TruyenHHH.com

Geminifourth Don Phuong

_Gemini_

Chớp mắt tôi cũng đợi em được 5 năm rồi, chàng thiếu niên 18 tuổi bồng bột năm ấy vì không thể chấp nhận con người thật của mình nên đã vô ý đánh mắt em. Điều đó khiến tôi hối hận đến mãi sau này, giờ tôi cũng đã 23 tuổi. Dù mới chỉ ở cái tuổi mới trưởng thành nhưng tôi đã biết học cách chấp nhận con người thật của bản thân và hơn hết tôi đã học được cách thừa nhận tình cảm của mình dành cho em

Hiện tại, tôi đang giữ chức vị trưởng phòng tại một công ty bất động sản. Ba mẹ tôi nhiều lần cũng khuyên nhủ tôi quay về tiếp quản công ty của gia đình nhưng tôi một mực từ chối, tôi muốn tự gây dựng sự nghiệp từ chính đôi tay của mình. Chỉ khi không còn dựa dẫm vào ai, tôi thấy mình mới có đủ trưởng thành và mạnh mẽ để chờ đợi em

À..còn về phần Viannie, cô "tình địch" truyền kiếp của tôi thì hiện tại cô ấy đang công tác tại một bệnh viện khá nổi tiếng trong nước. Viannie là một bác sĩ tâm lý nên cô ấy rất giỏi nhìn nhận và nắm bắt cảm xúc của đối phương. Cả hai chúng tôi dù vẫn là "tình địch"nhưng song song với đó thì vẫn luôn là những người bạn tốt của nhau, chúng tôi đã hứa với nhau rằng phải cùng đợi Fourth trở về để theo đuổi một cách công bằng nhất

Hôm nay là ngày chúng tôi họp lớp, đến nơi ai cũng làm tôi bất ngờ. Nhìn mọi người từ những cô cậu học trò hồn nhiên giờ đều đã trưởng thành và có cơ ngơi riêng của mình tôi vui lắm. Lớp trưởng lớp chúng tôi đứng bật dậy lên tiếng

"Chà, các cậu giờ nhìn ai cũng thành đạt thật đấy. Tiếc là chúng ta còn vắng một người, cậu ấy đang công tác ở nước ngoài nên có lẽ sẽ không thể quay về được"

Lời lớp trưởng vừa dứt, một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên thu hút sự chú ý của mọi người

"Cậu là đang ám chỉ tôi sao?"

Fourth bước vào trước sự bỡ ngỡ của mọi người, có vài cậu bạn đã chạy tới ôm vai bá cổ em trêu ghẹo. Tôi đơ người chưa thể hoàn hồn lại trước sự xuất hiện bất ngờ của em, tôi đang mơ có phải không? Viannie hích nhẹ vào vai tôi một cái, lúc này tôi mới biết đây là hiện thực, hoàn toàn không phải mơ..Fourth đang ở ngay trước mắt tôi

"Xin...xin chào, cậu sống tốt chứ?"

Em đi tới nhẹ giọng bắt chuyện với tôi trước, tôi lúng túng nhưng rồi cũng phải vờ bình tĩnh để đáp lời

"À..cũng tạm ổn, còn cậu thì sao? Nhà thiết kế Natt.F"

Em mỉm cười nhẹ rồi nói

"Cuộc sống của tôi vẫn vậy..tạm ổn"

Bầu không khí dần trở lên ngượng ngùng sau khi Fourth kết thúc câu nói, Viannie thấy vậy bèn lên tiếng

"Mọi người ơi, lâu lắm rồi chúng ta mới gặp lại nhau. Hay là tổ chức một buổi du lịch đi nhỉ? Mình có quen một người anh là chủ chuỗi khách sạn ở Phuket, mọi người thấy thế nào?"

Cả lớp tôi trầm mặc một hồi rồi lại đầy ắp tiếng tán thành

"Được đó, Phuket cũng rất đẹp"

"Dạo này công việc nặng quá, tự thưởng cho bản thân một chuyến đi chơi cũng chẳng mất gì nhỉ mọi người"

Mọi người hưởng ứng theo chiều hướng rất tích cực, tôi im lặng đưa mắt nhìn sang em. Fourth cũng vậy, chỉ im lặng quan sát mọi người rồi mới lên tiếng

"Mình cũng đang chuẩn bị tổ chức một show diễn ở Phuket, nếu không phiền mọi người có thể vừa đi du lịch vừa làm khách mời cho show của mình được không?"

Mọi người gật đầu tán thành, còn tôi thì chỉ mỉm cười nhẹ. Viannie tiếp lời

"Vậy sáng mai 7h xuất phát nha mọi người"

Nói rồi chúng tôi giải tán, ai về nhà nấy để sắp xếp hành lý còn đi sớm. Tôi và Viannie đi sau em, cô ấy hích vai tôi thì thầm

"Nè, nếu cậu nhát gan không chịu bắt chuyện thì Fourth sẽ trở thành người của tôi đó"

Tôi cau mày, liếc nhẹ Viannie một cái rồi quay mặt đi nơi khác. Bỗng Fourth đột nhiên dừng lại khiến tôi đâm sầm vào người em, tôi ôm lấy chiếc mũi của mình

Chết mất thôi, đau quá!

Em ấy hoảng hốt quay lại hỏi than tôi

"Gemini..cậu không sao chứ? Xin lỗi vì đã đột ngột dừng lại như vậy"

Tôi xua tay trong khi mặt vẫn còn nhăn nhó vì đau

"Không..tôi không sao, không phải lỗi của cậu là do tôi không để ý thôi"

Fourth tỏ rõ vẻ mặt lo lắng nhìn tôi, điều đó khiến tôi như được an ủi phần nào. Em nhẹ giọng

"Tôi nghe nói cậu là trưởng phòng của một công ty bất động sản phải không? À..tôi muốn cậu giúp tôi chọn địa điểm tổ chức show diễn của mình, nếu không được thì cũng không sao đâu.."

Tôi nghe vậy nắm lấy tay em

"Được, chuyện này thì tôi có thể giúp. Mắt nhìn đất của tôi tốt lắm nên cậu cứ yên tâm"

Em khựng lại một hồi rồi bật cười, Fourth cười gì vậy không lẽ điệu bộ vừa rồi của tôi ngốc nghếch lắm sao? 

"Cảm ơn cậu nha, vậy hẹn mai gặp lại tại Phuket"

Nói rồi Fourth chạy nhanh ra chiếc xe đỗ trước cổng trường, tôi ngẩn người nhìn theo bóng lưng em. Chỉ khi Viannie đập mạnh vào vai tôi, tôi mới hoàn hồn lại

"Ui daa, sao đánh hoài vậy?"

Tôi cau có dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn Viannie, cô ấy bật cười khoanh tay

"Cậu có vẻ cũng khá khẩm quá nhỉ?"

Tôi nhếch mép dùng giọng khiêu khích

"Đương nhiên rồi, Fourth là của tôi!"

Viannie bĩu môi, liếc nhẹ tôi rồi kéo lấy cổ áo tôi ra xe. Ngồi vào ghế lái, tôi bất ngờ khi thấy Viannie ngang nhiên ngồi vào ghế phụ

"Xuống xe!"

Tôi lớn tiếng, cô ấy thắt dây an toàn lại rồi thản nhiên đáp

"Nãy tôi đi taxi đến nên giờ không có xe về, cho nhờ xe tí. Đến nhà thì gọi tôi dậy nha, chúc ngủ ngon"

Dứt lời cô ấy móc từ túi xách ra một chiếc bịt mắt rồi đánh một giấc, tôi ngơ ngác trước sự vô tư của "tình địch". Thôi, nhờ nhỏ này mà tôi mới có chuyến đi du lịch Phuket cùng Fourth nên coi như đây là trả ơn đi

gemini_nt đã đăng tải một bài viết

phuwintang và những người khác đã thích

gemini_nt "i'm in a love🤔"

ppnaravit in a love with boy lowkey
-> phuwintang nào! Lộ hết chuyện nhà người ta
-> ppnaravit @phuwintang anh cin nhỗi

fourth.ig 😯
-> gemini_nt bạn sài instagram lại rồi hỏ???
-> fourth.ig @gemini_nt um, lặn do tính chất công việc thôi
-> dunknatachai @fourth.ig chu choa tưởng thằng nhỏ sẽ chả bao giờ lên instagram lại nữa, hoá ra do tui lo quá xa

satangks cái lời nguyền nó sắp hiệu nghiệm rồi đó
-> winynny hónggggg



















...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com