Geminifourth Chuyen Tinh O Tan The Gioi H
3 ba con ở lại 2 ngày thì chuẩn bị lên đường trở về. 2 ngày này cũng là do y cố ý trì hoãn, nói là chờ thêm một số mẫu vật khác rồi trở về một lần, nếu không thực lãng phí nhiên liệu.Sáng ngày cuối cùng, khi những người liên quan đang chuẩn bị lên máy bay chuyên dụng trở về thì thấy chiếc xe việt dã đã vào rừng khảo sát từ sáng sớm trở lại, sau đó một chàng trai nằm trên cáng, người bê bết máu được khiêng xuống.Những người có mặt ở đây đều hốt hoảng chạy tới:"Đây là có chuyện gì thế?"Y lo lắng hỏi."Vừa rồi cậu ấy đang trèo lên núi đá thì bị trượt chân ngã xuống, nghi là gãy chân rồi. Chúng tôi đã dùng cành cây cố định lại."Hắn ngồi quỳ bên cạnh cáng, kiểm tra vết thương và 2 cành cây nẹp ống chân, gật đầu:"Các cậu làm tốt lắm. Mau đưa cậu ấy vào lều, tôi sẽ kiểm tra và xử lý lại cho cậu ấy."Y thở phào nhìn mấy người còn lại:"Vết máu trên người các cậu là của ai?"Lúc này mới có 2 người nhìn lại toàn thân mình một lượt.Cuối cùng, có thêm một người nứt xương cổ tay, một người may mắn chỉ bị trầy xước một chút. Có lẽ vừa rồi người kia bị thương nặng nên những người này cũng không phát hiện ra bản thân cũng bị thương.Hai người bị gãy xương và nứt xương được hắn bó bột cố định lại, chỉ có thể tạm dừng công việc.Hắn nhìn y cười đầy ẩn ý, nói:"Tốt nhất cho bọn họ trở về, nếu cần thì đổi người khác. Trước mắt tôi sẽ ở lại hỗ trợ. Ở đây không có nhân viên y tế không được đâu."Y nhìn hắn, trầm tư không nói, sau cùng, hắn gọi về căn cứ thông báo tình hình.Dù sao từ giờ tới lúc kết thúc đợt khảo sát lần đầu cũng chỉ còn một tuần, hắn ở lại cũng không phải là vấn đề gì lớn.Vui nhất tất nhiên là 2 nhóc con. Hai nhóc còn đang ỉu xìu buồn bã vì phải xa papa nhỏ, đột nhiên được thông báo mình sẽ được ở lại đợi papa cùng trở về, cả hai đều sung sướng nhảy nhót mà hét "A a!"Còn người kia, đường đường chinha chính mà tìm được lý do hợp lý để ở lại với y, vui vẻ cũng viết hết lên mặt.Y liếc nhìn 3 ba con, không nhịn được mà cong khoé môi.Sau lần hai nhóc gặp bạn thỏ trắng cũng chưa từng gặp lại lần nào nữa, nhưng ngày hôm sau, khi hai nhóc đang ngồi chơi trước lều của papa liền có một chú sóc nhỏ từ đâu lặng lẽ đi tới, hai mắt to tròn nhìn chăm chăm hai nhóc.Nhóc Genius nhìn thấy trước liền nín thở quay sang khều nhóc Fond, chỉ vào người bạn mới tới."Oao! Đó là bạn gì vậy?"Nhóc Fond kinh ngạc nhìn người bạn nhỏ có bộ lông màu cam nâu, cái đuôi thật dài và bự đang cong cong dựng lên."Anh không biết nha." Trả lời em gái xong, nhóc nhìn vào trong lều, nhỏ giọng gọi papa: "Ba Fourth! Ba Gemini!"Không biết hai papa có nghe thấy tiếng nhóc không, đúng lúc đi ra.Chú sóc nhỏ thấy động tĩnh thì giật mình chạy đi, chạy một lúc lại dừng lại nhìn hai nhóc, cuối cùng chạy vào rừng, trèo lên cây và biến mất."Papa! Bạn ấy chạy mất rồi!"Hai nhóc uỷ khuất trề môi, 2 mắt đỏ hồng, nhìn vô cùng đáng thương.Hai người vừa rồi cũng thoáng nhìn thấy động vật nhỏ kia, có chút ngạc nhiên. "Papa! Bạn ấy tên là gì vậy?"Nhóc Fond ôm chân y, ngước đôi mắt to tròn vẫn còn hơi ẩm ướt lên hỏi y.Y xoa đầu nhóc, nhìn vào đôi mắt trong veo của con gái, cong môi trả lời:"Đó là bạn sóc nha.""Ba Gemini doạ bạn sóc sợ!"Nhóc Genius lớn tiếng khép tội papa lớn. Hắn cười khổ, tại sao hai người bước ra cùng lúc, người bị đổ lỗi lại là hắn chứ?Hắn nhéo nhéo má nhóc:"Nhãi con! Sao lại là lỗi của ba chứ?"Nhóc nhất thời cũng không biết đáp lời sao, lúng túng nói:"Vì... vì nhìn ba rất đáng sợ nha!"Papa lớn vừa cao lớn lại nghiêm khắc hơn papa nhỏ. Papa nhỏ mới thật dịu dàng và đáng yêu."Ồ! Vậy sao? Con đúng là thằng nhãi con vô lương tâm."Hắn tuy đôi khi có hơi nghiêm khắc nhưng hắn tự thấy bản thân đã rất nuông chiều 2 anh em rồi. Vậy mà... Haizzzz!Nhưng đây là so sánh với y nên hắn cũng không quá khó chịu. Đúng là so với hắn, y ngọt ngào và dịu dàng với tụi nhóc hơn nhiều, tới mức mà hắn cảm thấy có chút ghen tị.Sau khi hai người bị thương được đưa trở về căn cứ, trong lúc chờ người mới thay thế, y cũng phải trực tiếp đi khảo sát nhiều hơn trước.Hôm nay, bọn họ đi tới góc hướng Tây Nam khu rừng. Nơi này chưa ai tới trước đó, cũng được dự đoán là hạ nguồn của con suối.Dòng suối này đầu nguồn và cuối nguồn đều ngầm dưới đất hoặc trong khe núi, chỉ có đoạn chảy qua khu rừng là lộ thiên.Hai người cho cả hai nhóc đi cùng bởi ở lại cũng không có ai chăm sóc.Hai nhóc đứng trên thiết bị bay mini, chầm chậm theo hai papa, hai mắt không ngừng tìm kiếm những người bạn nhỏ trong rừng."Anh Gen! Hôm nay, hôm nay có thể gặp mấy bạn không?""Có thể nha! Anh cũng muốn gặp... bạn chó sói!""Bạn chó sói? Chó sói đáng sợ lắm!""Không đâu! Bạn sói rất dễ thương!"Hai nhóc tuy chưa từng gặp các bạn động vật trước đó nhưng vẫn thường được papa nhỏ cho xem các video động vật một chút.Nhóc con rất có ấn tượng với mấy chú sói oai vệ, dũng mãnh, thiện chiến, vậy mà lại cảm thấy chúng thật đáng yêu.Y nhìn con trai với sở thích có chút kì quái lại liếc nhìn papa nhóc:"Con trai anh cũng thật đặc biệt nha. Lúc nhỏ anh thích động vật nào nhất vậy?"Đừng nói là người này cũng thấy hổ-báo-sư tử-rắn-rết-bọ cạp đáng yêu đấy nhé.Tuy những loài này có thể có nhiều người thích nhưng thấy chúng đáng yêu thì có hơi...Rõ ràng là chúng rất uy mãnh hoặc đáng sợ nha.Ở mặt trăng xưa kia không có không khí hay bầu khí quyển nên không hề có sự sống nhưng cách đây vài trăm năm, không hiểu vì lý do gì mà nơi đây bắt đầu có dấu hiệu của sự sống, điển hình là có oxy và ni tơ, sau đó là nhiều thành phần khác của không khí, còn có nước.Nhưng những năm gần đây, loài người phải đối mặt với quá nhiều vấn đề liên quan tới môi trường và chất lượng cuộc sống nên cũng không còn theo sát những diễn biến này trên Mặt trăng. Đó là lý do bọn họ không phát hiện ra ở đây có nhiều loại thực vật và động vật.Tuy nhiên, nhiều ở đây cũng chỉ là so với thế giới hoang sơ là chính nơi này, đương nhiên không thể so với trái đất vốn đã có sự sống từ hàng triệu năm trước.Cũng bởi họ không có nhận thức gì về sự sống nơi đây nên phải cận thận làm kiểm nghiệm đối với mọi thứ.Y cũng không biết nơi đây đến tột cùng là có những loài động vật hay thực vật nào, và những loài này có giống với ở Trái đất hay không? Cũng không biết có tình cờ xuất hiện một con chó sói như mong chờ của nhóc hay không?Khi bốn người tới địa điểm đã định, hai papa liền dựng lều để để những đồ dùng thiết yếu, cũng tiện nghỉ ngơi.Những người còn lại cũng dựng lều của mình xung quanh.Y khoanh vùng an toàn và yêu cầu hai nhóc chỉ được chơi trong đó, còn cẩn thận căn dặn hai nhóc không được ăn bất cứ cái gì bên ngoài, đặc biệt là các loài thực vật ở đây.Hai nhóc ngoan ngoãn gật đầu.Hai nhóc lúc nhỏ xíu đã có thói quen chỉ chơi trong tấm chiếu papa trải không mảy may thò ra ngoài nên y cũng yên tâm một chút nhưng cũng chỉ định làm việc gần đây để còn trông chừng chúng.Sau đó mỗi người một việc bắt tay vào công việc của mình.Tới trưa, vài người xuống bắt cá dự định nướng ăn trưa. Cá trong dòng suối lần trước đã được mang về căn cứ làm kiểm nghiệm toàn diện, không những không có độc còn có hàm lượng chất dinh dưỡng rất cao. Ở đây không có người săn bắt nên cá trong dòng suối cũng rất nhiều, rất nhanh bọn họ đã bắt được cả chục con cá bằng bắp chân, cuối cùng chỉ để lại 5 con, làm sạch rồi bắt đầu nướng bằng củi khô.Mùi cá nướng nhanh chóng phiêu tán trong không khí.Y ăn thử một miếng rồi lấy cho 2 nhóc mỗi đứa một miếng lớn. Hắn thì lấy vào khay cho y:"Em cũng ăn đi!""Ừm!"Y cười cười nhìn hắn, khẽ gật đầu, xé một miếng đút cho hắn sau đó mới tập trung ăn phần của mình.Cá nướng vô cùng tươi, thịt ngọt, mùi tanh không đáng kể, lại được rắc thêm chút muối mỏ mang đến từ căn cứ, đặc biệt ngon. Hơn 10 người rất nhanh đánh chén hết 5 con cá nướng.Nhưng họ không để ý, mùi đồ ăn quá thơm đã thu hút một số loài động vật ăn thịt tò mò tới gần.Đầu tiên là một số con vật nhìn qua rất giống mèo rừng, một số con chim tương đối giống chim ưng, và hai con vật đang nhe nanh múa vuốt. Vậy mà thực sự là có chó sói.Y liếc nhìn con trai liền thấy nhóc đang tròn mắt nhìn "bạn chó sói dễ thương" bằng xương, bằng thịt, vẻ mặt vô cùng kinh hỉ."S...ói, sói, bạn sói! Duễ huông quá hà!"Nhóc con vừa nói vừa nhảy cẫng lên, còn muốn dợm chân đi về phía con vật cách đó chừng mấy mét.Y thấy vậy vội đứng ra chắn trước mặt nhóc liền đã thấy nhóc con bị papa kia xách áo, hai chân đạp đạp trên không trung như con cá mắc cạn liền bật cười nhéo nhéo mu bàn tay núc ních thịt của nhóc:"Con đó nha! Có biết lại gần đám thú vật đó rất nguy không?""Không mà! Bạn sói rất đáng yêu nha!""Sói có thể ăn thịt người đó. Nếu con lại gần lỡ nó cắn con thì sao? Sẽ đau lắm đó!"Nhóc con bĩu môi nhìn papa lớn, ánh mắt như muốn hỏi, lời papa nhỏ nói đúng sao?Papa lớn của nhóc một tay xách áo nhóc, một tay giơ lên búng vào trán nhóc, liền sau đó thả nhóc xuống bên cạnh y, còn mình đứng chắn trước ba người bọn họ.Cô nhóc Fond cũng không sợ hãi nhưng vẫn hiểu chuyện đứng sau chân y.Những người còn lại đứng quanh đống lửa, nhỏ giọng hỏi nhau:"Những động vật này chưa từng gặp lửa không biết có sợ lửa không nhỉ?"Một người cúi xuống rút một thanh củi đang cháy dí về phía 2 con sói.2 con sói hơi lùi về sau một chút nhưng cũng không tỏ vẻ sợ hãi, thủ thế muốn lao vào đám người.Một tiếng xẹt vang lên, con sói đứng gần hơn lập tức đổ gục xuống. Thấy đồng bọn bị như vậy, con còn lại lập tức cụp tai, cụp đuôi lùi mấy bước rồi chạy mất dạng.Mọi người quay sang nhìn hắn, thấy khẩu súng điện trên tay hắn thì thở phào.Đây là đồ vật phòng thân của bọn họ khi tới đây, hắn đã cẩn thận mang đi, may mà có đất dụng võ."Có người nói loài sói biết báo thù đó. Có khi nào con kia bỏ chạy sẽ kéo bầy đàn tới đây không?"Y suy nghĩ một lát liền quyết định thu dọn trở về đề phòng rủi ro. Dù sao, bọn họ cũng chưa nắm được ở đây có bao nhiêu cá thể sói.Ngồi trên thiết bị bay lớn, y ôm hai nhóc, còn hắn ôm y trong lòng, vui vẻ trò chuyện nhưng trong lòng hai papa vẫn có chút suy nghĩ.Hắn gác cằm trên vai y, liếc nhìn hai nhóc đã gật gù ngủ gật trong lòng y, khẽ thì thầm:"Fotfot!""Hửm?""Em nghĩ bao lâu nữa thì cuộc sống nơi đây sẽ gần giống với ở Trái đất?""Sao đột nhiên anh lại hỏi vậy?"Hắn cười:"Không có gì! Tự nhiên tôi nghĩ tới thôi!""Ừm!""Vừa rồi nhìn cảnh mấy con thú đó, tôi đột nhiên nhớ tới mấy bộ phim đã xem trước đây. Dường như đó là chuyện đã xảy ra rất lâu, rất lâu trên Trái đất. Sau này ở đó cũng không còn những cảnh hoang dã như vậy nữa.""Đúng vậy!""..."Hai người đột nhiên chìm vào im lặng, không biết là tưởng nhớ tới ai hay nơi nào, vừa tiếc nuối vừa đau thương, lại cũng có chút mong chờ vào tương lai tươi sáng.04/11/2024 21:33
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com