TruyenHHH.com

H Bts X You

Hai người một lớn một nhỏ chậm rãi tiến vào mảnh vườn lớn trước nhà. So với hai năm trước thì nơi đây cũng không khác biệt nhau mấy. Jungkook thẩn thờ theo sau anh. Cánh cửa gỗ dần hiện lên trước mặt. Nhịp tim cũng theo đó mà đập liên hồi. Cậu không mong sau một thời gian dài mất tích người trong nhà sẽ nhìn cậu bằng con mắt thiện cảm.

Cạch.

Đến rồi.

"Mọi người"

"Anh Jimin"

Một cô gái từ trong nhà chạy ra ôm chặt lấy anh, giọng nói không giấu nổi vẻ vui mừng. Cô thân thiết nhìn anh, đồng thời hướng mặt về phía nhà bếp gọi to.

"Mẫu thân ah, anh Jimin về rồi"

"Con về rồi sao?"

Một người phụ nữ từ nhà sau nghe tiếng cô liền vội vàng đi lên. Bà vẫn như vậy, dáng vẻ sang trọng vẫn không hề phai nhòa theo thời gian, chứng tỏ thời gian qua bà đã sống hết sức nhàn nhã. Nghĩ đến đây trong lòng cậu đột nhiên chùng xuống. Vốn dĩ sự hiện diện của cậu trong căn nhà này chính là có cũng được, không có cũng không sao.

"Con về rồi..."

Lời nói giữa chừng đột nhiên dừng lại, bà chú ý đến thân ảnh nho nhỏ phía sau anh. Nhận ra được ánh mắt của bà hướng về phía này, Jungkook sợ sệt tránh né, bàn tay vô thức bấu lấy vạt áo của anh.

"Sao tên bất hiếu này vẫn còn mặt mũi mà về đây?"

Lời nói cay nghiệt của bà khiến cậu càng run rẩy hơn. Đã thật lâu rồi thì ra chán ghét vẫn hoàn chán ghét mà thôi.

"Mẫu thân đừng nói em ấy như vậy, Jungkook là có lí do riêng"

Jimin đứng chắn trước mặt cậu, tay anh siết lấy bàn tay cậu ra chiều bảo hộ.

"Ha...lí do riêng? Chứ không phải được đàn ông bao dưỡng sau đó liền bị người ta chơi chán rồi vứt bỏ sao?"

Bà nở nụ cười khinh miệt nhìn cậu. Jungkook toàn thân lạnh lẽo, cậu không thể phản bác cũng không thể bảo vệ bản thân vì đó là sự thật vả lại sẽ chẳng ai coi trọng nam nhân được bao dưỡng như cậu cả.

"Mẫu thân..."

Jimin gắt lên, anh không muốn ai nói những lời xúc phạm như thế này với cậu. Kể cả đó có là mẫu thân của anh đi chăng nữa.

"Ta nói không đúng sao? Nhìn vẻ mặt hạnh phúc của nó lúc đó ta chỉ hận không thể cho nó một trận. Nhưng thật không ngờ nó vẫn tự vác mặt về đây thật là không biết xấu hổ"

Càng nói, bà càng cảm thấy tức giận. Khuôn mặt của cậu làm bà liên tưởng đến một người phụ nữ khác. Một người suốt cả đời này bà luôn ghi hận trong lòng.

"Cậu là...Jungkook sao?"

Cô gái vừa rồi bắt đầu lên tiếng, cậu quan sát cô, cô có một vẻ đẹp tựa như Jimin nhưng thập phần nữ tính.

Là em gái của Jimin...cũng là chị của cậu.

"Hôm nay tôi dẫn Jungkook đến đây không phải là để các người nói những lời này. Tôi chỉ muốn nói rằng Jungkook từ bây giờ sẽ chuyển đến nhà tôi sống, tôi mong sẽ không có bất cứ cuộc tranh luận nào sẽ diễn ra nữa và đặc biệt...không ai có quyền xúc phạm đến Jungkook"

Ty_azike

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com