Gui Me
bay đi, hỡi cánh chim mệt nhoài
mang theo hồn tôi về với gió
có chăng là bỏ tôi vào những lời thì thầm nho nhỏ
để tôi gào lên rằng mình cuối cùng cũng tự do
mang theo hồn tôi về với gió
hoạ là về với nơi cỏ mọc xanh rờn
nơi người bên tôi, nụ cười mơn mởn
và để tôi ngủ quên trên những giận hờn
mang theo hồn tôi về với gió
cho tôi chìm trong màu xanh của trời
hoa trắng nở lên trong từng hơi thở
ôm mộng về người, tình chơi vơi.
19.10.20
01:46' sáng
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com