Guria Ong Gi Oi
nhà choi wooje có một ông già. ông già ryu minseok nhà em ngày xưa làm biên đạo nhảy k-pop. mấy cái nhóm aespa, ive hay baby monster gì đó, ổng đều đã biên ít nhất một bài rồi. đâu phải tự nhiên mà phòng khách nhà em xuất hiện nguyên một tủ cúp đâu, công ổng bán mình trong phòng tập không đó chớ. sen nhà em có thể hậu đậu, đụng đâu hỏng đó, nhưng chắc chắn đụng tới nhảy là ổng sẽ bật mood cuồng công việc mà quên ăn quên ngủ, vật vờ thâu đêm với đống động tác còn đang bay nhảy trong đầu. em còn nghe bảo năm ấy ổng nổi tiếng khắp giới với tin đồn "nằm viện mà vẫn quơ tay quơ chân theo mấy động tác mới biên."kết quả của những năm tháng ấy là,ổng bị chấn thương cổ chân. ban đầu, nó cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống thường nhật của ông ryu lắm. dù gì cũng đã 60 tuổi nên mấy cái múa máy ông cũng chẳng còn mặn mà mấy. cả ngày chỉ loanh quanh sân nhà dạo chơi rồi lại bế choi wooje qua nhà ông lee thì làm gì có việc xảy ra chuyện được. em và ổng đều nghĩ vậy. cho đến khi,
ổng lăn vài vòng xuống cầu thang. lúc ấy, em và moon hyeonjoon đang chí choé vì năn nỉ mãi mà moon cún không cho em nằm lên người. còn ông lee thì đang hí hoáy trong bếp pha sữa nóng. biết tính mình vụng về nên sen nhà em không vô bếp mà xung phong lên lầu lấy đồ ăn vặt. ai mà ngờ ổng vừa đi được mấy bước thì vấp té cầu thang lăn đùng xuống sàn. để mà nói thì, khung cảnh ồn ào kinh khủng. tiếng la thất thanh của ông minseok làm ông minhyung giật mình mà làm đổ sữa khắp sàn nhà. đồng thời, làm chiếc cún hyeonjoon và chiếc mèo wooje hoảng loạn mà chạy tùm lum hướng. gâu gâu, meo meo xen lẫn tiếng con người khóc than. tất cả, đã tạo nên một bản hòa thanh không thể nào kinh khủng hơn tại khu phố người già hôm ấy. dù gì cũng phải, coi coi ông sen nhà em làm sao đã. nhìn đống sữa nóng dưới sàn là đệm hồng của em đã nhũn hết ra rồi, ấy thế mà có cún moon ngốc nào đó lại chịu đèo em trên lưng.
đều đặn nhà có vài chuyện.một, mùi bánh thơm thơm. y như rằng sáng đó em choi mất ngủ. vì tiếng ryu minseok la banh nhà chẳng để tai em nghỉ một nhịp.hai, tiếng mèo choi và chó moon cãi lộn. nói là cãi lộn thì cũng không đúng vì chỉ có tiếng meo meo làm nũng và tiếng gâu gâu hắt hủi mà thui. ba, mùi dầu thảo dược. dầu do ông lee minhyung mang, do ông lee minhyung tự làm và do ông lee minhyung xoa xoa nắn nắn cổ chân ông minseok nhà wooje.
ổng lăn vài vòng xuống cầu thang. lúc ấy, em và moon hyeonjoon đang chí choé vì năn nỉ mãi mà moon cún không cho em nằm lên người. còn ông lee thì đang hí hoáy trong bếp pha sữa nóng. biết tính mình vụng về nên sen nhà em không vô bếp mà xung phong lên lầu lấy đồ ăn vặt. ai mà ngờ ổng vừa đi được mấy bước thì vấp té cầu thang lăn đùng xuống sàn. để mà nói thì, khung cảnh ồn ào kinh khủng. tiếng la thất thanh của ông minseok làm ông minhyung giật mình mà làm đổ sữa khắp sàn nhà. đồng thời, làm chiếc cún hyeonjoon và chiếc mèo wooje hoảng loạn mà chạy tùm lum hướng. gâu gâu, meo meo xen lẫn tiếng con người khóc than. tất cả, đã tạo nên một bản hòa thanh không thể nào kinh khủng hơn tại khu phố người già hôm ấy. dù gì cũng phải, coi coi ông sen nhà em làm sao đã. nhìn đống sữa nóng dưới sàn là đệm hồng của em đã nhũn hết ra rồi, ấy thế mà có cún moon ngốc nào đó lại chịu đèo em trên lưng.
"có lên không thì bảo?"
lên thì lên chứ sợ gì. có gãy lưng thì tui cũng hong có tiền đền đâu, lêu lêu. lại thêm ông sen nhà thằng chả nữa. chân thì phồng rộp cả ra rồi mà cứ cố chấp bồng ông ryu ngồi lên ghế, để rồi lại quỳ xuống trước mặt ổng thay vì ngồi kế bên như mọi khi. gì đây, đáng lẽ như trong phim là nam chính đang cầu hôn trước mặt nữ chính để rồi hai người có wedding ending. mà sao thực tế hơi lạ nhỉ, thay vì cầm nhẫn thì giờ lee minhyung lại đang cầm chân ryu minseok mà nắn nắn. hình như cầm nhầm kịch bản. "nãy tôi đã bảo là để tôi lên lấy cho mà ông không nghe" "giờ cổ chân như này thì làm ăn được gì nữa, sướng nhỉ?" --- cuối cùng, ông ryu minseok vẫn bị lôi đi bệnh viện để kiểm tra xem có vấn đề gì không. đương nhiên với một thái độ không hề giống bị bắt ép chút nào rồi. cũng hên là cái chân ổng vẫn ổn, nhưng mà mai mốt đi đứng phải chú ý một xíu. chuyện ổng đi bệnh viện đã là chuyện xảy ra từ một tháng trước, còn chuyện minhyung đang xoa bóp cho chân minseok là chuyện hiện tại.thì hiện tại tiếp diễn.
không còn là ông ryu minseok với em choi wooje ăn bánh uống trà ở ngôi nhà bên đường. mà là ông lee minhyung với moon hyeonjoon hành nghề dịch vụ ở ngôi nhà đường bên. cún thì mua vui cho mèo, người thì mua nụ cười người kia. mỗi ngày,đều đặn nhà có vài chuyện.một, mùi bánh thơm thơm. y như rằng sáng đó em choi mất ngủ. vì tiếng ryu minseok la banh nhà chẳng để tai em nghỉ một nhịp.hai, tiếng mèo choi và chó moon cãi lộn. nói là cãi lộn thì cũng không đúng vì chỉ có tiếng meo meo làm nũng và tiếng gâu gâu hắt hủi mà thui. ba, mùi dầu thảo dược. dầu do ông lee minhyung mang, do ông lee minhyung tự làm và do ông lee minhyung xoa xoa nắn nắn cổ chân ông minseok nhà wooje.
"ngày nào cũng qua chăm sóc cổ chân cho minseok. không biết tôi đây có được gì không nhỉ?"
" nhà có mỗi ryu minseok, 60 tuổi, chân hơi đau nhưng thương chân thành. mong ông đừng chê."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com