H Bts X You
"Jungkook, hôm nay anh có làm loại bánh mới, em thử nhé?"Seokjin mỉm cười tươi chìa dĩa bánh ra trước mặt cậu mong chờ phản ứng của người nọ.Jungkook hơi chần chừ, nếu là lúc trước cậu sẽ vui vẻ mà nếm thử chúng nhưng hện tại ngay cả nhấc tay cậu cũng không có sức lực để làm. Không khí cứ như vậy trở nên ngượng ngùng. Seokjin xoa xoa chiếc mũi của mình cười gượng nột tiếng, ánh mắt nhu tình vẫn nhìn cậu."Có lẽ em không thích...vậy khi nào muốn ăn gì cứ nói anh nhé"Đứng thẳng người dậy cầm theo dĩa bánh toan quay lưng bỏ đi thì bị một lực kéo lại rất nhẹ nơi góc áo. Nhìn lại Junkook vẫn là một bộ dạng im lặng, đầu cậu cúi gằm xuống. Tâm tình thiếu niên đơn thuần làm sao có thể qua được mắt anh. Bật cười một tiếng thật nhỏ, anh đặt lại dĩa bánh trước mặt cậu không quên xoa mái tóc nâu mềm."Em cứ ăn đi, anh có chút việc phải làm"Nheo nheo mắt quan sát một chút rồi rời khỏi. Anh chính là biết cậu không cảm thấy thoải mái khi ở cùng anh, nhưng hành động vừa rồi của đối phương cho anh biết cậu vẫn còn để ý tới mình, vấn đề hiện tại chỉ là thời gian mà thôi.Trong căn bếp rộng lớn chỉ còn lại một mình cậu. Jungkook không hiểu hành động vừa rồi của mình là gì. Chỉ đơn giản vào khoảnh khắc ấy cậu không nỡ nhìn khuôn mặt thất vọng của anh. Chúng khiến cậu...khó chịu?"Điên thật rồi"Vò vò mái tóc của mình, thuận tay lấy một chiếc bánh lên cắn một chút. Hương thơm của sữa lan tỏa khắp khuôn miệng khiến người ta cảm thấy ngọt ngào. Tay nghề của Seokjin đúng là chỉ có hơn chứ không kém.Ngay cả chính bản thân cậu là người muốn trở lại những kỷ niệm của lúc xưa nhất, nhưng mọi chuyện đã đến nước này bản thân không thể xem như không có chuyện gì mà tỏ ra bình thường được. Nghĩ đến đây trong đầu bất chợt hiện lên hình ảnh quen thuộc.Đối với Yoongi cậu chính là mềm lòng, cảm giác rất giống khi cậu lần đầu biết yêu đối với hai người kia.Jeon Jungkook cũng thật là, đã biết không ai thương mình nhưng vẫn trao tim cho người khác, thật ngốc nghếch.Jimin lại là người thân duy nhất đối tốt với cậu, cách anh quan tâm khiến cậu rất cảm kích nhưng đôi lúc tự hỏi phải chăng anh em nào cũng đối với nhau thân thiết như vậy? Nhớ lại những cái hôn lên trán cưng chiều của anh, cậu cảm thấy rất ấm áp nhưng đồng thời lại cảm thấy có gì đó không đúng.Jung Hoseok, người đàn ông cậu gặp cách đây không lâu. Tới bây giờ cậu vẫn không dám nghĩ đến việc sẽ gặp lại anh. Hoseok cũng là người gieo vào trong cậu một cảm xúc tràn đầy hy vọng những ngày còn ở Dream.Cậu đột nhiên biến mất như vậy, họ sẽ nghĩ gì đây? Sẽ là lo lắng hay vẫn cứ như vậy mà tiếp tục bình thản sống? Thật sự không dám nghĩ đến.Cuộc sống làm nên con người, Jungkook cũng vậy. Cuộc sống này đã khiến cậu không còn khả năng lạc quan hơn....
Ty_azike
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com