H Bts X You
"Alo""Mẫu thân""Ngày mai ta muốn đến nhà con""Tại sao?""Mẫu thân muốn đến thăm nhà của con mình mà cũng phải có lí do hay sao? Ta định đi nộp hồ sơ nhập học cho em gái ngươi nên tiện đường muốn đến nhà riêng con trai một chuyến, con bé cũng muốn thăm anh trai của nó lắm""Vâng""Quyết định như vậy đi, có thể sẽ ở lại đó một thời gian, mẫu thân thật nhớ ngươi"Nhấn nút tắt kết thúc cuộc gọi vô vị, anh dự định sau khi đưa Jungkook ra khỏi Dream sẽ dẫn đến nhà mình nhưng xem ra không được rồi. Mẫu thân khi thấy Jungkook thế nào cũng làm lớn chuyện, Jungkook sẽ bị tổn thương một lần nữa, anh lại không muốn điều đó xảy ra nhất. Thôi thì còn một cách cuối cùng vậy."Alo""Yoongi, tôi có một chuyện muốn nhờ anh, không biết có phiền anh không""Chuyện gì? Nếu là chuyện đưa Jungkook ra khỏi đó thì tôi không phiền đâu""Sau khi đưa em ấy ra khỏi...anh có thể cho Jungkook ở nhờ nhà anh được không?""Cậu có vấn đề gì sao?""Mẫu thân bà ấy muốn ngày mai đến nhà tôi nên không thể đưa Jungkook về được, thế nào cũng sẽ có chuyện phiền phức""Tôi hiểu rồi, sẽ không phiền đâu, với lại tôi còn rất nhiều phòng trống""Vậy...cảm ơn anh"Thở phào một hơi nhẹ nhõm, nếu không có Yoongi, anh cũng chẳng biết phải đưa cậu đến nơi nào nữa. Mẫu thân rất ghét cậu, nếu biết Jungkook ở chung nhà tất sẽ không dễ dàng bỏ qua. Nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường, vẫn còn hai tiếng nữa. Anh đã đặt lịch hẹn với Dream yêu cầu cậu phải phục vụ rồi. Cơ hội chỉ có một, nếu lần này không đưa cậu ra được sẽ không có cơ hội lần thứ hai...."Jungkook, em thất thần gì vậy""A, vâng. Không có gì"Jungkook cười xoà với Lay nhằm che giấu sự lo lắng trong mắt. Jimin bảo tối nay sẽ đưa cậu ra khỏi đây, cậu cũng đã nhận được thông báo tối nay sẽ tiếp khách. Chắc chắn đó là Jimin rồi, nghĩ đến đó cảm thấy trong lòng một trận sốt ruột. Thực sự sẽ ra khỏi đây sao? Cảm giác vừa mừng vừa lo khiến cậu như ngồi trên đống lửa."Jungkook ah"Một giọng nói đột ngột khiến cậu giật mình quay lại."Anh Hoseok""Em vẫn khoẻ chứ?""Vâng"Cậu ngượng ngùng lên tiếng, dư âm của cuộc gặp lần đó vẫn còn nên muốn nói chuyện bình thường cũng thực khó."Em có vẻ thích uống cocktail?"Anh bất chợt hỏi, ánh mắt dừng ngay chiếc ly có màu sắc đẹp trên tay cậu vẫn còn chưa uống hết."Ơ...dạ"Cậu nhẹ giọng đáp lại. Vị của cocktail này khiến cậu nhớ lại ngày đó một mình ngồi tuyệt vọng bên quầy bar, chính Lay đã đưa nó cho cậu, có thể nói, sự mạnh mẽ mà cậu có được để trải qua hai tháng ở đây một phần cũng là nhờ Lay. Sau này rời khỏi đây rồi không biết có thể gặp được một người tốt như vậy không. Nhìn người thanh niên có nụ cười ấm áp đó khiến cậu thật hoài niệm, nếu có thể làm bạn lâu dài thì tốt rồi.
Ty_azike
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com