TruyenHHH.com

H Bts X You

"Cảm ơn cậu, mình tốt hơn nhiều rồi!"

Jungkook cười đáp lại.

"Jungkook ah, cậu có biết hôm qua ai đã đưa chúng ta về không?"

Baekhyun bỗng nhiên nở nụ cười bí hiểm khiến Jungkook hơi tò mò. Chẳng phải là Baekhyun bắt taxi sao?

"Suỵt...là Rap-Monster đó!"

Baekhyun ghé gần lại tai cậu thì thầm, khuôn mặt lộ rõ vẻ thích thú.

Jungkook lắp bắp.

"C...cái gì?"

"Suỵt...im nào, điều này mà để cho mấy đứa con gái biết thì chúng ta không xong đâu!"

Baekhyun vội bịt miệng thằng bạn lại. Việc cậu và Jungkook được một ngôi sao chở về nhà là việc không được để ai biết được. Tuyệt đối không!

Jungkook thì trái ngược lại. Cậu trầm tư. Chàng trai đứng trên sân khấu ngày hôm đó là người đã đưa cậu về sao?

" Mà Jungkook nè, người nhà của cậu có nói gì cậu không vậy?"

Baekhyun dè dặt hỏi. Hôm qua lúc dìu Jungkook vào nhà, cậu thấy sắc mặt những người trong phòng khách có vẻ không thiện cảm mấy khi nhìn thấy Jungkook. Baekhyun cậu cũng chỉ chào hỏi mấy câu cho có phép tắc rồi lướt qua. Cậu cảm thấy sợ thanh niên tóc đen ngồi ở trên sofa khi đó, ánh mắt của anh ta dưới cặp kính cứ như muốn nuốt chửng cả hai người đứng trước mặt mình vậy.

"Họ không nói gì cả, cậu đừng lo, tới gi vào học rồi đó!"

Jungkook mỉm cười tươi với Baekhyun tỏ vẻ không có gì xảy ra.

Nhưng ai hiểu cậu bằng Baekhyun cơ chứ. Baekhyun biết là cậu lại bị mấy cái người đáng ghét đó dằn vặt rồi. Nhưng nhìn Jungkook cố gượng cười như vậy, cậu cũng không cố tình vạch trần, cứ như vậy cũng tốt.

...

Jungkook ngồi lơ đãng ngắm nhìn bầu trời qua cửa sổ. Cậu bỗng nhớ lại lời nói của người thanh niên lần trước nhặt được thẻ sinh viên của cậu.

"Chiều ngày mai tôi sẽ chờ cậu ở cổng trường!"

Giọng nói trầm ấm đó cứ len lỏi trong tâm trí cậu. Một giọng nói chứa sức quyến rũ ẩn sâu khiến cậu...say mê?

Vội lắc đầu đánh tan đi cái suy nghĩ ngu ngốc đó. Cậu bình tĩnh lại rồi thở dài.

Cậu vẫn chưa biết tên của hắn.

...

Cổng trường tấp nập sinh viên nhìn náo loạn vô cùng, nam nữ cặp kè, bạn bè ríu rít tụm năm tụm sáu, vẫn như cũ, cậu vẫn một mình bước đi. Baekhyun hôm nay lại có việc bận về sớm, nhưng cũng tốt, Baekhyun mà biết hôm nay cậu đi với một người lạ là thế nào cũng làm phiền người ta cho coi. Cậu tới giờ vẫn không biết Baekhyun đang xem cậu là một người bạn hay một đứa trẻ nữa.

Từ xa xa một chiếc xe màu bạc đậu sẵn gần đó như chờ đợi. Người trong xe vừa nhìn thấy bóng dáng cậu ở cổng sân trường đã vội lái xe lại gần đó rồi bước ra.

Taehyung hắn hôm nay mặc một bộ vest màu trắng thu hút ánh nhìn của bao người khác nhưng ánh mắt hắn thì lại nhìn vào cậu không rời.

Ty_azike

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com