TruyenHHH.com

Ghi Chep Phap Y Nhung Cai Chet Bi An Luu Hieu Huy

Hồ sơ vụ án số 10: Thi thể nam giới trong bồn tắm: Một bức thư tuyệt mệnh có ngày tháng giả (P4)

_________________________________

Lý Tranh dáng vẻ sẵn sàng tiến hành giải phẫu còn mèo. Sau khi quan sát nội tạng. Lý Tranh gật đầu: "Có dẫu hiệu của đốm điện giật và hiện tuợng ngạt thở, con mèo có lẽ đã bị điện giật chết. Điện giât có thể gây rung thất hoặc ngừng tim đột ngột, và cũng có thế dẫn đến các cơn co cơ và co giật, dẫn đến ngat thở."

Lý Tranh khâu lại vết thương trên xác con mèo, nói rằng lát nữa sẽ tìm nơi chôn nó.

"Hay thôi, chúng ta hỏa táng nó đi?" Vương Mãnh nói, "Cô xem lông cũng cắt sạch rồi, nội tạng cũng xử lý rồi, chỉ đặt lên trên lửa nuớng.…" Vuơng Mãnh cuời khà khà.

"Biến!" Lần này Lý Tranh thật sự tức giận rồi.

Vuơng Mãnh bỗng chốc tiu nghỉu: "Tôi sai rồi, chẳng qua muốn nói đùa cho vui tí thôi"

Lý Tranh không thèm để ý đến cậu ấy nữa, quay lại nói với tôi: "Chủ nhân của nó liệu rằng có phải cũng bị diện giật chết không? Tên trộm bị chủ nhà phát hiện, thực hiện biện pháp cực đoan?"

"Nhưng không cần thiết phải giật chết một con mèo chứ, sợ nó tố cáo hay sao?" Tôi không hiểu, "Hơn nữa trên thi thể không phát hiện dấu vết điện giật."

"Hay là xem kỹ lại đi?" Lý Tranh rất kiên nhẫn, tôi mơ hồ cảm thấy mình đã bỏ sót thứ gì đó.

Chúng tôi đã tìm kiếm gần như tất cả các bộ phận sâu xa nhất trên thi thể, nhưng vẫn không tìm thấy dấu vết giật điện rõ ràng. Tôi chuẩn bị từ bỏ và tìm ra lý do để tủ an ủi mình: giả dụ dây điện được cấm vào nước, chúng cũng sẽ gây ra điện giật và có khả năng không để lại dấu vết.

Lý Tranh chỉ vào những vết bầm tím trên da dưới nách của nạn nhân và nói: "Đây không phải do lúc chúng ta khiêng thi thể lên đấy chứ? " "Anh nhìn kỹ xem." Thật ra tôi đã sớm phá hiện ra chỗ tổn thương đó, lúc đầu còn nghi ngờ hình thành do di chuyển thi thể.

Là một bác sĩ pháp y, phân biệt tổn thương trước và sau khi tử wong là một năng lực cơ bản cần có. Lý Tranh rất nhanh chóng nhận ra: "Đây là vết thương truớc khi tử vong! Nhưng vết thương này hình thành như thế nào? Chẳng lẽ lại hình thành trong bồn tắm?"

Có lẽ nó được hình thành do bị kéo lê, bởi vì có những vết xước trên lòng bàn chân." Tôi thấy Vương Mãnh hơi buồn ngủ. Thực ra, chúng ta có thể tái hiện lại hiện trường, anh Mãnh, hai chúng ta thử diễn lại xem nào, tôi đóng vai nạn nhân."

Vương Mãnh không nói gì, trừng mắt nhìn tôi rồi bịt tai lại: "Tôi chẳng nghe thấy gì cả, tôi muốn đi ăn đồ nướng"

Lý Tranh mím môi cuời, hai người họ lại âm ỉ lên. Tôi có chút bất lực lắc đầu, nhìn Vuơng Mãnh bịt tai, tôi đột nhiên sửng sốt: “Sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ?"

Với sự trợ giúp của đèn khảo sát, tôi tìm thấy một đốm xám trên ống tai ngoài bên trái của nạn nhân, trông đã khô và cứng, có chỗ lõm ở giữa, hơi phình ra xung quanh, cạnh tròn, hình dạng giống như một núi lửa nông. Có một vòng sung huyết xung quanh nó, phù hợp với đặc điểm đốm điện giật. Phía bên tai phải cũng có hiện tuợng y như vậy.

Đốm điện giất là một loại tổn thương da đặc biệt do sinh ra định luật Jun tại vị trí tiếp xúc khi có dòng điện đi qua da.

Ống tai không phải là một bộ phận giải phẫu quy chuẩn. Thường chúng tôi không quan sát cụ thể vị trí đó, chẳng trách mà đã bỏ sót nó. Phát hiện ra đốm xám trong ống tai là một sự tình cờ. Nhưng sau này khi chúng tôi khám nghiệm thi thể, chắc chắn phải chú ý đến bộ phận này hơn.

Chúng tôi đã lấy mẫu phần da giống như đốm diện giật đó, cùng với da của con mèo để làm giải phẫu bệnh học. Mắt thường chỉ có thể phân biệt sơ bộ, để xác định chẩn đóan thì phải giải phẫu bệnh học và quan sát dưới kính hiển vị.

Nếu như chắc chắn đó là đốm điện giật, rất có khả năng đây là một vụ án mạng, tôi cảm thấy sau đầu toát mồ hôi hột. Nhưng tôi lập tức lắc đầu, giả dụ bị điện giật chết, tại sao nạn nhân trông có vẻ rất phối hợp như vậy?

Xong việc cũng đã nữa đêm, chúng tôi báo cáo tình hình với lãnh dạo. Ai về nhà nấy nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau đi làm, liền nghe thấy một tin tốt, đã bắt được tên trộm kia. Lục soát được điện thoại của Hứa Phong tại nơi ở của hắn, do ăn cắp mà có đuợc. Hồ Vĩnh Quân, 22 tuổi, người địa phuơng, không nghề nghiệp. Từng ngồi tù hai năm vì tội ăn cắp, vừa ra tù chưa đuợc nửa năm thì đã bị chúng tôi bắt giữ.

Mặc dù tuổi còn trẻ nhưng trông Hồ Vĩnh Quân mặt rất nhàu nhĩ.
Cậu ta một mực khẳng dịnh mình chỉ lấy một chiếc điện thoại. Không trộm cắp bất cứ tài sản nào khác cũng không giết nguời cướp của, xem ra cậu ta rất am hiểu về luật pháp.

Dấu vân tay và mẫu máu của Hồ Vĩnh Quân đã đuợc thu thập và gửi đi xét nghiệm. Ngay sau đó, nó được đưa ra cùng với các kết quả kiểm tra trước đó.

Dấu vân tay được phát hiện trên các ngăn kéo và tủ quẩn áo tại hiện trường, không phải của vợ chồng Hứa Phong, cũng không phải của Hồ Vĩnh Quân, chứng tỏ có một người khác đã lục tung đồ đąc tại hiện trường.

Thông qua giải phẫu bệnh học xác nhận vết đốm trên người nạn nhân và trên con mèo chính là do điện giật.

Trên khóa van bình gas xét nghiệm ra thành phần DNA của rất nhiều nguời. Ngoài Hứa Phong đã chết và người vợ Ngụy Tĩnh Di, còn có hai thành phần DNA của nam giới. Một trong số đó là Hồ Vĩnh Quân! DNA của một người đàn ông khác trên van bình gas hóa lai giống với DNA của người đàn ông trên dây điện ở tầng hầm.

Trên cốc nước trong phòng khách cũng xét nghiệm ra DNA của nam giới, nhưng không giống với người trên van bình gas.

Có vẻ như Hồ Vĩnh Quân đã nói dối. Cậu ta có thể có ít nhất một đồng phạm cùng thực hiện vụ trộm. Cả hai đều tiếp cận van gas, hơn nữa đồng phạm còn tiếp xúc hệ thống dây điện và chịu trách nhiệm lục soát phòng ngủ.

Mặc dù Hồ Vĩnh Quân rất cáo già, nhưng chỉ cần có chứng cứ, tự khắc sẽ cạy được miệng cậu ta.
Một lượng lớn các thành phần thuốc an thần đã được phát hiện trong dạ dày của nạn nhân, và các thành phần tương tự cũng được phát hiện trong nổi đất trong nhà bếp. Điều này cho thấy nạn nhân truớc khi chết đã từng sử dụng thuốc an thần.

Tình huống này giải thích cho những nghi ngờ trước đây của tôi. Nếu nạn nhân trong tình trạng hôn mê, anh ta có thể hợp tác với dòng điện mà không có bất kỳ sự phản kháng nào. Nhưng một câu hỏi mới được đặt ra, thuốc ngủ ở đâu ra? Ai đã bỏ thuốc? Tôi cảm thấy hơi rối trí.

Buổi chiều, toàn đội tổ chức cuộc họp phân tích tình tiết vụ án, đội trưởng Lý của Đội điều tra đã sơ lược tình hình. Thiết bị camera giám sát trong khu đã bị hỏng một tuần rồi, vì vậy việc cố găng tìm người qua camera sẽ không hiệu quả.

Theo phản ánh từ những người hàng xóm của nạn nhân thiệt mạng, tối hôm đó mất điện hai lần, lần thứ nhất mất điện khoảng 10 phút nhưng lần mất điền thứ hai kéo dài lâu hơn, ít nhất nửa tiếng sau mới có lại.

Cuộc gọi cuối cùng trên điện thoại di động của nạn nhân đêm đó là của Ngụy Tĩnh Di vào lúc 21 giờ 12 phút, cuộc gọi kéo dài 1 phút 26 giây. Sau đó, có hai cuộc gọi nhỡ, lần lượt từ người vợ Ngụy Tĩnh Di lúc 22 giờ 05 phút và người em vợ Ngụy Thiếu Tân vào lúc 22 giờ 37 phút.

Tổ thẩm vấn đưa ra những diễn biến mới. Tên trộm Hồ Vĩnh Quân khẳng định không có đồng bọn và hắn kể chi tiết quá trình gây án vào đêm hôm đó. Sau khi trộm ở căn hộ phía Đông, hắn cạy cửa sổ bên căn hộ phía Tây, lẻn vào trong truớc tiên giấu dao đi thì ngủi thấy mùi khí gas, phát hiện van bình gas đang mở nên hắn tiện tay khóa lại.

Hắn tìm thấy một chiếc điện thoại di động và một chiếc ví trên giá quần áo trong phòng khách, và đột nhiên nghe thấy tiếng buớc chân ngoài hành lang. Vì vậy hắn vội vàng nhảy ra ngoài của sổ và rời đi.

Không có nhiều manh mối hữu ích. Sau cuộc họp, mọi người tiếp tục ai làm việc người nấy. "Vợ anh ta thần kinh vững thật đấy, chồng không nghe điện thoại cũng không về nhà kiểm tra"

Lý Tranh lẩm bẩm trong văn phòng.

Khi chuẩn bị tan sở, Vương Mãnh bất ngờ đấm mạnh xuống bàn khiến chúng tôi giật mình.
Lý Tranh nhéo tai Vương Mãnh: "Anh đổi tên thành Đại vương Đấm được rôi đấy, làm thiệt hại tài sản chung phải bồi thường đấy, ok?" Vuơng Mãnh cười tít mắt: "Tôi có một phát hiện to lớn!"

Vuơng Mãnh chỉ vào quyển số ghi chép trên bàn: "Còn nhớ bức thư tuyệt mệnh của Hứa Phong không?"

Chúng tôi gật đầu. Vuơng Mãnh cố tình làm ra vẻ bí hiểm: "Thư tuyệt mệnh là thật!"

"Xời ơi!" Lý Tranh quay đi chỗ khác, Vuơng Mãnh chậm rãi, nhà từng chữ từng chữ một: "Nhưng mà, thời gian trên bức thư tuyệt mệnh là giả!"

"Thế nào cơ?" Tôi gặng hỏi tiếp.

"Thư tuyệt mệnh đúng là do nạn nhân đã viết, nhưng thời gian đã lâu lắm rồi, hơn nữa hồi đó không viết ngày tháng. Ngày tháng trên thư tuyệt mệnh do nguời khác sau này viết thêm vào." Vương Mạnh có chút tự đắc, “Tôi không chỉ thấy được sự khác biệt về nét chữ, mà còn cả về thời gian viết nữa. Thế nào, giỏi không!"

"Nói như vậy bức thư tuyệt mệnh này là giả mạo?" Lý Tranh nghi ngờ hỏi, "Ai thừa giấy vẽ voi lại thêm ngày tháng vào, và mục đích của việc này là gì?"

"Che đậy sự thật và cố ý làm sai lệch hướng điều tra của chúng ta!"
Vương Mãnh gật đầu đây ẩn ý.

Tôi sờ ra sau đầu: "Thì ra là như vậy!"

Đây là hiện trường khép kín, không có nhiều người có thể ra vào.
Mỗi người bước vào hiện trường đều có khả năng gây án. Ngoài tên trộm do trèo cửa sổ vào nhà, những người khác muốn vào nhà, hoặc là có chìa khóa, hoặc là gõ của nhà nạn nhân.

"Người quen gây án?!" Lý Tranh bịt miệng lại, “Sao có thể như thế, chẳng có lý do gì!"

"Tên trộm có tốn công tốn sức để giả mạo thư tuyệt mệnh không?"
Tôi nhìn Lý Tranh, "Tên trộm có thể bỏ thuốc an thần vào bụng nạn nhân không?" Tôi biết thật ra trong lòng Lý Tranh đã dao động, "Ở khóa dưới tầng hầm nguyên vẹn, lẽ nào tên trộm lại có chìa khóa tầng hầm, dùng xong dây diện lại đặt lại xuống tầng hầm?"

Tôi chậm rãi nói: "Cô đã từng nghe câu 'trút bỏ gánh nặng' bao giờ chưa?"

"Nhưng mà.. Vợ anh ta đâu có ở hiện trường." Lý Tranh rơi vào trầm tư, “Trừ phi là anh trai anh ta? Cũng không có lẽ nào!"

"Vợ anh ta không có ở đó, nhưng cô ấy đã gọi điện cho Hứa Phong. Còn đêm đó cô ta không có ở nhà, đúng lúc rất nhiều chuyện kỳ quái đã xảy ra". Tôi đứng dậy, "Đi, chúng ta thông báo trực tiếp nguyên nhân cái chết cho người nhà, tiện thăm dò thái độ của hai người họ. "
_________Còn tiếp___________

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com