TruyenHHH.com

H Van So Bong So Gio Ad Cai Nai Mot Huu C


3 giờ sáng, Đàm Tiếu còn chưa tiến vào giấc ngủ sâu, có người mở cửa phòng ngủ ra.

Cô ngủ không sâu, có chút gió thổi cỏ lay đã có thể thức giấc.

Từ khi kết hôn với Cố Vọng tới nay, chỉ có chuyện này là cô không thể chịu đựng được.

Người đàn ông vừa từ cục cảnh sát trở về, một thân thường phục, vừa đi vừa cởi đồng hồ trên tay.

"Đánh thức em sao?" Ngữ điệu của người đàn ông rõ ràng, đặt đồng hồ lên đầu giường không hề có chút ăn năn nào.

Đàm Tiếu đương nhiên bực bội, dù cho ai ngủ rồi lại bị đánh thức đều sẽ không dễ chịu.

Nhưng hơn thế nữa, dưới thân loáng thoáng có chút chờ mong.

Phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, cửa kính dường như không che được tiếng nước trên người anh, hoặc là anh căn bản không hề đóng cửa.

Đầu óc cô choáng váng đắm chìm trong sự ngái ngủ khi rời giường cùng với dục niệm, không đợi cô nghĩ ra kế hoạch gì, người đàn ông mang theo hơi nước đã xốc ổ chăn lên.

Cô quen ngủ lỏa thể, trên người ngoại trừ chiếc quần lót thì không có gì khác.

"Tiếu Tiếu."

"Em buồn ngủ quá..." Đàm Tiếu làm bộ chống đẩy hai cái, khi anh sờ lên hông cô lập tức mềm nhũn người.

Trong phòng mở đèn ngủ nhỏ, vừa đủ để Cố Vọng nhìn rõ người dới thân trong đêm tối.

Miệng cô nói lời từ chối, nhưng trong mắt lại ẩn chứa chút hưng phấn nhè nhẹ.

Cố Vọng xoa xoa bên ngực cô, đem tròn trịa nắm và trong lòng bàn tay, xoa đầu vú căng mọng đưa đến bên miệng mình, "Hơi lớn, sắp tới kỳ sinh lý sao?"

Lòng bàn tay thô ráp của anh nhẹ nhàng xoa đầu vú, đem đầu vú bên kia ngậm vào trong miệng nhẹ liếm láp.

Đàm Tiếu lung tung đáp lại, bị anh câu lấy rên rỉ gọi bậy, hai chân quấn quanh eo anh cầu hoan trên dưới di chuyển.

Anh mới ra khỏi phòng tắm, dưới thân chỉ quấn một chiếc khăn tắm, khi cô chủ động lộng trên dưới, khăn tắm cởi ra, dương vật cương cứng không chút ngăn trở mà chọc vào quần lót của cô.

Lớp vải hơi mỏng, chảy ra dâm thủy đã làm ướt nhẹp quần lót màu đen.

"Nhanh lên."

"Mê sắc." Anh đánh giá.

Đàm Tiếu chủ động nâng mông cởi quần lót ra, huyệt khẩu ướt dầm dề chủ động cọ vào dương vật.

Nước của cô luôn rất nhiều, nhưng nước nhiều không có nghĩa cô đã chuẩn bị tốt để thừa nhận anh.

Cố Vọng kiên nhẫn xoa vú cô, duỗi tay xuống phía dưới ấn thăm dò âm đế khuếch trương huyệt khẩu.

"Bà xã, thật chặt, thả lỏng chút." Anh cố ý bấm tay xẹt qua vách động, khiến cho người phụ nữ rùng mình một cái.

Trên tay có những vết chai thô ráp, là do ngày ngày cầm súng mà có.

Lúc này anh cầm súng của mình, phá vỡ huyệt khẩu no căng, theo đường đi ướt hoạt cắm vào.

"Ư a...Thật lớn ——" Đàm Tiếu nâng mông lên, câu lấy hông anh, đong đưa theo động tác của anh.

Dương vật hơi hơi nhếch lên quá mức chọc người, tùy ý đảo động trong huyệt, khiến dâm thủy của cô chảy ròng, điểm mẫn cảm nào cũng bị lộng tới.

Đường đi không tự chủ được mà co rút lại, tiếng thở dốc gợi cảm của người đàn ông rót thẳng vào màng nhĩ của cô.

Đàm Tiếu khác với vẻ ngoài trắng trẻo gầy yếu hiện đại, màu da của cô là màu lúc mì khỏe mạnh, gầy nhưng đầy sức lực, là kết quả của việc cô thường xuyên tập thể dục.

Điều duy nhất khiến cô giống như đứa trẻ chính là gương mặt, cô trời sinh đã có khuôn mặt trẻ con, 27 tuổi đi đến cổng trường cao trung, vẫn sẽ bị lão sư kéo vào nói cô không mặc đồng phục.

"Chuyên tâm chút." Người đàn ông cố ý thâm nhập vào sâu, đâm đến tinh thần co tan nát.

Khi gần cao trào, người đàn ông nắm đùi cô lại bất động.

Anh thở gấp gợi cảm, nửa quỳ trên giường, dương vật cắm trong huyệt cô giật giật.

Đàm Tiếu bị anh hấp dẫn không thôi, nâng mông nắm gối đầu eo bụng dùng sức, tự mình di chuyển trên dưới.

"A ha ~~ thật thoải mái, ô a ~~" Đàm Tiếu dâm kêu, phối hợp với tiếng nước òm ọp, nuốt dương vật nhanh chóng.

Cố Vọng bị cô làm đến miệng khô lưỡi khô, quy đầu bị tiểu huyệt cô hút đến tê dại, thậm chí có xúc động muốn bắn tinh.

Tiếng kêu của người phụ nữ vừa dâm đãng lại quyến rũ, Cố Vọng cắn răng bế cô lên, cố ý lưu lại một cái tát trên mông cô.

"Bạo lực gia đình!" Hai mắt cô đầy nước đáng thương.

Cố Vọng cúi đầu hôn môi cô, ôm cô dùng sức va chạm, "Là đang thương yêu em."

Dâm thủy làm ướt nhẹp toàn bộ lông mao của anh, theo tinh hoàn chảy xuống khăn trải giường.

Đàm Tiếu sướng đến phân không rõ trên trời dưới đất, chỉ biết ôm anh cắn vai anh, nghe được tiếng hừ mười phần dã tính của anh mới xác định mình còn sống.

Một hồi dục vọng vui sướng tràn trề qua đi, trời đã hơi sáng.

Đàm Tiếu buồn ngủ không mở nổi mắt, tùy ý để anh bẻ chân giúp cô rửa sạch.

"Ngày mai nhớ rõ gọi em rời giường."

Cô lẩm bẩm xong liền ngủ, tiếng nước trong phòng tắm rốt cuộc cũng không thể quấy rầy được cô.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com