TruyenHHH.com

Guke Nang Mua Dong

keria bước đi trong đêm muộn, hàn quốc đã vào mùa đông rồi, một mình như này có chút lạnh, cậu vừa đút tay vào túi áo vừa khịt mũi, khi nãy vì quá bất ngờ với thái độ của gumayusi nên cậu đi vội vàng mà quên mất mang theo khăn quàng cổ, để giờ từng cơn gió lạnh hắt vào làm mũi cậu ửng đỏ. keria thở dài, kiểu này về không bị đau họng hắt hơi cũng phí.

giữ cho bản thân tỉnh táo, keria rút điện thoại từ túi ra, không hề để ý bản thân mình như một thói quen bấm vào tài khoản soop của gumayusi, nhưng thấy live đã tắt được một lúc, keria ngớ người, gumayusi đi ngủ rồi sao ? nhưng nãy cậu vẫn thấy gumayusi chẳng có vẻ gì là mệt mỏi cả.

23h27p, cả dãy phố bao phủ bởi bóng đêm tĩnh lặng, chỉ có tiếng lá rơi lạo xạo và tiếng bước đi của keria, dãy nhà cạnh đường đã tắt đèn chìm vào giấc ngủ hết, chỉ còn ánh đèn đường hắt chỗ sáng chỗ tối dẫn đường cho cậu, như lẽ thường chưa bao giờ cậu cảm thấy con phố này im lặng và cô độc tới thế, bởi khi trước lúc nào cậu cũng có một bóng hình cao lớn đi bên cạnh, vừa quan tâm hỏi han cậu vừa chọc cho cậu vui, đi cùng guma chỉ thấy tràn ngập tiếng cười đùa, chứ chưa bao giờ tĩnh lặng tới vậy.

vì không gian xung quanh im lặng, nên keria cảm giác như có ai đang đi theo mình, cậu dường như nghe thấy có vài tiếng bước chân nhẹ theo, nhưng khi dừng lại tìm kiếm lại chẳng thấy ai, tự trấn an bản thân, keria bước nhanh hơn, vừa qua ngã rẽ thì đột nhiên có bóng đen từ đằng sau ôm chầm lấy cậu, keria thót tim, cậu đã tưởng là gumayusi vì dáng hình cũng tầm cỡ trên m8, nhưng không, gumayusi không bao giờ bốc mùi tanh tưởi khó chịu thế này, lúc nào ở cạnh gumayusi cậu cũng thấy mùi tử đinh hương nhàn nhạt, thứ mùi khó ngửi xộc vào mũi keria, theo bản năng cậu dùng hết sức bình sinh đẩy người phía sau ra. khoảnh khắc quay lại nhìn, keria điếng người, tên đó không phải gumayusi, hay bất kỳ ai người quen của cậu, mà là 1 gương mặt lạ lẫm, quần áo xộc xệch, đang nở một nụ cười kinh tởm, nhìn chằm chặp vào keria như thiếu điều muốn ăn tươi nuốt sống cậu. hắn rút từ sau túi quần ra 1 chiếc điện thoại, tay còn lại bắt đầu cởi thắt lưng, vừa cười vừa tiến lại gần keria vừa nói:

- chà, thật sự là một ngày đi săn khởi sắc đây, đoán xem món chính hôm nay là gì nào ? đúng rồi, là tuyển thủ lmht nổi tiếng KERIA.. hahaha, không biết liệu người nổi tiếng có vị như thế nào nhỉ ? liệu có ngon ngọt hơn người bình thường không ?

keria sững người, ngay lập tức trong ánh mắt dấy lên tia hoảng loạn thấy rõ, cậu vội vàng quay đầu lại bỏ chạy, tên biến thái cũng không hề lo sợ cậu chạy thoát, bởi hắn biết, xung quanh đây không có ai, hắn đã theo dõi cậu từ lúc cậu rời khỏi trụ sở t1, và với lợi thế chênh lệch chiều cao, cậu vốn chẳng thể nào thoát nổi hắn. đây chỉ là trò chơi mèo vờn chuột trước khi ăn trọn con mồi mà thôi.

tên biến thái bắt đầu đuổi theo keria, lúc đầu keria còn la hét kêu cứu, nhưng khi không thấy ai đáp lại, cậu cũng đã thừa hiểu sẽ không có ai giúp được mình, thà rằng giữ sức chạy còn hơn, nhưng không thể nào đọ lại chiều dài đôi chân cũng như thể lực tên kia, khoảnh khắc quay lại thấy hắn gần bắt kịp mình, cánh tay của hắn vươn dài ra, đã gần chạm tới gáy cậu, keria tuy chân vẫn chạy, nhưng mắt đã nhắm chặt, sợ hãi mà nghĩ đến viễn cảnh kinh hoàng mình sắp phải đón nhận. cậu vấp phải lề đường, theo quán tính ngã nhào xuống, nhưng trước khi cậu kịp đổ người, đã có cánh tay rắn chắc đỡ cậu lại, kéo lấy cậu ôm vào, để cậu áp mặt vào lồng ngực to lớn ấy, thuận thế tung một cú đấm trời giáng vào mặt tên biến thái theo đuôi cậu. rồi nhẹ nhàng đặt cậu ở sau lưng, từng bước tiến tới tên điên vừa bị ăn đấm mà ngã nhào xuống, trong mắt tràn ngập sát khí, định tiếp tục dạy cho hắn một bài học thì nhận ra keria ngã xụp xuống, gumayusi vội vàng quay lại chỗ cậu, thừa dịp tên biến thái một tay ôm hàm, một tay bò lổm ngổm dậy bỏ chạy.

gumayusi còn muốn đuổi theo, nhưng keria quan trọng hơn, anh quay lại đỡ cậu dậy, trong hơi thở gấp gáp hỏi han:

- cậu có sao không ? minseokie. thằng chết tiệt đó có làm cậu bị thương không ?

keria lúc này vẫn chưa hết hoảng loạn, cậu ngước nhìn gumayusi, không nói thành lời, nước mắt trực trào ra. guma mà đến muộn hơn chút nữa có lẽ từ mai mọi người đã không thể nhìn thấy tuyển thủ keria thêm lần nào. cậu cứ thế kéo gumayusi lại ôm vào mà òa khóc, gumayusi cũng giật mình, luống cuống ôm chặt lại cậu, tay vừa vỗ lưng vừa an ủi:

- đừng khóc, không còn nguy hiểm nữa rồi, có mình ở đây không tên nào có thể làm hại cậu đâu.

gumayusi đau lòng, tại anh tắt stream muộn quá, đuổi theo keria quá chậm nên mới để tên điên kia tiếp cận được cậu, kể cả chưa làm gì tổn hại tới keria cũng đã khiến cậu bị chấn thương tinh thần. gumayusi nắm chặt nắm đấm, thề sẽ tìm ra tên biến thái ấy để cho hắn biết kết cục của việc dám mơ tưởng động vào người trong lòng của gumayusi.

----

spoil chap sau sẽ để trai đẹp oner lên sàn nhaaa

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com