TruyenHHH.com

Geminifourth Chuyen Tinh O Tan The Gioi H

Gần đây ở căn cứ mở một lớp học. Chính là lớp mầm non để trông giữ đám trẻ con ngày một đông để bố mẹ chúng làm nhiệm vụ khác.

Thật ra cái này đều có trong kế hoạch ban đầu, bao gồm cả xây dựng trường chuẩn bị cho cả các cấp lớn hơn.

Vốn là họ chuyển tới đây là để xây dựng thế giới mới nên trong kế hoạch ban đầu đều có mấy thứ này.

Thậm chí thứ bọn họ mang tới đây còn có phôi đông lạnh của một số loài gia súc, gia cầm phổ thông. Nhưng do trước đây điều kiện ở nơi này không phù hợp nên bọn họ còn chưa để ý tới.

Hiện nay, một phần nhỏ diện tích mặt đất ở đây đã được cỏ phủ xanh, có thể nghĩ tới việc nuôi thả một ít dê, cừu gì đó.

Bởi vậy, y và một số thành viên có nghiệp vụ khác bắt đầu bắt tay vào việc tạo ra một số gia súc.

Trước đây, phôi này cần phải đưa vào cơ thể vật mẹ để qua quá trình mang thai sinh ra con con. Nhưng với kỹ thuật tiên tiến hiện tại, không cần tới con mẹ như vậy nữa, bọn họ có thiết bị để thay thế. Tuy nhiên, bọn họ chỉ mang tới đây số lượng thiết bị không nhiều nên mỗi lần chỉ có thể dưỡng 5 cá thể.

Cũng không có cách nào khác, để có được một đàn gia súc lớn, đành phải làm nhiều lần vậy.

Hiện tại, bọn họ đã tiến hành rã đông 5 phôi dê và đưa vào thiết bị . Dự kiến nửa năm mới có thể thành dê con.

Hiện tại, lượng cỏ cũng chỉ mới có thể đáp ứng cho một đàn dê nhỏ, đợi sau này cỏ mọc nhiều hơn mới nghĩ tới tạo ra một đàn bò. Sữa dê cũng rất bổ dưỡng, còn thịt dê thì...

Cái này, hiện tại chưa thể nghĩ tới nuôi dê lấy thịt, bọn họ cần tạo nên một đàn dê đông đúc mới có thể nghĩ tới việc xa xỉ kia.

Buổi sáng, y đem hai nhóc tới nhà trẻ. Hai nhóc lúc này cũng đã một tuổi, có thể đi từng đoạn ngắn, rất thích chơi cùng các bạn cùng trang lứa nên hai người quyết định cho hai nhóc tới lớp.

Sau khi giao hai nhóc cho giáo viên xong, hai người lại tới thác nước hẹn hò.

Đầu tiên là nắm tay nhau đi dạo dọc bờ sông gần nhà, sau đó mới xuống chân thác chơi.

Sau khi hái đầy một rổ lớn quả dại, hai người ngồi bên bờ sông tâm sự.

Dựa vào lưng người kia, y vừa trò chuyện vừa ăn quả dại chín mọng, thư thái vô cùng.

Chuyện về cố hương, hai người đều cố ý không nhắc tới, nhưng cũng đôi lúc hỏi về những ký ức xưa cũ:

"Thời học sinh, anh có từng hẹn hò chưa?"

Thật ra, thời đại này của bọn họ, đi học không phải là thường xuyên tới lớp. Người ta vẫn cố giữ lại truyền thống này để người với người có thể duy trì những giáo tiếp cơ bản nhưng vì nhiều lý do, họ cho phép học sinh học từ xa.

Rất nhiều người trừ số buổi học trực tiếp bắt buộc phải tới lớp, đều muốn học online.

Chính vì lý do này, khả năng giao tiếp xã hội của con người thời nay thực sự rất kém và lệ thuộc vào thiết bị công nghệ.

Tới đây, thực ra cũng là một cuộc cách mạng làm thay đổi cách sống tẻ nhạt bấy lâu nay của loài người.

Đúng như dự đoán, hắn lắc đầu:

"Chưa từng! Đừng nói tới thời học sinh, hai mươi mấy năm cuộc đời của tôi cũng chưa từng nói tới chuyện yêu đương."

Y gậy gù. Cũng phải. Đó là chuyện không cần hỏi cũng biết bởi vì gần như đại bộ phận người trẻ bọn họ bây giờ đều như vậy.

Y nhìn dòng thác trắng xoá phía xa, giọng đầy hoài niệm nhớ đến những tiểu thuyết tình yêu y từng đọc:

"Trước đây, con người ta hẹn hò sẽ thường đi xem phim, đi dạo phố, đi công viên hoặc đi biển, đi núi gì đó. Chúng ta thì hẹn hò ở thác nước này. Nghĩ lại thì cũng nhờ chuyến đi này mới có thể có khoảnh khắc như vậy. Nếu còn ở Trái đất,..."

Nói đến đây, y lại nhớ tới nhiều chuyện cũ, nhớ tới bố mẹ và những thứ thân quen ngày xưa.

Y cười nhợt nhạt:

"Không biết nếu vẫn còn ở Trái đất, nếu chúng ta ở bên nhau thế này, bố mẹ chúng ta có ngăn cản không hay sẽ có thái độ thế nào nhỉ?"

Hắn xoay người, kéo y ngồi chạm vai mình, ôm người vào lòng, giọng nói dịu dàng như nước:

"Có lẽ bố mẹ anh sẽ rất vui. Họ còn chưa từng mong đợi anh có người yêu đâu."

Bởi vì xã hội bây giờ là thế, con người lười yêu đương và kết hôn, nếu có cũng phải rất muộn mới nghĩ tới. Các bậc cha mẹ cũng đã quá quen với chuyện này bởi thế hệ bọn họ cũng từng như vậy.

Hai người ngồi ôm nhau, trò chuyện hồi lâu, sau đó mới kéo nhau xuống nước:

"Đi bơi thôi!"

"Được! Đi hẹn hò thôi!"

Tiếng cười vui vẻ vang vọng trên dòng sông vắng vẻ, hoà vào tiếng thác nước chảy ào ào đằng xa.

Hai người đuổi nhau, té nước rồi lại ôm nhau ngã xuống dòng sông trong vắt.

Có lẽ hai đứa nhỏ cũng thừa hưởng sở thích bơi lội của y.

Y vùng vẫy thoát khỏi vòng tay hắn rồi uốn éo bơi ra giữa dòng sông, cả thân mình chìm trong nước hệt như một chú cá, hay nói đúng hơn là như một chàng tiên cá.

Hắn nhìn dáng vẻ uyển chuyển, nhẹ nhàng trong nước của y, hơi thất tháng một chút rồi cũng bơi theo, cùng y lặn dưới nước.

Đáy nước ở đây thật sự rất đẹp, phủ đầy đá cuội trắng xoá, tựa như một bể bơi cỡ lớn.

Nếu có thêm chút rong rêu thì nhìn sẽ không khác gì thuỷ cung của vua thuỷ tề.

Y thầm cảm thán trong lòng.

Lặn một chút, hai người ngoi lên mặt nước thở rồi lại lặn xuống.

Hắn nhìn y đang vui vẻ nhìn quanh, không cầm được lòng mà nắm cổ tay y kéo lại gần, ánh mắt trao nhau, cả hai cùng tiến tới hôn đối phương.

Đây là lần đầu tiên họ hôn môi dưới nước, cảm xúc có chút xa lạ nhưng cũng rất kích thích.

Trong điều kiện này cũng không thể hôn sâu, hai người chỉ đơn giản môi kề môi, đầu lưỡi hơi chạm nhau một chút mà không dám đi vào.

Hôn được mấy mấy phút, hai người lại phải ngoi lên để thở.

Sau vài lần hôn môi, hành động của hai người dần trở nên tham lam và bạo gan hơn.

Hắn ra hiệu cho y đứng thẳng, còn mình thì lặn xuống. Cảm giác bên dưới đột nhiên bị bao trùm khiến cả người y tê dại, run rẩy, chân bắt đầu bủn rủn, vô lực nhưng may là đang ở trong nước nên y không ngã xuống. Y dùng hai tay khua nước để giữ thăng bằng, mặc cho hắn làm xằng, làm bậy dưới nước.

Nhưng động tác này của hắn làm dưới nước không hề dễ dàng, cứ cách 2-3 phút lại phải ngoi lên thở một lần. Y nhìn thấy vậy vừa buồn cười vừa sốt ruột liền nắm tay hắn kéo vào sau màn nước.

Thác nước này thật sự như một tấm rèm tự nhiên, che không gian phía trong đến vô cùng kín kẽ.

Hai người ngoi lên khỏi mặt nước, nắm tay nhau nhanh chóng bước lên bờ.

Hắn gấp không chờ nổi đẩy y vào vách đá hôn y tới không thở nổi, phía dưới bàn tay nắm lấy vật nào đó mà ma sát.

Y cũng nắm lấy của đối phương, lúc nhanh, lúc chậm mà lên xuống.

Chờ tới khi vật kia cứng rắn tới đáng sợ, hắn lật y lại quay lưng về phía mình, ngón tay dò xét phía sau y.

Ở nơi này không có gel bôi trơn nhưng nơi kia đã ngâm dưới nước hồi lâu, cũng khá mềm mại. Hắn theo làn nước còn đọng trẻn người y, đâm sâu ngón tay vào trong, chậm rãi mở rộng.

Trong lúc đó, môi lưỡi trêu trọc phần gáy trắng sáng, vì ngâm nước mà trở nên nhợt nhạt của y, mút ra vô số dấu vết ái muội.

Cả trên và dưới đều bị trêu chọc, toàn thân y bủn rủn, vô lực, cố chống vào vách đá mới có thể miễn cưỡng đứng vững.

"Được rồi Gem! Mau vào đi!"

Y nhịn hết nổi, lên tiếng thúc giục.

Một tiếng cười trầm khàn vang lên, hắn phả hơi nóng vào tai y khiến lỗ tai y tê dại:

"Được! Bà xã!"

"Không... không cho gọi như vậy!"

"Hửm? Sao vậy?"

Y đỏ mặt, hơi thở bắt đầu tán loạn:

"Không cho!"

Hắn cười đầy cưng chiều:

"Vậy tôi gọi em là gì bây giờ? Chồng nhỏ?"

Chồng nhỏ là cái quái gì chứ?

Y quay đầu lườm người phía sau, còn định phản bác thì chợt hít khí vì phía dưới bị vật to lớn xâm lấn.

"Ưm!"

"Được không, chồng nhỏ?"

Giọng nói của hắn mang ý cười nhàn nhạt trêu chọc y tới ngứa ngáy.

Vật to lớn kia gian nan tiến vào. Vách tràng khô khốc dù đã được mở rộng khiến cho y có chút đau đớn. Y chợt nhớ tới một chuyện:

"Gem! Rốt cuộc gel bôi trơn anh từ đâu mà có?"

Ở cái thế giới này, ngay từ đầu đã đưa ra quy định cấm nam-nam nên đương nhiên sẽ không có mấy thứ như gel bôi trơn. Vậy thứ mà họ vẫn sử dụng là thứ gì?

Hắn nghĩ một chút mới trả lời:

"Đó không phải gel chuyên dụng."

"???"

Hắn thúc hông đều đặn, miệng thản nhiên nói:

"Trước đây, da anh khô nên thường có vaseline để giữ ẩm. Đó là vaseline anh mang tới."

"!!!"

"Đôi lúc còn là mấy loại khác anh lấy ở kho thuốc."

Y nghẹn họng ngoái đầu nhìn hắn:

"Vậy mà anh còn tố cáo cô ấy sử dụng thuốc không đúng quy định."

Bản thân hắn cũng lấy vật tư y tế làm việc riêng, còn là cái việc tế nhị này nữa.

Y cũng không biết phải nói gì, ngậm miệng làm ngơ.

Nhưng làm ngơ gì thì làm ngơ, cảm giác bên dưới cũng thật nóng bỏng, khó lòng bỏ qua.

"Ưm! Gem! Chỗ đó! A~!

Hai người bên nhau một thời gian khá lâu, cơ bản hiểu khá rõ cơ thể của đối phương, hắn rất nhanh đã tìm được điểm nhạy cảm của y, tận tình mà đâm vào điểm này.

Người y trơn tuột mà trượt xuống, hắn phải dùng hai cánh tay rắn chắc mà ấn trên hông y mà giữ lại.

Hai người triền miên làm tới lần thứ hai thì văng vẳng từ xa có tiếng người vọng tới.

"Bên ngoài có người!"

Y hoảng hốt thốt lên, lo lắng nhìn ra ngoài. Nhưng thác nước trắng xoá che mất tầm mắt, không thể thấy được cái gì, chỉ có thể đoán bên ngoài hẳn không chỉ có một hai người.

Hắn nắm tay y, hai người lại lặn ngụp dưới làn nước bơi ra ngoài.

Quần áo bọn họ để trên bờ, có lẽ đám người kia cũng đã thấy, trốn cũng vô ích, tốt nhất cứ đạm đạm, nhiên nhiên mà đi ra, coi như chưa có chuyện gì phát sinh là được.

Quả thật, vừa ngoi lên, hai người đã thấy một đám hơn 10 người đang chuẩn bị xuống bơi, thấy hai người thì cong môi cười đầy ý vị, ánh mắt như đã nhìn thấu bọn họ.

Hai người cùng bọn họ chào hỏi, có người nhanh miệng hỏi:

"Chỉ có hai anh ở đây sao? Đây là trốn con đi hẹn hò sao?"

Người khác thấy vậy cũng trêu chọc:

"Hai người mới từ đâu chui ra thế? Không phải mới làm chuyện gì không để người khác thấy đấy chứ?"

Nói thì nói vậy nhưng mọi người cũng không trêu chọc quá trớn, đùa thêm vài câu sau đó cả đám nhảy xuống nước bơi lội vui vẻ.

Hai người cũng ở lại thêm một chút rồi lên trước, còn muốn trở về làm việc nữa.

29/10/2024 19:25

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com