TruyenHHH.com

Gyuricky Tram That Met Tam

Quốc sư vén mành đi vào, bóng dáng to lớn đứng ngược sáng, không nhìn rõ ngũ quan mặt mày, cho người ta cảm giác huyền bí. Ánh mặt trời chiếu rọi làm trẫm không nhịn được hơi căng thẳng.

Bàn tay thon dài như ngọc kéo mành lên.

Trẫm cảm thấy trái tim trong lồng ngực cũng bị kéo theo một cái.

Người đứng ở cửa mặc bộ thường phục màu đen cổ tròn tay bó, thêu hoa văn rồng cuộn bằng chỉ vàng, mũ tóc vàng đai hông ngọc, cứ đứng nhìn trẫm như thế, cùng hào quang vạn trượng hòa làm nhất thể.

Trẫm không nói là trẫm ngây người ba phút đâu.

Quốc sư khẽ động đậy, nở nụ cười xuân tươi rực rỡ với trẫm: "Bệ hạ lâu lắm không gặp thần, đã quên mất mặt mũi thần rồi, nên phải ngắm lâu như vậy ư?"

Nụ cười ấy đã đánh thức con quỷ trong người trẫm.

Trẫm đứng dậy lao vút ra cửa như một con trâu, miệng gào thét cái tên đáng lẽ ra không bao giờ xuất hiện ở nơi này: "K.I.M G.Y.U.V.I.N !!!"

Nụ cười bên môi Quốc sư cứng ngắc: "Bệ hạ gọi người nào cơ?"

Tiếc rằng người mặc long bào trước mặt không nhận ra, hai tay bám chặt cánh tay hắn, mừng như thấy mẹ đi chợ về: "Gyuvin gyuvin tao đây tao đây." Chỉ chỉ mặt mình: "Ky đây!" Khoa chân múa tay ngôn ngữ lộn xộn.

Trẫm quả thực vui mừng như điên.

Cảm giác này lấn át mọi giác quan, làm trẫm trong mắt chỉ có con người có bảy phần giống thằng bạn thân này, trẫm đu lên người Quốc sư, nắm tay Quốc sư, hỏi một câu từ tận tâm hồn: "Gyubing, is that you?"

Trẫm thấy Quốc sư cứng người, nhìn trẫm như bị trúng tà.

"Nghe người trong cung nói mấy tháng gần đây long thể bệ hạ không an, thường xuyên lẩm bẩm mấy lời kỳ quái, xem ra là sự thật."

Lòng trẫm cảm thấy không đúng nhè nhẹ. Đáng nhẽ ra thằng bé này phải nhảy bổ vào ôm trẫm ăn mừng màn gặp đồng đội chứ sao lại đứng nhìn trẫm lạnh lẽo thế kia.

Trẫm rụt rè thử thăm dò: "Hey bro, how are you?"

Nếu câu trả lời nhận lại là 'I'm fine thank you and you' trẫm sẽ lập tức nhảy lên cho người trước mắt mười cái thơm má. Trẫm thề.

Kết quả Quốc sư nâng khóe miệng, nhẹ nhàng thốt ra lời vàng tiếng ngọc, vào tai trẫm lại là sét đánh giữa trời quang.

À, chính là hiệu ứng tiếng sấm và màn quay chậm trong phim Ấn Độ ấy.

Quốc sư lạnh lùng said: "Người đâu, gọi thái y, bệ hạ có lẽ đụng phải thứ gì không sạch sẽ rồi. Thần họ Kim, tự Khuê Bân, không phải Gyuvin trong lời ngài đâu."

Trẫm sốc cmn hàng.

Nhìn Quốc sư thân như cây tùng lại nhìn thái y vội vã chạy từ đằng xa tới, trẫm như một con cá mắc cạn trên bờ mở to miệng cố gắng hít lấy dưỡng khí xung quanh, cho đến khi hai mắt mờ đi, đôi chân mềm nhũn ngã xuống.

Cuối cùng thì trẫm cũng ngất xỉu vì đói.

*

Trên chiếc long sàng rộng mấy trăm mét vuông — lấy đâu ra — trẫm lăn từ đầu này đến đầu kia, vắt tay lên trán suy nghĩ về nhân sinh.

Quốc sư, trai đẹp số 2 kinh thành, người chín năm trước chụp cho trẫm cái ngai vàng, người bị trẫm cho là già nua xấu xí, hóa ra lại trẻ tuổi đẹp trai ghê gớm.

Không không không, giờ không phải là lúc xoắn quẩy về chuyện Quốc sư có trẻ tuổi đẹp trai hay không.

Vấn đề chính yếu lúc này là Kim Gyuvin phiên bản cổ đại còn rất hợp mắt trẫm, hơn cả Kim Gyuvin thế kỉ 21 nhiều.

Không không không, đây không phải là vấn đề chính yếu.

Vấn đề chính yếu là mỹ nhân có bảy phần giống thằng bạn thân mà trẫm ưng mắt muốn lật ngôi vua của trẫm.

Không không không, đây cũng không phải là vấn đề chính yếu.

Vấn đề chính yếu là mỹ nhân này không giống mỹ nhân thời em Ky.

Không không không, đây vẫn không phải vấn đề chính yếu.

Vấn đề chính yếu hơi bị nhiều trẫm hơi lú rồi.

Trẫm thấy choáng váng cả người.

Trẫm thẫn thờ nhìn Công công tổng quản đi vào.

Công công cười tủm tỉm nói: "Quả nhiên bệ hạ ở trong tẩm cung."

Chữ 'quả nhiên' này đã làm bại lộ suy nghĩ thực sự của lão. Ý lão là trẫm không được tích sự gì cả ngày chỉ ăn rồi nằm đúng không.

Đúng rồi, trẫm cũng nghĩ như vậy.

Công công lại nói: "Thần đã chuẩn bị xong tiệc cung đình, đang chờ bệ hạ làm chủ tọa"

Gì cơ?

Công công tổng quản siêng năng nhắc nhở trẫm: "Quốc sư vừa vừa về kinh thành, bệ hạ mở tiệc đón gió tẩy trần cho ngài ấy, nhân tiện đón giao thừa luôn."

Chú chu đáo quá.

Sợ EQ của trẫm lùn kém tinh tế, chú chuẩn bị tiệc xong xuôi còn bảo là do trẫm mời.

Lòng trẫm rất được an ủi.

Nói thật trẫm vẫn không dám đối mặt với Quốc sư, trẫm sợ nhìn thấy gương mặt ấy không nhịn được nhảy đến vỗ mông đấu võ mồm với hắn.

Dù sao hắn cũng giống Kim Gyuvin đến bảy phần.

Nhưng tiệc đã chuẩn bị đâu đấy rồi, trẫm không đi mà được ư?

Ngoài miệng trẫm bảo không muốn đi, nhưng thân thể vẫn rất thành thật đi luôn.

Không nhắc không nhớ, ấy thế mà đã Tết rồi. Trẫm thích nhất là ăn Tết đó.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com