Geminifourth Ke Lap Di
Chiếc xe đen dừng lại ở một khu xây dựng lớn, Fourth xuống xe trước một đoạn, chú ý từng hành động của kẻ đang đi trước mặt. Cậu đi từng bước chậm rãi, nhìn xung quanh mà bất giác lạnh người. Nơi đây toàn là gạch đá, mấy thùng hàng to lớn, công trình chưa được xây xong, hình như đã được bỏ hoang nhiều năm rồi. Nhờ có những thùng hàng này Fourth mới thuận lợi lẩn trốn.Phía trên xuất hiện thêm vài người kẻ nữa, họ đứng thành hai bên, cho người chủ mưu đằng sau lộ mặt.Kwang Wittichai liếc nhìn bà Titicharoenrak đang bị trói hai tay, cô vẫn còn hôn mê. Ông ta không nói nhiều, trực tiếp bảo người nhốt cô vào phòng kho."Đưa cô ấy vào phòng kho, nhớ canh gác cho cẩn thận. Để mất người thì bọn mày lo chuẩn bị mồ chôn luôn đi""Đã rõ!". Vài ba tên nhận mệnh lệnh coi chừng Wittichai phu nhân thì thay phiên nhau cõng cô. Nếu bế cô thì sẽ dễ dàng hơn nhiều nhưng ông chủ của bọn họ không cho.Một tên ở lại tò mò."Ông chủ! Không cho anh Pond biết sao?""Không cần! Tao muốn tạo bất ngờ cho Beth Jawarut trong đêm nay"Gã cười lên quái đản, bỏ đi chờ Pond mang người đến.Fourth chứng kiến tất cả, cậu thầm bụng tên Kwang quả nham hiểm. Còn định lấy bác Titicharoenrak ra làm con tin để dụ mồi, nhưng Beth Jawarut là ai? Anh Pond? Những người này cậu không hề biết. Bây giờ nếu gọi cảnh sát thì sẽ không bắt tóm hết âm mưu của ông ta, chắc chắn còn nhiều điều che giấu đằng sau. Fourth quyết định chờ thêm thời cơ thích hợp, đợi đến đêm nay coi sẽ xảy ra chuyện gì.Một ý nghĩ chợt lóe trong đầu.Mong rằng gặp được Gemini ở đây....Hai chân mỏi mòn, đùi cậu có dấu hiệu tê dại. Do núp ở phía sau thùng hàng, sau lưng thêm một thùng hàng nữa, nên Fourth chẳng có nhiều không gian để cử động. Cậu thầm trách ông ta không biết chọn chỗ, ở đây vừa bốc mùi vừa lạnh lẽo. Có khi ngủ một giấc tỉnh dậy còn chưa đến lượt cậu ra tay. Nhưng tình hình nguy cấp không thể đùa được, Fourth đến thở cũng không dám thở mạnh.Kít kít.Thêm một chiếc xe nữa đi vào, tiếng chuông như tát vào mặt làm Fourth tỉnh ngủ. Người con trai lạnh lùng đẩy cửa bước xuống, cậu lén lút nhìn ngắm tình hình, và bàng hoàng khi thấy khuôn mặt của người con trai ấy. Đó chẳng phải là người ngồi trong quán uống nước cùng Gemini sao? Chắc chắn là anh ta."Đến rồi sao?". Kwang dẫn thêm mấy thuộc hạ chào đón. Ông ta rất mong chờ nên biểu tình trông có vẻ rất vui, cười đến nhăn mặt."Đang ở trong xe thưa ngài". Pond bình thản đi kề cận ông ta."Tốt! Tốt lắm! Lôi gã ra cho tao"Kwang Wittichai vừa mới ra lệnh, vài ba tên đi vào trong xe, lôi Beth Jawarut đang bị bịt miệng ra ngoài, gã được chu đáo ngồi trên ghế. Ánh mắt hừng hực như lửa đốt của gã khiến Kwang Wittichai bật cười thích thú."Hôm qua vừa mời gặp nhau tại phòng trà, sao hôm nay ngài đã gặp tôi ở đây rồi? Thưa quý ngài Beth?"Beth Jawarut bị trói chặt hai tay, hai chân. Miệng không ngừng ú ớ nhưng đương nhiên chẳng nghe hiểu một chữ nào. Kwang Wittichai nhếch mày, thuộc hạ hiểu ý, liền xé miếng dán trên miệng gã bỏ đi.Hít một hơi khó khăn, gã căm phẫn nhổ nước bọt, dù ở trong tình cảnh yếu thế hơn, gã vẫn kiêu cạo ngẩng cao đầu trêu ghẹo ông ta."Tưởng gu thẩm mỹ của ngài cao cỡ nào? Hóa ra chỉ tìm được nơi tồi tàn này thôi sao?"Nói được tiếng lòng của cậu rồi."Haha! Giờ chẳng phải lúc tao đùa cợt với mày. Nói! Tài liệu đâu?""Tài liệu gì?". Gã nghiêng đầu sang một bên hỏi."Còn giả nai? Chỉ có mày mới âm mưu xâm chiếm Kang thị của tao thôi!". Ông ta tức giận, đạp mạnh vào chân gã, suýt chút ngã ngửa.Beth Jawarut lấy lại cân bằng, gã tiếp tục nói với giọng mỉa mai."Chẳng phải còn có chủ tịch Kwang ngày đêm mơ tưởng đến hào quang của tôi sao? Cái tập đoàn rẻ rách đó, chó cũng không thèm". Gã cười lớn.Ông ta như phát điên, đấm tới tấp vào mặt Beth Jawarut khiến khóe môi đẫm máu. Pond im lặng khoanh tay xem kịch hay, cứ tưởng hai con hổ cắn nhau cỡ nào? Đúng là lời Gemini nói chẳng đáng tin."Áiiii". Kwang Wittichai chốt hạ đánh vào bụng gã.Beth Jawarut chẳng phát ra một tiếng đau nào."Rốt cuộc là thằng khốn nào!?"Như ép bản thân ông ta vào đường cùng, con người ta nói giận quá mất khôn. Kwang Wittichai đăm đăm nghĩ rằng chỉ có kẻ ghét ông ta nhất trên đời mới có ngày đêm lập mưu hại ông ta. Nếu Beth Jawarut không nói, ông ta sẽ buộc gã phải nói.Nhưng chưa kịp đưa mắt hạ lệnh, tiếng đùng thật lớn vang lên. Ông ta ngã khuỷnh xuống trước sự ngỡ ngàng của đám thuộc hạ. Chân Kwang Wittichai chảy máu, xương bị bắn vỡ nát. Kẻ nguy hiểm mới thật sự xuất hiện.Từng tên thuộc hạ lần lượt nằm xuống do bị bắn vỡ sọ, Pond vẫn đứng sừng sững trước mặt Kwang Wittichai."Chào mừng đến với thế giới của tôi"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com