Ha Tien Sinh Yeu Anh Em Sai Roi Phan 3 4
"Có sao? Cô có nghe lầm không vậy?" Người phụ nữ bên cạnh vẻ mặt khinh bỉ hỏi lại: "Bây giờ cô hot như vậy, khắp nơi đều đang mắng cô, nói không chừng là bàn bên cạnh mắng đó!"Hướng Vãn cười khẽ một tiếng, cầm lấy cái ly trên bàn, rồi đổ nước sôi vào trong."Cô làm gì đó?" Sắc mặt người phụ nữ khó coi mà quát lớn.Hướng Vãn làm động tác như muốn hất nước, người phụ nữ sợ tới mức thân thể bậc ngửa ra sau, sắc mặt tái nhợt mà ngồi trên sàn nhà.
"Cứ nói về tôi thoải mái, nhưng đừng nói trước mặt tôi, tôi không thích nghe." Hướng Vãn quơ quơ ly nước, mặt không chút biểu cảm mà nói: "Loại tội phạm giết người giống như tôi, tính tình cũng rất không tốt, cô nên kiềm chế tốt một chút, bằng không tôi không dám đảm bảo lần sau nước sôi này có đổ lên mặt cô hay không."Người đang ông ngoài kinh ngạc còn có thêm sợ hãi mà nhìn cảnh này, sau một lúc lâu cũng không nhúc nhích, lắp bắp nửa ngày không nói nên lời.Nghe được động tĩnh, nhân viên phục vụ liền chạy tới, "Xin hỏi hai vị có cần giúp đỡ gì không?""Tôi không." Hướng Vãn đem ly nước đặt lên bàn, lạnh giọng mà nhìn người phụ nữ ngồi dưới đất, "Vị khách này có không?"Người phụ nữ ngượng ngùng mà lắc đầu.Hướng Vãn cười nhạt một tiếng, về chỗ ngồi của mình. Hạ Hàn Xuyên đi toilet, lúc này vừa quay lại, "Phát sinh chuyện gì sao?"
"Không có." Hướng Vãn nói.Món hai người gọi không nhiều lắm nên rất nhanh đã được đưa lên, chỉ có tôm hùm đất làm hơi mất thời gian, còn phải chờ thêm một lát."Miểu Miểu, em nghe anh nói này, anh thật sự còn yêu em, em quay lại với anh đi!" Lúc này, đột nhiên một giọng nam quen thuộc truyền đến, "Em ở bên người đàn ông khác, anh có thể không so đo, chỉ cần em ở bên cạnh anh là được."Hướng Vãn dựa theo giọng nói nhìn qua, thấy Trình Vũ đang khóc lóc quỳ trên đất, gắt gao ông chân người phục vụ. Mà người phục vụ kia không ai khác chính là Chu Miểu.
Giống như đã nhận thấy ánh mắt của cô, Chu Miểu cũng quay đầu nhìn lại, kinh ngạc, lại có chút chật vật.Hướng Vãn chỉ liếc mắt nhìn một cái, liền thu hồi ánh mắt lẳng lặng ăn cơm.
"Chuyện mang thai, em tính giải quyết thế nào?" Hạ Hàn Xuyên đẩy đĩa đồ nướng đến trước mặt cô.Động tác ăn cơm của Hướng Vãn dừng lại một chút, hiện tại cách tốt nhất để giải quyết chuyện có con, chính là... Cô chưa nghĩ ra.Một khi có con, việc cô muốn rời khỏi Hạ Hàn Xuyên sẽ càng trở nên phiền toái hơn."Anh không ép em, nếu em không có cách nào cùng anh phát sinh quan hệ, chúng ta có thể có thể làm thụ tinh ống nghiệm." Hạ Hàn Xuyên nói không chút để ý, nhưng bàn tay nắm chặt đôi đũa vì dùng sức mà trở nên trắng bệch.Chờ có con, cô sẽ không cần nghĩ đến chuyện rời khỏi hắn!"...Sau này rồi nói sau." Hướng Vãn nói xong liền gắp thức ăn đưa vào miệng.Đáy mắt Hạ Hàn Xuyên rất nhanh hiện lên một mảng ảm đạm, hắn rút một tờ giấy ăn, đưa đến trước mặt cô, "Anh có thể cho em thời gian để suy nghĩ, nhưng ông nội thì không."Hướng Vãn nhai nuốt thức ăn trong miệng không nói gì.
Mà ở bên kia, Trình Vũ và Chu Miểu vẫn tiếp tục dây dưa, mọi người xung quanh trên cơ bản đều chỉ trích Chu Miểu."Cô ta cho bạn trai đội nhiều nón xanh như vậy, bạn trai đã tha thứ rồi thế mà cô ta lại mắng bạn trai!""Loại con gái này có gì mà phải luyến tiếc.""Cô phục vụ này thật không biết xấu hổ, bạn trai tốt như thế mà lại qua lại với mấy gã đàn ông khác."Trên thế giới này, có quá nhiều người thích bày ra bộ dáng đạo đức giả, thích xoi mói người khác.Hướng Vãn lấy giấy ăn lau miệng, nhìn Chu Miểu nói, "Chu Miểu, món tôm hùm đất tôi gọi đã lâu rồi mà chưa mang lên, cậu vào giúp tôi xem đã có hay chưa?"
Trình Vũ theo giọng nói nhìn quá, nhìn thấy Hướng Vãn và Hạ Hàn Xuyên, sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch, rồi liền từ đứng dậy, mặt xám xịt rời đi.Không lâu sau, Chu Miểu liền mang tôm hùm đất ra, đặt lên bàn, miễn cưỡng cười cười, "Vừa rồi cảm ơn cậu, Hướng Vãn.""Tôi chỉ bảo cậu mang tôm hùm đất ra mà thôi, không phải giúp cậu." Hướng Vãn nói.Chu Miểu nỗ lực cong cong khóe miệng, lúc đang muốn nói gì só thì nhạc chuông điện thoại Hạ Hàn Xuyên vang lên, lời đã đến miệng liền phải nuốt xuống.
Hạ Hàn Xuyên bắt máy, ừ một tiếng, rồi ngắt cuộc gọi, "Trở về công ty anh sẽ đặt tôm hùm đất co em, bây giờ cùng anh quay về đi."Hướng Vãn ngồi yên không nhúc nhích, "Anh về công ty trước đi, lát nữa tôi tự về."Cô dừng một chút, nói thêm: "Ông ngoại của anh không biết tôi ở chỗ này, chờ đến 8 giờ tối tôi sẽ trở về Trúc Hiền Trang, lúc ấy hẳn là anh cũng về rồi.""... Được." Hạ Hàn Xuyên lấy ví tiền, rút tiền đưa cho Hướng Vãn, "Lát nữa em đi mua điện thoại đi, có việc anh sẽ gọi."Hình như hắn có việc gấp, vội vàng nói vài câu rồi liền rời đi."Hạ tổng đối xử với cậu thật tốt." Chu Miểu nhìn bóng dáng rời đi của Hạ Hàn Xuyên, đáy mắt toàn là hâm mộ.Hướng Vãn không tiếp lời, chỉ nói: "Ngồi xuống cùng ăn đi."
Trình Vũ nháo to như vậy, hiện tại hẳn là Chu Miểu không tiếp tục làm việc."Chờ một chút."Chu Miểu rời đi mười mấy phút, lúc quay về đã thay ra bộ đồng phục, "Mình nghỉ việc."Hướng Vãn chỉ ừ một tiếng."Mình đến chỗ này làm, chính là vì muốn tránh xa kiểu sinh hoạt trước kia, kết quả Trình Vũ làm thế này, mình không thể ở đây nổi nữa." Chu Miểu cười khổ nói: "Nước bọt của người đời có thể dìm chết người."Hướng Vãn rũ mắt, thuần thục lột tôm, đem thịt tôm bỏ vào miệng."Mình làm việc ở Mộng Sở Hội mấy năm nay, trong tay cũng có chút tiền."Giữa mày Chu Miểu toàn là chua xót, "Trình Vũ vì việc kia mà bị Lan tỷ làm cho sập công ty, Trình Vũ muốn làm hòa với mình, chủ yếu là muốn lấy tiền của mình một lần nữa gây dựng lại sự nghiệp."
Hướng Vãn đem đĩa tôm hùm đất đẩy đến trước mặt cô, "Ăn đi."
"Vừa rồi mình còn cho rằng, cậu nhìn thấy sẽ đánh mình chứ." Chu Miểu lột tôm, đem thịt tôm ném vào thùng rác, rồi lại đem vỏ tôm bỏ vào miệng.Lúc nhai, cô ta mới ý thức được nhầm lẫn, tự giễu mà cười một tiếng, đem vỏ tôm ném vào thùng rác.Hướng Vãn nhai xong, uống một ngụm nước, "Cậu chưa làm chuyện có lỗi với tôi, tôi sẽ không ghi hận cậu."
Chu Miểu sửng sốt một chút, mới ý thức được Hướng Vãn đang đáp lại mình. Cô ta tự giễu mà cười cười, "Có thể hiểu cậu không xem tôi là bạn bè."
Hướng Vãn yên tĩnh nhai nuốt, xem như đồng ý.Vì chuyện của Giang Thanh Nhiên, cô nguyện cả đời cô độc chứ không muốn kết thêm một người bạn nào nữa."Lúc trước khi mình chấp nhận quay lại với Trình Vũ, cậu có phải cảm thấy mình rất ngốc đúng không?" Chu Miểu cười nhìn cô, vành mắt có chút hồng, "Mình cảm thấy bản thân rất ngu, thế mà lại cảm thấy Trình Vũ chỉ là vì nhất thời chú tâm đến sự nghiệp, ít nhất trong lòng vẫn có mình..."Hướng Vãn rút ra tờ giấy ăn đưa cho cô ta."Vì chuyện này mà khóc, rất mất mặt." Chu Miểu chật vật mà nhận lấy tờ giấy, lau lau khóe mắt.----------------------------------------------------------------04/11/2023Mọi người vote ủng hộ mình nha
"Cứ nói về tôi thoải mái, nhưng đừng nói trước mặt tôi, tôi không thích nghe." Hướng Vãn quơ quơ ly nước, mặt không chút biểu cảm mà nói: "Loại tội phạm giết người giống như tôi, tính tình cũng rất không tốt, cô nên kiềm chế tốt một chút, bằng không tôi không dám đảm bảo lần sau nước sôi này có đổ lên mặt cô hay không."Người đang ông ngoài kinh ngạc còn có thêm sợ hãi mà nhìn cảnh này, sau một lúc lâu cũng không nhúc nhích, lắp bắp nửa ngày không nói nên lời.Nghe được động tĩnh, nhân viên phục vụ liền chạy tới, "Xin hỏi hai vị có cần giúp đỡ gì không?""Tôi không." Hướng Vãn đem ly nước đặt lên bàn, lạnh giọng mà nhìn người phụ nữ ngồi dưới đất, "Vị khách này có không?"Người phụ nữ ngượng ngùng mà lắc đầu.Hướng Vãn cười nhạt một tiếng, về chỗ ngồi của mình. Hạ Hàn Xuyên đi toilet, lúc này vừa quay lại, "Phát sinh chuyện gì sao?"
"Không có." Hướng Vãn nói.Món hai người gọi không nhiều lắm nên rất nhanh đã được đưa lên, chỉ có tôm hùm đất làm hơi mất thời gian, còn phải chờ thêm một lát."Miểu Miểu, em nghe anh nói này, anh thật sự còn yêu em, em quay lại với anh đi!" Lúc này, đột nhiên một giọng nam quen thuộc truyền đến, "Em ở bên người đàn ông khác, anh có thể không so đo, chỉ cần em ở bên cạnh anh là được."Hướng Vãn dựa theo giọng nói nhìn qua, thấy Trình Vũ đang khóc lóc quỳ trên đất, gắt gao ông chân người phục vụ. Mà người phục vụ kia không ai khác chính là Chu Miểu.
Giống như đã nhận thấy ánh mắt của cô, Chu Miểu cũng quay đầu nhìn lại, kinh ngạc, lại có chút chật vật.Hướng Vãn chỉ liếc mắt nhìn một cái, liền thu hồi ánh mắt lẳng lặng ăn cơm.
"Chuyện mang thai, em tính giải quyết thế nào?" Hạ Hàn Xuyên đẩy đĩa đồ nướng đến trước mặt cô.Động tác ăn cơm của Hướng Vãn dừng lại một chút, hiện tại cách tốt nhất để giải quyết chuyện có con, chính là... Cô chưa nghĩ ra.Một khi có con, việc cô muốn rời khỏi Hạ Hàn Xuyên sẽ càng trở nên phiền toái hơn."Anh không ép em, nếu em không có cách nào cùng anh phát sinh quan hệ, chúng ta có thể có thể làm thụ tinh ống nghiệm." Hạ Hàn Xuyên nói không chút để ý, nhưng bàn tay nắm chặt đôi đũa vì dùng sức mà trở nên trắng bệch.Chờ có con, cô sẽ không cần nghĩ đến chuyện rời khỏi hắn!"...Sau này rồi nói sau." Hướng Vãn nói xong liền gắp thức ăn đưa vào miệng.Đáy mắt Hạ Hàn Xuyên rất nhanh hiện lên một mảng ảm đạm, hắn rút một tờ giấy ăn, đưa đến trước mặt cô, "Anh có thể cho em thời gian để suy nghĩ, nhưng ông nội thì không."Hướng Vãn nhai nuốt thức ăn trong miệng không nói gì.
Mà ở bên kia, Trình Vũ và Chu Miểu vẫn tiếp tục dây dưa, mọi người xung quanh trên cơ bản đều chỉ trích Chu Miểu."Cô ta cho bạn trai đội nhiều nón xanh như vậy, bạn trai đã tha thứ rồi thế mà cô ta lại mắng bạn trai!""Loại con gái này có gì mà phải luyến tiếc.""Cô phục vụ này thật không biết xấu hổ, bạn trai tốt như thế mà lại qua lại với mấy gã đàn ông khác."Trên thế giới này, có quá nhiều người thích bày ra bộ dáng đạo đức giả, thích xoi mói người khác.Hướng Vãn lấy giấy ăn lau miệng, nhìn Chu Miểu nói, "Chu Miểu, món tôm hùm đất tôi gọi đã lâu rồi mà chưa mang lên, cậu vào giúp tôi xem đã có hay chưa?"
Trình Vũ theo giọng nói nhìn quá, nhìn thấy Hướng Vãn và Hạ Hàn Xuyên, sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch, rồi liền từ đứng dậy, mặt xám xịt rời đi.Không lâu sau, Chu Miểu liền mang tôm hùm đất ra, đặt lên bàn, miễn cưỡng cười cười, "Vừa rồi cảm ơn cậu, Hướng Vãn.""Tôi chỉ bảo cậu mang tôm hùm đất ra mà thôi, không phải giúp cậu." Hướng Vãn nói.Chu Miểu nỗ lực cong cong khóe miệng, lúc đang muốn nói gì só thì nhạc chuông điện thoại Hạ Hàn Xuyên vang lên, lời đã đến miệng liền phải nuốt xuống.
Hạ Hàn Xuyên bắt máy, ừ một tiếng, rồi ngắt cuộc gọi, "Trở về công ty anh sẽ đặt tôm hùm đất co em, bây giờ cùng anh quay về đi."Hướng Vãn ngồi yên không nhúc nhích, "Anh về công ty trước đi, lát nữa tôi tự về."Cô dừng một chút, nói thêm: "Ông ngoại của anh không biết tôi ở chỗ này, chờ đến 8 giờ tối tôi sẽ trở về Trúc Hiền Trang, lúc ấy hẳn là anh cũng về rồi.""... Được." Hạ Hàn Xuyên lấy ví tiền, rút tiền đưa cho Hướng Vãn, "Lát nữa em đi mua điện thoại đi, có việc anh sẽ gọi."Hình như hắn có việc gấp, vội vàng nói vài câu rồi liền rời đi."Hạ tổng đối xử với cậu thật tốt." Chu Miểu nhìn bóng dáng rời đi của Hạ Hàn Xuyên, đáy mắt toàn là hâm mộ.Hướng Vãn không tiếp lời, chỉ nói: "Ngồi xuống cùng ăn đi."
Trình Vũ nháo to như vậy, hiện tại hẳn là Chu Miểu không tiếp tục làm việc."Chờ một chút."Chu Miểu rời đi mười mấy phút, lúc quay về đã thay ra bộ đồng phục, "Mình nghỉ việc."Hướng Vãn chỉ ừ một tiếng."Mình đến chỗ này làm, chính là vì muốn tránh xa kiểu sinh hoạt trước kia, kết quả Trình Vũ làm thế này, mình không thể ở đây nổi nữa." Chu Miểu cười khổ nói: "Nước bọt của người đời có thể dìm chết người."Hướng Vãn rũ mắt, thuần thục lột tôm, đem thịt tôm bỏ vào miệng."Mình làm việc ở Mộng Sở Hội mấy năm nay, trong tay cũng có chút tiền."Giữa mày Chu Miểu toàn là chua xót, "Trình Vũ vì việc kia mà bị Lan tỷ làm cho sập công ty, Trình Vũ muốn làm hòa với mình, chủ yếu là muốn lấy tiền của mình một lần nữa gây dựng lại sự nghiệp."
Hướng Vãn đem đĩa tôm hùm đất đẩy đến trước mặt cô, "Ăn đi."
"Vừa rồi mình còn cho rằng, cậu nhìn thấy sẽ đánh mình chứ." Chu Miểu lột tôm, đem thịt tôm ném vào thùng rác, rồi lại đem vỏ tôm bỏ vào miệng.Lúc nhai, cô ta mới ý thức được nhầm lẫn, tự giễu mà cười một tiếng, đem vỏ tôm ném vào thùng rác.Hướng Vãn nhai xong, uống một ngụm nước, "Cậu chưa làm chuyện có lỗi với tôi, tôi sẽ không ghi hận cậu."
Chu Miểu sửng sốt một chút, mới ý thức được Hướng Vãn đang đáp lại mình. Cô ta tự giễu mà cười cười, "Có thể hiểu cậu không xem tôi là bạn bè."
Hướng Vãn yên tĩnh nhai nuốt, xem như đồng ý.Vì chuyện của Giang Thanh Nhiên, cô nguyện cả đời cô độc chứ không muốn kết thêm một người bạn nào nữa."Lúc trước khi mình chấp nhận quay lại với Trình Vũ, cậu có phải cảm thấy mình rất ngốc đúng không?" Chu Miểu cười nhìn cô, vành mắt có chút hồng, "Mình cảm thấy bản thân rất ngu, thế mà lại cảm thấy Trình Vũ chỉ là vì nhất thời chú tâm đến sự nghiệp, ít nhất trong lòng vẫn có mình..."Hướng Vãn rút ra tờ giấy ăn đưa cho cô ta."Vì chuyện này mà khóc, rất mất mặt." Chu Miểu chật vật mà nhận lấy tờ giấy, lau lau khóe mắt.----------------------------------------------------------------04/11/2023Mọi người vote ủng hộ mình nha
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com