Guon Minh Cung Nhau Vuot Qua
Lễ khai mạc sắp diễn ra.Mọi thứ diễn ra rất là gấp rút còn phải nói là hơi bận rộn, không có thời gian ăn ngủ, nghĩ, là chuyện bình thường.Nhưng mà đối với HyunJoon là bất bình thường nha.Lịch trình của cả đội quá dày đặc.Đến một người khoẻ mạnh nhiều khi còn chịu không nổi, huống chi người vác bụng bầu.Đó là vấn đề mà lmh và mọi người đã e ngại rất nhiều.Để đảm bảo an toàn cho HJ, anh sang hiếc yêu cầu phải dẫn cậu đi khám sức khoẻ trước. Đảm bảo là cậu không sao hết thì mới cho cậu thi đấu.Mới đầu HJ không chịu đi khám, nói rằng bản thân rất khoẻ rồi.Khoẻ đâu không thấy, làm lmh phải dỗ cậu đủ đều luôn, cậu mới đồng ý đi.Không phải HJ không muốn đi khám, mà là sợ khám rồi thì bác sĩ chẩn đoán cậu rồi lòi ra cái này cái kia nói rằng cậu không đủ tiêu chuẩn gì đó, bắt cậu nghĩ ngơi, rồi cả đội không cho cậu đấu.Nhưng mà với lịch trình như vậy thì HJ có khoẻ mạnh cách mấy cũng không chịu nỗi.HyunJoon xuống cân, gầy đi thấy rõ, mặc dù ngày nào mọi người cũng thay phiên nhau nịnh nọt dụ dỗ ẻm ăn.Nhưng mà hình như thấy không bù được dô đâu.Sáng thì quay phim, chụp ảnh, phỏng vấn, đi sự kiện, tối thì stream team tới khuya. Phải nói là thời gian ăn còn không có nói chi tới thời gian ngủ.Nhiều khi phải nói là mệt quá ăn đến mất cả ngon, không ăn nỗi nữa.Chỉ muốn lăn đùng ra ngủ. Nhưng mà thời gian đâu mà ngủ.Trong đội, ai cũng sụt cân gầy đi hết.Ai sụt giảm cân thì không nói, chứ HJ mà sụt nữa là có vấn đề đó.Hôm nay cả đội lại có lịch quay phim.Đều đáng lo ngại là quay ở ngoài trời nữa.Thời tiết tháng mười thì cũng hơi se lạnh rồi.Khổ cho HJ của hắn, lmh sợ HJ bị lạnh, bước ra cửa là hắn trùm cậu như chú hổ bông.HJ đạt được nguyện vọng thi đấu rồi, thì ngoan phải nói là số một.Cái gì cũng nghe lời hết.Ai kêu đâu dạ đó, biểu cậu làm gì cũng làm luôn.Giống như bây giờ nè, lmh có bắt cậu bận bao nhiêu cái áo HJ cũng ngoan bận hết.Tới chỗ quay phim, rất nhiều người chú ý tới cậu, con nhà ai mà dễ cưng dữ vậy trời.Trùm kín mít, họ còn tưởng cậu là nhân viên staff mới đó.Tới khi cậu cởi bớt áo ra họ mới phát hiện ra tuyển thủ Oner.Cậu đi đâu cũng có người trông chừng hết.Anh Sang Hiếc thương cậu vô cùng, khổ thân fav child của anh.Anh mon men lại gần cậu, cuối người ghé tai sát bụng cậu, dùng tay đấm đấm nhẹ, trông dễ cưng vô cùng.Cháu yêu, cháu ra đời bình an đi, chú sẽ thương cháu, chơi với cháu mỗi ngày.Cậu cũng đứng đó để yên cho anh muốn làm gì thì làm luôn.
Lmh đứng nhìn hai người như vậy thì cũng chỉ biết đứng đó bất lực cười.Mọi người ưu tiên phần của cậu.Cho HJ chụp hình phần của mình trước, chụp xong để cậu vào bên trong để cậu không bị nhiễm lạnh.Lúc HJ đang đứng một mình trong góc cầm túi sưởi xoa xoa tay thì....Staff: - Tuyển thủ Oner, tôi hâm mộ cậu lắm, mong là lần này cậu sẽ thể hiện tốt.- Dạ vâng cảm ơn chị.Staff: - Có thể chụp cùng một tấm hình không?Chị ta vừa nói vừa tiến gần một bước tới cậu.Khoảng cách của hai người bây giờ chỉ cách nhau một gang tay thôi.Chị ta thấp hơn cậu một cái đầu, nhưng cứ cố ngước cao lên nói chuyện với cậu. Làm HJ ngượng ngùng nhất thời không biết phải làm sao?Cậu nhìn tới nhìn lui, tìm kiếm cọng rơm cứu sinh.Thấy cậu không nói gì hết chị ta cầm điện thoại lên, lợi dụng việc chụp hình với cậu mà ôm sát người HJ, ép cậu dựa thẳng vào cạnh bàn, đánh rơi cả túi sưởi trên tay.Cái túi sưởi này là quà của anh Sang Hiếc mua cho cậu từ Hàng Châu đó.Hông cậu đụng dô cạnh bàn một cái không nhẹ, ăn đau mà nhăn mặt.Chị ta thì không thèm để ý gì hết cứ ép cậu rồi ép thôi.Choi U Chê chụp xong phần của mình, bước vào kiếm anh HJ của cậu.Thì thấy anh cậu nhìn mặt đang khó chịu thấy rõ, mà chị kia là ai mà cứ dán dính lên người anh cậu vậy.Nhìn ngứa hết cả mắt.Nhóc tiến tới kéo tay chị ta qua một bên, trừng mắt tia sét thôi, không nói gì cũng đủ lạnh.Staff: - Tuyển...thủ Zeus...có chuyện gì ạ.U chê: bộ chị không thấy anh Hyujoon khó chịu sao? Lúc này chị ta mới để ý tới sắc mặc của cậu.Chị ta định qua hỏi thăm cậu một cái, thì bị U chê chặn trước mặt.U chê: - Mời chị ra ngoài đi.Cô ta lập tức xoay người chạy biến đi mất dạng, ở lại một chút nữa chắc cô từ 50kg thành vài trăm gram mất. Ôi cái ánh mắt sét lửa của nhóc thì khỏi phải chê rồi, bình thường thấy hề hề vậy thôi chứ lúc quan trọng cần tới ngầu, thì phải nói là nhóc đã dứt điểm tuyệt đối.HJ quả thật bị ăn đau đó, dùng một tay ôm một bên hông, mặt đau đớn. Cậu nhướng một tay lên níu níu áo U chê.- Đừng làm lớn chuyện này.Nhóc xúyt xoa một tiếng thở dài, rồi xoay người quay qua, kiểm tra anh nó một chút, vốn muốn giở áo anh lên xem một cái thì cậu không cho.Có điên mà cho, ở ngoài có nhiều máy quay như thế mà.- Anh có đau lắm không, em đi gọi anh Minhyung nha.Nhóc quay đầu muốn đi, làm sao mà để nó đi được.Cậu vươn tay chộp lấy cánh tay nó giữ lại.Nhóc này mà ra đó nói chuyện này ra thì chuyện một thành mười mất.- Ấy ấy thôi mà, anh xin em U Chê, đừng nói, giữ bí mật nha. Làm ơn ~~-....-- Em nhìn xem, anh không sao rồi, nè nè anh xoay vài vòng nnha ~~Cậu cố gắng nở nụ cười thật tươi nữa, định xoay thật.Nhưng mà dễ gì nhóc u chê cho.Rủi có gì nó bị ăn đòn mất, nhất là anh Minhyung đó.Tốt nhất là anh của cậu đừng có bị sao, nếu không cái cô kia không yên đâu.Nhóc không yên tâm tẹo nào hết, nhìn anh của cậu cứ ráng cười tươi như vậy, ngay cả nhóc còn thấy xót huống chi tới lmh.U chê dắt anh đi vào phòng ấm áp ngồi nghĩ ngơi thôi, mặc cho cậu vùng vẫy không chịu đi cũng kệ luôn.Mặc kệ công việc đi, sức khoẻ của anh HJ và cháu của nhóc quan trọng hơn.HyunJoon đúng là lúc đầu không chịu đi đâu, nhưng mà nhóc này kiên quyết quá, với lại thấy lượt của mình còn lâu nên thôi thì nghĩ một lát vậy.Cậu cũng mệt lắm.Căn phòng bên trong này có máy sưởi nên đúng là ấm quá đi. U chê được lmh căn dặn rồi, lấy sữa cho HJ uống.Cậu nằm dài trên ghế sofa, nhắm mắt dưỡng thần.Ôi cái lưng của cậu đau quá đi mất.Mặt cậu nhăn nhăn nhó nhó trông đến tội luôn.Chị Mun: - Hyujoon khó chịu ở đâu hả? Cậu mở mắt ra nhìn chị.Không hiểu sao đối với ai chứ mỗi lần cậu bên cạnh chị Mun là chỉ muốn nhõng nhẽo mãi thôi, cảm giác tình thương của bậc cha mẹ quan tâm mình đó. Hyujoon dạo này cũng nhớ họ lắm, chỉ dám nhắn tin hỏi thăm thôi.Chứ không dám về thăm nhà.Nên chị Mun là niềm an ủi tình thương gia đình duy nhất của cậu, biết sao không, tại chị với cậu chung một họ đó, thân quen lắm.Cậu mếu máo nhìn chị rồi sụt sùi nước mũi.Trời ơi, nhìn thương chưa. Chị khom người cong chân ngồi ngang với cậu.
- Sao vậy, HJ của chúng ta bị đau ở đâu.- Em đau lưng quá.Chời ơi HJ của chị bị đau lưng rồi.- Được rồi, em nằm sấp lại đi, chị bóp vai xoa lưng cho.Cậu rất nghe lời, xoay người nằm sấp lại ngay.- Sau này có gì cứ nói với chị.- Nae ~~~~Đúng là tài nghệ của chị Mun thì khỏi phải bàn rồi, thoải mái chết đi được.Cậu nằm tận hưởng đến quên mất trời đất mà ngủ quên luôn.Lúc U chê đi pha sữa quay lại thấy anh nhóc ngủ rồi cũng không biết có nên gọi dậy không.Đứng cà dựt cà dựt như bị kiến cắn.Chị Mun thấy vậy cũng mắc cười muốn nội thương.Nhưng mà nhìn cậu ngủ ngon lành như vậy mà kêu dậy thì tội lắm.Thì thầm với u chê.- Em để đó đi, lát chị hâm nóng lại sau cho.Nhóc gật đậu ngoan đưa ly sữa cho chị.Mà nhìn cái tư thế của HJ ngủ, lại thấy nó cấn bụng như vậy, không phải rất khó chịu sao.Nhóc cuối xuống đỡ đầu cậu từ từ trở mình cậu qua, mỗi động tác phải nói là nhẹ nhàng hết sức có thể, nâng niu như trứng hứng như hoa luôn.May quá, anh cậu vẫn ngủ say.Lmh chụp xong đi vào tìm bé yêu của hắn, thì thấy cậu đi đâu mất tiêu rồi. Chỉ thấy cái túi sưởi của cậu đang nằm lăn lóc dưới đất thôi.Hắn khom xuống nhặt nó lên, bình thường HJ quý nó lắm mà, sao hôm nay lại tùy tiện để lung tung vậy.Hắn hơi lo lo rồi.Lúc đi ngang qua mấy staff nữ thì nghe một số lời không hay.- staff 1: Nè tớ đảm bảo lun, quan hệ của Oner sunsu và Zeus sunsu có vấn đề.- staff 2: Họ như thế nào mà nói là có vấn đề?
Lmh đứng nhìn hai người như vậy thì cũng chỉ biết đứng đó bất lực cười.Mọi người ưu tiên phần của cậu.Cho HJ chụp hình phần của mình trước, chụp xong để cậu vào bên trong để cậu không bị nhiễm lạnh.Lúc HJ đang đứng một mình trong góc cầm túi sưởi xoa xoa tay thì....Staff: - Tuyển thủ Oner, tôi hâm mộ cậu lắm, mong là lần này cậu sẽ thể hiện tốt.- Dạ vâng cảm ơn chị.Staff: - Có thể chụp cùng một tấm hình không?Chị ta vừa nói vừa tiến gần một bước tới cậu.Khoảng cách của hai người bây giờ chỉ cách nhau một gang tay thôi.Chị ta thấp hơn cậu một cái đầu, nhưng cứ cố ngước cao lên nói chuyện với cậu. Làm HJ ngượng ngùng nhất thời không biết phải làm sao?Cậu nhìn tới nhìn lui, tìm kiếm cọng rơm cứu sinh.Thấy cậu không nói gì hết chị ta cầm điện thoại lên, lợi dụng việc chụp hình với cậu mà ôm sát người HJ, ép cậu dựa thẳng vào cạnh bàn, đánh rơi cả túi sưởi trên tay.Cái túi sưởi này là quà của anh Sang Hiếc mua cho cậu từ Hàng Châu đó.Hông cậu đụng dô cạnh bàn một cái không nhẹ, ăn đau mà nhăn mặt.Chị ta thì không thèm để ý gì hết cứ ép cậu rồi ép thôi.Choi U Chê chụp xong phần của mình, bước vào kiếm anh HJ của cậu.Thì thấy anh cậu nhìn mặt đang khó chịu thấy rõ, mà chị kia là ai mà cứ dán dính lên người anh cậu vậy.Nhìn ngứa hết cả mắt.Nhóc tiến tới kéo tay chị ta qua một bên, trừng mắt tia sét thôi, không nói gì cũng đủ lạnh.Staff: - Tuyển...thủ Zeus...có chuyện gì ạ.U chê: bộ chị không thấy anh Hyujoon khó chịu sao? Lúc này chị ta mới để ý tới sắc mặc của cậu.Chị ta định qua hỏi thăm cậu một cái, thì bị U chê chặn trước mặt.U chê: - Mời chị ra ngoài đi.Cô ta lập tức xoay người chạy biến đi mất dạng, ở lại một chút nữa chắc cô từ 50kg thành vài trăm gram mất. Ôi cái ánh mắt sét lửa của nhóc thì khỏi phải chê rồi, bình thường thấy hề hề vậy thôi chứ lúc quan trọng cần tới ngầu, thì phải nói là nhóc đã dứt điểm tuyệt đối.HJ quả thật bị ăn đau đó, dùng một tay ôm một bên hông, mặt đau đớn. Cậu nhướng một tay lên níu níu áo U chê.- Đừng làm lớn chuyện này.Nhóc xúyt xoa một tiếng thở dài, rồi xoay người quay qua, kiểm tra anh nó một chút, vốn muốn giở áo anh lên xem một cái thì cậu không cho.Có điên mà cho, ở ngoài có nhiều máy quay như thế mà.- Anh có đau lắm không, em đi gọi anh Minhyung nha.Nhóc quay đầu muốn đi, làm sao mà để nó đi được.Cậu vươn tay chộp lấy cánh tay nó giữ lại.Nhóc này mà ra đó nói chuyện này ra thì chuyện một thành mười mất.- Ấy ấy thôi mà, anh xin em U Chê, đừng nói, giữ bí mật nha. Làm ơn ~~-....-- Em nhìn xem, anh không sao rồi, nè nè anh xoay vài vòng nnha ~~Cậu cố gắng nở nụ cười thật tươi nữa, định xoay thật.Nhưng mà dễ gì nhóc u chê cho.Rủi có gì nó bị ăn đòn mất, nhất là anh Minhyung đó.Tốt nhất là anh của cậu đừng có bị sao, nếu không cái cô kia không yên đâu.Nhóc không yên tâm tẹo nào hết, nhìn anh của cậu cứ ráng cười tươi như vậy, ngay cả nhóc còn thấy xót huống chi tới lmh.U chê dắt anh đi vào phòng ấm áp ngồi nghĩ ngơi thôi, mặc cho cậu vùng vẫy không chịu đi cũng kệ luôn.Mặc kệ công việc đi, sức khoẻ của anh HJ và cháu của nhóc quan trọng hơn.HyunJoon đúng là lúc đầu không chịu đi đâu, nhưng mà nhóc này kiên quyết quá, với lại thấy lượt của mình còn lâu nên thôi thì nghĩ một lát vậy.Cậu cũng mệt lắm.Căn phòng bên trong này có máy sưởi nên đúng là ấm quá đi. U chê được lmh căn dặn rồi, lấy sữa cho HJ uống.Cậu nằm dài trên ghế sofa, nhắm mắt dưỡng thần.Ôi cái lưng của cậu đau quá đi mất.Mặt cậu nhăn nhăn nhó nhó trông đến tội luôn.Chị Mun: - Hyujoon khó chịu ở đâu hả? Cậu mở mắt ra nhìn chị.Không hiểu sao đối với ai chứ mỗi lần cậu bên cạnh chị Mun là chỉ muốn nhõng nhẽo mãi thôi, cảm giác tình thương của bậc cha mẹ quan tâm mình đó. Hyujoon dạo này cũng nhớ họ lắm, chỉ dám nhắn tin hỏi thăm thôi.Chứ không dám về thăm nhà.Nên chị Mun là niềm an ủi tình thương gia đình duy nhất của cậu, biết sao không, tại chị với cậu chung một họ đó, thân quen lắm.Cậu mếu máo nhìn chị rồi sụt sùi nước mũi.Trời ơi, nhìn thương chưa. Chị khom người cong chân ngồi ngang với cậu.
- Sao vậy, HJ của chúng ta bị đau ở đâu.- Em đau lưng quá.Chời ơi HJ của chị bị đau lưng rồi.- Được rồi, em nằm sấp lại đi, chị bóp vai xoa lưng cho.Cậu rất nghe lời, xoay người nằm sấp lại ngay.- Sau này có gì cứ nói với chị.- Nae ~~~~Đúng là tài nghệ của chị Mun thì khỏi phải bàn rồi, thoải mái chết đi được.Cậu nằm tận hưởng đến quên mất trời đất mà ngủ quên luôn.Lúc U chê đi pha sữa quay lại thấy anh nhóc ngủ rồi cũng không biết có nên gọi dậy không.Đứng cà dựt cà dựt như bị kiến cắn.Chị Mun thấy vậy cũng mắc cười muốn nội thương.Nhưng mà nhìn cậu ngủ ngon lành như vậy mà kêu dậy thì tội lắm.Thì thầm với u chê.- Em để đó đi, lát chị hâm nóng lại sau cho.Nhóc gật đậu ngoan đưa ly sữa cho chị.Mà nhìn cái tư thế của HJ ngủ, lại thấy nó cấn bụng như vậy, không phải rất khó chịu sao.Nhóc cuối xuống đỡ đầu cậu từ từ trở mình cậu qua, mỗi động tác phải nói là nhẹ nhàng hết sức có thể, nâng niu như trứng hứng như hoa luôn.May quá, anh cậu vẫn ngủ say.Lmh chụp xong đi vào tìm bé yêu của hắn, thì thấy cậu đi đâu mất tiêu rồi. Chỉ thấy cái túi sưởi của cậu đang nằm lăn lóc dưới đất thôi.Hắn khom xuống nhặt nó lên, bình thường HJ quý nó lắm mà, sao hôm nay lại tùy tiện để lung tung vậy.Hắn hơi lo lo rồi.Lúc đi ngang qua mấy staff nữ thì nghe một số lời không hay.- staff 1: Nè tớ đảm bảo lun, quan hệ của Oner sunsu và Zeus sunsu có vấn đề.- staff 2: Họ như thế nào mà nói là có vấn đề?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com