Genshin X Kny Mua Roi Tren Mu Ke Hanh Khat
Ấy là vào một ngày cuối thu với những cơn mưa ngâu rả rích suốt đêm thâu. Sau những tháng ngày lang thang vô định khắp chốn, họ cuối cùng cũng đã tìm cho mình được một căn nhà ổn áp trong một ngôi làng nhỏ điển hình ở vùng quê Nhật Bản, và nằm ở vị trí chẳng mấy ai lui tới. Nahida cùng Durin quyết định ở lại nơi này, còn đôi chân không bao giờ biết mệt của Wanderer thì vẫn tiếp tục bước đi.Gọi là Wanderer, vì anh chưa bao giờ thuộc về bất cứ nơi nào. Anh không quá lo lắng về phía hai người còn lại, một Thần và một con rồng ở với nhau thì lo nghĩ về an nguy của họ chỉ là điều thừa thãi. Xét về vai trò, Nahida là Thần Trí Tuệ với khả năng thiên về hỗ trợ, em phù hợp ở lại hậu phương hơn là đi cùng anh. Dù có gặp chuyện bất trắc thì vẫn còn Durin ở bên, hoặc chỉ cần gửi tín hiệu cầu cứu qua Akasha là Wanderer sẽ bay đến ngay.Đi một mình cũng tiện hơn nhiều, nhưng hơi thiếu vắng tiếng nói chuyện một tí, Wanderer nghĩ. Song, suy nghĩ vẩn vơ ấy nhanh chóng bị anh vứt ra sau đầu. Anh tiếp tục hành trình vô định của mình thêm một vài năm ngắn ngủi nữa thì Nahida gọi về. Cũng chẳng có gì to tát, chủ yếu là em tìm được vài thứ khá hay ho muốn cho anh xem.Trên đường về nhà, Wanderer có nhìn thấy một vài món đồ khá thú vị nên tiện tay mang về. Thành ra lúc đi thì nhẹ người, lúc về là một cái bao khệ nệ trên vai. Cái lí do "tiện tay" của anh khiến Nahida chỉ biết nín cười."Nhà cửa dạo này thế nào?" - Anh đặt cái đống linh tinh mình vác về sang một bên, tháo mũ rồi treo quai lên gác, tiện hỏi bâng quơ."Cũng chẳng có gì." - Nahida đáp, và vẫy anh ra sân sau. Em chỉ vào những bông hoa lạ mắt mọc lẫn với mấy luống rau củ, cất tiếng hỏi - "Anh nói xem, vì sao ở đây lại có nó?"Wanderer nhíu mày, không đáp lại câu hỏi lấp lửng thay cho lời thông báo của Nahida về sự xuất hiện của nó. Một thứ đáng lý ra phải thuộc về Teyvat, tại sao lại xuất hiện ở đây?"Có ai nhìn thấy chúng không?""Đáng tiếc là không." - Nahida lắc đầu - "Trong mắt những người từng nhìn qua, đó chỉ là mấy khóm hoa dại."Phải rồi, đó là loài hoa chỉ có trong những giấc mơ của Aranara. Thân của nó màu tím, hoa thì nhỏ, màu trắng hơi ngả chàm, nhụy vàng, và lá hình vòng cung nom thật kì lạ. Loài hoa ấy không có hạt giống, và chỉ khi mặt đất nhớ lại, nó sẽ nở rộ.Tên nó là Viparyas. "Durin thì sao?""Có, tôi vẫn đang điều tra nguyên do. Có thể là do xuất thân của Durin, hoặc các Aranara đã chấp nhận cậu ta..." - Nahida thở dài - "Có quá nhiều ẩn số ở đây... A?"Một giọt nước mát lạnh rơi cái "bộp" lên đầu Nahida. Em ngước lên nhìn trời, chỉ thấy những áng mây xám xịt che khuất cả ánh dương quang. Những hạt nước nặng nề kéo nhau rơi xuống, cơn mưa rào bất chợt khiến thế gian bỗng chốc trở nên tù mù mờ ảo."Cũng đã về rồi, hay anh ở lại đến khi trời tạnh rồi hẵng đi?"Nahida thong thả vào nhà, vui vẻ đưa ra lời mời. Wanderer lưỡng lự đôi lúc rồi cũng đành chấp nhận, dù sao thì cũng lâu rồi anh chưa ghé qua thăm hai người. Durin thích bám lấy Wanderer lắm, nếu thấy anh về chắc nó sẽ rất vui.À, giờ mới thấy thiếu thiếu cái gì."Durin đâu rồi?" - Wanderer cất tiếng hỏi, trong khi ngó nghiêng một lượt quanh căn nhà tuy đơn sơ mà ấm cúng lạ thường.Nhưng thay vì đáp lại câu hỏi của anh, nàng Thảo Thần chỉ che miệng cười khúc khích sau khi đã vuốt lại mái tóc của mình cho phẳng phiu."Anh đợi một lúc, cậu ta sắp về rồi đấy. Anh uống trà chứ?""Thôi được rồi, để ta tự pha." - Wanderer xắn tay áo vào bếp, và dường như anh có dự định làm bữa tối luôn. Để trông giống như một "con người", ăn uống ngủ nghỉ là điều họ phải làm thường xuyên.Trong lúc đó, Nahida lục lọi trong cái bọc cỡ vừa mà anh mang về. Ngoài mấy món vật dụng cả hữu ích lẫn chỉ để làm đồ trang trí, chiếm phần lớn diện tích của cái bọc là những cuốn sách được viết bằng ngôn ngữ của thế giới này. À không, nói chính xác hơn thì phải là ngôn ngữ của quốc gia này.Hệ thống ngôn ngữ ở đây rất đa dạng và phong phú, và không chỉ là một phương tiện để giao tiếp, ngôn ngữ còn đại diện cho từng nền văn hóa muôn màu muôn vẻ khác nhau của mỗi dân tộc. Ví dụ như trong hệ thống chữ viết Hán tự của người Nhật, chủ yếu là từ tượng hình được vay mượn hoặc lấy cảm hứng từ chữ viết của người Trung Hoa, thậm chí còn có nhiều từ do chính họ sáng tạo ra để không bị nhầm lẫn giữa các từ khác nghĩa nhưng giống nhau về cách viết và cách đọc. Hay trong khi tiếng Nhật đa dạng về các đại từ nhân xưng, thì tiếng Anh, Pháp, Nga... lại đơn giản hóa số lượng các đại từ nhân xưng được sử dụng mỗi ngày.Ngoài ra, cách dùng "kính ngữ" trong tiếng Nhật cũng thể hiện nét văn hóa đặc trưng của vùng Á Đông, gần với phương châm "xưng khiêm hô tôn" (gọi mình thì khiêm nhường, gọi người giao tiếp với mình thì tôn kính, đề cao) của người Việt. Nhưng tại thời điểm những năm cuối 700 - đầu 800 bây giờ cách thời điểm tiếng Việt ra đời vẫn còn rất lâu, nên sẽ không bàn thêm về vấn đề này.
Tóm lại là rất thú vị. Nahida cũng đã nghiên cứu sâu thêm về hệ thống ngôn ngữ phức tạp của đại lục xa lạ này, và vô tình biết được thêm nhiều nền văn hóa khác nhau của nhiều dân tộc khác nhau. So với Teyvat, thế giới này thật rộng lớn, đa dạng và phong phú hơn nhiều. Bề dày lịch sử của nó cũng thật đáng kinh ngạc, và những góc khuất mà loài người đã và đang khám phá, bóc tách dần ra đóng vai trò quan trọng trong giai đoạn tiến hóa của nhân loại.Thật thần kỳ. Mang danh là Thần Trí Tuệ, nhưng Nahida còn quá nhiều điều chưa biết. Trùng hợp thay, những cuốn sách dày cộp mà Wanderer "tiện tay đem về" lại đúng như những gì em đang khát cầu.
Khát cầu cái gọi là "tri thức".Biết đâu sau này đem về Teyvat lại giúp ích được gì đó cho dân chúng thì tốt biết mấy.
(Cái khúc cuối tôi chém gió cho dài thôi ạ mn đừng check var cũng đừng lấy làm tư liệu tham khảo gì cả. Có tham khảo từ sách chuyên đề văn 11 bộ kết nối chese thức và một số tư liệu tìm được về chữ Hán tự - thực ra là vì tôi đang phải try hard thẩm hết đống đó nên hiểu lịch sử hình thành cho dễ học)
Tóm lại là rất thú vị. Nahida cũng đã nghiên cứu sâu thêm về hệ thống ngôn ngữ phức tạp của đại lục xa lạ này, và vô tình biết được thêm nhiều nền văn hóa khác nhau của nhiều dân tộc khác nhau. So với Teyvat, thế giới này thật rộng lớn, đa dạng và phong phú hơn nhiều. Bề dày lịch sử của nó cũng thật đáng kinh ngạc, và những góc khuất mà loài người đã và đang khám phá, bóc tách dần ra đóng vai trò quan trọng trong giai đoạn tiến hóa của nhân loại.Thật thần kỳ. Mang danh là Thần Trí Tuệ, nhưng Nahida còn quá nhiều điều chưa biết. Trùng hợp thay, những cuốn sách dày cộp mà Wanderer "tiện tay đem về" lại đúng như những gì em đang khát cầu.
Khát cầu cái gọi là "tri thức".Biết đâu sau này đem về Teyvat lại giúp ích được gì đó cho dân chúng thì tốt biết mấy.
(Cái khúc cuối tôi chém gió cho dài thôi ạ mn đừng check var cũng đừng lấy làm tư liệu tham khảo gì cả. Có tham khảo từ sách chuyên đề văn 11 bộ kết nối chese thức và một số tư liệu tìm được về chữ Hán tự - thực ra là vì tôi đang phải try hard thẩm hết đống đó nên hiểu lịch sử hình thành cho dễ học)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com