TruyenHHH.com

[GL, H+] Trà Xanh Không Thể Chạy!

Chương 45

yaoyao2514

Có sự đồng ý từ chủ gia đình là cha Lâm, Hi An nhanh chóng sắp xếp và lên kế hoạch tỉ mỉ cho chuyến du lịch hè kéo dài 1 tháng này một cách chuyên nghiệp.

Các chi phí cần trả không nhiều vì hầu như đều là trưng dụng tài sản của gia đình, từ phương tiện di chuyển cho đến nơi ở, chi phí ăn uống cũng không tốn mấy.

Ngoài như chi phí thiết yếu ra, mọi người cần chuẩn bị tiền riêng để có thể mua vài món quà lưu niệm hay là ăn những món ăn đặc sản từ hàng quán bên ngoài. Nhưng khoản đó được xem như chi phí phát sinh riêng của từng cá nhân nên Hi An không tính gộp chung.

Sau khi tính toán xong tất cả, Hi An gửi lại file cho cha mình xem qua một lần.

Cha Lâm khá hài lòng với bảng biểu mà Hi An lập ra, ông gật gù đầy tán thưởng rồi xoa đầu con gái.

Xem xét xong các khoản mục, ông khi này mới bâng quơ hỏi:

"Theo file này thì chỗ ở con đã xác định rồi?

"Đúng rồi ạ!"

"Chi phí nơi ở lẫn ăn uống không tốn, vậy là nguyên liệu tự lo nhà trồng à? Con là muốn qua chỗ chú con?"

"Dạ! Đúng rồi cha! Con thấy chỗ chú dạo này có nhiều hoạt động mới nên con cũng muốn đưa các bạn đi trải nghiệm cùng." Hi An ngoan ngoãn trình bày ngắn gọn.

Cha Lâm nghe xong chỉ khẽ nhíu mày mà hỏi tiếp:

"Vậy con đã nói với chú của con một tiếng nào chưa?"

Nghe cha mình hỏi vậy thì Hi An ngớ người trong giây lát, cô quên mất phải nói trước với chú rồi.

Hi An cúi đầu ngượng ngùng chậm chạp trả lời cha.

"Vẫn chưa ạ! Con quên mất!" Hi An đáp xong thì hơi ngẩng đầu để thăm dò sắc mặt của cha rồi tiếp tục thỏ thẻ hỏi ý ông: "Hay là cha gọi nói với chú giúp con được không ạ?"

Cha Lâm không vội trả lời con gái mà hơi trầm ngâm, ông nhìn suy tư một lúc rồi nhìn con gái mình.

Nhìn con gái bằng ánh mắt nghiêm nghị nhưng không duy trì được lâu đã xìu xuống, nhìn dáng vẻ xin xỏ hiếm thấy của con gái thật là làm khó ông quá rồi.

Từ trước đến giờ con gái luôn xa cách với ông, bây giờ mới có chút gần gũi dựa dẫm vào ông thì làm sao mà từ chối được.

Ông thở dài một tiếng rồi cười xòa, cơ mặt căng cứng đầy lạnh lùng nghiêm khắc của cha Lâm được dãn ra.

"Được rồi! Cha sẽ nói lại với chú của con."

...

Có sự can thiệp của cha Lâm mọi thứ càng nhanh chóng được giải quyết ổn thỏa, bây giờ Hi An và mọi người chỉ cần chuẩn bị đồ đạc chờ đến ngày rồi xách vali lên mà đi thôi.

Thoáng cái đã đến ngày tổng kết cuối năm học.

Xong lễ tổng kết thì cuối tuần sau là đến ngày lên đường thực hiện chuyến du lịch hè 1 tháng.

Mọi người ai nấy cũng háo hức khá mong chờ.

Trước ngày đi vài hôm thì người anh họ hàng của Lục Vũ và Lục Hạ cũng đến nhà họ.

Để thể hiện thành ý, ông anh họ của anh em nhà họ Lục còn chân thành mời Hi An đi ăn một bữa xem như lời cảm ơn vể chuyến đi miễn phí lần này.

Bữa ăn chỉ có ba anh em nhà họ Lục và Hi An.

Ngồi trên bàn ăn, người anh họ hàng xa này cũng lịch sự giới thiệu về tuổi của bản thân.

Người này tên là Trần Hoàng Phi, là con trai nhỏ của chị gái của mẹ Lục Hạ và Lục Vũ.

Trần Hoàng Phi đang là sinh viên năm nhất, trên anh còn có chị gái, đáng lẽ lần này chị ấy cũng sẽ tham gia nhưng vì đang là sinh viên gần ra trường nên còn nhiều đồ án chưa hoàn thành nên không thể tham gia được.

Hi An khi đó cũng không có ý kiến gì mà chỉ vui vẻ tiếp chuyện với người bạn mới này.

...

Thời gian trôi nhanh như cái chớp mắt.

Ngày đi du lịch mà mọi người cùng mong chờ đã đến.

Theo như đã hẹn, mọi người sẽ tự đi xe đến điểm hẹn rồi mới di chuyển bằng phương tiện nhà Hi An đến địa điểm du lịch.

Sớm hơn 15 phút giờ đã định, Lục Vũ Lục Hạ và Trần Hoàng Phi được bố mẹ Lục hộ tống đến nơi.

Nơi này là một trong những sân bay tư nhân lớn nhất nước.

Bố mẹ Lục khi nhận ra địa điểm này liền bị choáng váng.

Bọn họ vừa đến, bước chân khỏi xe thì phía sau cũng có thêm một chiếc xe chậm rãi dần lại phía sau, là Ngọc Trà và cha mẹ Dương.

Bọn họ chào hỏi nhau xong, Lục Vũ khi này mới gọi cho Hi An để xem cô đã đến chưa.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Hi An cùng một đôi vợ chồng trông hết sức thanh lịch tao nhã khoan thai bước đến và một người đàn ông trung niên phong độ trong bộ vest chỉnh tề.

Mấy người lớn khi này khách sáo chào hỏi nhau, hai người đàn ông họ Lục và họ Dương dường như cũng mơ hồ nhận ra người đàn ông ăn mặc thoải mái đứng cạnh người phụ nữ trang nhã xinh đẹp kia là ai nên càng khách khí.

Hai người họ vội quay sang phổ cập thông tin cho vợ mình rồi cũng nhanh chóng kéo vợ con đến chào hỏi cho đúng trình tự.

Mấy người trẻ tuổi thanh thiếu niên thì mờ mịt không hiểu chuyện gì.

Cho đến khi chào tạm biệt phụ huynh xong, bọn họ cùng nhau xách hành lí đi vào sân bay rồi lên máy bay mới nhận ra có điều không thích hợp.

"Hi An, sao mà cả chuyến bay không có ai hết thế? Chúng ta đang ngồi ở khoang phổ thông hay hạng nhất vậy?" Anh họ Hoàng Phi nghi hoặc cười cười hỏi vu vơ.

Hi An chưa kịp trả lời thì một tiếng tậc lưỡi vang lên, Lục Vũ nhìn Hi An với ánh mắt tóe lửa đầy buồn bực.

"Vậy mà cậu nói đi bằng phương tiện nhà, đi bằng máy bay như vậy tiền vé không rẻ đâu."

Lục Hạ nhanh chóng xen vào tiếp lời cho anh trai, cô hoang mang nhìn Hi An rồi dè dặt nói: "Hay là bọn tớ trả tiền vé máy bay đi lẫn khứ hồi cho cậu nhé? Chứ như vậy thiệt thòi cho cậu lắm."

Nói đến đây, Hi An bỗng phì cười, cô xua xua tay vội trấn an mọi người.

"Không tốn kém gì đâu, tiền vé cái gì. Cái này là máy bay nhà tớ mà, làm gì có tốn tiền vé đâu."

Nghe Hi An nói vậy, cả khoang tàu trống vắng rơi vào bầu không khí yên tĩnh quỷ dị.

Cả bọn ai cũng trợn mắt không dám tin nhìn Hi An, Ngọc Trà từ lúc nãy đến giờ chưa lên tiếng khi này cao giọng nói:

"Cái gì cơ? Cả chiếc máy bay là của nhà cậu á?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com