Ha Tien Sinh Yeu Anh Em Sai Roi Phan 3 4
Giang Thanh Nhiên cắn cắn môi, cúi đầu lau nước mắt."Người làm sai là cô ta, vì sao cô ta lại không xin lỗi?" Giang Thích Phong vốn dĩ đối với việc Lâm lão gia tử cưới Lâm Điềm Điềm đã không hài lòng. Hôm nay lại thấy em gái năm lần bảy lượt bị khi dễ, lửa giận liền xông thẳng lên đỉnh đầu.Lâm lão gia tử nhíu mày hét hắn một tiếng, sắc mặt không được tốt lắm.
Thấy vậy, lửa giận trong người Giang Thích Phong càng thêm bùng cháy, cơ hồ muốn bức điên hắn, "Hôm nay cô ta làm trò trước mặt nhiều người như vậy, còn cười nhạo chân của Thanh Nhiên, dùng ngôn từ để sỉ nhục em ấy, sau này chắc chắn sẽ dùng đến tay chân!""Ông ngoại, một người không có gia giáo tác phong như vậy, vì sao ông lại muốn cưới cô ta? Ông có biết chuyện ông cưới cô ta, làm Lâm gia và Giang gia chúng ta thành trò cười cho mọi người hay không? Ông..."Bang!Lâm lão gia tử tát một cái vào mặt Giang Thích Phong, giận dữ hét: "Câm miệng! Dù nói thê nào đi nữa, trên danh nghĩa cô ấy vẫn là bà ngoại của con đó."
Lâm Điềm Điềm kéo cánh tay Lâm lão gia tử, đắt ý mà dựa vào người ông ta, "Vẫn là chồng thật tốt, làm cho em hết giận, không thì em sẽ bị đám người này khi dễ đến chết mất!""Ông vì loại phụ nữ này mà đánh con tận hai lần?" Giang Thích Phong che lại gương mặt nóng rát, không dám tin mà nhìn Lâm lão gia tử.Sắc mặt Lâm lão gia tử xanh mét, "Loại phụ nữ này là ý gì? Hiện tại cô ấy là bà ngoại của con!"Giang Thanh Nhiên ngẩng đầu, thủy quang trong mắt dao động, hốc mắt ửng đỏ, "Anh đừng nói nữa, Lâm tiểu thư chỉ mắng em hai câu mà thôi... Đồ què, cũng không có gì, không mất miếng thịt nào, cũng không đau. Cô ấy muốn gọi thế nào thì cứ để cô ấy gọi như thế đó đi."
"Tôi chịu đủ rồi!" Giang Thích Phong rống giận nói một câu, rồi đi nhanh đến thang máy.Giang Thanh Nhiên gọi tên hắn vài lần, hắn cũng không quay đầu lại."Thanh Nhiên" Khi cùng cô ta nói chuyện, ngữ khí của Lâm lão gia tử liền hòa hoãn không ít, "Điềm Điềm lớn lên ở nông thôn, cho nên trong lời nói sẽ không chú ý, gia giáo cũng không được như các con, con thông cảm một chút."Giang Thanh Nhiên cắn cắn môi, cười khổ nói: "Ông ngoại yên tâm, con sẽ thông cảm, hơn nữa con còn trẻ, thân thể cũng tạm được, dù có bị Lâm tiểu thư đá hai cái cũng không có gì cả."
"Chỉ là lần sau ông ngoại tốt nhất nên nhắc nhở Lâm tiểu thư một chút, xe lăn của con rất nặng, lúc cô ấy đá vào nên dùng sức lực nhỏ thôi, bằn không lúc xe lăn này ngã lên người cô ấy, không cẩn thận làm cô ấy sinh non liền sẽ không tốt đâu."Lâm Điềm Điềm nghe thế, chất vấn nói: "Cô là đang trù ẻo con của tôi?""Thanh Nhiên chỉ là đang nói đến một khả năng thôi, chưa nói em, em đừng kích động, đối với con không tốt." Lâm lão gia tử vuốt bụng cô ta an ủi vài câu.Lâm Điềm Điềm trợn trắng mắt, thấp giọng mắng một câu."Điềm Điềm hiện tại đang mang thai, tính tình của thai phụ giai đoạn này đều không tốt, chờ sau một khoảng thời gian nữa sẽ tốt hơn." Lâm lão gia tử trấn an xong Lâm Điềm Điềm, rồi mới cùng Giang Thanh Nhiên nói: "Trong khoảng thời gian này nếu cô ấy có làm gì quá đáng, con cứ nhẫn nhịn một chút."Giang Thanh Nhiên nắm tay vịn xe lăn thật chặt, đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
"Nếu thật sự không chịu được, trong khoảng thời gian này con cứ ít đến Lâm gia một chút, để tránh cùng cô ấy phát sinh xung đột." Lâm lão gia tử suy nghĩ một chút, đề nghị nói.Lâm Điềm Điềm ngưỡng cằm, lỗ mũi hướng lên trời, "Chính là! Tôi thấy đồ què này không vừa mắt, sau này cô đừng cuất hiện trước mặt tôi nữa!" Sắc mặt của đám người Lâm gia và bà Giang vô cùng khó coi, nhưng gia giáo Lâm gia hà khắc, đặc biệt là trên phương diện thái độ đối với trưởng bối, cơ hồi là được thiết lập theo giáo dục cổ đại.Bởi vậy, dù trong lòng bọn họ bất mãn, nhưng rốt cuộc vẫn không nói gì."Con thấy tất cả mọi người đều mệt mỏi rồi, vẫn là nên trở về nghỉ ngơi sớm một chút." Giang Thanh Nhiên miễn cưỡng cười, nhẹ giọng nói.Cứ ở chỗ nào cãi nhau, sẽ chỉ làm người khác chê cười nhìn vào bọn họ.Lâm lão gia tử gật đầu tán đồng, thật cẩn thận mà đỡ Lâm Điềm Điềm rời đi, những người khác cũng lần lượt đi theo sau lưng bọn họ.
Giang Thanh Nhiên không lập tức theo chân bọn họ trở về, mà là chuyển xe lăn đi vào trong, đến bên cạnh giám đốc nói, "Hôm nay phiền anh rồi."
"Là chuyện đương nhiên." Giám đốc nói.Giang Thanh Nhiên cười cười, "Chờ thu dọn xong, anh mang theo mọi người ăn một bữa thật ngon, tiền cứ tính vào cho tôi là được."
"Đây là bổn phận của tôi, Giang tiểu thư không cần khách sáo như vậy." Giám đốc vội từ chối, "Nếu để cấp trên biết được, sẽ không tốt lắm."Giang Thanh Nhiên cong đôi mắt, "Không có gì là không tốt cả, Hôm nay là ngày vui, tôi mời mọi người ăn một bữa là chuyện đương nhiên. Anh đừng quá lo lắng, lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại nói với Lưu tổng một tiếng."
"Vậy thì tôi thay mặt mọi người cảm ơn Giang tiểu thư." Giám đốc cười nói.Giang Thanh Nhiên nói: "Mọi người bận rộn cả một ngày, ăn bữa cơm là đương nhiên. Chỉ là lát nữa tôi có việc phải đi về, không có thời gian cùng mọi người đi ăn chung, thật sự rất tiếc."
Hai người hàn huyên trong chốc lát, Giang Thanh Nhiên làm như không để ý mà nói: "Lúc nãy hình như tôi thấy có người chụp ảnh...""Là người mới, sẽ có vài quy định không hiểu được." Giám đốc nói: "Một lát nữa tôi sẽ yêu cầu bọn họ xóa hết."Giang Thanh Nhiên cười cười, "Tất cả đều là người trẻ tuổi, thích chụp ảnh cũng là bình thường. Chỉ là gần đây hai nhà Giang-Lâm không biết đắc tội với ai, người nọ thế mà lại đăng lên mạng mấy tin đồn vô căn cứ, chỉ một ít hình ảnh bình thường thôi cũng sẽ làm bọn họ bu vào nói, sẽ rất khó nghe.""Có thể hiểu được, bịa đặt truyền miệng, khó mà có thể xóa sạch được. Giang tiểu thư yên tâm, tuyệt đối chỗ chúng tôi sẽ không truyền đi tin tức và hình ảnh nào đâu." Giám đốc nói.Khóe miệng Giang Thanh Nhiên cong lên, "Lúc trước tôi có nghe Lưu tổng nói qua anh làm việc rất đáng tin cậy, tôi tự nhiên rất yên tâm."Cô ta và giám đốc nói thêm hai câu, rồi mới chuyển động xe lăn đi khỏi sảnh.Ông bà Giang vẫn đang đợi cô ta, còn những người khác đã sớm rời đi hết. Thấy vậy, Giang Thanh Nhiên nhẹ hạ khóe miệng, đáy mắt ẩn ẩn hiện lên sự châm chọc.Bọn họ bày ra sự thương sót, nhưng thật ra không có một ai chờ cô ta."Cô ta ngoại trừ việc lớn lên xinh đẹp một chút, còn lại chả được tí gì, cũng không biết ba rốt cuộc thích cô ta ở điểm nào!" Bà Giang căm giận nói: "Ông xem bởi vì loại đàn bà này, đám người trên mạng mắt chửi chúng ta thế nào này?"Giang Thanh Nhiên quay đầu thoáng nhìn về phía sảnh, mệt mỏi nói: "Mẹ, con không phải đã nói với mẹ tai vách mạch rừng sao, có gì thì cứ về nhà rồi nói sau, được không?"
"Chỉ là một đám phục vụ mà thôi, bọn họ dám nói ra ngoài cái gì?" Bà Giang không để bụng, "Con yêu tính đó cưới ông ngoại con làm sao mẹ có thể yên tâm được! Còn đứa con trong bụng cô ta, không chừng là của thằng khác đấy."Mày Giang Thanh Nhiên nhíu lại, "Mẹ..."
"Được rồi, được rồi, không nói nữa, không nói nữa!" Bà Giang nôn nóng mà nói: "Thanh Nhiên, bình thường con là người có chủ ý nhất, con ngẫm xem nên khuyên ông ngoại con như thế nào! Loại đàn bà này, tuyệt đối không thể để cô ta ở lại Lâm gia, bằng không sau này không biết sẽ quay lại cắn chúng ta bao nhiêu lần."Giang Thanh Nhiên không chút để ý mà đáp lại hai câu, vẻ mặt ẩn ẩn có chút mệt mỏi và bực bội.
"Đúng rồi Thanh Nhiên" Ông Giang vẫn luôn trầm mặc không lên tiếng nãy giờ đột nhiên nói: "Hạ lão gia tử hơi một giờ trước đã gọi điện thoại cho ba, nói muốn hủy bỏ hôn ước."----------------------------------------------------------------16/10/2023Mọi người vote ủng hộ mình nha
Thấy vậy, lửa giận trong người Giang Thích Phong càng thêm bùng cháy, cơ hồ muốn bức điên hắn, "Hôm nay cô ta làm trò trước mặt nhiều người như vậy, còn cười nhạo chân của Thanh Nhiên, dùng ngôn từ để sỉ nhục em ấy, sau này chắc chắn sẽ dùng đến tay chân!""Ông ngoại, một người không có gia giáo tác phong như vậy, vì sao ông lại muốn cưới cô ta? Ông có biết chuyện ông cưới cô ta, làm Lâm gia và Giang gia chúng ta thành trò cười cho mọi người hay không? Ông..."Bang!Lâm lão gia tử tát một cái vào mặt Giang Thích Phong, giận dữ hét: "Câm miệng! Dù nói thê nào đi nữa, trên danh nghĩa cô ấy vẫn là bà ngoại của con đó."
Lâm Điềm Điềm kéo cánh tay Lâm lão gia tử, đắt ý mà dựa vào người ông ta, "Vẫn là chồng thật tốt, làm cho em hết giận, không thì em sẽ bị đám người này khi dễ đến chết mất!""Ông vì loại phụ nữ này mà đánh con tận hai lần?" Giang Thích Phong che lại gương mặt nóng rát, không dám tin mà nhìn Lâm lão gia tử.Sắc mặt Lâm lão gia tử xanh mét, "Loại phụ nữ này là ý gì? Hiện tại cô ấy là bà ngoại của con!"Giang Thanh Nhiên ngẩng đầu, thủy quang trong mắt dao động, hốc mắt ửng đỏ, "Anh đừng nói nữa, Lâm tiểu thư chỉ mắng em hai câu mà thôi... Đồ què, cũng không có gì, không mất miếng thịt nào, cũng không đau. Cô ấy muốn gọi thế nào thì cứ để cô ấy gọi như thế đó đi."
"Tôi chịu đủ rồi!" Giang Thích Phong rống giận nói một câu, rồi đi nhanh đến thang máy.Giang Thanh Nhiên gọi tên hắn vài lần, hắn cũng không quay đầu lại."Thanh Nhiên" Khi cùng cô ta nói chuyện, ngữ khí của Lâm lão gia tử liền hòa hoãn không ít, "Điềm Điềm lớn lên ở nông thôn, cho nên trong lời nói sẽ không chú ý, gia giáo cũng không được như các con, con thông cảm một chút."Giang Thanh Nhiên cắn cắn môi, cười khổ nói: "Ông ngoại yên tâm, con sẽ thông cảm, hơn nữa con còn trẻ, thân thể cũng tạm được, dù có bị Lâm tiểu thư đá hai cái cũng không có gì cả."
"Chỉ là lần sau ông ngoại tốt nhất nên nhắc nhở Lâm tiểu thư một chút, xe lăn của con rất nặng, lúc cô ấy đá vào nên dùng sức lực nhỏ thôi, bằn không lúc xe lăn này ngã lên người cô ấy, không cẩn thận làm cô ấy sinh non liền sẽ không tốt đâu."Lâm Điềm Điềm nghe thế, chất vấn nói: "Cô là đang trù ẻo con của tôi?""Thanh Nhiên chỉ là đang nói đến một khả năng thôi, chưa nói em, em đừng kích động, đối với con không tốt." Lâm lão gia tử vuốt bụng cô ta an ủi vài câu.Lâm Điềm Điềm trợn trắng mắt, thấp giọng mắng một câu."Điềm Điềm hiện tại đang mang thai, tính tình của thai phụ giai đoạn này đều không tốt, chờ sau một khoảng thời gian nữa sẽ tốt hơn." Lâm lão gia tử trấn an xong Lâm Điềm Điềm, rồi mới cùng Giang Thanh Nhiên nói: "Trong khoảng thời gian này nếu cô ấy có làm gì quá đáng, con cứ nhẫn nhịn một chút."Giang Thanh Nhiên nắm tay vịn xe lăn thật chặt, đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
"Nếu thật sự không chịu được, trong khoảng thời gian này con cứ ít đến Lâm gia một chút, để tránh cùng cô ấy phát sinh xung đột." Lâm lão gia tử suy nghĩ một chút, đề nghị nói.Lâm Điềm Điềm ngưỡng cằm, lỗ mũi hướng lên trời, "Chính là! Tôi thấy đồ què này không vừa mắt, sau này cô đừng cuất hiện trước mặt tôi nữa!" Sắc mặt của đám người Lâm gia và bà Giang vô cùng khó coi, nhưng gia giáo Lâm gia hà khắc, đặc biệt là trên phương diện thái độ đối với trưởng bối, cơ hồi là được thiết lập theo giáo dục cổ đại.Bởi vậy, dù trong lòng bọn họ bất mãn, nhưng rốt cuộc vẫn không nói gì."Con thấy tất cả mọi người đều mệt mỏi rồi, vẫn là nên trở về nghỉ ngơi sớm một chút." Giang Thanh Nhiên miễn cưỡng cười, nhẹ giọng nói.Cứ ở chỗ nào cãi nhau, sẽ chỉ làm người khác chê cười nhìn vào bọn họ.Lâm lão gia tử gật đầu tán đồng, thật cẩn thận mà đỡ Lâm Điềm Điềm rời đi, những người khác cũng lần lượt đi theo sau lưng bọn họ.
Giang Thanh Nhiên không lập tức theo chân bọn họ trở về, mà là chuyển xe lăn đi vào trong, đến bên cạnh giám đốc nói, "Hôm nay phiền anh rồi."
"Là chuyện đương nhiên." Giám đốc nói.Giang Thanh Nhiên cười cười, "Chờ thu dọn xong, anh mang theo mọi người ăn một bữa thật ngon, tiền cứ tính vào cho tôi là được."
"Đây là bổn phận của tôi, Giang tiểu thư không cần khách sáo như vậy." Giám đốc vội từ chối, "Nếu để cấp trên biết được, sẽ không tốt lắm."Giang Thanh Nhiên cong đôi mắt, "Không có gì là không tốt cả, Hôm nay là ngày vui, tôi mời mọi người ăn một bữa là chuyện đương nhiên. Anh đừng quá lo lắng, lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại nói với Lưu tổng một tiếng."
"Vậy thì tôi thay mặt mọi người cảm ơn Giang tiểu thư." Giám đốc cười nói.Giang Thanh Nhiên nói: "Mọi người bận rộn cả một ngày, ăn bữa cơm là đương nhiên. Chỉ là lát nữa tôi có việc phải đi về, không có thời gian cùng mọi người đi ăn chung, thật sự rất tiếc."
Hai người hàn huyên trong chốc lát, Giang Thanh Nhiên làm như không để ý mà nói: "Lúc nãy hình như tôi thấy có người chụp ảnh...""Là người mới, sẽ có vài quy định không hiểu được." Giám đốc nói: "Một lát nữa tôi sẽ yêu cầu bọn họ xóa hết."Giang Thanh Nhiên cười cười, "Tất cả đều là người trẻ tuổi, thích chụp ảnh cũng là bình thường. Chỉ là gần đây hai nhà Giang-Lâm không biết đắc tội với ai, người nọ thế mà lại đăng lên mạng mấy tin đồn vô căn cứ, chỉ một ít hình ảnh bình thường thôi cũng sẽ làm bọn họ bu vào nói, sẽ rất khó nghe.""Có thể hiểu được, bịa đặt truyền miệng, khó mà có thể xóa sạch được. Giang tiểu thư yên tâm, tuyệt đối chỗ chúng tôi sẽ không truyền đi tin tức và hình ảnh nào đâu." Giám đốc nói.Khóe miệng Giang Thanh Nhiên cong lên, "Lúc trước tôi có nghe Lưu tổng nói qua anh làm việc rất đáng tin cậy, tôi tự nhiên rất yên tâm."Cô ta và giám đốc nói thêm hai câu, rồi mới chuyển động xe lăn đi khỏi sảnh.Ông bà Giang vẫn đang đợi cô ta, còn những người khác đã sớm rời đi hết. Thấy vậy, Giang Thanh Nhiên nhẹ hạ khóe miệng, đáy mắt ẩn ẩn hiện lên sự châm chọc.Bọn họ bày ra sự thương sót, nhưng thật ra không có một ai chờ cô ta."Cô ta ngoại trừ việc lớn lên xinh đẹp một chút, còn lại chả được tí gì, cũng không biết ba rốt cuộc thích cô ta ở điểm nào!" Bà Giang căm giận nói: "Ông xem bởi vì loại đàn bà này, đám người trên mạng mắt chửi chúng ta thế nào này?"Giang Thanh Nhiên quay đầu thoáng nhìn về phía sảnh, mệt mỏi nói: "Mẹ, con không phải đã nói với mẹ tai vách mạch rừng sao, có gì thì cứ về nhà rồi nói sau, được không?"
"Chỉ là một đám phục vụ mà thôi, bọn họ dám nói ra ngoài cái gì?" Bà Giang không để bụng, "Con yêu tính đó cưới ông ngoại con làm sao mẹ có thể yên tâm được! Còn đứa con trong bụng cô ta, không chừng là của thằng khác đấy."Mày Giang Thanh Nhiên nhíu lại, "Mẹ..."
"Được rồi, được rồi, không nói nữa, không nói nữa!" Bà Giang nôn nóng mà nói: "Thanh Nhiên, bình thường con là người có chủ ý nhất, con ngẫm xem nên khuyên ông ngoại con như thế nào! Loại đàn bà này, tuyệt đối không thể để cô ta ở lại Lâm gia, bằng không sau này không biết sẽ quay lại cắn chúng ta bao nhiêu lần."Giang Thanh Nhiên không chút để ý mà đáp lại hai câu, vẻ mặt ẩn ẩn có chút mệt mỏi và bực bội.
"Đúng rồi Thanh Nhiên" Ông Giang vẫn luôn trầm mặc không lên tiếng nãy giờ đột nhiên nói: "Hạ lão gia tử hơi một giờ trước đã gọi điện thoại cho ba, nói muốn hủy bỏ hôn ước."----------------------------------------------------------------16/10/2023Mọi người vote ủng hộ mình nha
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com