TruyenHHH.com

H Canh Bao Nguy Hiem Phia Truoc Co Boss Sau Man

Dực Ngụy đưa cậu lên phòng vvip của quán bar.

Vừa đặt bước chân vào hắn đã kéo Kỷ Ưu vào lòng mà ôm lấy, tay còn lại đóng sầm cửa rồi khoá lại.

Kỷ Ưu ngửa cổ tầm mắt chạm phải cằm người đàn ông, bị nam nhân giữ chặt eo trong lòng nên cậu chỉ có thể bước ngược từng bước theo hắn.

Đến khi gần giường, Dực Ngụy lập tức đẩy ngã người xuống giường.

Kỷ Ưu ở trong lòng khẽ nói với hệ thống.

[Ngươi nói hắn đã chơi qua nhiều rồi phải không mà sao ta thấy hắn có vẻ vội thế... Không lẽ cái váy này khiến hắn hứng thú thật?]

"Ha!" Hệ thống như hếch mũi lên tận trời, "Ta đã nói mà, ngươi phải tin vào bổn hệ thống!"

Kỷ Ưu không để ý đến hệ thống nữa, cậu chăm chú nhìn người nam nhân đang đè lên mình.

Mà Dực Ngụy cũng quan sát cậu từ vị trí bên trên.

Trong mắt hắn, cậu với bộ dáng mềm nhũn nằm ở trên giường, khoé mắt mắt hồ ly to tròn vẽ lên một đường nét đỏ ửng, đôi con ngươi ngấn nước mịt mờ và bờ môi sưng hồng trông đáng thương đến không tưởng nổi.

Càng nhìn càng làm người ta muốn bắt nạt cậu hơn, khiến cho đôi con ngươi sạch sẽ ấy mất đi sự trong sáng lộ liễm vẻ si mê gợi tình, khiến cho đôi môi xinh đẹp đỏ ửng chỉ có thể nhễ nhãi nước bọt, không khép nổi miệng mà rên rỉ động tình.

Còn trong mắt Kỷ Ưu, ánh đèn đằng sau lưng khiến nam nhân tăng thêm một phần u tối.

Cậu không nhìn rõ ánh mắt nam nhân nhưng Kỷ Ưu cảm nhận được, ánh mắt đen tuyền xinh đẹp đang quan sát từng đường nét trên cơ thể của cậu.

Nó như một con rắn với làn da trơn bóng lạnh lẽo cứ chậm rãi trườn bò trên thân thể cậu khiến Kỷ Ưu không thể ngừng mẫn cảm đến run rẩy.

Kỷ Ưu hơi điệu thấp giương mắt nhìn người đàn ông, trong đôi mắt sạch sẽ loé lên tia gợi cảm.

"Ngài vội vàng vậy sao?" - Nâng khoé môi, cậu cười mỉm.

"Phải."

Dực Ngụy thấp giọng đáp, yết hầu di chuyển lên xuống.

Hắn biết.

Mọi thứ diễn ra trước mắt đều là một cặn bẫy mà người đang nằm quyến rũ trên giường đã vẽ ra.

Đáng lí hắn phải xử lý người này ngay lập tức, dập tắt tất cả nguy cơ đe doạ từ trong trứng nước.

Nhưng không hiểu vì sao ngay từ lần đầu nhìn thấy cậu, Dực Ngụy luôn cảm thấy có thứ gì đó thôi thúc mình.

Sự bạo ngược như một con quái thú được Dực Ngụy giam kín trong lòng đang giãy dụa một cách mạnh mẽ bảo hắn ngay lập tức giam giữ người này khiến cho người này tốt nhất chỉ có thể sống dưới tầm mắt của hắn.

Lấy tính cách của hắn, việc này chỉ càng khiến Dực Ngụy có suy nghĩ nhanh chóng chấm dứt mạng sống của Kỷ Ưu.

Nhưng hắn không làm thế.

Dực Ngụy biết đây là đoá hoa anh túc có độc nhưng hắn vẫn muốn nếm thử.

Nếm thử xem đoá hoa này có mùi vị thế nào….

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com