[Guria] - Nhân duyên tiền định
Chap 5: Han phi
2 người đang đứng trong góc nhìn Minseok trèo cây, một người mặc trang phục giống một thượng cung, một người còn lại mặc trang phục nhìn trông có vẻ đơn giản, trang sức giản dị, nhưng nhìn kĩ chất liệu vải thì không hề tầm thường chút nào, rõ là tấm vải này vừa được cống nạp vào cung vài hôm trước. Người đó nhẹ giọng hỏi người bên cạnh:- Đó là đứa bé của cung nào vậy, sao trông lạ mặt vậy, ta chưa nhìn thấy mặt đứa bé đó bao giờ?- Bẩm nương nương, đó là tam hoàng tử của Moon quý nhân, ở tiểu viện phía Tây Nam của hoàng cung ạ. Vốn đức vua cho rằng Moon quý nhân là điềm rủi vì vậy mà cả 2 mẹ con của điện hạ chưa bao giờ được cho ra mắt hoàng cung và hoàng tộc.- Ra là vậy sao... 2 người đang mải nói chuyện với nhau nên không hề phát hiện ra Minseok leo xuống cây được một lúc, tiến về phía bọn họ. Cậu lên tiếng ngắt ngang mạch chuyện của 2 người nọ:- 2 tỉ tỉ là thượng cung ạ? 2 tỉ tỉ đừng phạt ta và Haram vì hái táo nha Sau đó cậu dùng tuyệt chiêu mắt cún nhìn chằm chằm vô 2 người nọ năn nỉ- 2 tỉ tỉ ăn táo không, ta hái được nhiều táo lắm đó... Cậu lấy 2 quả to mọng nhất giấu trong vạt áo nhét vào tay 2 người nọ, nở nụ cười lấy lòng, rồi cầm tay người có trang phục giản dị kia dùng giọng mềm nhũn- 2 tỉ ăn xong đừng nói với ai ta hái táo ở đây nha, nha... Người mặc trang phục thượng cung kia định lên tiếng giải thích thân phận thì đã bị người còn nhìn một cái rồi quay ra hỏi cậu bé trước mặt:- Tại sao điện hạ lại ra đây hái táo, ở ngự hoa viên không cho phép vặt táo đâu đó, bị phát hiện là bị đánh đòn đó Rồi người đó bày ra vẻ mặt tưởng một trái táo mà mua chuộc được ta à khiến Minseok bối rối, cậu nước mắt lưng tròng, rưng rưng chảy nước mắt:- Nhưng mà ở tiểu viện của ta không có táo nha, lần đầu tiên ta thấy được nhiều quả táo to mọng như vậy nên ta có chút thèm, tỉ tỉ đừng đi méc ai nha, người ta sẽ lại phạt mẫu thân ta mất, sẽ lại cắt lương thực của tiểu viện ta mất, ta rất sợ bị đói... Thấy cậu như vậy, người đó bối rối không biết làm sao, lần đầu tiên gặp được một đứa bé mà cô có hảo cảm đến vậy, đã thế lại còn dễ thương như vậy, trông mềm mềm như cục bánh nếp nên nổi hứng muốn trêu đùa cậu bé chút ai dè trêu xíu mà khóc luôn rồi, cô vội vàng ngồi xuống, dỗ dành cậu:- Ta sẽ không méc ai cả, điện hạ đừng khóc mà, ta hứa sẽ không nói với ai việc hôm nay cả Cậu nghe người kia nói vậy mới ngừng rưng rưng, sụt sịt:- Vậy tỉ hứa với ta nha, chúng ta ngoắc tay hứa với nhau nha Sau đó cậu túm tay người ta , ngoắc lấy ngón út người ta:- Ai thất hứa là con cún con Cậu vừa nói xong thì Haram nhặt táo quay lại, khi nhìn thấy cảnh này, Haram ú ớ vội quỳ xuống thỉnh an:- Nô tì thỉnh an Han phi Minseok nghe Haram nói vậy vội lùi lại, cứ đứng ngây ngốc nhìn vào Han phi khiến Han phi bật cười:- Điện hạ sao lại nhìn ta như vậy, chúng ta ngoắc tay rồi mà, ta sẽ không thất hứa đâu. Xong Han phi quay nói với Haram- Điện hạ còn nhỏ, thân thể yếu ớt, sao ngươi lại để điện hạ làm chuyện nguy hiểm như vậy, nhỡ đâu xảy ra chuyện gì, ngươi có gánh nổi tội không? Minseok vội vàng chạy đến trước mặt Haram, mắt lại rưng rưng sắp khóc- Không phải do Haram tỉ đâu nương nương, do con muốn trèo thôi người đừng trách tỉ ấy Han phi thấy vậy vội vàng bế cậu lên dỗ dành tiếp:- Không khóc không khóc, điện hạ ngoan không khóc, điện hạ nín ta sẽ dẫn người đi ăn đồ ngọt của ngự thiện phòng nay mới làm ra, bánh ngon và ngọt lắm đó. Cậu nghe vậy, nín khóc luôn, mắt sáng lên:- Vậy có phải là con muốn ăn bao nhiêu cũng được đúng không, con để phần mang về cho mẫu thân cũng được đúng không? Han phi thấy mắt cậu sáng lên như vậy, biết là chọc đúng điểm rồi:-Đúng vậy, điện hạ ăn bao nhiêu tùy thích, ta sẽ cử người đi làm thêm bánh cho điện hạ cầm về được không?- Được Han phi thành công dụ dỗ được trẻ nhỏ, bế cậu đi về hướng phía cung của mình, thượng cung Choi - cận hầu bên cạnh Han phi toan bước đến bế tam hoàng tử thay nhưng an phi lắc đầu ý để tự cô bế
Haram đứng như trời trồng cùng với vạt áo toàn táo mà khi nãy cô và điện hạ háinhìn theo 3 người phía trước bước đi , cậu thấy Haram không đi theo gọi với lại:- Haram tỉ đi thôi, nhanh nhanh lên chúng ta đi ăn bánh ngọt... Haram thấy vậy cũng không biết phải làm sao, đành đi theo Minseok đến cung của Han quý phi. Đến tận chiều muộn khi mà Minseok đã ăn chơi chán ở đó rồi 2 người mới về với chiến lợi phẩm là một giỏ táo do 2 người hái, do không đó đồ đựng nên Han quý phi sai người lấy cho một cái giỏ để bỏ táo vô xách, một đùm đồ ngọt gồm nhiều loại bánh khác nhau, rất nhiều đồ chơi cho tam hoàng tử. Đặc biệt Han quý phi còn tặng cho Minseok khoá trường mệnh được khắc vô cùng tinh xảo
Đến khi về đến tiểu viện rồi mà Haram vẫn chưa hết bàng hoàng vì sự việc xảy ra ngày hôm nay Khoá trường mệnh
*) P/s: boss của ải đầu tiên đã lên sàn
Haram đứng như trời trồng cùng với vạt áo toàn táo mà khi nãy cô và điện hạ háinhìn theo 3 người phía trước bước đi , cậu thấy Haram không đi theo gọi với lại:- Haram tỉ đi thôi, nhanh nhanh lên chúng ta đi ăn bánh ngọt... Haram thấy vậy cũng không biết phải làm sao, đành đi theo Minseok đến cung của Han quý phi. Đến tận chiều muộn khi mà Minseok đã ăn chơi chán ở đó rồi 2 người mới về với chiến lợi phẩm là một giỏ táo do 2 người hái, do không đó đồ đựng nên Han quý phi sai người lấy cho một cái giỏ để bỏ táo vô xách, một đùm đồ ngọt gồm nhiều loại bánh khác nhau, rất nhiều đồ chơi cho tam hoàng tử. Đặc biệt Han quý phi còn tặng cho Minseok khoá trường mệnh được khắc vô cùng tinh xảo
Đến khi về đến tiểu viện rồi mà Haram vẫn chưa hết bàng hoàng vì sự việc xảy ra ngày hôm nay Khoá trường mệnh
*) P/s: boss của ải đầu tiên đã lên sàn
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com