TruyenHHH.com

Giữ em đi! (Full) ( H+ nặng)

chap 10(H++)

nhat2kt

"Đúng vậy, tôi vô sỉ, nhưng tôi thích nhất bộ danh em lúc này." Anh khoái trá đáp lại lời cô.

"Ah...ưm..anh, dừng...lạii...ah...đii..!" Cô khó nhọc rên ra từng chữ.

Còn anh lại chẳng thèm đáp lại, mạnh mẽ cắn mút vùng cổ, vùng xương quai xanh cô, mỗi chỗ đi qua đều để lại dấu hôn rõ rệt.

Phía dưới, anh vẫn nhiệt tình dùng cự long trà xát quanh hoa huyệt cô, nửa ý tiến vào cũng không có.

Cô bất mãn rên rỉ, rốt cuộc anh ta muốn cô thế nào mới chịu đây?

Anh liền đưa tay nâng cằm cô lên, để cô nhìn vào mắt mình nói: "Xin tôi đi, xin tôi vào trong em, tôi sẽ cho em được thoải mái!"

Ha! Anh lại muốn cô phải xin anh. Nhưng mấy lời vô sỉ đó, cô sao có thể thốt ra khỏi miệng. Là anh muốn hành hạ cô đến chết sao?

Nhưng quả thực bị anh kích thích nãy giờ, phía hoa huyệt đã sớm ngứa rát khó chịu lắm rồi, thật muốn có vật gì đó tiến sâu vào làm giảm cơn ngứa này. Còn anh lại cứ thích trêu chọc, dẫu bản thân khó chịu cũng bắt cô cùng khó chịu theo.

Đúng là bỉ ổi vô sỉ mà!

"Được rồi, tôi...ưm...xin anh...đấy ...hãy..và...oo...đi...ah..ưm!" cuối cùng không chịu được nữa, Cô cũng phải lên tiếng cầu xin anh.

Anh cười gian xảo nhìn cô: "Đấy, có phải em ngoan ngoãn như vậy ngay từ đầu, thì sẽ không phải chịu cảnh khó chịu này không!"

Dứt câu, anh liền đưa cự long của mình tiến vào. Hoa huyệt của cô khá nhỏ, tuy không phải lần đầu, nhưng lần này cũng mới chỉ là lần thứ hai, còn chưa rộng ra bao nhiêu. So với cự long cực đại của anh, cũng là miễn cưỡng mới vào được.

Anh vừa tiến vào, cô liền hét lên một tiếng: "ah!" nhưng lại sợ bên ngoài nghe thấy, nên chỉ giám phát ra bằng âm mũi, đến miệng cũng không giám mở ra.

Được đà, anh bắt đầu đi chuyển cự long ra vào trong hoa huyệt của cô, ba mạnh một nhẹ, khiên cô ba phần đau bảy phần khoái cảm, sung sướng đến tột cùng. Chỉ có thể bắt nhịp theo anh mà rung lắc, miệng khẽ rên rỉ ra những âm thanh ái muội.

Nhưng với anh tốc độ này chưa đủ, anh liền chẳng báo trước đẩy nhanh tốc độ ra vào của mình. Cự long cũng vì thế mà đâm sâu lút cán, khiến cho da thịt hai bên va chạm vào nhau tạo ra âm thanh mê người.

Cả cơ thể cô rung lắc từng hồi theo tiết tấu của anh, hai bầu ngực cùng nhũ hoa nẩy lên nẩy xuống liên hồi.

Anh cúi xuống cắn mút một bên nhũ hoa, bên còn lại thuận tay xoa nắn thành đủ mọi hình dạng. Nhưng không vì thế mà anh làm giảm tốc độ ra vào cự long của mình.

Cô phần vì đau rát, phần vì khoái cảm sắp đạt đến cao trào mà rên la theo nhịp.

"Từ từ...thôi...ah...chậm...m..chút... tôi...tôi...sắp không chịu...được nữa rồi...ah...ah!"

Nghe cô nói, anh lại chẳng mảy may có chút động tâm, lại một mực đâm sâu hơn, tốc độ nhanh hơn nữa. Cô càng muốn dừng lại, thì anh càng không cho cô toại nguyện.

Lại sợ cô vì khó chịu mà nói thêm câu gì nữa, anh trực tiếp chặn miệng cô lại bằng nụ hôn đầy sự chiếm hữu của mình.

Cô co người vặn vẹo thân mình, cố gắng làm giảm tốc độ của anh. Nhưng anh lại quyết không để cô yên, một tay giữ chặt eo cô để cô không thể cử động, một mực lại đâm mạnh thêm chút nữa, tay kia vẫn không quên xoa nắn nhũ hoa cô.

Cô bị anh vần vò suốt một buổi, khoái cảm lúc này đã đến cực đại, toàn thân run rẩy tựa như không còn sức lực. Cô cố dùng chút sức còn lại, hơi thở hổn hển ngắt quãng, ôm lấy hai bên mặt anh đẩy nụ hôn kia a khỏi miệng.

"Anh...anh còn...ưm...chưa xong sao? Tôi...tôi...ah... sắp..sắ..pp...ra rồi!" Lúc này cô đã khá mệt rồi hơi thở ngắt quãng nặng nhọc, cùng tiếng rên rỉ nói.

"Em xem thường khả năng của tôi sao?" Anh nheo mắt hỏi.

Hai đầu lông mày cô vẫn níu chặt, cả cơ thể vì khoái cảm mà khẽ run lên, co lại như con tôm. Cô mơ màng nhìn thẳng vào anh: "Nhưng...nhưng đây ...là...là ở...công tỷ đấy!" Đúng vậy, đây mới là vấn đề.

Bọn họ vẫn đang ở công ty, cũng may lúc nãy cô vào, hai thư ký phía ngoài đã đi xử lý văn kiện mà rời khỏi chỗ ngồi. Nếu không, thấy cô vào mà mãi không thấy ra, chắc chắn sẽ nghi ngờ.

Anh vốn cũng nghĩ đến chuyện này, nhưng lại không muốn ngừng lại khoái cảm lúc này. Hận là không thể đâm chết cái lỗ nhỏ của cô ra. Cô khiến anh quá sướng. Cái lỗ nhỏ đó cứ như có nam châm, hút lấy cự long của anh không buông. Sao cô lại khiến anh thích thú như vậy chứ.

Anh hừ lạnh một cái: "Em thật là phiền phức đấy!"

Nói rồi, anh đẩy nhanh thêm vài cái nữa, rồi đem tất cả tinh dịch trong người giải phóng trong hoa huyệt cô, một giọt cũng không giữ lại. Sau khi cự long đã có chút mềm lại, mới thoả mãn rút ra.

Hoa huyện của cô có cự long chiếm đóng nãy giờ, như có một bức tường ngăn cách, ngay sau khi anh rút ra, thì lập tức trống rỗng. Không còn vật cản, nên từ phía hoa huyệt, một dòng dịch mật trắng đục, kèm theo tinh dịch chảy ra bên ngoài. Khắp phòng một mùi ám muội lan toả đến mê người.

(P/s: để viết đc chương này, Nhạt đã phải vận dụng hết tất cả các nơ ron thần kinh đen tối của Nhạt ra, khiến đầu óc cả đêm chỉ nghĩ đến cái cảnh kia của bọn họ. Ôi Nhạt cảm thấy mình thật là biến thái quá điiii!)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com