Go Go Kkuyenmin Trans
"Lẹ lên! Hốt cái nào nhìn có giá ấy!" Cô gái đội tóc giả màu hồng nói với hai người bạn của mình. Cô đang xách một cái túi vải màu nâu đầy ụ tiền."Vâng chị!" Cô gái tóc tím đáp trong khi đang lục lọi cái tủ quần áo màu trắng. Cô mở một cái hộp và thấy một vốc dây chuyền ngọc trai."Trúng số rồi!" Cô hét lên ăn mừng."Làm tốt lắm Minguri!" Cô gái tóc hồng lên tiếng, nhìn có vẻ là kẻ cầm đầu. Cô nhìn sang góc phòng để xem xét tình hình đồng sự còn lại. Cô há hốc mồm."Duckie! Bỏ cái đèn đó xuống!" Cô ra lệnh.Cô gái với mái tóc xoăn vàng choé và cái bịt mắt hình bông hoa quay lại, ra vẻ vô tội."Nhưng Cherry, chị bảo cái gì có giá thì lấy hết mà!""Cái thứ quỷ đó chỉ là cái đèn!""Một cái đèn ngầu bá cháy! Một cái đèn hình con vịt đó!" Cô gân cổ cãi.Tóc hồng nghiêm mặt, "Đặt. Nó. Xuống. Chúng ta không phải lũ trộm vặt."Tóc vàng đảo mắt rồi đặt xuống."Nhưng nó là một cái đèn hình con vịt," cô lẩm bẩm."Chị Duckie, chúng ta là những tên trộm chân chính mà," Tóc tím lên tiếng. Cô lại gần chỉ huy, cầm theo một túi đầy đồ trang sức.Tóc hồng liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, nhưng nó đã bị che phủ bởi một đống vòng tay và dây nhợ diêm dúa."Giúp chị coi, mấy giờ rồi nhỉ?" Cô hỏi.Tóc vàng nhìn đồng hồ trên tường, "9 giờ rồi.""Ối bỏ xừ rồi," Tóc hồng hoảng hốt. Đám mi giả màu hồng dập dình lên xuống theo nhịp chớp mắt của cô."Gì thế? Cảnh sát à?" Tóc tím lo lắng."Không không. Nhưng chúng ta phải chuồn khỏi đây nhanh lên."Họ phi ra cửa sổ phía sau, nơi đã dùng để đột nhập. Các cô gái thuần thục nhảy xuống từ tầng 2 và hạ cánh xuống đám cỏ như những ninja đích thực. Trong nháy mắt, họ đã yên vị trong xe, còn được gọi là Xế Hồng và phóng đi cùng với một đống tiền và trang sức.**Khi đã an toàn, cô gái tóc hồng, Cherry vội tháo tóc giả, để lộ mái tóc bob ngắn vàng hoe.Cô gỡ mi giả màu hồng và cởi bỏ cái quần bó chấm bi đỏ, túm lấy túi xách và lôi ra một bộ đồ ngày thường. Hai người còn lại ngơ ngác nhìn."Cherry, sao hôm nay chị đổi thành Sakura nhanh thế?" Tóc vàng, Duckie tức Yena hỏi."Chị quên mất tối nay có buổi hẹn!" Cherry, giờ là Sakura đáp trong khi kéo quần bò ra ngoài cái váy đen."À, với chị Eunbi hả?" Minguri tức Minjoo, người đang lái con xế hồng rất cẩn thận, không hề quá tốc độ dù cho cả lũ vừa đi gây án về.Duckie tháo bộ tóc giả xoăn tít màu vàng và gỡ cái bịt mắt hình bông hoa để nhìn Sakura gần hơn."Chị vẫn còn qua lại với cái cô nàng như công chúa đó hở?" Cô hỏi đầy ngờ vực."Tất nhiên rồi. Chị thực sự thích cô ấy." Sakura vừa nói vừa tháo vòng và đống dây nhợ trên cổ tay."Ồ, cũng được thôi." Duckie tức Yena bâng quơ đáp."Chị biết thừa cái giọng này nhá. Ý gì hả?" Sakura lau mực trên bàn tay bằng một cái khăn ướt. Cởi hết đống đồ này mất thời gian quá."Đừng bận tâm em làm gì. Người ta là bạn gái của chị mà. Em nghĩ sao thì quan trọng gì?" Yena chống chế."Bởi vì em đang đánh giá chị bằng cái ánh mắt kia và chị không thích thế." Sakura đáp.Yena nhún vai."Em thậm chí chưa gặp cô ấy bao giờ. Cô ấy đẹp lắm, đẹp lắm lắm lắm." Sakura thêm vào."Well, em thích chị Eunbi. Chị ấy đẹp thật." Minguri tức Minjoo nói. Cô là người duy nhất vẫn còn đội tóc giả. Chân lý của cô là khi lái xe hai tay nhất thiết phải đặt trên vô lăng.Sakura nghe vậy liền mỉm cười. Đột nhiên, cô lôi ra một lọ nước hoa và xịt khắp người, làm cả xe có mùi như cánh hoa hồng."ỐI GIỜI ƠI SAKURA ƠI! AI ĐÓ MỞ CỬA SỔ HỘ CÁI!" Yena kêu váng lên vì sặc sụa trong mùi hương của tình yêu.Minguri Minjoo vội vàng kéo cửa sổ xuống."Chị bị sao thế hả? Định giết bọn em bằng nước hoa đấy à?!" cô nói.Sakura nhe răng cười."E hèm thưa các quý cô. Tối nay, chị sẽ cố gắng...dụ dỗ Eunbi để chị ấy mời chị về nhà." Cô đỏ mặt.Mặt Minguri Minjoo đỏ theo và cô cố không nghe lọt phần còn lại.Yena nhìn Sakura và cười khinh bỉ."Ờ, chúc may mắn nhé." Cô nói."Ồ, em nghĩ chị không thể à?" Sakura cảm thấy đang bị thách thức."Em có nói gì đâu. Chỉ là, chị đâu có phải là kiểu giỏi tán tỉnh phụ nữ. Yêu đương gì toàn được một tháng là chấm hết."Sakura càu nhàu quay đi."Chị ấy thì khác. Chị sẽ cố hết sức, cứ chống mắt lên mà nhìn. Chắc chắn là được," cô lẩm bẩm trong miệng, nhưng ai cũng nghe thấy hết.Cô bỗng trở nên nghiêm túc, "Được rồi mấy đứa, nghe này. Chị muốn mấy đứa mang tiền kiếm được hôm nay về Căn cứ. Khi nào chị trở lại chúng ta sẽ tập hợp.""Tối nay chị sẽ quay về chứ?" Minjoo hỏi.Yena cố nín cười.Sakura bực bội gắt, "Không. Chúng ta sẽ tiến hành vào ngày mai.""Với lại, cả đêm nay chị sẽ bận là cái chắc." cô nói.Yena khịt mũi.**Kwon Eunbi ngồi ở bàn trong một nhà hàng trên phố. Cô có vẻ giận dữ khi liếc nhìn đồng hồ đeo tay.Đã 9 giờ 30 tối rồi.Bạn hẹn hò của cô đã tới trễ nửa tiếng. Cô lắc đầu và cầm ly nước lọc trên bàn nhấp môi. Cô đặt mạnh cái cốc xuống, làm những người ngồi bàn bên giật cả mình.Bạn gái mới được một tháng của cô, Sakura đã nài nỉ để hẹn hò hôm nay. Thế mà khi cô gật đầu đồng ý, cô ta lại tới muộn. Đây cũng chẳng phải là lần đầu tiên. Eunbi thậm chí đã xem xét việc liệu có nên đá cô ta không. Có khi làm luôn hôm nay cũng được."Này, chẳng phải là Kwon Eunbi đây sao?" một giọng nói cất lên.Eunbi quay lại và bắt gặp một cô gái trẻ đang đứng cạnh bàn của mình, mặc một chiếc áo hoodie thể thao cùng một cái túi khoác vai.Cô nhìn chằm chằm một lúc, rồi ký ức chợt trở về."Ch-Chaeyeon à?" cô hơi shock."Haha đúng rồi! Hồi nhỏ chúng ta ở cạnh nhà nhau đó!" cô gái trẻ hào hứng đáp."Đúng rồi, đúng là Feather Chaeyeon rồi!" Eunbi la lên.Cô gái lắc đầu, có vẻ xấu hổ. "Đừng gọi em như vậy chứ,""Wow, gặp lại em thật ngạc nhiên quá. Em làm gì ở đây thế? Em sống gần đây à?" Eunbi hỏi dồn dập."Vâng, em vừa mới từ phòng gym về và-Cô dừng lại và mỉm cười."Chị không định mời em ngồi à?" cô hỏi, liếc nhìn chiếc ghế trống.Eunbi nhìn chiếc ghế đáng lẽ giành cho Sakura. Nhưng vì cô ta đã cho cô leo cây nên cô quyết định sẽ làm theo ý mình."Ừ, ngồi xuống đi. Cái ghế này là giành cho em đấy," Eunbi mỉm cười.**"Wow, bao lâu rồi nhỉ? Lần cuối cùng chị gặp em, em vẫn còn là một đứa nhóc mũm mĩm thò lò mũi xanh. Và giờ thì nhìn em...Eunbi ngắm nghía Chaeyeon, người đang ngồi phía đối diện. Cô ấy đã cởi bỏ cái áo hoodie, để lộ ra bờ vai thon, nhìn thật hấp dẫn."Thật quyến rũ," Eunbi nói trong vô thức.Chaeyeon cười khúc khích."Giờ-giờ em làm nghề gì vậy?" Eunbi hơi lắp bắp.Chaeyeon hắng giọng, "Well, em là cảnh sát,"Cằm Eunbi muốn rớt xuống vì trầm trồ."Wow thật là...ngầu quá.""Nói về em thế đủ rồi, thế còn chị? Ừm...đã kết hôn chưa?" Chaeyeon tinh quái hỏi. Cô lấy từ trong túi ra một sợi dây buộc tóc và buộc tóc mình lại, để lộ ra cần cổ và xương quai xanh hoàn hảo.Eunbi lại như người mất hồn một lần nữa."Chị-chị làm việc ở Kho bạc quốc gia, cuối tuần thì làm tình nguyện viên ở văn phòng từ thiện của thị trấn." Eunbi mỉm cười đáp."Và, chị chưa kết hôn," cô nói thêm, lời nói khiến gương mặt Chaeyeon nở một nụ cười rạng rỡ.Cô vội giấu nó đi bằng cách giả vờ ho khan."Thỉnh thoảng chúng ta nên hẹn nhau tâm sự một chút." Cô nói.Eunbi gật đầu, "Đồng ý."Chaeyeon nhìn cô và nuốt khan, "Chị có...đang hẹn hò với ai không?"Eunbi hơi ngạc nhiên vì câu hỏi thẳng thừng. Cô không biết rằng Feather Chaeyeon thích mình."Ừm...chị-Đột nhiên,"Xin lỗi em đến trễ!" ai đó cất tiếng nói.Eunbi và Chaeyeon nhìn về phía phát ra giọng nói và thấy một cô gái đang đứng thở hổn hển. Không ai khác chính là bạn gái Sakura của cô, người đã tới muộn 40 phút. Cô ấy mặc quần bò xanh và một cái áo trắng nhàu nhĩ. Mái tóc thì rối tung, vẫn còn dính một bông hoa màu hồng ở phía sau đầu."Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi không có đồ ăn cho bạn đâu," Chaeyeon nói.Eunbi tròn mắt nhìn Chaeyeon, choáng váng vì câu nói vừa rồi. Cô ấy nhầm Sakura với người vô gia cư, cũng không trách được. Nhìn Sakura như một đống bùi nhùi tỏa hương hoa hồng nồng nặc.Sakura mỉa mai."Xin lỗi, nhưng cô là ai và tại sao lại ngồi vào ghế của tôi thế?"Chaeyeon ngẩn người nhìn cô."Ghế của cô ư?"Eunbi quay đi và nhấp đồ uống, không muốn bị kéo vào cuộc tranh cãi của hai con người kia cho dù cô là người khơi mào cho câu chuyện."Đúng thế, tôi là bạn gái của Eunbi," Sakura dõng dạc.Eunbi suýt thì sặc nước."Cô nói cô hẹn hò với Kwon Eunbi trong khi nhìn cô như thế này ấy hả?" Chaeyeon cười lớn.Eunbi thở dài."Thường thì em ấy không như vậy. Chị không hiểu sao tối nay em ấy lại chọn cái thời trang vô gia cư như thế này nữa," cô phát bực vì cuộc tranh luận.Chaeyeon ngạc nhiên nhìn Eunbi."Vậy, cô nàng nhếch nhác này là bạn gái chị ư?"Sakura nổi nóng, "Cô ta vừa nói em nhếch nhác à?"Eunbi miễn cưỡng gật đầu, "Hiện tại thì đúng, chị đang hẹn hò với cô ấy."Cuộc đọ mắt đang tới hồi gay cấn thì máy nhắn tin của Chaeyeon kêu lên. Cô ngay lập tức kiểm tra."Ôi thật là, em phải đi rồi," Chaeyeon nói và đứng lên khỏi ghế nóng."Một vụ án à?" Eunbi tò mò.Chaeyeon gật đầu, "Con gái một nhà tài phiệt về tới nhà và phát hiện bị mất trộm. Em phải tới hiện trưởng ngay."Sakura nuốt khan, "Cô... là cảnh sát à?"Chaeyeon nhìn cô và kiêu hãnh gật đầu, "Đúng vậy?""Lại là KkuYenMin phải không?" Eunbi hỏi.Sakura căng thẳng nhìn ra chỗ khác."Có lẽ vậy. Mấy tên khủng bố thời trang đó không chịu dừng lại. Em phải đi rồi," Chaeyeon đáp và rời đi.Đột nhiên, cô dừng bước và quay lại. Cô đặt một tấm thẻ lên bàn và mỉm cười với Eunbi."Gọi em nhé."Sakura lườm cô gái."Well, em nghĩ là sẽ gặp lại chị sớm thôi," Chaeyeon nói, lườm lại cô và bước đi.**"Làm sao em có thể tới muộn những 40 phút hả?!" Eunbi giận dữ hỏi Sakura.Họ đang đứng trước cửa nhà Eunbi sau khi Sakura nằng nặc đòi lái xe đưa cô về. Eunbi không còn lựa chọn nào khác vì cô đã đi taxi tới nhà hàng và giờ thì cũng đã tối muộn."Em thực sự xin lỗi mà. Sẽ không có lần thứ hai đâu, em hứa đấy," Sakura van xin."Tất nhiên là không còn lần nào nữa rồi! Chúng ta kết thúc ở đấy!" Eunbi nghiêm giọng.Sakura há hốc miệng và lắc đầu lia lịa."Không không không! Đừng nói vậy, chị rút lại lời đó đi!""Sakura, đây không phải là lần đầu tiên em bắt chị phải chờ đợi! Và hôm nay em còn xuất hiện với bộ dạng như vậy...sao lại có một bông hoa trên đầu em thế kia hả?!"Sakura ngu người. Và rồi cô sờ lên đầu, cuối cùng cũng nhận ra một bông hoa cẩm chướng còn sót lại từ bộ đồ cải trang KkuYenMin vẫn còn dính ở đó. Chắc cô bỏ sót trong khi vội vã thay đồ.Cô tháo bông hoa ra khỏi tóc và đưa cho Eunbi.Eunbi cau mày, khó hiểu."Là để dành tặng chị đó," Sakura giở giọng lãng mạn.Eunbi nhìn bông hoa và thở dài."Đây là hoa cẩm chướng.""Đúng thế, và em đã cố tình chọn hoa cẩm chướng bởi vì nó còn có ý nghĩa sâu sắc hơn cả hoa hồng. Chị thử google mà xem, nếu chưa tin em," Sakura mỉm cười.Eunbi nhìn Sakura, tim cô bắt đầu mềm lòng. Nụ cười của Sakura có gì đó khiến cô trở nên yếu đuối và không tài nào suy nghĩ thông suốt được. Cái ý định chia tay liền bị quăng qua cửa sổ ngay khi Sakura kéo cô lại gần và bất ngờ đặt lên môi cô một nụ hôn. Đôi môi của Sakura có vị thật tuyệt và gây nghiện.Có sai không khi yêu một ai chỉ vì nụ cười quyến rũ và kĩ năng hôn tuyệt vời của người đó? Eunbi nghĩ là không.Sau một lúc họ dứt khỏi nụ hôn."Em vào nhà được không?" Sakura hỏi trong khi lần xuống cổ Eunbi.Eunbi nuốt khan, nghe hấp dẫn đấy nhưng câu trả lời của cô vẫn rất kiên định."Không."**"Tiến lên KkuYenMin," Thám tử Lee Chaeyeon đọc chữ viết trên gương. Nó được viết bằng son môi.Cô đang ở hiện trường, căn dinh thự của cô con gái út họ Jang. Gia tộc họ Jang cực kỳ giàu có, sở hữu rất nhiều doanh nghiệp chủ chốt trong ngành công nghiệp thực phẩm và chuỗi nhà hàng."Tôi muốn cô cho biết những gì đã xảy ra," Chaeyeon hỏi nạn nhân Jang Wonyoung.Wonyoung hất tóc và khoanh tay lại,"Well, tôi về nhà sau lớp học piano vào khoảng 9h20 tối. Chẳng có dấu hiệu gì của việc trộm cắp cả, tất cả đều bình thường trừ một thứ.""Là gì vậy?""Cái đèn hình con vịt của tôi bị mất cắp""9 giờ 20...đèn...con...vịt..." Chaeyeon lẩm bẩm trong khi viết ghi chú vào cuốn sổ."Tôi đã kiểm tra két sắt và nó trống hoác. Chúng đã lấy toàn bộ tiền, có khoảng 50 nghìn đô trong đó!""50...nghìn...đô...đợi đã, sao cô không để tiền trong ngân hàng?" Chaeyeon hỏi.Wonyoung nuốt khan và quay đi, tránh ánh mắt của cô thám tử."Ừm...tôi-tôi nghĩ để ở nhà thì an toàn hơn." Cô líu lưỡi.Chaeyeon nhướng mày."Chúng cũng lấy toàn bộ đồ trang sức của tôi, và cả cái đèn nữa!" Wonyoung vội vàng nói thêm."Cô phải bắt chúng, thám tử Lee," Wonyoung nói.Chaeyeon gật đầu,"Tôi sẽ bắt được chúng. Tôi xin thề trên cái huy hiệu này và trên sức nhẹ của chiếc lông chim."TBC
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com