Gyujin Ga Cho Ba Cua Con Nhe
Tại địa điểm tổ chức tiệc cưới, khu vườn lộng lẫy được trang trí một cách tinh tế với những khóm hoa đua nhau khoe sắc, những bức tường hoa nở rộ với đủ màu sắc từ những tông pastel dịu dàng đến những sắc đỏ, tím tươi rực rỡ. Mặt trời nhẹ nhàng chiếu sáng, tạo nên những bóng cây dài trên bề mặt cỏ mềm mại, khiến không khí trở nên vô cùng ấm áp.Khung cảnh tràn ngập sắc hoa, cùng với hương thơm dịu dàng quyến rũ mọi giác quan, tạo nên một bầu không khí lãng mạn và tinh tế. Cảm giác êm đềm của gió nhẹ kèm theo tiếng rì rào của lá cây như một buổi hòa âm tự nhiên, làm cho mọi người đều cảm thấy thật bình yên và thư thái.Những khách mời diện những bộ trang phục sang trọng, mỗi bước di chuyển của họ trên mặt cỏ xanh mịn là những điểm nhấn cho bức tranh sống động trong tác phẩm nghệ thuật tự nhiên này. Tiếng cười vang lên, âm nhạc lấp lánh, tạo nên một bản giao hưởng vui tươi và phấn khích, làm cho không gian dần trở nên sống động. Trong tiếng cười và những câu chuyện, mỗi người trong đám đông đều chia sẻ niềm vui và hạnh phúc của ngày trọng đại này. Đó không chỉ là một buổi tiệc cưới, mà còn là một trải nghiệm tuyệt vời về tình yêu, hòa mình vào không gian tự nhiên và niềm hạnh phúc chân thành từ trái tim của mọi người.Yujin và Hyunwoo sánh bước bên nhau, niềm nở hạnh phúc và hân hoan trong ngày trọng đại của họ. Bằng nụ cười tươi rạng ngời, họ chào đón từng người bạn đến, truyền tải đi sự ấm áp và niềm vui trong không khí của buổi tiệc. Nụ cười tươi hớn hở của hai người trái ngược hẳn với gương mặt lầm lì khó chịu của Taerae ở bên cạnh vì anh vốn dĩ vẫn chưa hài lòng với chàng em rể này mà.“Anh Taerae, giúp em tiếp đón khách đi mà. Sắp đến giờ cử hành hôn lễ rồi”Yujin quay qua nhìn Taerae ái ngại. Cậu biết anh vẫn chưa thể chấp nhận hôn lễ này, nhưng dù sao cậu cũng đã lựa chọn rồi, sau này sướng hay khổ cũng sẽ tự mình chấp nhận. Chỉ hi vọng anh Taerae sớm có thể mở lòng chấp nhận người chồng này của cậu mà thôi.“Chịu! Cưới em chứ cưới anh đâu”Taerae khó chịu ngồi xuống bàn chống cằm mà suy nghĩ. Cũng sắp đến giờ lành rồi mà tên người yêu chết dẫm kia của anh còn chưa đến nữa. Tiễn anh trai thôi chứ gì mà lâu thế không biết, tâm sự cũng vừa vừa phai phải thôi chứ.Vừa mới nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới liền. Gunwook hớt hải chạy đến trước mặt Taerae mà thở hổn hển.“Thì ra là vẫn biết đường mò tới đây ha”“Anh à, có cái này em muốn đưa cho anh! Mau đi theo em!”Taerae còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị Gunwook kéo tay ra một góc. “Gì đấy? Đến giờ cử hành hôn lễ rồi còn lôi anh ra đây là sao?”“Anh nghe thử cái này đi!”Gunwook đã sao chép đoạn ghi âm kia qua điện thoại của mình nên mở ra để cho Taerae nghe. Nhưng tiếng cười nói ồn ào quá khiến anh không thể nào nghe rõ hết câu chuyện nên hai người đành chạy vào bên trong nhà hàng cho yên tĩnh hơn một chút.Taerae tròn mắt ngạc nhiên, đại não bắt đầu hoạt động hết công suất để đánh giá lại tình hình trước mắt. Vậy là anh đã đoán đúng, Kim Hyunwoo thực sự muốn lợi dụng để lừa tiền Yujin, tệ hơn cả là Kim Gyuvin cũng vướng vào chuyện này.Hai người đang cố gắng bình tĩnh suy xét vấn đề để xem nên nói với Yujin thế nào thì tiếng vỗ tay rào rào ở bên ngoài vang lên khiến họ bừng tỉnh. Yujin khoác tay Hyunwoo nhẹ nhàng tiến vào lễ đường trong sự hân hoan của tất cả mọi người.“Anh à… Phải làm sao đây?”Gunwook trở nên khẩn trương, chân tay cứ vậy mà trở nên luống cuống.“Còn làm sao nữa, ngăn lại chứ sao?”Taerae vụt chạy ra ngoài, Gunwook cũng vội vàng chạy theo anh. Chuyện đi đến nước này rồi e rằng khó có thể giải quyết trong êm đẹp được, quan trọng nhất vẫn phải để Yujin biết được sự thật trước đã.Trên con đường dẫn vào lễ đường đám cưới, ánh nắng mặt trời lấp lánh qua những tán cây, tạo nên bức tranh tươi đẹp của ngày trọng đại. Trái tim của Yujin đập rộn ràng trong lồng ngực khi cậu khoác tay sánh bước cùng với chú rể của mình, Hyunwoo, người cậu yêu thương hết mực. "Khoan đã!”Tiếng Taerae vang lên khiến cả hai dừng lại và quay đầu nhìn về phía anh. Cả hội trường buổi tiệc cũng nhìn anh khó hiểu. Yujin cảm thấy tình hình không được ổn cho lắm, bèn nhẹ giọng.“Anh Taerae, anh làm gì vậy? Có gì để sau rồi nói không được sao?”“Không được!”Ánh mắt kiên định của Taerae cứ vậy mà hướng thẳng về phía Hyunwoo khiến hắn cảm thấy có chút lo sợ. Kế hoạch đã sắp thành công rồi, hắn không thể để bất kỳ ai phá hỏng nó được.“Anh Taerae, đã đến giờ lành rồi. Để tôi và Yujin cử hành hôn lễ trước rồi anh muốn làm sao cũng được”“Cậu vui lắm chứ gì Kim Hyunwoo?”Trước sự chất vấn của Taerae, Hyunwoo rất nhanh lấy lại bình tĩnh.“Anh nói gì lạ vậy? Đám cưới tất nhiên là vui rồi. Tôi có thể cưới được một người vừa ngoan hiền vừa tốt bụng như Yujinie, quả là phúc ba đời luôn đó. Nằm mơ cũng có thể cười vui vẻ được”Yujin nghe hắn nói xong lại siết chặt bàn tay nắm lấy tay Hyunwoo, gương mặt ngập tràn hạnh phúc khi cảm nhận được tình yêu hắn dành cho cậu. “Han Yujin, hủy hôn lễ ngay lập tức! Anh có bằng chứng Kim Hyunwoo là kẻ lừa gạt”“Anh nói gì vậy…”Cả hội trường buổi tiệc hoang mang không hiểu chuyện gì xảy ra, họ bắt đầu xì xào bàn tán. Yujin thở dài thườn thượt. Anh ấy nói vậy biết bao nhiêu lần rồi, rõ ràng là có thành kiến với anh Hyunwoo mà. Cậu đang định phản bác thì có người lớn tiếng.“Kim Hyunwoo mày ra đây!”Tất cả mọi người đều đổ đồn về phía tiếng nói lớn vừa phát ra. Một đám côn đồ mang theo gậy gộc khiến những người xung quanh sợ hãi tự động đứng dạt sang hai bên. Yujin nhận ra người đứng đầu của bọn họ, không phải là người bạn làm ăn của anh Hyunwoo hay sao? Sao họ đến dự đám cưới mà lại trong bộ dạng hung hăng như sắp muốn giết người như vậy chứ?Hyunwoo cảm thấy lòng lo sợ tràn ngập, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Hắn quay sang nhìn Yujin nói nhẹ nhàng, nhưng có sự căng thẳng rõ ràng trong giọng điệu của hắn."Xin lỗi, Yujin. Anh ra chào hỏi bạn một chút”Hyunwoo tiến lại gần, trong lòng không ngừng thắc mắc tại sao đám người này lại đến đúng vào lúc quan trọng như vậy. Chẳng phải hắn đã thoải thuận với họ êm đẹp rồi sao? Hắn chưa kịp nói câu nào đã bị đạp một cái vào bụng ngã ra đất, rồi cả đám côn đồ lao vào đánh đập hắn một cách dã man. “Anh Hyunwoo…”Biết chồng sắp cưới của mình không thể một mình chống cự được đám người man rợ đó, Yujin nhất thời hoảng loạn, muốn chạy đến giúp hắn nhưng lại bị Taerae và Gunwook giữ tay kéo lại.“Bỏ em ra! Mấy người dừng tay!”Đám đông khách mời hoang mang sợ hãi, nhưng cũng có người lại rất thích thú, còn lấy điện thoại ra quay lại cảnh hỗn loạn hiện tại.“Thằng chó này nợ tiền còn dám báo cảnh sát bọn tao cho vay nặng lãi. Hôm nay tao nhất định phải đánh chết nó!”Sáng nay công ty của bọn họ vừa nhận được lệnh triệu tập của cảnh sát vì bị tình nghi cho vay nặng lãi. Sau khi điều tra, họ phát hiện ra kẻ làm đơn tố cáo với cảnh sát chính là Kim Hyunwoo nên mới tức giận kéo người đến đây thanh lý môn hộ. Chỉ là cả họ và Hyunwoo đều không biết người đứng sau chuyện này thực sự là ai.“Tao không có, dừng lại đi!”Hyunwoo cố gắng hét lên giải thích, nhưng đám người kia lúc này không khác gì thú dữ, có phản kháng cỡ nào cũng không nổi. Bọn chúng ra tay càng lúc càng mạnh, như muốn lấy mạng người khác luôn vậy. Yujin dù sợ nhưng vẫn tỉnh táo để bảo vệ người mà cậu yêu.“Có tin tôi báo cảnh sát bắt hết mấy người lại không?”Đám người kia nghe đến cảnh sát thì vội dừng tay, lén nhìn nhau ra hiệu. Đánh xong một trận cũng đã hả dạ, họ liền kéo nhau rời đi.“Mày cứ đợi đó thằng chó Kim Hyunwoo!”Yujin từ từ tiến lại gần Hyunwoo, lo lắng muốn đỡ hắn dậy. Nhìn hắn bị đánh đến chảy máu ở khoé miệng khiến cho cậu cảm thấy xót xa.“Anh à… Anh nợ tiền của bọn họ sao? Bao nhiêu? Sao không nói với em?”Gunwook đứng bên cạnh cũng không kiềm chế nổi nữa, liền túm lấy cổ áo của Hyunwoo mà lôi hắn dậy.“Xem ra mày nợ tiền của bọn họ cũng không ít nhỉ? Tiền của anh hai tao chuyển cho mày còn không đủ trả nữa mà”Yujin nghe được thì có chút khó hiểu. Anh Hyunwoo lấy tiền của Kim Gyuvin khi nào chứ? Hôm đó anh ta đòi dùng tiền để phá đám cưới của hai người nhưng anh Hyunwoo đâu có chịu.“Anh Hyunwoo, không phải anh nói anh đã từ chối nhận tiền của Kim Gyuvin rồi sao?”“Từ chối sao? Tiền đối với loại người như hắn biết bao nhiêu cho đủ. Hắn còn muốn cưới cậu để cậu dâng cả gia tài cho hắn nữa đó”Yujin có chút ngờ vực nhưng lòng tin vào Hyunwoo vẫn còn đọng lại trong tâm trí. Cậu vẫn không thể tin chuyện mình bị Hyunwoo lừa gạt suốt bấy lâu nay.“Anh nghe anh Taerae nói nên mới nghĩ như vậy đúng không? Anh Hyunwoo lấy tôi là vì thật lòng yêu tôi mà”“Gunwookie nói đúng đó, nghe anh, mày hãy nghe thử cái này đi!”Taerae không chần chừ gì nữa mà phát đoạn ghi âm kia trước mặt tất cả mọi người. Cuộc trò chuyện giữa Gyuvin và Hyunwoo lúc trước lập tức lấn át không gian, mỗi từ mỗi chữ vang vọng trong tâm trí của Yujin. "Ây dà... nhưng biết sao giờ? Thằng ngốc đó yêu tao, tin tưởng tao như vậy, chỉ cần tao nói ngọt một tí là nó sẵn sàng dâng hiến cả gia tài nhà nó luôn rồi, mày nghĩ tao có thể dễ dàng từ bỏ sao?"Tim Yujin đột nhiên như bị đè nén bởi một tảng đá lớn, nặng nề và đau đớn không thể tả. Từng từ trong đoạn ghi âm vang vọng trong tâm trí cậu, xoáy sâu như hàng ngàn mũi dao sắc nhọn đâm vào trái tim. Cậu lặng đi, mọi thứ xung quanh dường như mờ dần, chỉ còn lại tiếng của Hyunwoo văng vẳng bên tai, từng lời nói thản nhiên vạch trần những lời dối trá bấy lâu nay.Yujin không muốn tin. Cậu nhớ lại những khoảnh khắc hai người đã trải qua cùng nhau, những lần Hyunwoo dịu dàng mỉm cười với cậu, những lời yêu thương như mật ngọt, những lời hứa hẹn về một tương lai hạnh phúc. Nhưng giờ đây, mọi thứ như bị xé toạc ra, lộ rõ bản chất tàn nhẫn và dối trá. Cậu cố gắng tìm một lý do nào đó để tự an ủi mình, rằng đây chỉ là một sự hiểu lầm, rằng Hyunwoo thật lòng yêu cậu. Nhưng càng cố gắng, cậu lại càng thấy tất cả như trò đùa cay đắng.Cảm giác yêu thương pha lẫn với sự uất ức và tức giận dồn nén khiến trái tim Yujin như muốn nổ tung. Môi cậu run lên, mắt rưng rưng ngấn lệ, đôi bàn tay siết chặt đến trắng bệch. Cậu muốn gào thét, muốn hỏi Hyunwoo “Tại sao?” nhưng cổ họng nghẹn ứ, không thốt nên lời. Đầu óc cậu trống rỗng, chỉ còn lại nỗi đau đớn không lời.Bỗng chốc, tất cả những kìm nén, đau đớn, và thất vọng vỡ òa. Cậu cảm thấy mình không thể chịu đựng thêm nữa. Trái tim đã tan nát thành từng mảnh vụn, không còn chỗ cho sự bao dung hay tha thứ. Cậu không thể tin vào điều mình vừa nghe, nhưng sự thật đang hiện hữu ngay trước mắt cậu, đắng cay và nghiệt ngã. Bước chân run lẩy bẩy từ từ tiến về phía Hyunwoo, cậu nhìn thẳng vào đôi mắt của hắn, đôi mắt từng khiến cậu say đắm nay lại chỉ thấy sự khinh bỉ và ghê tởm.“Yujin à… bọn họ muốn hại anh, em phải tin anh!”Hyunwoo quỳ xuống bên cạnh cố níu lấy sự thương hại của Yujin. Nhưng trái tim của cậu đã bị tổn thương quá nặng nề từ những lời nói và hành động trước đó của hắn. Cậu không thể nào chịu đựng thêm nổi nỗi đau và sự phản bội nữa."Đủ rồi! Anh dừng lại đi!" Đến lúc này, nỗi đau và sự căm phẫn trào lên mãnh liệt, như một dòng sông chảy xiết cuối cùng đã phá vỡ bờ đê. Cậu đưa tay lên, không chút do dự, và với toàn bộ nỗi uất hận, tát mạnh vào mặt Hyunwoo. Cái tát không chỉ là để trút bỏ sự giận dữ, mà còn là lời từ biệt, là dấu chấm hết cho tình yêu mù quáng mà cậu từng dành cho hắn.Âm thanh vang lên khô khốc, như xé tan bầu không khí nặng nề. Trong khoảnh khắc đó, Yujin không còn nhìn thấy người mình từng yêu thương, mà chỉ thấy một kẻ phản bội, một kẻ không đáng được tha thứ. Cậu nhìn Hyunwoo lần cuối, đôi mắt đỏ hoe, rồi nghẹn ngào buông một câu."Biến đi… Anh mau biến đi… đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa!"Một bữa tiệc cưới vốn dĩ đang rất vui vẻ tưng bừng mà đến hiện tại chỉ vang vọng tiếng khóc như dày xé tâm can của một tâm hồn lương thiện vừa bị lừa gạt.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com