[ Graylu ] Em Là Người Con Gái Anh Yêu
Chương 10: Lễ Hội Kimono Truyền Thống
"ting...ting.."Chuông điện thoại lại tiếp tục reo, lại là cái tên "đầu băng" đó. Nói là làm, đừng mong bổn cung bắt máy. Vờ như không thấy, Lucy đi vào trong bếp rót ly trà nóng. Mới mưa hơn nửa ngày mà cô đã hắt xì muốn bệnh rồi này. Thấy tiếng điện thoại cứ reo mãi, tên này cứng đầu thiệt chứ ! Lucy miễn cưỡng cầm điện thoại lên bắt máy.- Sao đây ? Tắt máy rồi gọi lại chi vậy. ?- [ Cô cố tình không bắt máy à ?]- Rồi...hắc xì.. Rồi sao ?- [ Bệnh à nhóc con ?]- Thần kinh !-[ Chửi đi, ngày mai đi học cô biết tay tôi.]Chưa nói hết câu, Lucy đã tắt máy Gray. Lần này, cho anh hiểu cảm giác của tôi. Nhưng bên đầu dây kia, Gray chẳng có vẻ gì là tức giận, chỉ cười. Thái độ ngang ngược khó ưa như này. Chọc cô nổi giận đúng thật là rất vui !Đúng là thần cơ dự đoán. Hôm kia đón mưa hôm qua liền mưa. Hôm qua đoán bệnh hôm nay Lucy liền bệnh. Cô sốt gần 39 độ, mặt thì mệt mỏi, đôi mắt lờ đờ. Nhìn chả có sức sống, cứ như con ma đói vậy. Đến cả Levy cũng suýt tí không nhận ra cô. Đáng ra Lucy định học nửa buổi rồi nghĩ, nào ngờ vừa mới tới trường đã thấy trường trang trí lộng lẫy, còn bày rất nhiều rạp nữa. Levy nghe kể thì sực nhớ ra mọi chuyện.- Lễ Hội Kimono hàng năm ở trường đó mà. - Sao cậu không nói mình biết ?Nhìn vẻ mặt đầy hờn dỗi của Lucy, Levy chỉ phì cười. Đã bệnh rồi còn ham chơi nữa. Từ xa xa đã thấy bóng dáng quen thuộc của Natsu, cậu ta vừa cười hí hửng vừa vào lớp thông báo về lễ hội.Wow !!! Cô cũng muốn đi chơi lễ hội nữa. Mới nghe lễ hội, đôi mắt của Lucy đã sáng rực rỡ như không có bệnh tình gì cả. Đến nỗi Natsu cũng nhìn cô đầy thắc mắc.- Cậu vui vậy à ?- Dĩ nhiên, mình chưa bao giờ đi chơi lễ hội cả..- "Chưa bao giờ " là sao? - À mình ở quê lên, nên lạ nước lạ cái lắm.Natsu liếc nhìn Lucy một lượt từ trên xuống dưới. Ở quê sao ? Khó tin thật đó. Nhưng mặc kệ, ở đâu cũng được. Natsu cẩn thận kể cho Lucy nghe về lễ hội của trường.- Lễ hội Kimono Truyền thống này là lễ hội hàng năm của trường. Sẽ có ca hát, rạp bán đồ ăn, cũng có trò chơi nữa. Như hội chợ vậy...- Đã quá ! Mình đi đi Levy.Vừa nghe đi chơi, Levy cũng nhiệt tình hăng hái gật đầu. - Được được, lát hai tụi mình đi mua kimono đi.- Oke. Sau một hồi bàn tán, kết luận chiều nay cả đám sẽ có mặt ở cổng trường rồi đi cùng nhau. Quả thật đúng là phép màu, nghe tới lễ, Lucy như hết bệnh vậy. Còn nhiệt tình đi mua kimono để chuẩn bị đi chơi nữa.Ánh chiều dần buông, Học Viện Fairy Tail chính thức khai mạc lễ hội. Hàng ngàn ánh đèn lung linh treo khắp tường học viện, những tiếng cười đùa, tiếng hét la inh ỏi. Lễ hội mang một màu sắc náo nhiệt không tưởng. Khi Levy và Lucy tới thì cả ba chàng trai kia đã có mặt sẵn ở đó. Nhưng người đầu tiên Lucy nhìn chính là Gray."Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời". Cậu ta có mặc áo, nhưng chỉ cài hai nút duy nhất. Nửa kín nửa hở đứng cạnh con moto khiến mình là trung tâm sự chú ý. Levy vừa tới đã vỗ vai Gajeel cười hỏi.- Đợi lâu không ?Đáp lại nụ cười của Levy, Gajeel chỉ bình thản trả lời.- Không lâu, có gần 30 phút chứ nhiêu. Nấm lùn!!! Cô hẹn tụi này 4h30 mà bây giờ là 4h58 phút đó. - Dù gì lễ hội mới bắt đầu mà, vào thôi. Do lựa chọn quá lâu, có quá nhiều thứ phải chuẩn bị nên cả hai tới trễ. Cả hai cười gượng gạo rồi nhanh chóng đi vào trong. Bên trong còn náo nhiệt hơn cả bên ngoài. Vừa tới, Lucy và Levy đã lấy hai cây xiên que mà nhai nhóp nhép. Đồ ăn thật sự rất ngon !!!Hồi trước ở dinh thự, cô chỉ được ăn thức ăn theo thực đơn dinh dưỡng. Có bao giờ được ăn ngon như vậy đâu cơ chứ ? Đã quá !Thoáng chốc, Lucy đã ăn gần 3 cây xiên que, nhìn bộ dạng của cô, Gray liền lững thững đi tới chỗ cô đang đứng buộc miệng hỏi.- Ngon vậy à ?- Ừm, rất ngon. Thử đi.. Lucy không nghĩ ngợi gì nhiều, đưa cây xiên que lên cho Gray cắn thử. Cậu cũng gật gù khen ngon. Ngon ở đây là do Lucy đút chứ cậu cũng không thích ăn vặt lắm. Chỉ có Natsu là xị mặt, nắm áo Lucy lay lay.- Cậu đút Gray ăn thôi à, thiên vị quá.- Cho cậu.Vừa được Lucy đút ăn, Natsu cũng cười hì hì. Cả đám tiếp tục đi dạo. Ăn mỗi thứ một it, ăn đến no căng. Nhìn ở phía đối diện có một trò chơi bắn súng. Chỉ cần bắn trúng 5/6 là sẽ được một con gấu bông. Ngay tức khắc, Levy và Lucy nháy mắt với nhau một cái, chạy tới chỗ đó để chơi.Kết quả, không bao giờ như ý, cả hai thua tận bốn lần nhưng vẫn không bắn trúng được. Đúng là tức quá !! Lucy dậm chân thình thịch tiếp tục chơi, liền bị Levy kéo áo lại.- Đủ rồi Lucy, cậu chơi nhiều quá rồi đó.- Mình muốn con gấu đó, cho mình chơi.Dù cho có ai níu kéo thế nào, Lucy vẫn nhất quyết chơi tiếp. Vừa cầm súng lên đã bị Gray giật mất, cậu ta điềm nhiên đáp.- Không thắng được con gấu đó cô ta sẽ không đi đâu. Gray vừa nhắm chưa được vài giây, đã bắn một lượt. 6/6 !!! Đỉnh của chóp. Cầm con gấu trên tay, Lucy cười đến tít mắt.Nhưng khi cả đám rời đi, ông chủ lại xếp một con gấu vàng lên nữa ! Ôi má ơi, nó dễ thương quá, nhìn nó như đang kêu cô ẵm nó về vậy. Lucy không kìm lòng được, nắm chặt con gấu xanh toang bỏ đi thì nghe lời nói dụ hoặc của ông chủ.- Chơi tiếp đi cháu, bắn trúng sẽ được con gấu vàng này. - Được ! Cho con một lượt nữa.Cả bọn đi được một đoạn, không thấy Lucy liền quay lại nhìn. Đúng là ham chơi ! Đã có con gấu xanh còn đòi gì nữa chứ. Gray đi thẳng một mạch tới chỗ Lucy, kéo tay cô.- Đi thôi !- Cho tôi chơi nốt đi. Gray, bắn cho tôi con gấu vàng vàng đi, nan nỉ đó- Tôi không rảnh !- Làm ơn đi, anh nhìn đi. Nó đang kêu tôi đón nó về đó, nan nỉ mà. Nhìn cặp mắt long lanh của cô, đúng là không kiềm lòng được. Cậu liền cầm súng lên, nhưng lần này, là cậu ở sau lưng cô, tựa đầu lên vai cô. Nhẹ giọng nói với cô.- Tôi chỉ cô bắn. Chỉ gì chứ ? Cậu bắn một loáng đã được 6/6, cô còn không kịp nhìn gì. Nhận con gấu vàng trên tay mà tim cô đang đập bình bịch nè. Cảm giác vừa rồi, rất ngại ngùng. - Lucy, cậu đi đâu nãy giờ vậy ?Nghe giọng Natsu sốt sắng, Lucy chỉ cười gượng rồi ôm hai con gấu trong tay chìa ra trước mặt mình. - Tớ chơi bắn gấu.- À được rồi. Đi ăn tiếp thôi nào. Vừa đi, vừa cười tủm tỉm. Nhận thấy vẻ mặt vui mừng của Lucy khiến Gray cũng cười theo. Cậu khẽ thì thầm vào tai cô.- Tụi nó là một đôi đó. Như tôi với cậu vậy, một xanh một vàng. Nói xong, cậu tiếp tục bỏ tay vào túi quần lững thững đi. Gì mà "một đôi" cơ chứ ? Ai thèm là một đôi với cậu. Thoáng cái đã gần 9 giờ tối. Sau một hồi ăn uống dạo chơi, cả đám cũng chia nhau ra về. Phần vì lễ hội đã sắp đóng cửa, cũng vắng người dần. Hơn nữa, cũng tối rồi. Mai còn phải đi học nữa. Khỏi phải nói, vừa về nhà. Levy và Lucy đã lăn đùng ra sofa ngủ. Còn không thèm thay bộ kimono nữa..Đến gần 2 giờ khuya, Lucy mới tỉnh dậy. Đầu cô đột nhiên đau nhức, cô hắt xì một hơi mấy cái. Nhìn qua thì thấy Levy đang ngủ ngon lành. Cô chồm qua đắp chăn cho Levy rồi đi xuống bếp lấy thuốc uống. Trong khi chờ nước sôi, cô tiện tay mở điện thoại ra xem. Có bốn cuộc gọi, một cuộc của Natsu và ba cuộc của Gray. Gray còn nhắn cho cô vài tin nhắn.- [ Lúc về thấy cô mệt lắm, ổn không ?]- [ Sao không trả lời vậy tóc vàng ?]-[Ngủ rồi hả ?]Có phải không đây. Nhiệt tình đến vậy. Lucy nhìn đồng hồ rồi nghĩ ngợi, sau cùng mới nhấn phím, trả lời tin nhắn.- [ Tôi ngủ mới dậy, nhức đầu tí không sao. ]"ting ... Ting..."Lập tức có hồi âm, có phải không vậy ? 2 giờ sáng mà anh ta còn thức sao ? Khoé môi bất giác nở nụ cười.______Hết chương____#anthuanthanh
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com