Hac Mieu Ex Lover
"A Dao Dao à chị đây.""A Hân chị gọi em có việc gì không?""Có a, không phải hôm trước em có nói em đang tìm một nhà văn có thể làm biên kịch sao. Tìm được người rồi." " Vậy sao, vậy chị cho người đó đến công ty gặp em luôn nhé, vì công việc đang cần gấp" Thẩm Mộng Dao mừng rỡ, công ty của chị đang thiếu nhà biên kịch mà có một dự án đang cần gấp nên chị đã nhờ Trương Hân tìm giúp. Dù sao thì A Hân đang là quản lí chuỗi cửa hàng cafe sách, mối quan hệ với những nhà văn cũng rất phong phú."Được chị bảo ngay" Sau khi nói xong Trương Hân nháy mắt với Viên Nhất Kỳ, thế nào thấy chị cô lợi hại không.Viên Nhất Kỳ bên cạnh âm thầm giơ ngón tay cái, thật tuyệt vời."Làm cái gì, không mau đi đi" Trương Hân một bên thúc giục Viên Nhất Kỳ."Nhưng nếu bây giờ em đi đến đó, chị ấy sẽ tống cổ em về đấy, thật sự là chết cả lũ đấy" Viên Nhất Kỳ nghĩ đến khuôn mặt lạnh lùng của chị ngay lập tức rùng mình, u là trời sợ hãi quá."Hay giờ cô làm nhà biên kịch giấu mặt đi, eo ơi chị thấy giống phim quá đi, kích động ghê.""Vậy giờ em phải làm gì?" Viên Nhất Kỳ mặt toàn dấu hỏi chấm.
"Dao Dao à người bạn chị nói với em vừa nãy á, em ấy đang có việc ở tận nước ngoài cơ nên em ấy nói có gì thì liên lạc qua wechat nha" Trương - giả dối - Hân nói dối không vấp khiến Viên Nhất Kỳ nể phục, đúng là tỷ phu của mình."Được vậy chị cho em số điện thoại của bạn ấy đi em sẽ chủ động liên lạc" Thẩm Mộng Dao chắc chắn sẽ không nghĩ được mình bị tính kế rồi, ai nghĩ Trương Hân sẽ làm chuyện này chứ."Tốt, việc còn lại tất cả là do em có thông minh hay không nhé Viên Nhất Kỳ" Trương Hân sau khi lừa được Thẩm Mộng Dao thì nhẹ cả người, lừa người khác quá tội lỗi rồi, chị xin lỗi Dao Dao."Tin tưởng ở em." Viên Nhất Kỳ chuẩn bị sẫn sàng để làm một nhà biên kịch để cưa đổ phó giám đốc rồi.
Thẩm Mộng Dao lập tức vào kết bạn wechat với người bạn được Trương Hân giới thiệu
[ Hello, chắc A Hân đã nói trước với em rồi. Chị là Thẩm Mộng Dao , phó giám đốc của Run.]
(Ồ xin chào Dao Dao, em có thể gọi như thế không?)
[Tất nhiên]
(Vậy được cứ gọi em là Yiq)
[Không biết lúc nào thì chị có thể bàn chuyện công việc với em đây, chị nghĩ là em cũng đang có việc bận]
(Chúng ta có thể hẹn tối nay không?)
[Cứ như vậy đi]
"A Hân em run hết cả tay luôn rồi, chị ấy vừa nhắn cho em" Viên Nhất Kỳ hồi hộp muốn chết, tại sao à tại cô đang lừa chị.
"Đừng có run, cô làm chị sợ theo đấy. Mà nghĩ đâu ra cái tên xấu như vậy, Dao Dao sẽ ghét bỏ đó" Trương Hân cũng chột dạ không kém, sao trò chơi này nguy hiểm thế.
Hứa Dương một bên khinh bỉ, không phải trực tiếp đem bó hoa đến tặng rồi bắt đầu theo đuổi lại là xong, tên Trương Hân kia lại bày cái trò lung tung vớ vẩn thật sự. Nếu để Dao Dao biết được thì thật sự không xong rồi.
"Có thể đơn giản đi được không, nếu làm như vậy thì em sẽ cưa em ấy kiểu gì chứ?"
"Dương tỷ, em rất nhát gan nhỡ đâu đến em bị đuổi thẳng cổ rồi sao." Tội nghiệp Viên Nhất Kỳ.
"Dương, nếu sau này chúng ta như vậy cậu muốn tớ theo đuổi cậu như thế nào?" A Hân rất tò mò nha.
"Bảo bối chúng ta sẽ không có chuyện như tên họ Viên này đâu"
"Eo ơi, hai người tốt nhất đừng làm vậy em còn đang trong thời kì kháng chiến cơ mà"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com