trẻ. Chỉ ngay lúc này thôi, nếu như Takemichi đứng trước mặt và nói bất cứ một câu nào đó, kể cả xúc phạm thì anh em Haitani cũng òa khóc vì vui sướng khi người bạn đời đã chịu để ý tới họ. Tất nhiên đó chỉ là nếu hoặc có lẽ vậy? Và nếu như được dập đầu tạ Chúa thì anh em Haitani chắc chắn sẽ dập cả nghìn lần. Vì thật sự ngay lúc này, Takemichi đang đứng trước mặt họ mỉm cười dịu dàng, anh em Haitani còn ảo tưởng đang nhìn thấy một đôi cánh thiên thần đằng sau lưng đối phương. "Các anh còn đứng đó làm gì? Nhanh vào đây thử ly nước ép em vừa mới làm đi." Tất nhiên anh em Haitani không phải ngốc mà có thể bỏ lỡ cơ hội làm lành ngay trước mắt này được. Thậm chí họ còn tranh giành nhau ai là người cầm chiếc ly nhanh nhất rồi uống cạn nó. Và kết thúc bằng tiếng khà sảng khoái của Rindou, cùng cái tiếng ai oán xuất phát từ người anh trai hắn.Nụ cười khúc khích của Takemichi âm trầm đến tai họ, khiến trái tim anh em Haitani dần héo mòn đang trở nên bừng tươi sáng rồi tan chảy trước cái ngọt ngào của người bạn đời."Takemichi này..." "Vâng?" Bả vai anh em Haitani đá qua nhau, đồng tử tím hết sức tránh né khuôn mặt ngây ngô. Hết anh rồi lại em hất mặt nhưng chẳng ai dám mở miệng, chỉ đến khi cảm nhận tâm tình Takemichi đang dần thay đổi thì họ mới chịu đồng thanh lên tiếng: "Anh xin lỗi." Không gian im lặng vài giây lần này chính là Takemichi cười to một tiếng, cả người gập xuống mà ôm lấy bụng nắc nẻ cười."Các anh nghĩ em là một người dễ giận dỗi thế sao?" Cái gật đầu lia lịa như một đứa trẻ càng khiến Takemichi mệt lả vì cười quá nhiều. Ngay lúc này người bạn đời mới chú ý tới anh em Haitani, khuôn mặt anh ta trở nên lo lắng khi lại gần họ."Chúa ơi tình yêu của em. Tại sao các anh lại gầy guộc thế chứ?" "Mọi điều khiến bọn anh cảm thấy đau buồn hơn điều đó chính là làm người bạn đời của mình phải rầu rĩ. Anh và Rindou thậm chí đã bật khóc khi thiếu vắng em." "Bọn anh không biết việc cợt đùa kia đã làm em buồn. Anh và anh hai đã phát điên khi mỗi sáng thức dậy không có hơi ấm của em bên cạnh. Thật sự ba ngày đó đối với bọn anh chính là địa ngục!"Hai mái dài tím liên tục dụi vào hõm cổ người thấp hơn. Takemichi thậm chí còn nghe thấy tiếng gầm gừ như một con mèo đang ai oán đến chủ nhân của nó."Chúa ơi. Em không ngờ việc mình làm ngơ ba ngày lại khiến các anh phát điên tới vậy." Tiếng âm ỉ của họ lần nữa vang lên và lần này là một mức lớn. "Em không muốn làm tổn thương các anh, nhưng thật sự em đã nói chúng ta nên dành thời gian nghỉ để đảm bảo sức khỏe..."Đoạn sau Takemichi liền ngập ngừng chẳng dám nói, đầu em thụp xuống hôn chóc lên hai cánh môi của anh em Haitani, rồi nhanh chóng lấy tay che đi cả khuôn mặt đỏ lựa đang dần lan rộng xuống cổ."V-Vậy nên ngay lúc này em đã ch-chuẩn bị cho các anh rồi." Càng nói xuống, giọng nói càng nhỏ nhưng đủ khiến anh em Haitani ngơ ngác. Họ thậm chí còn không tin vào những gì mình đã nghe thấy cho đến khi cảm nhận Hormone của bạn đời đang bùng nổ. Cái miệng của Rindou lắp bắp không nói lên lời, chỉ đến khi Ran im lặng bỗng gào lên:"Chúa ơi. Có phải anh đang mơ không?" Cơ thể Ran ngồi thụp xuống, chẳng hiểu sao cảm thấy nóng bừng, thậm chí còn chẳng kiểm soát được Hormone bản thân và dường như gã có thể nhận biết được cả em trai của mình cũng vậy.Bpm của anh em Haitani liên tục đập mạnh, tần suất nóng cứ thế tăng dần lên khiến mồ hôi theo đó chảy đầm đìa ướt đẫm cả một mảng lưng, nhưng họ hoàn toàn không hiểu ra chuyện gì xảy ra. Chỉ thấy Takemichi mỉm cười tay cầm hai chiếc khăn. "E-Em muốn cho các anh một bất ngờ. Vậy các anh không phiền lòng nếu như em bịt mắt cả hai lại?"Tất nhiên anh em Haitani không có gì để phàn nàn trước yêu cầu bé nhỏ của người bạn đời, khi ngay lúc này dục vọng bấy lâu nay của họ sắp được thỏa mãn.Bóng tối bao trùm lấy tầm nhìn họ, khiến mọi thứ xung quanh trở nên mất cân bằng. Tuy không phải quá mức chật vật. Nhưng cảm giác khi bản thân đang bị dục vọng che lấp, cùng cám dỗ ngọt ngào đến từ người bạn đời, thì anh em Haitani cũng khó lòng mà kiểm soát nổi bản thân. Takemichi luôn vậy, cho dù giận dỗi như thế nào thì người bạn đời luôn ân cần dẫn dắt họ từng chút một, như thể sợ họ có thể ngã bất cứ lúc nào. Nhưng chẳng hiểu sao, khi anh em Haitani càng bước đi thì Hormone của Takemichi càng trở nên nồng nặc. Thậm chí họ còn cảm giác, có tận bốn hương mùi của bạn đời lan tỏa xung quanh, như thể đang có tận bốn Takemichi đang vờn xung quanh họ. Tuy vậy họ đã bật cười trước suy nghĩ ngu ngốc của bản thân, làm sao lại có hơn một người bạn đời được chứ. Trừ khi Takemichi đang bị nhân đôi ra thành nhiều bản khác nhau.Đoạn đường bị dừng lại, anh em Haitani có thể nghe rõ thấy tiếng mở cửa và chúa ơi. Một tầng mùi hương nồng nặc đập thẳng vào cánh mũi họ, nó thậm chí còn nhiều hơn cả vừa nãy. Còn chưa kịp ổn định thì cánh tay họ một lần nữa bị kéo đi, nhưng lần này xúc cảm bên tay anh em Haitani đều có cảm giác vô cùng khác nhau. Nó nhỏ hoặc lớn hơn mức bình thường? "Các anh ngồi xuống theo cách em chỉ đi." Thậm chí giọng nói có chút khác, trầm khàn và non nớt, như thể đang bị chia thành hai con người khác nhau nhưng đều cùng chung một người.Chỉ vừa mới chập chững ngồi xuống thôi, tay của anh em Haitani đã bị vòng ra sau siết chặt lại, một lực mạnh buộc chặt lấy tay họ. Lần này hoàn toàn khiến cả Ran và Rindou cảm thấy không ổn. Nếu như cả hai người họ đang cùng lúc được buộc lại, thì tại sao lại có hơn một đôi tay ở đây kiềm giữ họ."Takemichi-"Một tràng cười khúc khích lớn nhỏ vang lên, trầm có, non nớt có, nhưng tất cả chúng đều khá giống nhau như thể đang cùng một người phát ra. "Có vẻ các anh đã phát hiện ra điều gì đó không ổn rồi nhỉ?" Tiếng nói của Takemichi vang lên cùng lúc đồng thanh. Chúng nhí nhảnh, uể oải, trầm khàn, non nớt hay thậm chí cả lanh lảnh ngọt ngào như lúc ban đầu. Chiếc khăn dần được thả lỏng, tầm nhìn của họ theo đó cũng dần hiện ra. Chỉ vừa mới lấp ló thôi, cả hai anh em Haitani đã phải thốt lên một tiếng: "Chúa ơi!" Có tận bốn Takemichi khác nhau đang vây xung quanh họ! Hai phiên bản Takemichi bé nhỏ với quả đầu vuốt và bông xù màu vàng nguyên bản như hồi thời niên thiếu. Hai phiên bản Takemichi còn lại thì là trưởng thành, với người bạn đời gốc tóc đen xù của họ và một Takemichi vuốt keo, có đôi mắt lờ đờ trông vô cùng gian manh.Nhưng thứ làm nên tất cả khiến cơ thể anh em Haitani càng trở nên nóng bừng và gào thét lên, chính là tất cả bốn Takemichi đang khỏa thân cùng một lúc! Họ thậm chí còn chẳng thèm mặc đồ lót, với những chiếc dương vật bé xinh đang ỉu xìu, được buộc theo chiếc nơ có màu sắc khác nhau. "Các anh thấy món quà của em thế nào?" Lúc này Takemichi tóc đen xù mới chịu lên tiếng, tất nhiên họ chẳng thể nào cưỡng lại nổi món quà này được. Nó quá sức tuyệt vời, khi có tận bốn Takemichi khác nhau sắp được họ nếm trải.Ấy thế cái gật đầu trông vô cùng ngoan ngoãn của anh em Haitani lại khiến họ trở thành trung tâm trò cười."Có phải các anh đang nghĩ, mọi điều có thể dễ dàng cho các anh thưởng thức vậy sao?" Micchi tóc vàng xù phụng phịu khoanh tay."Chà, em thật sự đã rất bất ngờ khi được nhìn thấy Ran Ran và Rin Rin của em trong tương lai. Nó sẽ rất tuyệt vời nếu như chuyện đó không xảy ra." Takemitchy tóc vàng vuốt keo khẽ gãi đầu mình."Còn tôi thì muốn đập chết các anh, những tên khốn! Cái quái gì khi một Hanagaki Takemichi mạnh mẽ như tôi, lại bị các anh chê là yếu sinh lý?" Ánh mắt xanh lờ đờ của Hanagaki vuốt keo tóc đen tràn đầy sát khí và anh em Haitani thậm chí còn tưởng tượng, anh ta sẵn sàng xé nát họ bất cứ lúc nào nếu như không có ba Takemichi kia ngăn cản."Có vẻ như các anh cũng cảm nhận cơ thể bản thân đang nóng dần lên nhỉ?" Takemichi tóc đen xù mỉm cười nhìn vẻ hoang mang của hai người bạn đời. "Một cốc nước chứa đựng đầy tình yêu của bọn em dành cho anh và các anh đã không ngần ngại uống vào. Tất nhiên kèm trong đó chính là một chút thuốc kích dục, khi người cung cấp nó là Hanagaki~"Nói xong em liền nháy mắt tới chàng trai tóc vuốt keo."Vậy nên tốt nhất các anh nên suy nghĩ lại và chào đón một màn trừng phạt sắp được diễn ra..." "Ran Ran, Rin Rin~" Âm thanh của cả bốn cùng lúc vang lên, cùng cười và cùng híp mắt.
Bạn cảm thấy thế nào khi được tận hai người bạn đời giống nhau chăm sóc? Đối với Rindou đó chính là thiên đường! Hơi thở Rindou gấp gáp. Một phần vì thuốc kích dục bản thân bị lừa uống, phần còn lại chính là nhờ hai thiếu niên tóc vàng bé nhỏ đang cặm cụi tranh nhau chăm sóc cho dương vật của hắn.Ở độ tuổi 15, 16 tất nhiên kỹ thuật cùng kinh nghiệm sẽ không bằng người lớn. Nhưng việc được tận hai bé con ngây thơ chăm sóc thì chắc chắn đó chính là một trải nghiệm tuyệt vời! Hai đầu lưỡi nhỏ liên tục liếm láp. Người thì vờn nửa trên, người thì mút đầu dưới. Đôi môi nhỏ của Micchi vàng xù liên tục mút mát đầu lỗ, chốc chốc lại nhả chút nước bọt ra để làm ướt đầu khấc nóng hổi. Hàm răng gặm gặm xung quanh mép viền, khiến chúng trở nên đỏ thành một màu hiện lên những vết răng trông vô cùng mờ nhạt. Bờ môi lăn lóc từ dưới lên trên, để cả miệng mở rộng rồi bao bọc lấy cả đầu dương vật. Lực tác động bên trong dồn vào hơi thở, liên tục hút chặt vào, khiến đầu khấc trở nên ngứa ngáy, làm lỗ tiểu dâng trào liên tục tiết ra một mật dịch tanh loãng, hòa trộn vào nước bọt của Micchi.Takemitchy vuốt keo bên cạnh thì chăm sóc phần dưới. Hai tay bé nhỏ liên tục nhào nặn hai hòn tinh hoàn, đôi chút lại ngứa ngáy mà dùng móng tay nhấn lấy phần giữa của nó, khiến cả một mảng da nhợt nhạt hiện lên những vết lõm trông đầy dị dạng. Lưỡi thằng nhóc nhè ra vờn theo chiều đường gân nổi cộm. Lông tơ dương vật không sum sê, có lẽ đã được tẩy đi theo định kỳ, vì vậy trông rất rời rạc và mỏng. Nhưng thay vào đó các sợi khá là dài, vậy nên khi sát gần chúng sẽ chọc vào da mặt khiến Takemitchy cảm thấy ngứa ngáy. "Rin Rin~" Cả hai đôi mắt xanh cùng lúc ngước lên. Khuôn mặt vốn non nớt làm dương vật Rindou trở nên cương cứng."Anh nói xem em hay em làm anh thấy sướng hơn?" Takemichy chỉ vào Micchi, cả hai bĩu môi hờn dỗi, đôi má căng ra làm Rindou bối rối vô cùng. "T-Tất nhiên là cả hai..." "Rin Rin thật ích kỷ~"Bàn tay của Micchi và Takemitchy cùng lúc nắm lấy dương vật mà ma sát lên xuống. Môi họ chạm vào nhau rồi lôi kéo lên thẳng đầu khấc, hai đầu liên tục mút chùn chụt rồi để cả nước bọt chót lọt vào lỗ, khiến dương vật ngứa ngáy căng phồng lên như một chiếc nấm đùi gà.Sống lưng Rindou run lên vì một cảm giác buồn tiểu. Hai chân hắn co bắp liên tục quằn quại lên xuống rồi chà mạnh vào nền sàn. Đến khi chẳng chịu nổi thì Rindou mới nhắm chặt mắt lại, ngay lập tức giải phòng toàn bộ thứ khó chịu mà bản thân nhịn nãy giờ lên khuôn mặt của họ.Cùng lúc cả hai cũng nhắm mắt, ngẩng lên rồi há to miệng, để toàn bộ tinh dục trắng đục bắn thẳng lên khắp khuôn mặt và miệng họ. Micchi và Takemitchy không ngại mà nuốt lấy nó, thậm chí họ còn lau mặt cho nhau rồi đưa chúng vào thẳng miệng.Tất nhiên một màn này đều được Rindou nhìn rõ mồn một. Cổ họng hắn nuốt khan, khi chứng kiến hai tiểu yêu bé nhỏ mới tí tuổi lại dâm đãng hệt như phiên bản lớn thế này."Ngon nhỉ Takemitchy?" "Ưm!" Sau khi nói xong liền kéo nhau đứng dậy. Vốn sêm tuổi nhau vậy nên kích thước dương vật của Micchi và Takemitchy không khác nhau là bao. Đều bé nhỏ và dễ thương đến một cách lạ thường, chỉ khác là một người được buộc nơ trắng và một người buộc nơ đen. "Rin Rin thật biến thái!" Cả hai phụng phịu lấy tay che hờ đi dương vật của bản thân, khi phát hiện đồng tử tím đang nhìn chằm chằm vào mình. Tuy vậy cái nửa kín, nửa hở, nửa trêu chọc của họ lại làm Rindou bật cười."Cấm cười!" "Vâng, vâng. Vậy tiếp theo đến màn chính rồi đúng không hai tình yêu bé nhỏ?"Hai khuôn mặt giống nhau ngơ ngác nhìn người còn lại trông suy tư và lưỡng lự. Cả hai nhìn chằm chằm vào dương vật to lớn đã cương cứng quay trở lại lúc nào của Rindou, rồi lại ngó xuống về phía dương vật bản thân."Hay Micchi làm trước đi.""Không! Không! Hay Takemitchy làm trước đi.""Không phải Micchi đã chuẩn bị kỹ hơn em rồi sao?""Nhưng anh mày vẫn sợ! Chẳng phải mày cũng đã thủ dâm trước khi anh em Haitani đến rồi còn gì!" "Nhưng cái của Rindou to quá, em sợ!" "Thì có khác gì Rindou ngày xưa của bọn mình đâu?""Khác chứ! Rindou của em nó bé hơn con quái vật này nhiều!"Rindou cảm thấy không biết vui hay buồn, khi phiên bản quá khứ của mình lại bị người bạn đời thời niên thiếu chê là dương vật bé."Anh làm trước đi!" "Em làm trước đi chứ!" Cứ thể cái màn tranh cãi bé nhỏ liên tục nổ ra khiến cả Rindou cũng phải bất lực, mặc cho cơ thể đã nóng bừng lên khao khát muốn được thỏa mãn."Thôi được rồi, em sẽ làm." Tất nhiên với cái tuổi nhỏ chỉ mới 15 làm sao so đo với được 16. Vậy nên Takemitchy đành giương cờ trắng thua cuộc trước người giống mình. Một tâm tình mà tới hai người vui. Micchi tất nhiên là sung sướng khi có người làm chuột bạch cho mình lần đầu, còn Rindou thì chắc chắn rồi. Hắn làm sao có thể chịu được cơn bức bối muốn được lấp đầy, cùng hương vị mới lạ khi được Takemichi quá khứ thỏa mãn sau bao nhiêu năm thưởng thức lại.Takemitchy chậm rãi lại gần Rindou, hai chân dạng ra chẳng dám ngồi xuống, chỉ biết nắm chặt lấy bả vai đối phương mà siết trông đầy sợ sệt như một con thú nhỏ. Biết được Takemichi quá khứ đang sợ, vậy nên tâm tình Rindou cũng đôi phần thả lỏng mà cố gắng hạ nhiệt để không làm người bạn đời của mình sợ. Thậm chí hắn còn phát ra một lượng lớn Hormone an ủi để có thể phần nào xoa dịu được bạn nhỏ."Rin Rin em sợ~""Ngoan, em cứ thả lỏng người rồi chậm rãi ngồi xuống. Không đau đâu, tin tôi.""Chó nó mới tin!"Miệng thì lẩm bẩm chửi thề nhưng Takemitchy vẫn quyết định làm. Hít một hơi thật sâu, bàn tay vòng xuống khẽ hờ nằm lấy dương vật. Vì còn ở trong tuổi đang phát triển vậy nên tay Takemitchy vốn rất bé chưa đạt đủ tiêu chuẩn như người lớn. Vậy nên thằng bé chẳng thể nào bao quanh được lấy dương vật, cứ nắm lấy một chút rồi lại bị tuột ra do xúc tác trơn trượt. Để rồi Takemitchy đành bất lực để mông mình kẹp chặt lấy nó, thành ra khiến cả Rindou cũng phải nhíu mày. Dâm dịch từ hậu nguyệt kèm theo đó là dịch thể từ dương vật cứ thế tiết ra, hòa trộn vào nhau để làm chất bôi trơn. Dạng chân quá lâu khiến Takemitchy cảm thấy mỏi nhừ, vậy nên khi ngồi xuống sẽ có chút chật vật. Chẳng biết là do ác ý hay cố tình, Micchi đã nắm chặt bả vai của thằng nhóc mà dập thẳng xuống, điều đó làm Takemitchy phải bật khóc hét lên cùng Rindou gầm gừ thỏa mãn. Cả miệng Takemitchy mở to, thở dốc đầy nặng nhọc khiến nước bọt cũng theo đó mà nhễ nhại xuống cả mép cằm. Cảm giác đau trướng banh rộng cả một vùng ruột, làm thằng nhóc sợ hãi vì quá đau. Tất nhiên toàn bộ biểu cảm này đều thu vào mắt Micchi khiến anh ta càng trở nên sợ hơn với thứ dương vật chết tiệt kia, và một Rindou xót xa với người bạn đời nho nhỏ."Xin lỗi Takemichi." Rindou thở dài khi nhìn cả hai đứa trẻ đang bất lực khóc, cho dù một kẻ trong đó là tội đồ. Việc bị trói khiến hoạt động tay của Rindou trở nên khó khăn và không biết làm gì khác ngoài dịu giọng an ủi người bạn đời quá khứ."Takemichi nghe anh, thả lòng ra nào. Chậm rãi ổn định rồi cứ từ từ cảm nhận, đừng siết chặt lấy, nó sẽ khiến em đau."Cái giọng ngọt ngào cố gắng an ủi của đối phương khiến phần nào tâm tình Takemitchy trở nên bình ổn, thả lỏng cơ thể. Tất nhiên việc làm quen với dương vật to lớn hơn Rindou quá khứ thì chắc chắn là chưa, thằng nhóc cần một vài phút để chuẩn bị kỹ. Thậm chí Rindou đã tự ép bản thân tiết ra một lượng Hormone rất nồng để bảo toàn cảm giác cho người bạn đời.Hông Takemitchy nhẹ nhàng đẩy, chút một lại giật lên, lùi xuống khiến dương vật theo đó chuyển động rung lắc liên tiếp đập qua lại xung quanh thành ruột. Động tác cho dù chưa được di chuyển, nhưng đã khiến thằng nhóc âm trầm rên rỉ vì sướng, cảm giác mới lạ với một con cặc của người bạn đời đến từ tương lai. Nhưng với một kẻ tràn đầy sinh lực như Rindou thì chắc chắn làm sao chịu nổi cái cảm giác oái oăm này được chứ, quá nhẹ nhàng và yếu, thậm chí không hề kích thích.Ngỡ như là cừu, hóa ra là sói. Chỉ sau đó thôi, Takemitchy ngay lập tức chuyển động hông lên cao mà dập xuống, dù lực không phải quá mạnh nhưng chúng lại nhanh khiến cả Rindou cũng phải giật thót mình mà gầm gừ vài tiếng thỏa mãn. Đầu khấc co giật vì tác động theo đó mà căng ra, kéo dãn bên trong thành ruột. Chỉ cần Takemitchy di chuyển thì nó sẽ càng nổi phồng lấp đầy toàn bộ huyệt nhỏ. Hai tay thằng nhóc siết chặt lấy vai Rindou làm trụ, cả đầu dụi vào hõm cổ đối phương mà gặm nhấm. Cứ thế cả người thằng nhóc dập vùi trong dương vật to lớn, khoái cảm đau đớn, lại sướng rên rẩm khiến nó chẳng biết đâu mới là thiên đường."Mẹ kiếp! Nhanh hơn nữa!"Rindou phát cáu với tốc độ này, hắn muốn chạm vào làn da non nớt đó, muốn gặm nát cơ thể tinh quái, muốn siết chặt cái eo bé nhỏ chưa 18 kia mà đâm rút. Nhưng tất cả đều chỉ dừng ở 'muốn' khi tay bản thân lại bị buộc, thế nên mọi hoạt động chẳng thể nào dễ dàng. Đành bất lực đẩy hông cùng đối phương nhưng cũng chẳng bõ là bao. Bên trên Takemitchy vẫn di chuyển rất chậm rãi, nhưng mỗi lực đâm xuồng đều rút ra một cách nhanh chóng, chỉ chừa lại đầu khấc để kẹp chặt vào, như muốn lấy hết mọi sinh lực của Rindou."H-Hôn anh...Takemichi hôn anh!" "Hức..." Môi nhỏ vấp mạnh vào môi lớn, hàm răng theo đó mà va đập vào nhau khiến một lượng máu vô tình chảy ra. Cho dù mùi tanh tràn vào cuống họng, hay thậm chí cảm giác đau rát đang truyền vào từng kẽ, thì lưỡi cả hai vẫn quấn quýt lấy nhau. Hoặc mỗi mình Rindou đang tàn bạo càn quét khoang miệng của người bạn đời thời nhỏ. Lưỡi hắn trơn tru liên tục đảo trộn nước bọt và máu của mình vào đối phương, truyền qua rồi ép nuốt xuống hệt như muốn đưa một chất kim tiêm vào trong cơ thể. Cho dù Takemitchy đang ở thế làm chủ, thế mà vẫn khó mà công kích lại được nụ hôn bạo tàn của người kia. Micchi bên cạnh quan sát nãy giờ, cũng đã bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy. Dương vật căng phồng như muốn bung khỏi chiếc nơ chật chội, đầu lỗ co giật liên tục tiết ra tinh dịch ri rỉ. Hai chân cọ xát vào nhau muốn làm nóng, nhưng khó có thể che đi được dâm dịch đang chảy róc rách xuống mép đùi, tạo ra cả một mảnh nước nhỏ dưới sàn. Rõ ràng bản thân là người đòi làm sau, ấy thế mà giờ lại cảm thấy ghen tị với Takemitchy vô cùng. Cơ thể nó lại phản ứng bởi hình ảnh kích thích trước mắt, thậm chí còn nuốt nước bọt khô khan, khi thấy khuôn mặt Takemitchy đỏ ửng rên rỉ trông vô cùng dâm đãng. Ngước xuống dưới, nó có thể nhìn thấy loáng thoáng hậu nguyệt đang nuốt chặt lấy dương vật theo chuyển động vì quá nhanh. Nghe những âm thanh bạch bạch của cơ thể, rồi lại cái tiếng nước tinh túy xuất phát từ bên trong con người, càng khiến Micchi trở nên nứng gấp bội lần.Ngó sang người bên cạnh thì thấy Ran của tương lai vẫn đang bị nện bởi hai người anh bản thể lớn, chẳng hiểu sao Micchi thấy tội nghiệp anh ta vô cùng. Nhưng khi nhìn thấy dương vật đang dựng đứng của đối phương, to gấp bội lần Rindou thì nó tái mặt. Cảm thấy may mắn khi mình không đứng đó, và rồi lại hả hê cho kẻ đã chê bản thể lớn của mình yếu sinh lý. Bỗng chốc tiếng hét từ Takemitchy vang lên, kéo lại sự chú ý của Micchi.Bắp đùi Rindou đẩy thật mạnh, cho dù tay không thể cử động nhưng mỗi cú thúc dồn lên của hắn, đều như muốn rút hết sinh lực bên trong cơ thể của Takemitchy. Nhìn loáng thoáng vùng bụng đang được hở khi thằng nhóc mềm oặt ra sau, Micchi có thể thấy hình dạng của dương vật đang nhô lên một lớp gò nơi đáy rốn. Cứ mỗi lần cắm rút, nó đều thấy bụng Takemitchy căng phềnh lên, thậm chí nổi to hiện lên những mạch tĩnh nhỏ hệt như bà mẹ bầu đang bị rạn.Nhìn hình ảnh kích thích trước mắt, Micchi đã xuất tinh lúc nào chẳng biết. Cả người nó run bần bật như bị ướt chuột lột, cái tay ngại ngùng che đi cả dương vật. Hậu nguyệt co bóp, ướt cả một vùng đùi dưới nhớt nhát, cứ mỗi lần đùi nó ma sát vào nhau sẽ có độ dính lại, vừa tanh nồng lại vừa khó chịu. Cả một màn dâm đãng lại bị Rindou lia thấy."Takemichi..." "V-Vâng." Cùng gọi một lúc tất nhiên cả hai phiên bản đều giật thót mình. "Takemichi tóc xù. Có phải em cũng muốn được như em của mình đúng không?" Hông đẩy mạnh lên cao lôi kéo Takemitchy về cơn khoái cảm lúc ban đầu. Một màn dạo nhỏ nhưng lại kích thích cả hai, Micchi thậm chí còn chẳng giữ nổi lý trí mà khẽ gật đầu."Nhưng tay anh đang bị chói lại, không làm cho em được. Phải làm sao đây?" Ngoài mặt tỏ vẻ đáng thương, liếc nhìn về phía sau, nhưng bên trong lại cười thầm vì biểu cảm bối rối của đối phương đang lưỡng lự chẳng biết làm sao. "Ước gì nếu có ai cởi cho anh thì tốt biết mấy, nhỉ Takemichi?"Nói xong liền cười cười trước bé con trước mặt. Chẳng hiểu sao lại thấy dễ thương, không kiềm được mà hôn chóc lên cái má bầu bĩnh. Nhưng mắt vẫn lia tới bé con còn lại đang rụt rè tiện lại gần mình kia.Tiếng sột soạt vang vào tai, dây chỉ vừa mới thả lỏng ra thôi, Rindou đã nhanh chóng thoát tay vòng lấy eo Micchi xoay thẳng về phía trước. Cả ngón tay lần mò, đâm thẳng vào hậu nguyệt không một chút nhận nhượng khiến nó phải thét lên tiếng hét dài. Tay còn lại siết chặt lấy cái eo của Takemitchy mà hắn hằng mong đợi, nắm lấy làm trụ mà càng xuyên xỏ thô bạo hơn."Ch-Chậm lại đi mà...ưm!" Cả người Takemitchy run kịch liệt. Sống lưng liên tiếp bị truyền cảm giác ngứa, ông óc lên cả bộ não khiến tay chân nó trở nên tê liệt, chỉ biết bấu víu lên cổ của Rindou, rồi bị đối phương mạnh bạo hôn tới tấp. "Đ-Đừng móc... Đ-Đau quá!"Miệng thì buông lời phản kháng, nhưng mông của Micchi vẫn vô thức nhô cao lên để người kia có thể dễ dàng xuyên xỏ. Những đốt ngón tay vốn dài mà to, vậy nên khi cho cả bốn ngón vào bới móc sẽ không tránh khỏi cảm giác đau nhói ở các thành ruột mềm. Cứ mỗi lần đối phương ác ý dập mạnh vào điểm gò của lỗ thành, là một lần vùng bụng Micchi nhói lên cảm giác kỳ lạ, hai chân co bắp chẳng biết trụ vững vào đâu, chỉ đành nương nhờ gục đầu lên tầm đùi rung lắc của Takemitchy mà tựa.Dương vật Takemitchy vẩy qua vẫy lại trước tầm mắt Micchi, chẳng hiểu sao nó lại thấy ngon lành vô cùng mà há miệng bao chọn lấy nó. Vốn của thằng nhóc phiên bản lại ở tuổi 15, kích thước của Takemitchy không khác so là bao với Micchi cho dù có bé một chút, vậy nên khoang miệng nó đủ bao chọn lấy cái vật bé nhỏ này mà chẳng có chút chật vật nào, trừ việc quá rung lắc.Takemitchy bị kích thích cả trên, cả dưới tất nhiên là không tránh khỏi việc quá bị yếu thế. Thân thể vốn là của thằng nhóc, ấy thế mà giờ chẳng kiểm soát nổi bản thân, cứ thế bị dẫn theo bởi hai người lớn tuổi. Bỗng tốc độ trở nên nhanh dần, Rindou nắm chặt cả mảng eo của nó, liên tục cắm thật sâu vào điểm thành ruột ngăn chặn nơi xâm phạm, cứ mỗi lần rút ra là sẽ tận gốc rồi lại đâm thật sâu như muốn cho cả hai buồng tinh hoàn xuyên xỏ vào. Thậm chí, việc liếm mút hết sức oái oăm của anh Micchi cũng nhanh dần lên, thằng nhóc có thể tưởng tượng chiếc lưỡi của đối phương như một con rắn trườn bò vậy, hết đưa ra nguy hiểm rồi lại ngây ngô tỏ mình không biết gì.Tất nhiên việc Micchi làm vậy cũng là có lý do. Vì những ngón tay của Rindou đang tàn bạo đâm rút nó, anh ta thậm chí còn chẳng màng tới nó có đau hay không mà chỉ liên tiếp dồn dập thứ khoái cảm chết tiệt đó vào trong hậu nguyệt, để rồi Micchi chẳng biết làm gì khác ngoài trút nó lên dương vật của Takemitchy.Mạnh bạo nối tiếp lên nhau, chen chúc người kia hành người nọ, một người sung sướng tới hai khoái cảm. Để rồi dịch tinh phun trào liền nối ba người cùng một lúc. Dương vật bắn thẳng vào khoang miệng Micchi, cái vị tanh nồng có chút nhàn nhạt loãng toẹt do đã xuất một lần chẳng ra vị gì, vậy mà nó vẫn nuốt lấy. Trong khi cả cơ thể Takemitchy mềm oặt, chẳng trụ vững nổi cứ thể ngã ngửa ra sau, hai chân banh ra để lộ hậu nguyệt sưng đỏ, đang co bóp nhả ra tinh dịch nhầy nhụa, đặc sệt một màu trắng đục. Chẳng hiểu sao Micchi lại thấy ngon mắt vô cùng, cứ vô thức bò tới mà liếm lấy chất dịch loang lổ dưới sàn. Khi đã hết, lại đưa mắt nhìn chiếc hậu nguyệt bên trong vẫn còn chứa một tinh dịch còn sót, Micchi đã không ngần ngại mà đứa lưỡi vào sâu bên trong mà mút."A-Anh ơi dừng lại đi mà..." "Hong."Một bẩn thỉu đến nóng bỏng khiến dương vật Rindou cương cứng trở lại. Tay hắn hạ xuống tát thật mạnh chiếc mông đang vung vẩy trước mặt, ngay lập tức cắm thẳng dương vật vào sâu bên trong hậu nguyệt non nớt, khiến Micchi giật thót run rẩy."Chà. Phải bắt đầu màn thứ hai đúng không?"
Nếu như đối với Rindou đó chính là thiên đường, thì có lẽ Ran lại xem nó như là địa ngục.Tiếng rè rè vang lên một cách ám muội, cho dù rất nhỏ nhưng đối với Ran chính sự sỉ nhục đến tột cùng. Mái tóc rũ rượi che đi đồng tử tím, môi mím thật chặt không muốn mở miệng, cho dù cái rát giày xéo trong lớp da mỏng do hàm răng sắc nhọn để lại, thì Ran có chết cũng nhất quyết không phát ra âm thanh xấu hổ kia.Bờ ngực to lớn đầy tự hào, thế mà giờ lại bị kẹp chặt bởi hai đầu trứng rung, rung chuyển theo tần suất cao nẹp chặt hai đầu ti muốn căng cứng cũng chẳng được. Mà hai bên bắp tay lại bị đôi ngực kia ép vào, hơi tí lại ưỡn ẹo ma sát, vú thì không có mà còn lép xẹp, bù lại rất mềm nên Haitani Ran tạm chấp nhận. Đầu tai vốn chẳng nhạy cảm gì, thế mà bị hai hơi thở liên tục phà vào, khiến Ran phải phát khùng lên, đỏ bừng mặt như một thiếu nữ."Ran Ran~ sao anh lại bơ em vậy? Mở miệng ra nói chuyện với em đii.""Nào, phát ra lời nói yêu dấu của anh đến tôi đi chứ?"Lời thì thầm trong đầy dụ dỗ vang vào cái tai đỏ bừng, làm cả Takemichi và Hanagaki phải bật cười thành tiếng. Ngón tay Takemichi kéo nhẹ từ đầu ngực lên cầm cổ tạo ra cảm giác vừa ngứa ngáy lên đối phương. Trong khi Hanagaki lại chẳng có chút nào nể tình, mà bóp chặt đầu vú của Ran mà xoa đều, làm gã suýt chút nữa là bật ra tiếng rên rỉ. "Mềm ghê.""Mềm thật, anh nói em mới để ý."Bàn tay Takemichi theo đó cũng làm theo Hanagaki mà xoa bóp lấy ngực Ran. Cảm giác đàn hồi cùng xúc tác mềm mại khiến cả hai người họ thích thú, chẳng thể nào dứt ra khỏi. Đến khi người kia chẳng còn giữ được miệng mình khỏi ngứa ngáy do tác động bên ngoài, cứ thế bật ra vô thức rên lên thành tiếng yểu điệu. "Thanh âm nghe trông ngọt ngào nhỉ?" Hanagaki gục xuống hôn lên gò má Ran, men theo đó trượt dài rồi chạm lên môi đối phương, vô tình đụng trúng mép môi của Takemichi."Phải~"Ngay lập tức cả hai trao cho nhau một cái hôn nồng nàn. Hanagaki nhanh chóng luồn vào trong khoang miệng, kéo lấy chiếc lưỡi thiếu kinh nghiệm của Takemichi mà mơn trớn. Bặm môi luồn lách đưa cả môi đối phương trong miệng mình mà uốn nắn, hàm răng gặm nhấm chốc chốc lại cắn hờ vài cái mà tỏ ra lòng yêu thích. Takemichi ban đầu cũng có chút không thích nghi, ấy thế theo sự dẫn dắt của đối phương chỉ sau vài phút đã dây dưa không rời. Bàn tay họ trườn khắp cơ thể nhau và mò mẫm các bộ phận nhạy cảm mà xoa nắn, chăm sóc.Chỉ là giao hôn qua lại thôi, thế mà đủ khiến Ran trở nên kích thích. Dương vật vốn căng phồng do tác động đụng chạm, giờ lại căng cứng dựng thẳng lên vì lẽ lý ngu ngốc của chủ nhân.Hai tay Takemichi nắm bóp lấy ngực của Hanagaki, đôi mắt xanh mờ màng ngước xuống một đầu ti nhỏ, liền nuột ực một cái. Không ngại ngùng mà há miệng thật to, rồi bú mút đầu vú căng phồng của anh như một đứa trẻ đòi sữa mẹ. Hanagaki vậy mà cũng chẳng tỏ ra khó chịu, còn dịu dàng vuốt ve mái tóc bông xù như muốn cổ vũ đứa trẻ làm giỏi lắm. Tay anh trườn mò bên dưới cánh mông đối phương mà xoa nắn, ngón tay len lỏi từ từ tiến gần xuống, cho đến khi chạm vào thứ vật bị ướt đẫm bởi nước thì mới chịu ngừng lại. Một ngón tay thò vào, Takemichi không một phản ứng vẫn chăm chú bú mút ngực Hanagaki say mê. Ngón thứ hai, anh có thể cảm nhận lưng đối phương bắt đầu chuyển động, có chút run nhẹ. Ngón thứ ba cho vào, Takemichi bắt đầu phản ứng, khi đôi mắt to tròn ngước lên nhìn Hanagaki trong đầy trong sáng, nếu như tròng đục không chứa một mảng dâm dục ẩn hiện. Chân cậu ta run rẩy, khi hai tay đã bắt đầu bấu víu lấy eo anh làm trụ. Ngón thứ tư đưa vào, lần này Takemichi bắt đầu phản ứng mạnh, khi ác ý dùng răng cắn vào đầu ti của Hanagaki như muốn trút giận. Và tất nhiên anh ta cũng chẳng ngần ngại, đâm thẳng cả bàn tay của mình vào như một lời trừng phạt, làm Takemichi phải hét lên trong cổ họng, trong khi vẫn ngậm chặt lấy đầu vú Hanagaki.Mèo vờn chuột thì đã có chuột vắng nhà. Hai kẻ to xác nhưng trong tâm hồn đứa trẻ, cứ thế vờn qua, nhờn lại. Một trận chiến nhưng tận ba người tức. "Mẹ kiếp!" Lòng tự trọng hạ thấp khi bị trêu đùa bởi đống toys bao quanh đầu ngực, bị trói lại bất lực chẳng làm được gì, mà chỉ biết giương mắt thèm khát đến hai con mèo gian xảo. Làm Haitani Ran nổi điên, Hormone của gã vốn mạnh, nhưng lại có tận hai người bạn đời phiên bản trưởng thành đang lấn át, vì vậy gã không thể nào kiểm soát dễ dàng được.Ngó sang Rindou nhìn thấy đứa em mình đang được hai phiên bản nhỏ chăm sóc tận tình, chẳng hiểu sao lại thấy ghen tị vô cùng, cớ sao lại đối xử bất công với gã thế chứ? "Kìa, sao lại ngó nhìn sang chỗ khác thế này?"Không biết từ lúc nào, cả Takemichi và Hanagaki đã dừng lại trò chơi rượt đuổi, tiến lại gần bên Ran mà âu yếm. Hormone họ hòa vào nhau, quấn hương của Ran vào thế yếu mà chèn ép nó. Cả người gã đỏ bừng một phần vì thuốc đã bắt đầu phản ứng kịch liệt, phần còn lại thì bị tắc Hormone không thể phản kháng lại bạn đời. Thậm chí ngay lúc này, gã còn chẳng đủ tâm trạng để ý tới chiếc toys chết tiệt đang ở trên cơ thể mình, mà liên tục thở gấp những tiếng rên trông đầy yếu ớt của một loài thỏ tời kì động dục. Bỗng bắp đùi Ran bị một trọng lực đè nặng, Takemichi và Hanagaki đã ngồi lên đùi gã lúc nào không hay. Lưng họ áp vào nhau, phần mông nhô cao chẳng biết vô tình hay cố ý mà kẹp chặt lấy dương vật để làm phần trụ. Ngay sau khi ổn định lại tư thế, liền quay ra âu yếm lên gò má Ran, bằng nụ hôn hết sức yêu chiều như muốn lấy đi hết ai oán từ gã ra và tất nhiên với lòng vị tha cao cả, Ran đã hoàn toàn chấp nhận điều đó mà giảm lượng Hormone xuống tầng thấp."Ran ngoan quá."Cái miệng Takemichi cười khanh khách trông vô cùng thích thú, và cậu ta cũng chẳng tiếc gì mà hôn lên môi Ran như một phần thưởng."Ngoan thì ngoan nhưng phải tiếp tục cuộc chơi phải không?" Giọng Hanagaki vang lên đằng sau. Đầu cả hai va đập vào nhau, khi lưng càng dính chặt vào."Phải ha, trò chơi mà."Dương vật bắt đầu phản ứng, Ran cảm nhận luồng điện đang chạy dọc xung quanh nó. Quả đúng như những gì bản thân nghĩ, ngay sau đó trọng lực hai chân Ran bắt đầu nặng dần, khi lưng của Hanagaki và Takemichi bắt đầu chuyển động ma sát lên nhau, đàn mông kẹp chặt dương vật liên tục đưa qua đẩy lại. Cẳng chân cho dù muốn chuyển động thì cũng khó lòng vì bị sức nặng của hai phía đang dồn lên toàn bộ nó. Nếu không phải Ran đang ngồi trên một chiếc ghế, thì gã khó mà trụ vững trong tư thế oái oăm này."Chúa ơi..."Ba tiếng rên rỉ nhưng chỉ có một kẻ là nặng nhọc. Tay của Takemichi và Hanagaki đan chặt vào nhau để làm trụ, đầu họ ngả sang bên vai của nhau với một cơ thể nhớt nhát ướt đẫm bởi mồ hôi. Kích cỡ vòng ba vốn chẳng chênh lệch vì cùng tuổi, nhưng do thể lực Hanagaki mạnh hơn của Takemichi. Vậy nên anh ta có thể dễ dàng đẩy sâu, kẹp chặt lấy cả một nửa phần thân, làm Takemichi suýt chút nữa ngã nhào xuống đất, nếu không có tay Hanagaki nắm chặt. Tất nhiên việc này đã động vào lòng tự tôn của Takemichi, hông cậu ta đẩy mạnh, kéo dãn vị trí kẹp mông của Hanagaki ra xa nhưng lại chật vật không thành vì sức lực chẳng bằng đối phương.Dương vật tội nghiệp bị chèn ép, tới mức chủ nhân của nó cũng phải phản ứng sinh ra nước mắt vì quá đau. Đầu khấc tội nghiệp bị hai sống lưng cọ mạnh, lăn qua, đẩy lại, tới mức đỏ hằn lên vì rát. Phần thân bên dưới tưởng sung sướng, ấy thế lại là nơi chịu đau nhiều nhất, khi bị hai bên mông kẹp lấy kẹp để, cứ một bên bị thả thì bên kia lại lấn vào. Dương vật đau đớn cho dù muốn phềnh to để sắp sửa phóng thích, thì cũng khó lòng vì bị ép giò, băng qua, đảo lại hệt như một chiếc bánh mì kẹp xúc xích.Chỉ đến khi dương vật chẳng chịu được sự chèn ép của hai bờ mông tàn bạo. Cuối cùng mừng rỡ phóng thích ra loãng thể đục ngầu trông đầy thoải mái, bằng chứng chính khuôn mặt của chủ nhân nó cũng đang dần dãn ra.Cơ thể vốn ướt đấm bởi mồ hôi, giờ lại thêm cảm giác nhớt nhát bết dính khắp xung quanh phần sống lưng khiến Hanagaki khó chịu vô cùng. Mùi hương tanh nồng thoang thoảng đầu mũi, cùng hơi thở nặng nhọc cứ phả vào bên tai, càng làm tâm tình anh ta trở nên cáu bẳn. Và tất nhiên ngay lập tức cảm giác đau nhói truyền đến vùng ngực khiến Ran phải hét toáng lên:"Đau quá! Đau quá! Nhả ra Takemichiiii!"Cái giọng của Ran la oai oái, cả người vùng lên như một thiếu nữ sắp bị cướp trinh, khi bị răng của đối phương cạp lấy đầu ti.Khoang miệng bên trong Hanagaki rung lắc, một phần vì chiếc toys chết tiết đang cản trở, phần còn lại vì tên bạn đời phiên bản khác đang cứ oang oang cái mồm khiến anh ta càng ác ý cắn mạnh hơn."Á! Takemichi lại em nữa sao!"Ngay sau đó mắt thằng nhóc Takemichi sáng rực lên, cũng bắt chước gặm đầu vú còn lại của Ran, thằng này còn chơi độc hơn khi dùng hàm trên của mình đay nghiến thật mạnh làm Ran phải ứa nước mắt một lần vì quá đau. Mẹ hai chúng nó có phải là chó không vậy! Hết dương vật rồi lại con ngực đầy tự hào. Thanh danh của gã bị hủy hoại hết rồi!Dương vật run lên, một lần nữa phản ứng dựng thẳng khi bị hai bàn tay chiếm lĩnh lấy. Một bên thô ráp có vẻ là do cầm nhiều đồ vật, bên còn lại thì mềm mại như thể được chăm sóc rất cẩn thận. Hai bên hòa hợp liên tiếp tạo cho dương vật cảm giác mới lạ, ngứa ngáy mà lại nhiệt huyết đến tận cùng. Bỗng cảm giác nhói từ phần ngực lại nhô ra, nhưng lần này không còn sự khó chịu do toys để lại nữa, vì chúng hiện giờ đang nằm chễm chệ trong miệng của Hanagaki và Takemichi rồi. Thanh âm vỡ đập vang vọng bên dưới. Hanagaki chồm dậy, chiếm lấy môi Ran. Kinh nghiệm vờn quanh thuận thục, hai kẻ cao tay môi lưỡi qua lại, cứ anh đớp thì em cạp, chẳng ai chịu nhường ai, hoặc đơn giản Hanagaki cảm thấy khó chịu khi bị Ran kéo vào thế khó, rồi nhởn nhơ lôi ra tỏ vẻ khiêm nhường để chọc tức anh ta. Trong khi thằng nhóc Takemichi im lặng nãy giờ, lại gan to khi bò xuống dưới liếm lấy chất dịch còn đọng trên lưng Hanagaki. Chốc chốc lại cắn yêu vài cái mà để lại những dấu vết chó gặm rõ to, như một niềm tự hào mà nghểnh mặt, vậy mà người trên chẳng thèm đoái hoài lấy cậu ta, mà chỉ chăm chăm môi lưỡi vào người bạn đời. Hầm hực chẳng rõ vào đâu, Takemichi ngang nhiên banh mông Hanagaki ra, không khoan nhượng mà đưa thẳng lưỡi mình vào hậu nguyệt đối phương, tay còn lại cả gan mò lên trên tuốt dọc dương vật khiến Hanagaki phải thót mình."Mày là cẩu à?""Ưm!"Takemichi vẫn tiếp tục vùi sâu trong mông anh ta mà trả lời. Miệng thằng nhóc như đứa trẻ háu ăn, cứ mút chùn chụt rồi lại đưa lưỡi đảo quanh như đang cố gắng mút hết toàn bộ nước dâm thủy bên trong lỗ hậu. Bàn tay chẳng có kinh nghiệm, vậy mà lại còn thô bạo tuốt mạnh dương vật, dây nơ trang trí cuối cùng cũng bị nó tháo ra không thương tiếc. Trải qua rất nhiều cuộc tình, lăn lộn giường chiếu kinh nghiệm cũng đầy mình. Vậy mà ngay lúc này cơ thể Hanagaki lại run lên những giác cảm dâm đãng hiếm khi thể hiện ngay trước mặt thằng nhóc non tay này. Anh muốn rên rỉ, muốn thể hiện một lời khen mong Takemichi làm mạnh lên, nhưng lại bị môi Ran cưỡng ép không cho rời. Vậy nên chỉ đành vòng tay ra sau, đẩy đầu cậu ta vùi sâu vào mông mình hơn.Cơ thể Hanagaki bị chen chúc, những bàn tay mơn trớn dọc cơ thể mà bấu lấy, những cách giam cầm nơi hai nhịp miệng được mở rộng, đem cho anh ta cảm giác hoan ái, sung sướng đến tận cùng, chỉ muốn đắm chìm, muốn tận hưởng, muốn chết đi trong thứ thể xác được phục vụ đến yêu chiều. Nhưng rồi chẳng được bao lâu ngay sau đó, Hanagaki cảm nhận có điều gì đó không đúng ở đây. Thế quái nào tay thằng nhóc Takemichi mò được lên đây vậy? Khuôn mặt Hanagaki bàng hoàng ngước lên nhìn Ran, chỉ thấy đối phương híp mắt cùng khuôn mặt cười rộng trông hết sức gian xảo và hai cái tay quơ qua trước Hanagaki."Em yêu?""Ah!"Tiếng hét đằng sau khiến Hanagaki giật mình xoay người. Không biết từ lúc nào Rindou đang ở đó, hai bên tay được hai thằng nhóc Takemichi phiên phản nhỏ quấn quýt với cái miệng oang oang:"Em muốn làm!". Ánh mắt chúng nó chứa đầy vẻ thèm khát chẳng còn sự vô tư như lúc trước, thậm chí Hanagaki còn nhìn rõ chất dịch nhày nhụa đang chạy dọc mép đùi của chúng nó. Trong khi thằng nhóc Takemichi không biết đã bị kẹp chặt bởi Rindou rồi."Ah!"Hanagaki bật lên một tiếng rên, mông anh thít chặt lấy dương vật đang vùi sâu bên trong mình hòng không cho người kia di chuyển lấy. "Chà, phải bắt đầu một cuộc trừng phạt mới rồi nhỉ?"Đồng tử tím híp chặt.
Tình yêu luôn đi kèm với tình dục."M-Mạnh hơn nữa...a!""Ch-Chậm lại đi mà..""Cho em với mà, nhường cho em đi!"Ẩm mốc, tanh nồng lại ngọt ngào đến thiêu rụi thể xác con người đối với nhau. Haitani Ran đang chết dần và Haitani Rindou bị rút mòn.Cơ thể họ va đập vào người dưới thân, khi bên trong đối phương đang kẹp chặt lấy họ, vách thành mềm mại nhễ nhại bởi thủy dâm chảy yếu ớt, nhưng lại ngập ngụa đầy tinh dục đáng tự hào của anh em Haitani. Da của họ tiếp xúc với khắp nòng ấm của người khác, những lời âu yếm liền kề, những cái khen cất lên như muốn cổ vũ họ bạo hơn, mạnh hơn, hay thậm chí cả trao đi cái sinh lực của bản thân đi, chỉ để làm hài lòng những con người kia.Lần đầu tiên anh em Haitani thấy mệt, lần đầu tiên họ cảm thấy muốn nghỉ ngơi trong một dư vị hấp dẫn và cũng là lần đầu đồng tử của họ nặng trĩu chỉ muốn chìm sâu vào giấc ngủ. Dây thần kinh của anh em Haitani bắt đầu chậm đi, khiến mắt họ trở nên mờ ảo, hoạt động cũng dần trì trệ. Mặc cho bên tai vẫn đang vang vảng lời dụ dỗ, hay những cái yêu thương vẫn còn đọng trên khóe môi, gò má. Haitani mệt rồi."Các anh thử nói xem ai là người yếu sinh lý?"Tiếng cười khúc khích văng vẳng vào tai, cứ nhỏ dần, nhỏ dần và vụt tắt đi.
....
Tầm thức anh em Haitani hoạt động. Không gian tối om không một chút ánh sáng nhưng họ lại có thể nhận biết được nhau, thậm chí cảm nhận nhịp tim bản thân đang nhanh dần, va đập rồi lại ngừng tắt. Tiếng nước róc rách chảy vào, thanh âm của máy móc đổ dồn vào dây thần kinh như thể muốn hất bay cơ thể họ ra xa.Bừng tỉnh. Đồng tử anh em Haitani mở to, hiện lên trước mặt họ là khuôn mặt lo lắng của người bạn đời."Chúa ơi các anh cuối cùng cũng tỉnh rồi."Một cú đau đớn đập thẳng vào đầu họ."Dậy rồi kìa!"Giọng nói dồn dập vang lên, cả một đoàn Takemichi giống nhau chen chúc nhìn chằm chằm vào anh em Haitani khiến họ tái mặt, một lần nữa ngất đi."Anh vừa nói gì?"Khung cảnh quá khứ hiện lên trước mắt Rindou và ngay sau đó hắn không chần chừ lấy một giây nào mà chạy ngay đến chỗ anh trai mình bịt chặt mồm lão lại, trước khi địa ngục có thể xảy ra với cả hai một lần nữa."Ý anh nói là hiện tại cơ thể của em yếu rồi, vậy nên cũng phải có thời gian nghỉ ngơi, đúng không anh hai."Mặc kệ phản ứng của Ran đang dần khó thở, bàn tay của hắn tự bắt ép cổ lão gật xuống. "Thật?"Khuôn mặt Takemichi chứa đầy vẻ hoài nghi và Rindou không một chút nào chậm chạp mà gật lia lịa. Không khí căng thẳng xung quanh cân phòng giảm dần, Hormone của Takemichi sau đó liền dịu trở lại như lúc ban đầu. Đồng tử xanh yên bình như bầu trời về thu híp cong thành một vòng sáng lấp lánh với một nụ cười sáng bừng."Chà, vậy thì em sẽ dành thời gian vào những chiếc bánh mà Hinata đã chỉ em trước đó. Các anh không phiền lòng nếu như thưởng thức nó chứ?""Tất nhiên anh và anh hai rất mong chờ nó!"Thở phào nhẹ nhõm khi thân ảnh đang khuất dần vào gian bếp, Rindou thả anh mình xuống, bản thân cũng ngồi bệt xuống ghế."Hóa ra chỉ là mơ."Tiếng ngâm nga vang vọng trong phòng bếp, Nụ cười Takemichi ngoác rộng.Thanh âm vụt tắt.
Một người có tận hai người yêu không phải chuyện hiếm hoặc có thể là ngược lại. Những vấn đề đó đã hoàn toàn trở nên bình thường thậm chí phổ biến, họ chấp nhận mối quan hệ san sẻ một nửa trái tim của người bạn đời dành cho người còn lại mà không hề cảm thấy khó chịu hay tức giận. Và trên hết người ở thế bị động đã không còn cảm thấy áy náy, lo sợ với vấn đề bản thân có hơn một người yêu. Trái tim của loài người vốn vậy, rất tham lam chứa nhiều dục vọng độc chiếm, chỉ là đơn giản có ai chấp nhận một mối quan hệ tay ba, tay bốn hay không mà thôi. Một nửa mãi chỉ là một nửa, khi ghép lại chúng chính là một một mảnh tình tuyệt đẹp, hay con người gọi đó chính là tình yêu hoàn hảo. Ấy thế mà, có bao giờ con người chịu ngắm nhìn kỹ nó chưa? Hay chỉ đơn giản là xét qua vẻ ngoài lấp lánh của nó mà chẳng để ý rằng tận sâu bên trong trái tim của một vài người đang bị nứt ra thành một khoảng trống mà chẳng có ai màng tới mà dán lại.Anh em Haitani cũng vậy. Chúng là một mảnh ghép hoàn hảo đến ăn ý, với vẻ hào nhoáng được chau chuốt đến bóng loáng khiến nhiều kẻ bần cùng phải ghen tị muốn xé nát chúng ra thành nhiều mảnh. Nhưng có lẽ những kẻ ngớ ngẩn đó sẽ chẳng bao giờ nhận ra, đằng sau lớp mặt nạ hoàn hảo chỉ là nỗi yếu đuối cùng sự đơn độc đến khô quặn, được hình thành bởi những quá khứ chật vật trong đống bùn lầy bẩn thỉu của anh em Haitani. Chúng luôn dựa vào nhau, một tình yêu mà người anh chỉ cần em và đứa em chỉ cần anh mình. Một nửa mà hai kẻ cùng chung giác cảm hay hoan ái của xã hội giả tạo được ghép lại thành một trái tim nứt chẳng cần đến thứ gì có thể chữa lành. Tưởng chừng đó là một cái kết hoàn hảo cho cuộc sống bóng loáng, có một kẻ lại dám liều lĩnh bước chân vào cấm địa nguy hiểm của anh em Haitani. Nó tự ý dán lại những vết nứt trên trái tim đó bằng những sự vụng về ngây ngô, nó khăng khăng lau dọn từng thứ dơ bẩn mà chúng chẳng đoái hoài nhìn tới, nó ngây thơ tự bước đi rồi vô tình đặt chân vào mảnh nhỏ còn thiếu sót trong chúng và thế Hanagaki Takemichi là kẻ ngu ngốc đã chữa lành thứ trái tim yếu đuối của Haitani Ran-Haitani Rindou.Có một gã đàn ông kiêu ngạo từng nói: "Chẳng có một tu sĩ nào chưa từng gian dối. Cũng chẳng có linh mục nào là chưa từng phạm tội. Không có một tội lỗi nào mà không thể sám hối. Nhưng sẽ không bao giờ có sự tha thứ cho một kẻ phản bội." Đó hoàn toàn là sự thật. Nhưng với một xã hội khi con người chính là kẻ tham lam và anh em Haitani là một trong số đó thì chúng sẽ vui vẻ chấp nhận với một mối tình san sẻ nửa bạn đời của mình cho người anh, người em mà chẳng tị nạnh hay ghen tị hoặc có lẽ là thế? Tuy nhiên có một điều mà kẻ ngu ngốc đến mấy phải khắc ghi nhớ. Haitani là một bộ đôi tàn nhẫn, chúng sẵn sàng chia sẻ ban đời của mình nhưng không bao giờ chấp nhận cho bất cứ kẻ nào được đặt chân vào lãnh địa của chúng. Ba người là hoàn hảo cho một tình yêu hoàn chỉnh, vậy nên đừng dại dột mà bước vào trái tim đã được khóa lại.Vấn đề nan giải đã được giải quyết theo lối dẫn dắt câu chuyện và theo đó người ta thường nói tình yêu luôn kèm với tình dục. Đó là điều chắc chắn và cũng sẽ có rất nhiều điều gây tranh cãi về vấn đề thứ hai này và anh em Haitani tất nhiên cũng vậy.Dục vọng được chia làm hai giai thoại: thường là bộc phát bất thường hoặc đơn giản hơn là do phản ứng sinh lý mà anh em Haitani nói rằng nó xuất phát từ tình yêu nồng nàn dành cho người bạn đời của họ. Tuy nhiên Takemichi đã phủ nhận điều đó, thậm chí còn muốn đấm chết hai gã bạn đời của mình và gào thét lên với họ rằng:"Hãy kiểm soát con cặc của hai anh thay vì biện hộ trước cái não chỉ chứa toàn tinh trùng!" Tất nhiên đối với anh em Haitani họ đã cười phá lên trước câu trả lời hết sức ngây thơ của người bạn đời và phản bác ngay lại nó: "Tình yêu bé nhỏ của tôi ơi có phải em đang diễn giải một trò cười trong cuộc tình đêm nay không? " "Tốt nhất anh nên câm miệng đi Ran! Thứ tốt nhất trong tình yêu không nhất thiết phải là tình d-" "Trong một mối quan hệ nếu như người còn lại từ chối quan hệ thể xác thì đôi bên cần xem xét có nên tiếp tục hay không."" Anh cũng ngậm miệng lại đi Rindou! " Takemichi ngồi bệt xuống, cả người thở dài lấy một hơi như mệt nhọc lắm, hai tay vò nát lấy cái đầu đen."Nói chung quan hệ tình dục mỗi ngày là không tốt và trên hết em muốn nghỉ ngơi, dành thời gian nhiều cho bản thân." Tiếng xì cùng tiếng ế ới của anh em Haitani vang lên. Nhưng lần này Takemichi chẳng còn để tâm tới sự oai oán của họ mà chiều chuộng như trước. Đôi mắt xanh lúc nào cũng đầy ắp vẻ chịu đựng âu yếm đến giờ chỉ còn sự nghiêm túc tràn đầy quyết tâm nhìn anh em Haitani. Ấy thế Ran lại bật cười. "Này em hoàn toàn nghiêm túc đó!" Vuốt ve gò má người bạn đời rồi nhẹ nhàng đặt lên nó một nụ hôn phát ra tiếng chóc. Ngón tay Ran khẽ khàng gãi lấy cái cằm đối phương rồi nhoẻn cười trông đầy giễu cợt."Thay vì khăng khăng nói về vấn đề sức khỏe, vậy tại sao em không chấp nhận sự thật rằng bản thân quá yếu?" Nói xong tinh ý nháy mắt tới Rindou mà chẳng màng tới sắc mặt người bạn đời dần thay đổi."Em không để ý rằng mỗi lần chúng ta quan hệ xác thể mức căng nhất mà em đạt được chỉ dừng ở ba lần, thậm chí chỉ mới bắt đầu sang hiệp thứ hai em đã ai oán đòi dừng lại mà chẳng màng tới dục vọng của người bạn đời." Hôn lên bờ môi bé nhỏ lại bị tránh né khiến tâm tình Rindou cảm thấy khó chịu. Ấy thế cái ánh mắt xanh to tròn chỉ vừa lẹm một cái thôi đã khiến hắn thấy rùng mình và cảm nhận có điều gì đó không hay sắp xảy ra."Anh vừa nói cái gì? " Cái giọng ngọt ngào nũng nịu như mọi khi chẳng còn cất lên, thay vào đó là âm thanh thé thé gầm gừ như thể sẵn sàng gào thét đối phương bất cứ lúc nào, khiến Rindou cảm thấy không ổn liền nháy mắt đến anh trai mình. Vậy mà người kia hoàn toàn phớt lờ đi sự cảnh báo của người em."Ý Rin Rin muốn nói rằng:" Mặc kệ cái lắc đầu phản ứng kịch liệt của em trai, Ran chỉ bĩu môi mà dẹo giọng."Em bị yếu sinh lý đó bé cưng~"Chúa ơi, Rindou đang nghe thấy tiếng đay nghiền từ đôi hàm răng bé nhỏ của người bạn đời."Thay vì nói rằng em bị thứ bệnh chết tiệt đó thì anh không nghĩ đến em phải phục vụ đến tận hai người? Sẽ chẳng ai chịu nổi khi phải làm tình trong giới hạn đã quá một với mối quan hệ Threesome, mà thậm chí hai nửa kia của họ còn chẳng màng tới cảm xúc dục vọng của chính người bạn đời! Anh nghĩ ai sẽ chịu nổi nó?" " Cục cưng bé nhỏ của tôi ơi. Có lẽ em không biết rằng, em là người duy nhất bị yếu sinh lý mà chúng tôi g-" Một cú đấm hạ thẳng vào khuôn mặt và Ran hoàn toàn không kịp tránh né mà cứ thế lãnh chọn rồi ngã nhoài xuống nền sàn. Còn chưa kịp hoàn hồn thì bên tai gã đang vang vọng tiếng đóng cửa thật mạnh cùng bước chân rầm rầm như muốn đập nát ngôi nhà thân yêu của họ. Và thứ duy nhất gần kề bên Ran lúc này chỉ còn câu ca ai oán của người em trai. "Anh hại cả em rồi anh haiii."
Physiological Weakness hay nói đơn giản là Yếu sinh lý. Vấn đề khó nan giải cũng như dễ thường gặp trong các mối quan hệ đôi lứa khi bắt đầu tiến tới việc quan hệ tình dục. Nó rất bình thường và là một điều hiển nhiên cho việc thỏa mãn dục vọng trong tình nguyện của đôi bên hoặc một nửa còn lại. Thể xác cùng sự tham lam sẽ khiến con người mất trí trong cám dỗ và chẳng thể nào kiểm soát được khoái lạc khi niềm sung sướng đã đổ vào tâm trí. Loài người vốn vậy, khi đạt được hạnh phúc họ sẽ khó lòng thoát ra, thậm chí thà chết chứ không bao giờ buông bỏ khỏi nó. Cũng giống như tình dục luôn bị coi là một điều minh chứng của tình yêu trong các mối quan hệ đôi lứa. Tất nhiên trong tình dục thì yếu sinh lý không phải là không có mà nó xảy ra quá nhiều và thường xuyên. Nhưng nói ra và để cho người còn lại kia hiểu hoặc chấp nhận thì đó là một việc khó lòng. Sẽ chẳng ai ngu ngốc mà nói ra câu này trước mặt bạn tình, cho dù người đó là đàn ông hay phụ nữ thì cũng không bao giờ chấp nhận bản thân đang ở thế yếu thậm chí là nổi giận. Đặc biệt là người nằm dưới. Việc thỏa mãn dục thuộc ở cả hai phái trên và dưới. Nói đến vấn đề sung sướng thì người nằm trên sẽ là có và người nằm dưới cũng vậy, tuy nhiên thì để nói đến việc chịu đựng cái đau trong lúc quan hệ thì người nằm dưới sẽ hoàn toàn hứng chịu. Tác động ra vào cùng việc lấp đầy tất cả vật mạnh bạo vào trong cơ thể sẽ khiến người ở thế bị động đau và mệt nhanh hơn. Nhưng để nói đến việc chịu đựng cùng sức bền sau bao nhiêu giờ luân hồi, thì chắc chắn một điều người nằm dưới hoàn toàn có thể làm chủ hoặc đòi hỏi thêm nhiều hơn nữa.Tuy nhiên việc xúc phạm đến lòng tự trọng của người nằm dưới về việc họ quá yếu khi làm tình thì đó sẽ chắc chắn là một địa ngục cho người nằm trên. Cũng giống như anh em Haitani lúc này đang phải hứng chịu cảm giác u ám trong chính căn nhà của mình.Đã ba ngày trôi qua kể từ khi kết thúc buổi trò chuyện căng thẳng vào ngày hôm đó, anh em Haitani hoàn toàn bị người bạn đời của mình bơ đẹp. Thay vì như trước thì mỗi buổi sáng dậy, đón lấy cái chào khi họ vừa mới mở mắt chính là bên cạnh Takemichi với giọng nói ngái ngủ cùng cái hôn âu yếm dành cho họ. Vậy mà bây giờ chỉ còn cả hai anh em nhìn nhau mà thở dài. Hay khi mỗi về đêm họ đều quấn quýt bên người bạn đời trong khắp căn nhà, trao cho nhau cái ngọt, cái khát hoặc bất kỳ thứ gì có thể thể hiện tình yêu của nhau. Hiện giờ chỉ còn cái nhìn sắc lẹm của Takemichi, khi tự nhốt trong chính căn phòng của mình. Không phải họ không thể vào căn phòng của người bạn đời, Ran có thể phá nát chiếc cửa chết tiệt kia hoặc Rindou có thể nhẹ nhàng hơn với tài cạy cửa. Tuy nhiên anh em Haitani rất yêu Takemichi, vậy nên họ hoàn toàn tôn trọng người bạn đời của mình. Ran đã oai oán tự trách bản thân và Rindou thì lầm lì rụt rè khi đứng trước đối phương mà chẳng thể nói ra được câu nào. Họ còn suýt khóc khi không thể ngửi thấy Hormone của Takemichi và hối hận vì lời trêu chọc của bản thân đã làm người bạn đời của mình buồn.Ba ngày chính là địa ngục với anh em Haitani. Trái tim của họ dần héo mòn, thậm chí tâm trí họ đang trở nên yếu đuối như một đứa trẻ. Chỉ ngay lúc này thôi, nếu như Takemichi đứng trước mặt và nói bất cứ một câu nào đó, kể cả xúc phạm thì anh em Haitani cũng òa khóc vì vui sướng khi người bạn đời đã chịu để ý tới họ. Tất nhiên đó chỉ là nếu hoặc có lẽ vậy? Và nếu như được dập đầu tạ Chúa thì anh em Haitani chắc chắn sẽ dập cả nghìn lần. Vì thật sự ngay lúc này, Takemichi đang đứng trước mặt họ mỉm cười dịu dàng, anh em Haitani còn ảo tưởng đang nhìn thấy một đôi cánh thiên thần đằng sau lưng đối phương. "Các anh còn đứng đó làm gì? Nhanh vào đây thử ly nước ép em vừa mới làm đi." Tất nhiên anh em Haitani không phải ngốc mà có thể bỏ lỡ cơ hội làm lành ngay trước mắt này được. Thậm chí họ còn tranh giành nhau ai là người cầm chiếc ly nhanh nhất rồi uống cạn nó. Và kết thúc bằng tiếng khà sảng khoái của Rindou, cùng cái tiếng ai oán xuất phát từ người anh trai hắn.Nụ cười khúc khích của Takemichi âm trầm đến tai họ, khiến trái tim anh em Haitani dần héo mòn đang trở nên bừng tươi sáng rồi tan chảy trước cái ngọt ngào của người bạn đời."Takemichi này..." "Vâng?" Bả vai anh em Haitani đá qua nhau, đồng tử tím hết sức tránh né khuôn mặt ngây ngô. Hết anh rồi lại em hất mặt nhưng chẳng ai dám mở miệng, chỉ đến khi cảm nhận tâm tình Takemichi đang dần thay đổi thì họ mới chịu đồng thanh lên tiếng: "Anh xin lỗi." Không gian im lặng vài giây lần này chính là Takemichi cười to một tiếng, cả người gập xuống mà ôm lấy bụng nắc nẻ cười."Các anh nghĩ em là một người dễ giận dỗi thế sao?" Cái gật đầu lia lịa như một đứa trẻ càng khiến Takemichi mệt lả vì cười quá nhiều. Ngay lúc này người bạn đời mới chú ý tới anh em Haitani, khuôn mặt anh ta trở nên lo lắng khi lại gần họ."Chúa ơi tình yêu của em. Tại sao các anh lại gầy guộc thế chứ?" "Mọi điều khiến bọn anh cảm thấy đau buồn hơn điều đó chính là làm người bạn đời của mình phải rầu rĩ. Anh và Rindou thậm chí đã bật khóc khi thiếu vắng em." "Bọn anh không biết việc cợt đùa kia đã làm em buồn. Anh và anh hai đã phát điên khi mỗi sáng thức dậy không có hơi ấm của em bên cạnh. Thật sự ba ngày đó đối với bọn anh chính là địa ngục!"Hai mái dài tím liên tục dụi vào hõm cổ người thấp hơn. Takemichi thậm chí còn nghe thấy tiếng gầm gừ như một con mèo đang ai oán đến chủ nhân của nó."Chúa ơi. Em không ngờ việc mình làm ngơ ba ngày lại khiến các anh phát điên tới vậy." Tiếng âm ỉ của họ lần nữa vang lên và lần này là một mức lớn. "Em không muốn làm tổn thương các anh, nhưng thật sự em đã nói chúng ta nên dành thời gian nghỉ để đảm bảo sức khỏe..."Đoạn sau Takemichi liền ngập ngừng chẳng dám nói, đầu em thụp xuống hôn chóc lên hai cánh môi của anh em Haitani, rồi nhanh chóng lấy tay che đi cả khuôn mặt đỏ lựa đang dần lan rộng xuống cổ."V-Vậy nên ngay lúc này em đã ch-chuẩn bị cho các anh rồi." Càng nói xuống, giọng nói càng nhỏ nhưng đủ khiến anh em Haitani ngơ ngác. Họ thậm chí còn không tin vào những gì mình đã nghe thấy cho đến khi cảm nhận Hormone của bạn đời đang bùng nổ. Cái miệng của Rindou lắp bắp không nói lên lời, chỉ đến khi Ran im lặng bỗng gào lên:"Chúa ơi. Có phải anh đang mơ không?" Cơ thể Ran ngồi thụp xuống, chẳng hiểu sao cảm thấy nóng bừng, thậm chí còn chẳng kiểm soát được Hormone bản thân và dường như gã có thể nhận biết được cả em trai của mình cũng vậy.Bpm của anh em Haitani liên tục đập mạnh, tần suất nóng cứ thế tăng dần lên khiến mồ hôi theo đó chảy đầm đìa ướt đẫm cả một mảng lưng, nhưng họ hoàn toàn không hiểu ra chuyện gì xảy ra. Chỉ thấy Takemichi mỉm cười tay cầm hai chiếc khăn. "E-Em muốn cho các anh một bất ngờ. Vậy các anh không phiền lòng nếu như em bịt mắt cả hai lại?"Tất nhiên anh em Haitani không có gì để phàn nàn trước yêu cầu bé nhỏ của người bạn đời, khi ngay lúc này dục vọng bấy lâu nay của họ sắp được thỏa mãn.Bóng tối bao trùm lấy tầm nhìn họ, khiến mọi thứ xung quanh trở nên mất cân bằng. Tuy không phải quá mức chật vật. Nhưng cảm giác khi bản thân đang bị dục vọng che lấp, cùng cám dỗ ngọt ngào đến từ người bạn đời, thì anh em Haitani cũng khó lòng mà kiểm soát nổi bản thân. Takemichi luôn vậy, cho dù giận dỗi như thế nào thì người bạn đời luôn ân cần dẫn dắt họ từng chút một, như thể sợ họ có thể ngã bất cứ lúc nào. Nhưng chẳng hiểu sao, khi anh em Haitani càng bước đi thì Hormone của Takemichi càng trở nên nồng nặc. Thậm chí họ còn cảm giác, có tận bốn hương mùi của bạn đời lan tỏa xung quanh, như thể đang có tận bốn Takemichi đang vờn xung quanh họ. Tuy vậy họ đã bật cười trước suy nghĩ ngu ngốc của bản thân, làm sao lại có hơn một người bạn đời được chứ. Trừ khi Takemichi đang bị nhân đôi ra thành nhiều bản khác nhau.Đoạn đường bị dừng lại, anh em Haitani có thể nghe rõ thấy tiếng mở cửa và chúa ơi. Một tầng mùi hương nồng nặc đập thẳng vào cánh mũi họ, nó thậm chí còn nhiều hơn cả vừa nãy. Còn chưa kịp ổn định thì cánh tay họ một lần nữa bị kéo đi, nhưng lần này xúc cảm bên tay anh em Haitani đều có cảm giác vô cùng khác nhau. Nó nhỏ hoặc lớn hơn mức bình thường? "Các anh ngồi xuống theo cách em chỉ đi." Thậm chí giọng nói có chút khác, trầm khàn và non nớt, như thể đang bị chia thành hai con người khác nhau nhưng đều cùng chung một người.Chỉ vừa mới chập chững ngồi xuống thôi, tay của anh em Haitani đã bị vòng ra sau siết chặt lại, một lực mạnh buộc chặt lấy tay họ. Lần này hoàn toàn khiến cả Ran và Rindou cảm thấy không ổn. Nếu như cả hai người họ đang cùng lúc được buộc lại, thì tại sao lại có hơn một đôi tay ở đây kiềm giữ họ."Takemichi-"Một tràng cười khúc khích lớn nhỏ vang lên, trầm có, non nớt có, nhưng tất cả chúng đều khá giống nhau như thể đang cùng một người phát ra. "Có vẻ các anh đã phát hiện ra điều gì đó không ổn rồi nhỉ?" Tiếng nói của Takemichi vang lên cùng lúc đồng thanh. Chúng nhí nhảnh, uể oải, trầm khàn, non nớt hay thậm chí cả lanh lảnh ngọt ngào như lúc ban đầu. Chiếc khăn dần được thả lỏng, tầm nhìn của họ theo đó cũng dần hiện ra. Chỉ vừa mới lấp ló thôi, cả hai anh em Haitani đã phải thốt lên một tiếng: "Chúa ơi!" Có tận bốn Takemichi khác nhau đang vây xung quanh họ! Hai phiên bản Takemichi bé nhỏ với quả đầu vuốt và bông xù màu vàng nguyên bản như hồi thời niên thiếu. Hai phiên bản Takemichi còn lại thì là trưởng thành, với người bạn đời gốc tóc đen xù của họ và một Takemichi vuốt keo, có đôi mắt lờ đờ trông vô cùng gian manh.Nhưng thứ làm nên tất cả khiến cơ thể anh em Haitani càng trở nên nóng bừng và gào thét lên, chính là tất cả bốn Takemichi đang khỏa thân cùng một lúc! Họ thậm chí còn chẳng thèm mặc đồ lót, với những chiếc dương vật bé xinh đang ỉu xìu, được buộc theo chiếc nơ có màu sắc khác nhau. "Các anh thấy món quà của em thế nào?" Lúc này Takemichi tóc đen xù mới chịu lên tiếng, tất nhiên họ chẳng thể nào cưỡng lại nổi món quà này được. Nó quá sức tuyệt vời, khi có tận bốn Takemichi khác nhau sắp được họ nếm trải.Ấy thế cái gật đầu trông vô cùng ngoan ngoãn của anh em Haitani lại khiến họ trở thành trung tâm trò cười."Có phải các anh đang nghĩ, mọi điều có thể dễ dàng cho các anh thưởng thức vậy sao?" Micchi tóc vàng xù phụng phịu khoanh tay."Chà, em thật sự đã rất bất ngờ khi được nhìn thấy Ran Ran và Rin Rin của em trong tương lai. Nó sẽ rất tuyệt vời nếu như chuyện đó không xảy ra." Takemitchy tóc vàng vuốt keo khẽ gãi đầu mình."Còn tôi thì muốn đập chết các anh, những tên khốn! Cái quái gì khi một Hanagaki Takemichi mạnh mẽ như tôi, lại bị các anh chê là yếu sinh lý?" Ánh mắt xanh lờ đờ của Hanagaki vuốt keo tóc đen tràn đầy sát khí và anh em Haitani thậm chí còn tưởng tượng, anh ta sẵn sàng xé nát họ bất cứ lúc nào nếu như không có ba Takemichi kia ngăn cản."Có vẻ như các anh cũng cảm nhận cơ thể bản thân đang nóng dần lên nhỉ?" Takemichi tóc đen xù mỉm cười nhìn vẻ hoang mang của hai người bạn đời. "Một cốc nước chứa đựng đầy tình yêu của bọn em dành cho anh và các anh đã không ngần ngại uống vào. Tất nhiên kèm trong đó chính là một chút thuốc kích dục, khi người cung cấp nó là Hanagaki~"Nói xong em liền nháy mắt tới chàng trai tóc vuốt keo."Vậy nên tốt nhất các anh nên suy nghĩ lại và chào đón một màn trừng phạt sắp được diễn ra..." "Ran Ran, Rin Rin~" Âm thanh của cả bốn cùng lúc vang lên, cùng cười và cùng híp mắt.
Bạn cảm thấy thế nào khi được tận hai người bạn đời giống nhau chăm sóc? Đối với Rindou đó chính là thiên đường! Hơi thở Rindou gấp gáp. Một phần vì thuốc kích dục bản thân bị lừa uống, phần còn lại chính là nhờ hai thiếu niên tóc vàng bé nhỏ đang cặm cụi tranh nhau chăm sóc cho dương vật của hắn.Ở độ tuổi 15, 16 tất nhiên kỹ thuật cùng kinh nghiệm sẽ không bằng người lớn. Nhưng việc được tận hai bé con ngây thơ chăm sóc thì chắc chắn đó chính là một trải nghiệm tuyệt vời! Hai đầu lưỡi nhỏ liên tục liếm láp. Người thì vờn nửa trên, người thì mút đầu dưới. Đôi môi nhỏ của Micchi vàng xù liên tục mút mát đầu lỗ, chốc chốc lại nhả chút nước bọt ra để làm ướt đầu khấc nóng hổi. Hàm răng gặm gặm xung quanh mép viền, khiến chúng trở nên đỏ thành một màu hiện lên những vết răng trông vô cùng mờ nhạt. Bờ môi lăn lóc từ dưới lên trên, để cả miệng mở rộng rồi bao bọc lấy cả đầu dương vật. Lực tác động bên trong dồn vào hơi thở, liên tục hút chặt vào, khiến đầu khấc trở nên ngứa ngáy, làm lỗ tiểu dâng trào liên tục tiết ra một mật dịch tanh loãng, hòa trộn vào nước bọt của Micchi.Takemitchy vuốt keo bên cạnh thì chăm sóc phần dưới. Hai tay bé nhỏ liên tục nhào nặn hai hòn tinh hoàn, đôi chút lại ngứa ngáy mà dùng móng tay nhấn lấy phần giữa của nó, khiến cả một mảng da nhợt nhạt hiện lên những vết lõm trông đầy dị dạng. Lưỡi thằng nhóc nhè ra vờn theo chiều đường gân nổi cộm. Lông tơ dương vật không sum sê, có lẽ đã được tẩy đi theo định kỳ, vì vậy trông rất rời rạc và mỏng. Nhưng thay vào đó các sợi khá là dài, vậy nên khi sát gần chúng sẽ chọc vào da mặt khiến Takemitchy cảm thấy ngứa ngáy. "Rin Rin~" Cả hai đôi mắt xanh cùng lúc ngước lên. Khuôn mặt vốn non nớt làm dương vật Rindou trở nên cương cứng."Anh nói xem em hay em làm anh thấy sướng hơn?" Takemichy chỉ vào Micchi, cả hai bĩu môi hờn dỗi, đôi má căng ra làm Rindou bối rối vô cùng. "T-Tất nhiên là cả hai..." "Rin Rin thật ích kỷ~"Bàn tay của Micchi và Takemitchy cùng lúc nắm lấy dương vật mà ma sát lên xuống. Môi họ chạm vào nhau rồi lôi kéo lên thẳng đầu khấc, hai đầu liên tục mút chùn chụt rồi để cả nước bọt chót lọt vào lỗ, khiến dương vật ngứa ngáy căng phồng lên như một chiếc nấm đùi gà.Sống lưng Rindou run lên vì một cảm giác buồn tiểu. Hai chân hắn co bắp liên tục quằn quại lên xuống rồi chà mạnh vào nền sàn. Đến khi chẳng chịu nổi thì Rindou mới nhắm chặt mắt lại, ngay lập tức giải phòng toàn bộ thứ khó chịu mà bản thân nhịn nãy giờ lên khuôn mặt của họ.Cùng lúc cả hai cũng nhắm mắt, ngẩng lên rồi há to miệng, để toàn bộ tinh dục trắng đục bắn thẳng lên khắp khuôn mặt và miệng họ. Micchi và Takemitchy không ngại mà nuốt lấy nó, thậm chí họ còn lau mặt cho nhau rồi đưa chúng vào thẳng miệng.Tất nhiên một màn này đều được Rindou nhìn rõ mồn một. Cổ họng hắn nuốt khan, khi chứng kiến hai tiểu yêu bé nhỏ mới tí tuổi lại dâm đãng hệt như phiên bản lớn thế này."Ngon nhỉ Takemitchy?" "Ưm!" Sau khi nói xong liền kéo nhau đứng dậy. Vốn sêm tuổi nhau vậy nên kích thước dương vật của Micchi và Takemitchy không khác nhau là bao. Đều bé nhỏ và dễ thương đến một cách lạ thường, chỉ khác là một người được buộc nơ trắng và một người buộc nơ đen. "Rin Rin thật biến thái!" Cả hai phụng phịu lấy tay che hờ đi dương vật của bản thân, khi phát hiện đồng tử tím đang nhìn chằm chằm vào mình. Tuy vậy cái nửa kín, nửa hở, nửa trêu chọc của họ lại làm Rindou bật cười."Cấm cười!" "Vâng, vâng. Vậy tiếp theo đến màn chính rồi đúng không hai tình yêu bé nhỏ?"Hai khuôn mặt giống nhau ngơ ngác nhìn người còn lại trông suy tư và lưỡng lự. Cả hai nhìn chằm chằm vào dương vật to lớn đã cương cứng quay trở lại lúc nào của Rindou, rồi lại ngó xuống về phía dương vật bản thân."Hay Micchi làm trước đi.""Không! Không! Hay Takemitchy làm trước đi.""Không phải Micchi đã chuẩn bị kỹ hơn em rồi sao?""Nhưng anh mày vẫn sợ! Chẳng phải mày cũng đã thủ dâm trước khi anh em Haitani đến rồi còn gì!" "Nhưng cái của Rindou to quá, em sợ!" "Thì có khác gì Rindou ngày xưa của bọn mình đâu?""Khác chứ! Rindou của em nó bé hơn con quái vật này nhiều!"Rindou cảm thấy không biết vui hay buồn, khi phiên bản quá khứ của mình lại bị người bạn đời thời niên thiếu chê là dương vật bé."Anh làm trước đi!" "Em làm trước đi chứ!" Cứ thể cái màn tranh cãi bé nhỏ liên tục nổ ra khiến cả Rindou cũng phải bất lực, mặc cho cơ thể đã nóng bừng lên khao khát muốn được thỏa mãn."Thôi được rồi, em sẽ làm." Tất nhiên với cái tuổi nhỏ chỉ mới 15 làm sao so đo với được 16. Vậy nên Takemitchy đành giương cờ trắng thua cuộc trước người giống mình. Một tâm tình mà tới hai người vui. Micchi tất nhiên là sung sướng khi có người làm chuột bạch cho mình lần đầu, còn Rindou thì chắc chắn rồi. Hắn làm sao có thể chịu được cơn bức bối muốn được lấp đầy, cùng hương vị mới lạ khi được Takemichi quá khứ thỏa mãn sau bao nhiêu năm thưởng thức lại.Takemitchy chậm rãi lại gần Rindou, hai chân dạng ra chẳng dám ngồi xuống, chỉ biết nắm chặt lấy bả vai đối phương mà siết trông đầy sợ sệt như một con thú nhỏ. Biết được Takemichi quá khứ đang sợ, vậy nên tâm tình Rindou cũng đôi phần thả lỏng mà cố gắng hạ nhiệt để không làm người bạn đời của mình sợ. Thậm chí hắn còn phát ra một lượng lớn Hormone an ủi để có thể phần nào xoa dịu được bạn nhỏ."Rin Rin em sợ~""Ngoan, em cứ thả lỏng người rồi chậm rãi ngồi xuống. Không đau đâu, tin tôi.""Chó nó mới tin!"Miệng thì lẩm bẩm chửi thề nhưng Takemitchy vẫn quyết định làm. Hít một hơi thật sâu, bàn tay vòng xuống khẽ hờ nằm lấy dương vật. Vì còn ở trong tuổi đang phát triển vậy nên tay Takemitchy vốn rất bé chưa đạt đủ tiêu chuẩn như người lớn. Vậy nên thằng bé chẳng thể nào bao quanh được lấy dương vật, cứ nắm lấy một chút rồi lại bị tuột ra do xúc tác trơn trượt. Để rồi Takemitchy đành bất lực để mông mình kẹp chặt lấy nó, thành ra khiến cả Rindou cũng phải nhíu mày. Dâm dịch từ hậu nguyệt kèm theo đó là dịch thể từ dương vật cứ thế tiết ra, hòa trộn vào nhau để làm chất bôi trơn. Dạng chân quá lâu khiến Takemitchy cảm thấy mỏi nhừ, vậy nên khi ngồi xuống sẽ có chút chật vật. Chẳng biết là do ác ý hay cố tình, Micchi đã nắm chặt bả vai của thằng nhóc mà dập thẳng xuống, điều đó làm Takemitchy phải bật khóc hét lên cùng Rindou gầm gừ thỏa mãn. Cả miệng Takemitchy mở to, thở dốc đầy nặng nhọc khiến nước bọt cũng theo đó mà nhễ nhại xuống cả mép cằm. Cảm giác đau trướng banh rộng cả một vùng ruột, làm thằng nhóc sợ hãi vì quá đau. Tất nhiên toàn bộ biểu cảm này đều thu vào mắt Micchi khiến anh ta càng trở nên sợ hơn với thứ dương vật chết tiệt kia, và một Rindou xót xa với người bạn đời nho nhỏ."Xin lỗi Takemichi." Rindou thở dài khi nhìn cả hai đứa trẻ đang bất lực khóc, cho dù một kẻ trong đó là tội đồ. Việc bị trói khiến hoạt động tay của Rindou trở nên khó khăn và không biết làm gì khác ngoài dịu giọng an ủi người bạn đời quá khứ."Takemichi nghe anh, thả lòng ra nào. Chậm rãi ổn định rồi cứ từ từ cảm nhận, đừng siết chặt lấy, nó sẽ khiến em đau."Cái giọng ngọt ngào cố gắng an ủi của đối phương khiến phần nào tâm tình Takemitchy trở nên bình ổn, thả lỏng cơ thể. Tất nhiên việc làm quen với dương vật to lớn hơn Rindou quá khứ thì chắc chắn là chưa, thằng nhóc cần một vài phút để chuẩn bị kỹ. Thậm chí Rindou đã tự ép bản thân tiết ra một lượng Hormone rất nồng để bảo toàn cảm giác cho người bạn đời.Hông Takemitchy nhẹ nhàng đẩy, chút một lại giật lên, lùi xuống khiến dương vật theo đó chuyển động rung lắc liên tiếp đập qua lại xung quanh thành ruột. Động tác cho dù chưa được di chuyển, nhưng đã khiến thằng nhóc âm trầm rên rỉ vì sướng, cảm giác mới lạ với một con cặc của người bạn đời đến từ tương lai. Nhưng với một kẻ tràn đầy sinh lực như Rindou thì chắc chắn làm sao chịu nổi cái cảm giác oái oăm này được chứ, quá nhẹ nhàng và yếu, thậm chí không hề kích thích.Ngỡ như là cừu, hóa ra là sói. Chỉ sau đó thôi, Takemitchy ngay lập tức chuyển động hông lên cao mà dập xuống, dù lực không phải quá mạnh nhưng chúng lại nhanh khiến cả Rindou cũng phải giật thót mình mà gầm gừ vài tiếng thỏa mãn. Đầu khấc co giật vì tác động theo đó mà căng ra, kéo dãn bên trong thành ruột. Chỉ cần Takemitchy di chuyển thì nó sẽ càng nổi phồng lấp đầy toàn bộ huyệt nhỏ. Hai tay thằng nhóc siết chặt lấy vai Rindou làm trụ, cả đầu dụi vào hõm cổ đối phương mà gặm nhấm. Cứ thế cả người thằng nhóc dập vùi trong dương vật to lớn, khoái cảm đau đớn, lại sướng rên rẩm khiến nó chẳng biết đâu mới là thiên đường."Mẹ kiếp! Nhanh hơn nữa!"Rindou phát cáu với tốc độ này, hắn muốn chạm vào làn da non nớt đó, muốn gặm nát cơ thể tinh quái, muốn siết chặt cái eo bé nhỏ chưa 18 kia mà đâm rút. Nhưng tất cả đều chỉ dừng ở 'muốn' khi tay bản thân lại bị buộc, thế nên mọi hoạt động chẳng thể nào dễ dàng. Đành bất lực đẩy hông cùng đối phương nhưng cũng chẳng bõ là bao. Bên trên Takemitchy vẫn di chuyển rất chậm rãi, nhưng mỗi lực đâm xuồng đều rút ra một cách nhanh chóng, chỉ chừa lại đầu khấc để kẹp chặt vào, như muốn lấy hết mọi sinh lực của Rindou."H-Hôn anh...Takemichi hôn anh!" "Hức..." Môi nhỏ vấp mạnh vào môi lớn, hàm răng theo đó mà va đập vào nhau khiến một lượng máu vô tình chảy ra. Cho dù mùi tanh tràn vào cuống họng, hay thậm chí cảm giác đau rát đang truyền vào từng kẽ, thì lưỡi cả hai vẫn quấn quýt lấy nhau. Hoặc mỗi mình Rindou đang tàn bạo càn quét khoang miệng của người bạn đời thời nhỏ. Lưỡi hắn trơn tru liên tục đảo trộn nước bọt và máu của mình vào đối phương, truyền qua rồi ép nuốt xuống hệt như muốn đưa một chất kim tiêm vào trong cơ thể. Cho dù Takemitchy đang ở thế làm chủ, thế mà vẫn khó mà công kích lại được nụ hôn bạo tàn của người kia. Micchi bên cạnh quan sát nãy giờ, cũng đã bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy. Dương vật căng phồng như muốn bung khỏi chiếc nơ chật chội, đầu lỗ co giật liên tục tiết ra tinh dịch ri rỉ. Hai chân cọ xát vào nhau muốn làm nóng, nhưng khó có thể che đi được dâm dịch đang chảy róc rách xuống mép đùi, tạo ra cả một mảnh nước nhỏ dưới sàn. Rõ ràng bản thân là người đòi làm sau, ấy thế mà giờ lại cảm thấy ghen tị với Takemitchy vô cùng. Cơ thể nó lại phản ứng bởi hình ảnh kích thích trước mắt, thậm chí còn nuốt nước bọt khô khan, khi thấy khuôn mặt Takemitchy đỏ ửng rên rỉ trông vô cùng dâm đãng. Ngước xuống dưới, nó có thể nhìn thấy loáng thoáng hậu nguyệt đang nuốt chặt lấy dương vật theo chuyển động vì quá nhanh. Nghe những âm thanh bạch bạch của cơ thể, rồi lại cái tiếng nước tinh túy xuất phát từ bên trong con người, càng khiến Micchi trở nên nứng gấp bội lần.Ngó sang người bên cạnh thì thấy Ran của tương lai vẫn đang bị nện bởi hai người anh bản thể lớn, chẳng hiểu sao Micchi thấy tội nghiệp anh ta vô cùng. Nhưng khi nhìn thấy dương vật đang dựng đứng của đối phương, to gấp bội lần Rindou thì nó tái mặt. Cảm thấy may mắn khi mình không đứng đó, và rồi lại hả hê cho kẻ đã chê bản thể lớn của mình yếu sinh lý. Bỗng chốc tiếng hét từ Takemitchy vang lên, kéo lại sự chú ý của Micchi.Bắp đùi Rindou đẩy thật mạnh, cho dù tay không thể cử động nhưng mỗi cú thúc dồn lên của hắn, đều như muốn rút hết sinh lực bên trong cơ thể của Takemitchy. Nhìn loáng thoáng vùng bụng đang được hở khi thằng nhóc mềm oặt ra sau, Micchi có thể thấy hình dạng của dương vật đang nhô lên một lớp gò nơi đáy rốn. Cứ mỗi lần cắm rút, nó đều thấy bụng Takemitchy căng phềnh lên, thậm chí nổi to hiện lên những mạch tĩnh nhỏ hệt như bà mẹ bầu đang bị rạn.Nhìn hình ảnh kích thích trước mắt, Micchi đã xuất tinh lúc nào chẳng biết. Cả người nó run bần bật như bị ướt chuột lột, cái tay ngại ngùng che đi cả dương vật. Hậu nguyệt co bóp, ướt cả một vùng đùi dưới nhớt nhát, cứ mỗi lần đùi nó ma sát vào nhau sẽ có độ dính lại, vừa tanh nồng lại vừa khó chịu. Cả một màn dâm đãng lại bị Rindou lia thấy."Takemichi..." "V-Vâng." Cùng gọi một lúc tất nhiên cả hai phiên bản đều giật thót mình. "Takemichi tóc xù. Có phải em cũng muốn được như em của mình đúng không?" Hông đẩy mạnh lên cao lôi kéo Takemitchy về cơn khoái cảm lúc ban đầu. Một màn dạo nhỏ nhưng lại kích thích cả hai, Micchi thậm chí còn chẳng giữ nổi lý trí mà khẽ gật đầu."Nhưng tay anh đang bị chói lại, không làm cho em được. Phải làm sao đây?" Ngoài mặt tỏ vẻ đáng thương, liếc nhìn về phía sau, nhưng bên trong lại cười thầm vì biểu cảm bối rối của đối phương đang lưỡng lự chẳng biết làm sao. "Ước gì nếu có ai cởi cho anh thì tốt biết mấy, nhỉ Takemichi?"Nói xong liền cười cười trước bé con trước mặt. Chẳng hiểu sao lại thấy dễ thương, không kiềm được mà hôn chóc lên cái má bầu bĩnh. Nhưng mắt vẫn lia tới bé con còn lại đang rụt rè tiện lại gần mình kia.Tiếng sột soạt vang vào tai, dây chỉ vừa mới thả lỏng ra thôi, Rindou đã nhanh chóng thoát tay vòng lấy eo Micchi xoay thẳng về phía trước. Cả ngón tay lần mò, đâm thẳng vào hậu nguyệt không một chút nhận nhượng khiến nó phải thét lên tiếng hét dài. Tay còn lại siết chặt lấy cái eo của Takemitchy mà hắn hằng mong đợi, nắm lấy làm trụ mà càng xuyên xỏ thô bạo hơn."Ch-Chậm lại đi mà...ưm!" Cả người Takemitchy run kịch liệt. Sống lưng liên tiếp bị truyền cảm giác ngứa, ông óc lên cả bộ não khiến tay chân nó trở nên tê liệt, chỉ biết bấu víu lên cổ của Rindou, rồi bị đối phương mạnh bạo hôn tới tấp. "Đ-Đừng móc... Đ-Đau quá!"Miệng thì buông lời phản kháng, nhưng mông của Micchi vẫn vô thức nhô cao lên để người kia có thể dễ dàng xuyên xỏ. Những đốt ngón tay vốn dài mà to, vậy nên khi cho cả bốn ngón vào bới móc sẽ không tránh khỏi cảm giác đau nhói ở các thành ruột mềm. Cứ mỗi lần đối phương ác ý dập mạnh vào điểm gò của lỗ thành, là một lần vùng bụng Micchi nhói lên cảm giác kỳ lạ, hai chân co bắp chẳng biết trụ vững vào đâu, chỉ đành nương nhờ gục đầu lên tầm đùi rung lắc của Takemitchy mà tựa.Dương vật Takemitchy vẩy qua vẫy lại trước tầm mắt Micchi, chẳng hiểu sao nó lại thấy ngon lành vô cùng mà há miệng bao chọn lấy nó. Vốn của thằng nhóc phiên bản lại ở tuổi 15, kích thước của Takemitchy không khác so là bao với Micchi cho dù có bé một chút, vậy nên khoang miệng nó đủ bao chọn lấy cái vật bé nhỏ này mà chẳng có chút chật vật nào, trừ việc quá rung lắc.Takemitchy bị kích thích cả trên, cả dưới tất nhiên là không tránh khỏi việc quá bị yếu thế. Thân thể vốn là của thằng nhóc, ấy thế mà giờ chẳng kiểm soát nổi bản thân, cứ thế bị dẫn theo bởi hai người lớn tuổi. Bỗng tốc độ trở nên nhanh dần, Rindou nắm chặt cả mảng eo của nó, liên tục cắm thật sâu vào điểm thành ruột ngăn chặn nơi xâm phạm, cứ mỗi lần rút ra là sẽ tận gốc rồi lại đâm thật sâu như muốn cho cả hai buồng tinh hoàn xuyên xỏ vào. Thậm chí, việc liếm mút hết sức oái oăm của anh Micchi cũng nhanh dần lên, thằng nhóc có thể tưởng tượng chiếc lưỡi của đối phương như một con rắn trườn bò vậy, hết đưa ra nguy hiểm rồi lại ngây ngô tỏ mình không biết gì.Tất nhiên việc Micchi làm vậy cũng là có lý do. Vì những ngón tay của Rindou đang tàn bạo đâm rút nó, anh ta thậm chí còn chẳng màng tới nó có đau hay không mà chỉ liên tiếp dồn dập thứ khoái cảm chết tiệt đó vào trong hậu nguyệt, để rồi Micchi chẳng biết làm gì khác ngoài trút nó lên dương vật của Takemitchy.Mạnh bạo nối tiếp lên nhau, chen chúc người kia hành người nọ, một người sung sướng tới hai khoái cảm. Để rồi dịch tinh phun trào liền nối ba người cùng một lúc. Dương vật bắn thẳng vào khoang miệng Micchi, cái vị tanh nồng có chút nhàn nhạt loãng toẹt do đã xuất một lần chẳng ra vị gì, vậy mà nó vẫn nuốt lấy. Trong khi cả cơ thể Takemitchy mềm oặt, chẳng trụ vững nổi cứ thể ngã ngửa ra sau, hai chân banh ra để lộ hậu nguyệt sưng đỏ, đang co bóp nhả ra tinh dịch nhầy nhụa, đặc sệt một màu trắng đục. Chẳng hiểu sao Micchi lại thấy ngon mắt vô cùng, cứ vô thức bò tới mà liếm lấy chất dịch loang lổ dưới sàn. Khi đã hết, lại đưa mắt nhìn chiếc hậu nguyệt bên trong vẫn còn chứa một tinh dịch còn sót, Micchi đã không ngần ngại mà đứa lưỡi vào sâu bên trong mà mút."A-Anh ơi dừng lại đi mà..." "Hong."Một bẩn thỉu đến nóng bỏng khiến dương vật Rindou cương cứng trở lại. Tay hắn hạ xuống tát thật mạnh chiếc mông đang vung vẩy trước mặt, ngay lập tức cắm thẳng dương vật vào sâu bên trong hậu nguyệt non nớt, khiến Micchi giật thót run rẩy."Chà. Phải bắt đầu màn thứ hai đúng không?"
Nếu như đối với Rindou đó chính là thiên đường, thì có lẽ Ran lại xem nó như là địa ngục.Tiếng rè rè vang lên một cách ám muội, cho dù rất nhỏ nhưng đối với Ran chính sự sỉ nhục đến tột cùng. Mái tóc rũ rượi che đi đồng tử tím, môi mím thật chặt không muốn mở miệng, cho dù cái rát giày xéo trong lớp da mỏng do hàm răng sắc nhọn để lại, thì Ran có chết cũng nhất quyết không phát ra âm thanh xấu hổ kia.Bờ ngực to lớn đầy tự hào, thế mà giờ lại bị kẹp chặt bởi hai đầu trứng rung, rung chuyển theo tần suất cao nẹp chặt hai đầu ti muốn căng cứng cũng chẳng được. Mà hai bên bắp tay lại bị đôi ngực kia ép vào, hơi tí lại ưỡn ẹo ma sát, vú thì không có mà còn lép xẹp, bù lại rất mềm nên Haitani Ran tạm chấp nhận. Đầu tai vốn chẳng nhạy cảm gì, thế mà bị hai hơi thở liên tục phà vào, khiến Ran phải phát khùng lên, đỏ bừng mặt như một thiếu nữ."Ran Ran~ sao anh lại bơ em vậy? Mở miệng ra nói chuyện với em đii.""Nào, phát ra lời nói yêu dấu của anh đến tôi đi chứ?"Lời thì thầm trong đầy dụ dỗ vang vào cái tai đỏ bừng, làm cả Takemichi và Hanagaki phải bật cười thành tiếng. Ngón tay Takemichi kéo nhẹ từ đầu ngực lên cầm cổ tạo ra cảm giác vừa ngứa ngáy lên đối phương. Trong khi Hanagaki lại chẳng có chút nào nể tình, mà bóp chặt đầu vú của Ran mà xoa đều, làm gã suýt chút nữa là bật ra tiếng rên rỉ. "Mềm ghê.""Mềm thật, anh nói em mới để ý."Bàn tay Takemichi theo đó cũng làm theo Hanagaki mà xoa bóp lấy ngực Ran. Cảm giác đàn hồi cùng xúc tác mềm mại khiến cả hai người họ thích thú, chẳng thể nào dứt ra khỏi. Đến khi người kia chẳng còn giữ được miệng mình khỏi ngứa ngáy do tác động bên ngoài, cứ thế bật ra vô thức rên lên thành tiếng yểu điệu. "Thanh âm nghe trông ngọt ngào nhỉ?" Hanagaki gục xuống hôn lên gò má Ran, men theo đó trượt dài rồi chạm lên môi đối phương, vô tình đụng trúng mép môi của Takemichi."Phải~"Ngay lập tức cả hai trao cho nhau một cái hôn nồng nàn. Hanagaki nhanh chóng luồn vào trong khoang miệng, kéo lấy chiếc lưỡi thiếu kinh nghiệm của Takemichi mà mơn trớn. Bặm môi luồn lách đưa cả môi đối phương trong miệng mình mà uốn nắn, hàm răng gặm nhấm chốc chốc lại cắn hờ vài cái mà tỏ ra lòng yêu thích. Takemichi ban đầu cũng có chút không thích nghi, ấy thế theo sự dẫn dắt của đối phương chỉ sau vài phút đã dây dưa không rời. Bàn tay họ trườn khắp cơ thể nhau và mò mẫm các bộ phận nhạy cảm mà xoa nắn, chăm sóc.Chỉ là giao hôn qua lại thôi, thế mà đủ khiến Ran trở nên kích thích. Dương vật vốn căng phồng do tác động đụng chạm, giờ lại căng cứng dựng thẳng lên vì lẽ lý ngu ngốc của chủ nhân.Hai tay Takemichi nắm bóp lấy ngực của Hanagaki, đôi mắt xanh mờ màng ngước xuống một đầu ti nhỏ, liền nuột ực một cái. Không ngại ngùng mà há miệng thật to, rồi bú mút đầu vú căng phồng của anh như một đứa trẻ đòi sữa mẹ. Hanagaki vậy mà cũng chẳng tỏ ra khó chịu, còn dịu dàng vuốt ve mái tóc bông xù như muốn cổ vũ đứa trẻ làm giỏi lắm. Tay anh trườn mò bên dưới cánh mông đối phương mà xoa nắn, ngón tay len lỏi từ từ tiến gần xuống, cho đến khi chạm vào thứ vật bị ướt đẫm bởi nước thì mới chịu ngừng lại. Một ngón tay thò vào, Takemichi không một phản ứng vẫn chăm chú bú mút ngực Hanagaki say mê. Ngón thứ hai, anh có thể cảm nhận lưng đối phương bắt đầu chuyển động, có chút run nhẹ. Ngón thứ ba cho vào, Takemichi bắt đầu phản ứng, khi đôi mắt to tròn ngước lên nhìn Hanagaki trong đầy trong sáng, nếu như tròng đục không chứa một mảng dâm dục ẩn hiện. Chân cậu ta run rẩy, khi hai tay đã bắt đầu bấu víu lấy eo anh làm trụ. Ngón thứ tư đưa vào, lần này Takemichi bắt đầu phản ứng mạnh, khi ác ý dùng răng cắn vào đầu ti của Hanagaki như muốn trút giận. Và tất nhiên anh ta cũng chẳng ngần ngại, đâm thẳng cả bàn tay của mình vào như một lời trừng phạt, làm Takemichi phải hét lên trong cổ họng, trong khi vẫn ngậm chặt lấy đầu vú Hanagaki.Mèo vờn chuột thì đã có chuột vắng nhà. Hai kẻ to xác nhưng trong tâm hồn đứa trẻ, cứ thế vờn qua, nhờn lại. Một trận chiến nhưng tận ba người tức. "Mẹ kiếp!" Lòng tự trọng hạ thấp khi bị trêu đùa bởi đống toys bao quanh đầu ngực, bị trói lại bất lực chẳng làm được gì, mà chỉ biết giương mắt thèm khát đến hai con mèo gian xảo. Làm Haitani Ran nổi điên, Hormone của gã vốn mạnh, nhưng lại có tận hai người bạn đời phiên bản trưởng thành đang lấn át, vì vậy gã không thể nào kiểm soát dễ dàng được.Ngó sang Rindou nhìn thấy đứa em mình đang được hai phiên bản nhỏ chăm sóc tận tình, chẳng hiểu sao lại thấy ghen tị vô cùng, cớ sao lại đối xử bất công với gã thế chứ? "Kìa, sao lại ngó nhìn sang chỗ khác thế này?"Không biết từ lúc nào, cả Takemichi và Hanagaki đã dừng lại trò chơi rượt đuổi, tiến lại gần bên Ran mà âu yếm. Hormone họ hòa vào nhau, quấn hương của Ran vào thế yếu mà chèn ép nó. Cả người gã đỏ bừng một phần vì thuốc đã bắt đầu phản ứng kịch liệt, phần còn lại thì bị tắc Hormone không thể phản kháng lại bạn đời. Thậm chí ngay lúc này, gã còn chẳng đủ tâm trạng để ý tới chiếc toys chết tiệt đang ở trên cơ thể mình, mà liên tục thở gấp những tiếng rên trông đầy yếu ớt của một loài thỏ tời kì động dục. Bỗng bắp đùi Ran bị một trọng lực đè nặng, Takemichi và Hanagaki đã ngồi lên đùi gã lúc nào không hay. Lưng họ áp vào nhau, phần mông nhô cao chẳng biết vô tình hay cố ý mà kẹp chặt lấy dương vật để làm phần trụ. Ngay sau khi ổn định lại tư thế, liền quay ra âu yếm lên gò má Ran, bằng nụ hôn hết sức yêu chiều như muốn lấy đi hết ai oán từ gã ra và tất nhiên với lòng vị tha cao cả, Ran đã hoàn toàn chấp nhận điều đó mà giảm lượng Hormone xuống tầng thấp."Ran ngoan quá."Cái miệng Takemichi cười khanh khách trông vô cùng thích thú, và cậu ta cũng chẳng tiếc gì mà hôn lên môi Ran như một phần thưởng."Ngoan thì ngoan nhưng phải tiếp tục cuộc chơi phải không?" Giọng Hanagaki vang lên đằng sau. Đầu cả hai va đập vào nhau, khi lưng càng dính chặt vào."Phải ha, trò chơi mà."Dương vật bắt đầu phản ứng, Ran cảm nhận luồng điện đang chạy dọc xung quanh nó. Quả đúng như những gì bản thân nghĩ, ngay sau đó trọng lực hai chân Ran bắt đầu nặng dần, khi lưng của Hanagaki và Takemichi bắt đầu chuyển động ma sát lên nhau, đàn mông kẹp chặt dương vật liên tục đưa qua đẩy lại. Cẳng chân cho dù muốn chuyển động thì cũng khó lòng vì bị sức nặng của hai phía đang dồn lên toàn bộ nó. Nếu không phải Ran đang ngồi trên một chiếc ghế, thì gã khó mà trụ vững trong tư thế oái oăm này."Chúa ơi..."Ba tiếng rên rỉ nhưng chỉ có một kẻ là nặng nhọc. Tay của Takemichi và Hanagaki đan chặt vào nhau để làm trụ, đầu họ ngả sang bên vai của nhau với một cơ thể nhớt nhát ướt đẫm bởi mồ hôi. Kích cỡ vòng ba vốn chẳng chênh lệch vì cùng tuổi, nhưng do thể lực Hanagaki mạnh hơn của Takemichi. Vậy nên anh ta có thể dễ dàng đẩy sâu, kẹp chặt lấy cả một nửa phần thân, làm Takemichi suýt chút nữa ngã nhào xuống đất, nếu không có tay Hanagaki nắm chặt. Tất nhiên việc này đã động vào lòng tự tôn của Takemichi, hông cậu ta đẩy mạnh, kéo dãn vị trí kẹp mông của Hanagaki ra xa nhưng lại chật vật không thành vì sức lực chẳng bằng đối phương.Dương vật tội nghiệp bị chèn ép, tới mức chủ nhân của nó cũng phải phản ứng sinh ra nước mắt vì quá đau. Đầu khấc tội nghiệp bị hai sống lưng cọ mạnh, lăn qua, đẩy lại, tới mức đỏ hằn lên vì rát. Phần thân bên dưới tưởng sung sướng, ấy thế lại là nơi chịu đau nhiều nhất, khi bị hai bên mông kẹp lấy kẹp để, cứ một bên bị thả thì bên kia lại lấn vào. Dương vật đau đớn cho dù muốn phềnh to để sắp sửa phóng thích, thì cũng khó lòng vì bị ép giò, băng qua, đảo lại hệt như một chiếc bánh mì kẹp xúc xích.Chỉ đến khi dương vật chẳng chịu được sự chèn ép của hai bờ mông tàn bạo. Cuối cùng mừng rỡ phóng thích ra loãng thể đục ngầu trông đầy thoải mái, bằng chứng chính khuôn mặt của chủ nhân nó cũng đang dần dãn ra.Cơ thể vốn ướt đấm bởi mồ hôi, giờ lại thêm cảm giác nhớt nhát bết dính khắp xung quanh phần sống lưng khiến Hanagaki khó chịu vô cùng. Mùi hương tanh nồng thoang thoảng đầu mũi, cùng hơi thở nặng nhọc cứ phả vào bên tai, càng làm tâm tình anh ta trở nên cáu bẳn. Và tất nhiên ngay lập tức cảm giác đau nhói truyền đến vùng ngực khiến Ran phải hét toáng lên:"Đau quá! Đau quá! Nhả ra Takemichiiii!"Cái giọng của Ran la oai oái, cả người vùng lên như một thiếu nữ sắp bị cướp trinh, khi bị răng của đối phương cạp lấy đầu ti.Khoang miệng bên trong Hanagaki rung lắc, một phần vì chiếc toys chết tiết đang cản trở, phần còn lại vì tên bạn đời phiên bản khác đang cứ oang oang cái mồm khiến anh ta càng ác ý cắn mạnh hơn."Á! Takemichi lại em nữa sao!"Ngay sau đó mắt thằng nhóc Takemichi sáng rực lên, cũng bắt chước gặm đầu vú còn lại của Ran, thằng này còn chơi độc hơn khi dùng hàm trên của mình đay nghiến thật mạnh làm Ran phải ứa nước mắt một lần vì quá đau. Mẹ hai chúng nó có phải là chó không vậy! Hết dương vật rồi lại con ngực đầy tự hào. Thanh danh của gã bị hủy hoại hết rồi!Dương vật run lên, một lần nữa phản ứng dựng thẳng khi bị hai bàn tay chiếm lĩnh lấy. Một bên thô ráp có vẻ là do cầm nhiều đồ vật, bên còn lại thì mềm mại như thể được chăm sóc rất cẩn thận. Hai bên hòa hợp liên tiếp tạo cho dương vật cảm giác mới lạ, ngứa ngáy mà lại nhiệt huyết đến tận cùng. Bỗng cảm giác nhói từ phần ngực lại nhô ra, nhưng lần này không còn sự khó chịu do toys để lại nữa, vì chúng hiện giờ đang nằm chễm chệ trong miệng của Hanagaki và Takemichi rồi. Thanh âm vỡ đập vang vọng bên dưới. Hanagaki chồm dậy, chiếm lấy môi Ran. Kinh nghiệm vờn quanh thuận thục, hai kẻ cao tay môi lưỡi qua lại, cứ anh đớp thì em cạp, chẳng ai chịu nhường ai, hoặc đơn giản Hanagaki cảm thấy khó chịu khi bị Ran kéo vào thế khó, rồi nhởn nhơ lôi ra tỏ vẻ khiêm nhường để chọc tức anh ta. Trong khi thằng nhóc Takemichi im lặng nãy giờ, lại gan to khi bò xuống dưới liếm lấy chất dịch còn đọng trên lưng Hanagaki. Chốc chốc lại cắn yêu vài cái mà để lại những dấu vết chó gặm rõ to, như một niềm tự hào mà nghểnh mặt, vậy mà người trên chẳng thèm đoái hoài lấy cậu ta, mà chỉ chăm chăm môi lưỡi vào người bạn đời. Hầm hực chẳng rõ vào đâu, Takemichi ngang nhiên banh mông Hanagaki ra, không khoan nhượng mà đưa thẳng lưỡi mình vào hậu nguyệt đối phương, tay còn lại cả gan mò lên trên tuốt dọc dương vật khiến Hanagaki phải thót mình."Mày là cẩu à?""Ưm!"Takemichi vẫn tiếp tục vùi sâu trong mông anh ta mà trả lời. Miệng thằng nhóc như đứa trẻ háu ăn, cứ mút chùn chụt rồi lại đưa lưỡi đảo quanh như đang cố gắng mút hết toàn bộ nước dâm thủy bên trong lỗ hậu. Bàn tay chẳng có kinh nghiệm, vậy mà lại còn thô bạo tuốt mạnh dương vật, dây nơ trang trí cuối cùng cũng bị nó tháo ra không thương tiếc. Trải qua rất nhiều cuộc tình, lăn lộn giường chiếu kinh nghiệm cũng đầy mình. Vậy mà ngay lúc này cơ thể Hanagaki lại run lên những giác cảm dâm đãng hiếm khi thể hiện ngay trước mặt thằng nhóc non tay này. Anh muốn rên rỉ, muốn thể hiện một lời khen mong Takemichi làm mạnh lên, nhưng lại bị môi Ran cưỡng ép không cho rời. Vậy nên chỉ đành vòng tay ra sau, đẩy đầu cậu ta vùi sâu vào mông mình hơn.Cơ thể Hanagaki bị chen chúc, những bàn tay mơn trớn dọc cơ thể mà bấu lấy, những cách giam cầm nơi hai nhịp miệng được mở rộng, đem cho anh ta cảm giác hoan ái, sung sướng đến tận cùng, chỉ muốn đắm chìm, muốn tận hưởng, muốn chết đi trong thứ thể xác được phục vụ đến yêu chiều. Nhưng rồi chẳng được bao lâu ngay sau đó, Hanagaki cảm nhận có điều gì đó không đúng ở đây. Thế quái nào tay thằng nhóc Takemichi mò được lên đây vậy? Khuôn mặt Hanagaki bàng hoàng ngước lên nhìn Ran, chỉ thấy đối phương híp mắt cùng khuôn mặt cười rộng trông hết sức gian xảo và hai cái tay quơ qua trước Hanagaki."Em yêu?""Ah!"Tiếng hét đằng sau khiến Hanagaki giật mình xoay người. Không biết từ lúc nào Rindou đang ở đó, hai bên tay được hai thằng nhóc Takemichi phiên phản nhỏ quấn quýt với cái miệng oang oang:"Em muốn làm!". Ánh mắt chúng nó chứa đầy vẻ thèm khát chẳng còn sự vô tư như lúc trước, thậm chí Hanagaki còn nhìn rõ chất dịch nhày nhụa đang chạy dọc mép đùi của chúng nó. Trong khi thằng nhóc Takemichi không biết đã bị kẹp chặt bởi Rindou rồi."Ah!"Hanagaki bật lên một tiếng rên, mông anh thít chặt lấy dương vật đang vùi sâu bên trong mình hòng không cho người kia di chuyển lấy. "Chà, phải bắt đầu một cuộc trừng phạt mới rồi nhỉ?"Đồng tử tím híp chặt.
Tình yêu luôn đi kèm với tình dục."M-Mạnh hơn nữa...a!""Ch-Chậm lại đi mà..""Cho em với mà, nhường cho em đi!"Ẩm mốc, tanh nồng lại ngọt ngào đến thiêu rụi thể xác con người đối với nhau. Haitani Ran đang chết dần và Haitani Rindou bị rút mòn.Cơ thể họ va đập vào người dưới thân, khi bên trong đối phương đang kẹp chặt lấy họ, vách thành mềm mại nhễ nhại bởi thủy dâm chảy yếu ớt, nhưng lại ngập ngụa đầy tinh dục đáng tự hào của anh em Haitani. Da của họ tiếp xúc với khắp nòng ấm của người khác, những lời âu yếm liền kề, những cái khen cất lên như muốn cổ vũ họ bạo hơn, mạnh hơn, hay thậm chí cả trao đi cái sinh lực của bản thân đi, chỉ để làm hài lòng những con người kia.Lần đầu tiên anh em Haitani thấy mệt, lần đầu tiên họ cảm thấy muốn nghỉ ngơi trong một dư vị hấp dẫn và cũng là lần đầu đồng tử của họ nặng trĩu chỉ muốn chìm sâu vào giấc ngủ. Dây thần kinh của anh em Haitani bắt đầu chậm đi, khiến mắt họ trở nên mờ ảo, hoạt động cũng dần trì trệ. Mặc cho bên tai vẫn đang vang vảng lời dụ dỗ, hay những cái yêu thương vẫn còn đọng trên khóe môi, gò má. Haitani mệt rồi."Các anh thử nói xem ai là người yếu sinh lý?"Tiếng cười khúc khích văng vẳng vào tai, cứ nhỏ dần, nhỏ dần và vụt tắt đi.
....
Tầm thức anh em Haitani hoạt động. Không gian tối om không một chút ánh sáng nhưng họ lại có thể nhận biết được nhau, thậm chí cảm nhận nhịp tim bản thân đang nhanh dần, va đập rồi lại ngừng tắt. Tiếng nước róc rách chảy vào, thanh âm của máy móc đổ dồn vào dây thần kinh như thể muốn hất bay cơ thể họ ra xa.Bừng tỉnh. Đồng tử anh em Haitani mở to, hiện lên trước mặt họ là khuôn mặt lo lắng của người bạn đời."Chúa ơi các anh cuối cùng cũng tỉnh rồi."Một cú đau đớn đập thẳng vào đầu họ."Dậy rồi kìa!"Giọng nói dồn dập vang lên, cả một đoàn Takemichi giống nhau chen chúc nhìn chằm chằm vào anh em Haitani khiến họ tái mặt, một lần nữa ngất đi."Anh vừa nói gì?"Khung cảnh quá khứ hiện lên trước mắt Rindou và ngay sau đó hắn không chần chừ lấy một giây nào mà chạy ngay đến chỗ anh trai mình bịt chặt mồm lão lại, trước khi địa ngục có thể xảy ra với cả hai một lần nữa."Ý anh nói là hiện tại cơ thể của em yếu rồi, vậy nên cũng phải có thời gian nghỉ ngơi, đúng không anh hai."Mặc kệ phản ứng của Ran đang dần khó thở, bàn tay của hắn tự bắt ép cổ lão gật xuống. "Thật?"Khuôn mặt Takemichi chứa đầy vẻ hoài nghi và Rindou không một chút nào chậm chạp mà gật lia lịa. Không khí căng thẳng xung quanh cân phòng giảm dần, Hormone của Takemichi sau đó liền dịu trở lại như lúc ban đầu. Đồng tử xanh yên bình như bầu trời về thu híp cong thành một vòng sáng lấp lánh với một nụ cười sáng bừng."Chà, vậy thì em sẽ dành thời gian vào những chiếc bánh mà Hinata đã chỉ em trước đó. Các anh không phiền lòng nếu như thưởng thức nó chứ?""Tất nhiên anh và anh hai rất mong chờ nó!"Thở phào nhẹ nhõm khi thân ảnh đang khuất dần vào gian bếp, Rindou thả anh mình xuống, bản thân cũng ngồi bệt xuống ghế."Hóa ra chỉ là mơ."Tiếng ngâm nga vang vọng trong phòng bếp, Nụ cười Takemichi ngoác rộng.Thanh âm vụt tắt.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com