Guria Hom Nay An Gi
Minhyeong vẫn thủng thẳng bước đi bên cạnh bạn. Tay xoa xoa lưng bạn như muốn trấn an nỗi niềm lo lắng còn vương trong đáy mắt, thật thà trả lời.
"Tớ không biết nữa. Nhưng tớ ăn rồi thì thấy rất ngon, nếu không ăn sẽ tiếc lắm đó. Cậu muốn thử kẹo của tớ không?"
Cái đầu nhỏ của bạn lại lắc nguầy nguậy, im lặng đi bên cạnh hắn, trên tay vẫn khư khư que kẹo cho tới khi về đến ký túc xá.
Hắn có thể nhìn ra, bạn vẫn đang mang vác chút tâm sự gì đó thật khó nói.
Minhyeong nhìn bạn đi vào phòng mà trong lòng rất muốn kéo bạn lại để nói, nếu cậu cần người lắng nghe thì tớ luôn ở đây nhé. Nhưng hắn cũng không muốn ép Minseok, càng không muốn bạn sợ hãi mà bỏ chạy vì quá đột nhiên xen vào thế giới riêng của bạn.
Ngày hôm sau, trong lúc nghỉ giải lao sau buổi scrim, Minseok kéo kéo vạt áo của hắn, gương mặt ỉu xìu chìa ra một bức hình trên điện thoại. Que Tanghulu hôm qua bạn không nỡ ăn, để lại trên bàn, vậy mà sáng dậy thấy lớp đường đã tan ra mất, kiến bu tùm lum, trái cây bên trong thì không còn tươi nữa rồi.
Bạn bĩu môi, tiếc nuối nhìn que kẹo.
"Thí nghiệm của tớ thất bại rồi, cứ nghĩ đường sẽ không tan, ai mà ngờ... còn chưa kịp ăn được miếng nào!"
Minhyeong bất chợt đưa tay xoa đầu bạn, những tưởng bạn sẽ rụt cổ tránh né, ai nhè chỉ ngồi im cho hắn xoa cái đầu rối tung lên. Tóc bạn mềm mại, rất thích hợp để hắn luồn tay vào mỗi ngày.
"Tối nay tớ lại mua cho nhé. Lần sau nếu muốn thử nghiệm thì dùng phần của tớ đi, không cần hi sinh phần của cậu đâu."
Choi Wooje đứng bên máy của nó, huých vào vai Hyeonjoon một cái để nhắc anh mình khép miệng vào. Cả hai không nói không rằng nhìn nhau, rồi lại nhìn về phía bot duo, trong đầu nhảy cùng một suy nghĩ, phải chăng, chỉ là phải chăng thôi, mùa Xuân đến lại kèm theo một mầm cây nào đó chuẩn bị nảy nở?
Buổi tối, hai đứa ráng stream thật nhanh rồi tạm biệt người xem, cùng nhau tha thẩn ra quầy hàng Tanghulu.
Nhưng đúng là không có gì ở đó mãi, hôm nay xe đẩy không xuất hiện, nên cũng không có trái cây bọc đường cho Minseok rồi.
Bạn thở dài rồi quay đầu về. Minhyeong vẫn lặng yên đi bên cạnh, cố nghĩ ra cách làm cho bạn vui.
Rồi bỗng dưng cái đầu to của hắn nghĩ ra kế sách gì đó, Minhyeong nắm cổ tay Minseok rảo bước nhanh hơn.
"Không cần quầy này nữa, tớ về tìm công thức làm cho cậu, chịu không? Ở nhà còn trái cây đó. Cái còn lại chỉ là đường thôi nhỉ?"
Về đến ký túc xá, Minseok lục tìm một công thức Tanghulu dễ nhất rồi đọc cho hắn nghe.
Nguyên liệu: trái cây tùy chọn (loại có vỏ là tốt nhất, nhưng Minseok thích ăn dâu tây nên hãy ưu tiên trái này), đường trắng, nước tinh khiết và nước đá.
Cách làm: trái cây rửa sạch, để ráo hoặc lại thật khô bên ngoài. Đường tình khiết trộn với nước theo tỉ lệ 1:3, đảo liên tục liền tay trên lửa nhỏ cho đến khi chuyển vàng, hơi kẹo thì tắt bếp. Khi nước đường nguội xuống còn 70 độ C, sên đều lên trái cây và nhúng vào nước đá lạnh để đông nhanh hơn.
Nhưng mà, Minhyeong tính không bằng phản ứng hóa học tính. Hắn làm nước đường dăm ba lần rồi mà vẫn không có dấu hiệu đông lại, tốn gần 10 trái dâu tươi.
Minseok đứng kế bên ăn vụng nãy giờ liền bật cười khúc khích rồi nhanh tay chụp một tấm, nói là để sau này tống tiền hắn cho dễ.
Minhyeong dù không trổ tài thành công vẫn thật nhẹ nhõm khi thấy nụ cười của bạn đã trở lại trên môi.Hắn nhân lúc người trước mặt còn đang khoái chí nhai rộp rộp mấy trái dâu bị fail, đánh liều hỏi liền một phen. Xem như đặt cược tình bạn này."Cậu cười là ổn rồi."Minseok ngẩng mặt khỏi khay kẹo, chớp chớp mắt nhìn hắn hỏi vội."Sao Minhyeong lại nói thế?"Minhyeong vừa dọn dẹp vừa giả bộ hỏi han với tông giọng vui vẻ, không dám quay mặt lại nhìn bạn trực diện. Một phần vì sợ bạn ngại nói ra, phần khác lại sợ bạn phát hiện nét mông lung trong mắt mình."Thì tại... gần đây mình thấy cậu hay trầm tư lắm. Có tâm sự gì sao?"Minseok buông trái dâu đang cắn dở trên tay. Đôi mắt thoáng mở to trên nét mặt như vừa bị bắt quả tang giữa lúc làm một chuyện gì đó cực kỳ xấu hổ.Một thập kỷ trôi qua, bạn lại lí nhí trả lời."Ừ, cũng có đó..."Minhyeong còn đang lau bếp liền tay bỗng chậm lại, như để cho bạn biết hắn vẫn đang lắng nghe rất chăm chú.Bạn tiếp tục, cẩn trọng nói từng chữ như đang tiết lộ bí mật cấp quốc gia."Thực ra, tớ đang thích một người."Lần này thì Minhyeong dừng tay hẳn, cố gắng ghì chặt chiếc khăn lau bàn để hai tay không run lên.Tiếng trống ngực lùng bùng bên tai hắn ngày một lớn.Ồ, vậy là điều Minhyeong lo sợ cũng xảy ra rồi.
-Nhà hàng chúng tôi chuẩn bị hết món 🤡
Xin các thực khách một vài gợi ý cho menu sắp tới được phong phú nhoàm nhoàm nhoàm 🙏🥰-UPDATE 080524LMH ĂN TANGHULU THIỆT NÈ ALÔ
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com