TruyenHHH.com

Gnz48 Xinlu Tuyen Tap Oneshot

Tác giả:子櫟 Zile

Nguồn:https://rabbitles.lofter.com/post/1f27fa50_1cbd8147b

________________________________________

Sự dịu dàng, chiều chuộng, bao dung và yêu thương đều muốn dành cho em.



Dương Khả Lộ thực sự rất đáng yêu, ít nhất là trong mắt Vương Tỷ Hâm, đặc biệt là Dương Khả Lộ bị bệnh, hoàn toàn khác với Dương Khả Lộ tỉnh táo thường ngày, lại càng dễ thương hơn.

Không thể phủ nhận rằng Dương Khả Lộ, người đang cư xử như một đứa trẻ, rất hữu ích với Vương Tỷ Hâm. Không biết có ích cho người khác hay không, nhưng lại hữu ích với Vương Tỷ Hâm một cách vô điều kiện, chẳng hạn ...

"Vương Tỷ Hâm ~" 

"Ồ, tới đây!"

Giọng nói quen thuộc cắt ngang bước chân Vương Tỷ Hâm cầm ly đi ra ngoài phòng ngủ. Vương Tỷ Hâm nhanh chóng đặt chiếc ly trên tay xuống, vội vàng bước đến bên giường.

"Tại sao em không ở lại bên chị..."

Khi Vương Tỷ Hâm ngồi lên giường Dương Khả Lộ, người đang nằm trên giường, dường như cảm thấy rằng Vương Tỷ Hâm đã đến bên cạnh mình, vì vậy cô đã nhẹ nhàng than thở, phàn nàn rằng cô chỉ mở mắt và không nhìn thấy Vương Tỷ Hâm ở bên cạnh mình.

"Em đi chuẩn bị thuốc cho chị." Vương Tỷ Hâm nhìn Dương Khả Lộ, thấy hai má hơi đỏ vì sốt, rồi nhẹ nhàng giải thích với Dương Khả Lộ, người hơi đeo bám khi cô ngã bệnh.

"Ừm ~ Nóng quá!" Dương Khả Lộ vùng vẫy một chút, cố gắng hất tung chiếc chăn bông đang phủ đắp trên người mình.

"Không, không, đắp chăn đi, mồ hôi ra nhiều một chút sẽ mau khỏi." Nhìn thấy Dương Khả Lộ thoát chăn ra, Vương Tỷ Hâm vội vàng an ủi Dương Khả Lộ đang nóng nảy, đặt cái chăn đã bị đá lại cho Dương Khả Lộ.

Nghe Vương Tỷ Hâm an ủi, Dương Khả Lộ ngừng vùng vẫy, và ngoan ngoãn làm theo yêu cầu Vương Tỷ Hâm đắp chăn cho cô.

"Ngồi dậy nào, uống chút nước đi, được không?" Vương Tỷ Hâm sờ sờ lên má Dương Khả Lộ, sờ trán cô xem nhiệt độ cơ thể cô còn nóng không, rồi hỏi Dương Khả Lộ, người hơi bối rối không biết cô có ngồi dậy uống một chút nước không.

"Ừm ~" Dương Khả Lộ từ từ ngồi dậy sau khi nghe những lời của Vương Tỷ Hâm.

Vương Tỷ Hâm cẩn thận đỡ Dương Khả Lộ ngồi dậy, đặt đệm gối phía sau Dương Khả Lộ, để Dương Khả Lộ ngồi thoải mái hơn, sau khi xác định Dương Khả Lộ đã ngồi xuống, nàng cầm bình giữ nhiệt ban đầu đặt trên bàn nhỏ bên cạnh giường. Mở chai và đưa nó vào miệng Dương Khả Lộ.

"Nào, uống nước đi." Vương Tỷ Hâm đưa ống hút vào miệng Dương Khả Lộ, và Dương Khả Lộ đang khéo léo uống với ống hút trong miệng. Nhìn một Dương Khả Lộ cư xử tốt như vậy khiến Vương Tỷ Hâm mỉm cười.

"Ngoan ~ uống nữa đi, uống xong rồi đi ngủ một chút. Em dặt cháo, đến sẽ gọi chị dậy ăn." Nàng vươn bàn tay không cầm phích nước ra, khẽ chạm vào đầu Dương Khả Lộ.

Nhìn Dương Khả Lộ ngoan ngoãn, Vương Tỷ Hâm tự hỏi liệu có phải Dương Khả Lộ đã bị cảm lạnh trong khoảng thời gian rời đi trước đó không. Một cảm giác kỳ lạ tự giác nảy sinh. Nàng thấy điều đó tốt cho Dương Khả Lộ bị bệnh và người cần chăm sóc cho chị ấy. Nhưng khi nghĩ đến điều đó, Dương Khả Lộ mềm mại và dễ thương lại không vui khi người khác nhìn thấy.

Cũng may ... Cũng may là bây giờ nàng đã về, sau này nàng sẽ chăm sóc cho Dương Khả Lộ, nên để người khác đi.

" Dương Khả Lộ... Em sẽ chăm sóc chị từ bây giờ."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com