TruyenHHH.com

Guria Mot Lan Nua

03.

Khoảng thời gian hai đứa đến với nhau là những tháng cuối cùng trước khi tốt nghiệp đại học, khiến ai cũng phải ngã ngửa. Bởi vì trong mắt mọi người, hai đứa dường như chẳng có tí gì gọi là tương tác mập mờ, giao điểm duy nhất là khi làm báo cáo thực tập, Lee Minhyeong không chút ngần ngại khen ngợi Ryu Minseok.

Hai đứa chỉ mới quen nhau trong thời gian thực tập, cuộc sống cũng khá bình lặng, thi thoảng đi ngang qua chỗ làm việc chỉ nhẹ nhàng chào hỏi, gặp nhau trong phòng nghỉ cũng tán nhảm mấy câu, đôi khi bộ phận tổ chức liên hoan, Lee Minhyeong sẽ uống vài ly với em. Em nghĩ, chắc hẳn Lee Minhyeong sẽ ở lại công ty, vị trí này rất phù hợp với anh, sếp và đồng nghiệp cũng đều quý mến anh.

Kỳ thực tập kết thúc, Lee Minhyeong nhận được giải thưởng "leader sáng tạo", trong lúc phát biểu cảm nghĩ anh bất ngờ nhắc đến em.

Anh nói, đặc biệt cám ơn Minseokie.

Ryu Minseok ngồi dưới khán đài, đỏ mặt.

Vì vậy lời tỏ tình dường như thuận lợi hơn. Bầu không khí trong thực tế khác xa với những gì Ryu Minseok nghĩ, chẳng giống khung cảnh tỏ tình em đã tưởng tượng, tóm lại là chả lãng mạn tẹo nào. Trên đường về ký túc xá, Ryu Minseok hỏi anh, sao lại đặc biệt cám ơn tớ, rõ ràng hai đứa đâu có cùng một dự án.

"Lúc viết luận văn, ai cũng cám ơn thầy hướng dẫn, bố mẹ, bạn bè và cả người yêu mới đúng chứ nhỉ?"

"Thế tớ thuộc nhóm nào vậy?" Ryu Minseok ngẩng đầu nhìn anh.

"Hmm... khó nói nha, tụi mình được tính là bạn bè chưa ta?" Lee Minhyeong vẫn không nhìn em.

"Thế thì chỉ có thể là người yêu thôi." Ryu Minseok dừng bước.

Lúc này Lee Minhyeong mới nhìn em.


Về lý do chia tay, cũng không có gì đặc biệt... ngọn lửa tình yêu tuổi trẻ nhanh chóng bị hiện thực dập tắt. Quả nhiên Lee Minhyeong đã ở lại công ty đó, trở thành đối tượng được đào tạo chuyên sâu. Sau khi chính thức làm việc gần một năm, anh được cử đi công tác ở Paris, phải ở đó hai năm mới có thể trở về. Đó là một cơ hội quý giá, về nước sẽ được phụ trách dự án, tiền đồ vô cùng xán lạn.

Ryu Minseok không chấp nhận yêu xa, đây là nguyên tắc bất di bất dịch của em. Vậy nên sau khi biết tin này, em không chút do dự buông lời chia tay.

Mắt Lee Minhyeong đỏ hoe, dường như còn rất nhiều điều muốn nói lại bị một câu chia tay chặn đứng.

Trong trí nhớ, em chỉ nói một câu, rồi anh đáp, thì ra là vậy.


Ngày hôm sau khi Ryu Minseok muốn nói chuyện đàng hoàng với anh thì phát hiện mình đã bị xóa khỏi KakaoTalk. Em sững sờ rồi lật tìm trong danh bạ, hóa ra ngay cả số điện thoại cũng chưa từng lưu.

Sau khi Lee Minhyeong dọn đi, em cũng nhanh chóng chuyển nhà rời khỏi Seoul. Em không ngờ cuộc sống sau đó trở nên rối loạn đến mức không thể kiểm soát. Công việc không được thuận lợi, cấp trên tệ hại, thích cướp công và bánh vẽ, chèn ép miếng cơm manh áo của cấp dưới. Sau đó em còn mắc phải bệnh nổi mề đay mãn tính, tái phát liên tục trong suốt nửa năm. Trên người nổi mẩn và các mảng đỏ, bác sĩ nói nguyên nhân gây bệnh rất nhiều, nào là thức ăn, thuốc men hay áp lực tinh thần. Lúc đầu mới phát bệnh, em còn gãi đến trầy da vì quá ngứa. Sau đó em quyết định đi tắm nước lạnh, kết quả lại bị sốt và đau nửa đầu.

Em mê tín cho rằng mình bị thần linh trừng phạt.





04.

Vậy nên, em bắt đầu phân tích lại mối tình trong một năm qua, bắt đầu từ lần đầu tiên gặp Lee Minhyeong. Anh rất đẹp trai, khuôn mặt sắc sảo, đôi mắt nhìn ai cũng trìu mến. Cười lên càng đẹp bạo, tính cách dịu dàng, tốt bụng tử tế.

Em không nghĩ rằng trong thời gian thực tập, giữa hai đứa có gì gọi là mập mờ. Nếu phải nói ra, thì ánh mắt của em tự động khóa vào đối tượng trước. Có vài lần chạm mắt với Lee Minhyeong, em như bị điện giật vội quay mặt đi, rồi không nhịn được mà nhìn lại. Lee Minhyeong nhướng mày, khóe miệng cong lên như vầng trăng khuyết.

Theo thế thường mà nói, Lee Minhyeong thực sự là một hình mẫu bạn trai lý tưởng. Một ngày nọ, khi nghe buôn dưa lê ở phòng nghỉ rằng cô nàng xinh đẹp ở bộ phận tầng dưới ngày nào cũng nhắc đến Lee Minhyeong, em thế mà bắt đầu cảm thấy khó chịu, bực bội một cách vô cớ.

Vậy nên em đã nắm bắt lời cám ơn của Lee Minhyeong, nắm bắt ánh mắt anh hướng về mình, nắm bắt mùi hương trên người Lee Minhyeong khi gió thổi qua trên đường về ký túc xá, lén móc ngón út của mình với ngón út của anh. Em nói, chỉ có thể là người yêu thôi.

Ryu Minseok tự mắng mình, bị đần đấy à. Chuyện này chẳng phải rất lãng mạn sao?

Lee Minhyeong nhìn em, dùng khuôn mày đôi mắt ấy nhìn em ở khoảng cách gần như vậy, rồi nắm lấy tay Ryu Minseok.


Sau đó em tiếp tục phân tích quá trình yêu đương. Trước đây em chưa từng xác nhận mối quan hệ với ai, thời cấp hai và cấp ba cũng có thích qua vài cô nàng hoặc anh chàng, trong xã hội yêu nhau không dựa vào giới tính thì tình yêu là vậy đấy.

Em không hề bài xích việc tiếp xúc thân mật với Lee Minhyeong, ngược lại rất thích ôm anh, chính xác là chui vào lòng anh, ngồi trên ghế sofa cũng vậy, nằm trên giường cũng vậy. Mùa hè thì dinh dính, mùa đông thì như một cái lò sưởi khổng lồ.

Cả việc hôn cũng thích, Lee Minhyeong là kiểu người hôn rất tình tứ, môi dưới sẽ bị anh day nhẹ, đầu lưỡi mềm mại linh hoạt, cuốn lấy lưỡi em như đuôi rắn quấn lấy nhau. Nhưng động tác của bàn tay anh hoàn toàn không có mục đích khác, chỉ ngoan ngoãn đặt hai bên hông em, hoặc dùng một tay giữ lấy cằm Ryu Minseok, đôi lần lại vòng qua gáy em, tay kia nắm lấy cổ tay em.

Em cũng rất thích cách Lee Minhyeong dỗ dành em. Không phải vì cãi nhau mà là vì những chuyện vụn vặt trong công việc khiến em bực bội, tức quá sẽ òa khóc. Lee Minhyeong chẳng nói chẳng rằng, chỉ ôm em vào lòng, nghe Ryu Minseok làu bà làu bàu, mặc cho nước mắt làm ướt áo mình, rồi lấy khăn giấy lau nước mũi cho em mà không hề thấy phản cảm. Khóc một hồi đỡ hơn được tí thì Lee Minhyeong sẽ hôn em. Cơ mà khóc lâu mũi sẽ bị nghẹt, hít thở không thông, miệng thì bị bịt kín, Ryu Minseok lại đòi giãy ra, thế là hai đứa sẽ phá lên cười.

Chiêu này lần nào cũng hiệu quả.

Có vài lần em uống say, nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy luôn sạch sẽ tinh tươm. Lee Minhyeong đến nhà hàng đón em, chuẩn bị sẵn nước nóng trong bồn tắm và cả một chú vịt cao su nhỏ màu vàng. Uống ít thì tự tắm, uống nhiều thì Lee Minhyeong tắm cho, sau đó lau người cũng hôn, sấy tóc cũng hôn.

Không phải Ryu Minseok chưa từng nghĩ đến việc tiến xa hơn với Lee Minhyeong, thậm chí em đã sẵn sàng nếu anh muốn. Nhưng thực tế dường như anh không có ý định đó, ngoài việc ôm và hôn, anh chưa bao giờ đòi hỏi thêm gì khác.

Nếu cứ tiếp tục như thế này... tóm lại đôi lúc Ryu Minseok cảm thấy, hai đứa có thể bên nhau đến thiên trường địa cửu.


05.

Bệnh nổi mề đay của em cứ tái đi phát lại mãi. Trên cánh tay đầy rẫy những vết mẩn đỏ, lần này trông giống như bề mặt của mặt trăng, vừa sần sùi vừa khó coi. Em lại nhớ đến Lee Minhyeong, giá như anh ở đây. Hồi trước có lần em bị sốt đến 39°8, Lee Minhyeong cùng em truyền dịch ở bệnh viện lúc nửa đêm, không biết mua đâu ra khăn mặt và chậu nhỏ, liên tục dùng nước ấm lau cổ và tay cho em.

Sau lần sốt đó, em thấy tình cảm của mình dành cho Lee Minhyeong đặc biệt thêm một chút. Khiến em vô thức nghĩ đến bố mẹ, nghĩ đến anh trai, những người em coi là gia đình, được em đặt ở trung tâm trái tim.

Còn về...ừm, lần đầu tiên với Lee Minhyeong là sau nửa năm yêu nhau. Lee Minhyeong che giấu rất kỹ ý định "tiến xa hơn", song vẫn bị Ryu Minseok phát hiện. Đôi khi nụ hôn quá nồng nhiệt, không khí trở nên loãng đi, tưởng chừng chỉ khi da thịt gần gũi mới có thể hô hấp trở lại, giống như hai con cá mắc cạn trên bờ. Em cảm nhận được nhịp thở bất thường của Lee Minhyeong, trán lấm tấm mồ hôi, cố tình không nhìn em.

Thường vào những lúc như thế Ryu Minseok sẽ ngoan ngoãn kéo giãn khoảng cách giữa hai đứa. Nhưng lần đó em không làm vậy. Em lại xáp tới hôn Lee Minhyeong, khẽ hun cái chóc lên môi anh. Lee Minhyeong nhận được vài tín hiệu không rõ ràng, lại không dám kết luận vội vàng, bèn ngả đầu ra sau dựa vào lưng ghế sofa, lấy một tay che mắt mình.

Ryu Minseok nhẹ nhàng gỡ tay anh ra, vươn người tới hoàn thành nụ hôn còn dang dở. Hai đứa thăm dò lẫn nhau, khẽ run rẩy, lượn lờ giữa ranh giới của ham muốn và kiềm chế. Cuối cùng Ryu Minseok không thể kìm nén cảm xúc bị khơi dậy, em bắt lấy khoảnh khắc trao đổi hơi thở trong lúc hôn nhau, khẳng định tín hiệu.

Ryu Minseok phải thừa nhận, ngay cả chuyện ấy Lee Minhyeong cũng làm rất tốt. Triền miên mấy ngày liên tiếp, đến khi cả hai cảm thấy cần điều chỉnh lại tần suất, nhưng cuối cùng vẫn không tuân theo số lần bọn em đã định.

Có một lần, Lee Minhyeong cắn mạnh vào vai Ryu Minseok, điều chưa từng xảy ra trước đây. Vốn tưởng chỉ là một đoạn nhạc đệm vô nghĩa, kết quả mấy hôm sau, Lee Minhyeong nghiêm túc đến giải thích với Ryu Minseok rằng anh đã tra cứu tài liệu, muốn cắn đối phương thật mạnh thực sự không phải là xu hướng bạo lực mà là vì cảm thấy thứ gì đó quá đáng yêu. Cảm xúc mạnh mẽ sẽ dẫn đến biểu hiện trái ngược, Minseok à, đây gọi là "gây hấn dễ thương" đó.

Ryu Minseok cảm thấy Lee Minhyeong quá đỗi đáng yêu, bèn kéo cổ áo anh xuống cắn mạnh một cái.


Ryu Minseok không cố tình nghĩ đến những điều này, em thực sự đang nghiêm túc phân tích quá khứ của hai đứa. nhưng càng nhìn từ góc độ người ngoài cuộc, em càng nhận ra việc hai đứa chia tay giống như một biên kịch vô trách nhiệm bỗng dưng quyết định chia rẽ một cặp đôi. Hôm qua còn đang bày tỏ tình cảm, hôm nay đã đột ngột đường ai nấy đi. Cảm xúc đằng sau sự chia cắt này liệu có thể coi là một cách thể hiện sự gây hấn tình yêu không?

Em không muốn Lee Minhyeong rời xa mình, chẳng thể chấp nhận hai năm xa cách. Cuộc cãi vã hôm đó chỉ là những lời nói thiếu suy nghĩ trong lúc hoảng sợ, rõ ràng em đã nghĩ đến việc có thể ngồi xuống nói chuyện lại vào ngày hôm sau, biết đâu có thể tìm ra cách giải quyết. Tại sao Lee Minhyeong lại dứt khoát xóa KakaoTalk của em như vậy, sao lại cố tình chọn thời gian Ryu Minseok đi làm để chuyển nhà, sao anh lại...


Ồ, hình như em biết tại sao rồi.


Ngày hôm đó em mất lý trí nói, Lee Minhyeong, dù sao em cũng không thích anh nhiều đến vậy.


—giảm nhẹ tình yêu, để vơi bớt nỗi đau chia ly bất ngờ ập đến.


Minhyeong à, Minhyeong à, Minhyeongie, Lee Minhyeong.




-

Chợt nhận ra dịch fic nào cũng là Lee Minhyeong bị đá. Ai yêu nhiều hơn người đó thua 🥹

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com