Geminifourth Chuyen Tinh O Tan The Gioi H
Sau khi giao ca, 2 người rời khỏi phòng giám sát dự định trở về nhà. Hắn đã kết thúc công việc trước đó không lâu nên lại quay trở lại chờ y tan làm.Vừa bước khỏi cửa phòng giám sát, 2 người đụng mặt một người không xa lạ nhưng cũng không phải quá thân quen.Cô gái tên Lina có vẻ cũng mới bước ra từ cửa phòng y tế, thấy 2 người thì bước chân hơi khựng lại, sau đó gượng nở nụ cười, khách khí chào hỏi:"Hai người tan làm sao?"Hai người không hẹn mà cùng gật đầu, đồng thời "ừm" nhẹ một tiếng, không quá để ý tới cô ta nhưng cậu có cảm giác ánh mắt của cô ta có chút không đơn thuần.Không biết cô ta nghĩ hai người chỉ đơn giản là cùng ca làm nên tan cùng giờ hay biết gì về mối quan hệ của bọn họ, nhưng y có một cảm giác không thoải mái khi nhìn vào anh mắt cô ta.À mà không đúng! Ở đây, ai cũng biết y đang mang thai con của hắn nên đương nhiên cô ta cũng biết.Suy nghĩ này càng làm y cảm thấy khó chịu hơn, bởi vì nếu đã biết rõ quan hệ của hai người, sao cô ta còn nhìn y bằng ánh mắt như vậy chứ? Quan trọng hơn là, ánh mắt cô ta nhìn người kia còn kì quái hơn và khác hẳn ánh mắt nhìn y.Đây là có ý gì?Thấy y bất giác cau mày, hắn nắm tay y, kéo y rời đi.Y nhìn hai bàn tay đang nắm chặt, lại nhìn sườn mặt đẹp như tượng tạc kia, giọng cố làm ra vẻ không để ý, khẽ hỏi:"Anh có chuyện gì giấu em không?"Hắn khựng lại một chút, sau đó, nhanh tới mức không ai phát hiện, tiếp tục bước chân:"Sao em lại hỏi như vậy?"Y đứng tại chỗ, khiến người kia cũng bị kéo dừng lại, khó hiểu nhìn y:"Sao vậy?"Y nhất thời không lên tiếng, đăm đăm nhìn vào mắt hắn.Người kia hoàn toàn không tỏ vẻ chột dạ hay áy náy gì khiến y bất chợt muốn bỏ qua vấn đề này nhưng nhớ tới ánh mắt cô gái kia, y lại cảm thấy nhất định có chuyện, ít nhất là từ phía cô ta."Anh và cô ấy đã từng... làm nhiệm vụ cùng nhau chưa?"Hỏi ra lời này, y cảm thấy bản thân thật ngu ngốc. Nhưng lời đã ra khỏi miệng như bát nước đổ đi, không cách nào hớt lại được, dù chỉ là một giọt nên y đành trưng ra vẻ mặt kiên gan chờ câu trả lời của hắn.Hắn hơi cụp mắt giây lát rồi lại ngước lên nhìn y, cây ngay không sợ chết đứng đáp:"Có lẽ là 2-3 lần."Giọng điệu của hắn thản nhiên, không có chút cảm xúc dư thừa nào khiến y cảm thấy câu hỏi của mình thật giống như cô vợ nhỏ không biết phải trái, thích gây chuyện."Phì phì! Không phải! Không phải cô vợ nhỏ!"Y buột miệng nói ra những suy nghĩ trong lòng khiến người kia sửng sốt, trợn tròn hai mắt.Y đỏ mặt xua xua tay, đầu lắc như trống bỏi:"Không, không phải! Ý em là, là gì nhỉ?" Y đảo mắt một vòng, cố tìm lời giải thích cho sự lỡ lời kia, cuối cùng cau mày làm vẻ bực dọc:"Anh, anh cẩn thận đấy, đừng để em bắt được điểm yếu của anh."Y quay người định rời đi trước liền bị hắn nhanh tay bắt được cổ tay kéo vào một cái ôm ấm áp, sau đó, khoé môi nhẹ nhàng được hôn lên.Y hơi ngẩn người vì bị hôn bất ngờ, nhất thời không kịp phản ứng, lát sau mới tỉnh táo lại. Đây, đây là giữa nơi công cộng đấy, dù hình như xung quanh cũng không có ai nhưng lỡ đâu có người nào nhìn thấy thì cũng thật ngượng ngùng. Tuy rằng tất cả mọi người đều đã biết hai người không chỉ có quan hệ yêu đương, mà còn có con với nhau cả rồi, nhưng biết là một chuyện, thân mật trước mặt người ta lại là một chuyện khác.Nói tới đây cũng kì lạ, vốn là cậu chưa muốn công khai, cũng sợ công khai sẽ không được chấp nhận, ấy vậy mà hiện tại, hai người lại tự tại như chưa từng vi phạm quy định. Có lẽ chính là cái gọi là mẫu bằng tử quý gì đó đi, nhờ có hai đứa nhóc trong bụng này mà bọn họ được đón nhận một cách vô cùng cởi mở, dễ dàng.Thậm chí, sau khi Mond và Ball cũng có con với nhau, mọi người bắt đầu cảm thấy vô cùng cao hứng, còn muốn mọi người đi tắm suối thường xuyên hơn. Nếu thật sự là do dòng suối kia, đàn ông cũng có thể mang thai, vậy khả năng sinh con không chỉ đặt nặng lên người phụ nữ nữa, cơ hội cũng nhân đôi rồi. Cũng nhờ vậy mà gánh nặng trách nhiệm dường như cũng giảm đi rất nhiều, thành ra, mọi quy định khác thường trước đây cũng bị phớt lờ, mọi hành vi đã từng bị coi là vi phạm quy định cũng được mọi người dễ dàng chấp nhận hơn.Với suy nghĩ đó, gánh nặng vô hình trung lại đặt lên vai cánh đàn ông. Đâu phải ai cũng có thể chơi gay? Không lẽ, bọn họ, lũ trai thẳng trăm phần trăm lại phải giả làm nhang muỗi để duy trì nòi giống sao?Chuyện này quá khó chấp nhận.Thật may là, sau khi bàn bạc, chuyện này không phải là bắt buộc, chỉ là đề nghị mọi người cân nhắc thôi.Ít nhất thì có thêm một con đường để xem xét.Phụ nữ cũng được khuyến khích sử dụng nước suối để xem có thể cải thiện khả năng sinh sản không vì tính tới giờ, số người thành công thụ thai cũng không nhiều.Rất nhanh, cái thai của y đã được 16 tuần tuổi, bụng của y cũng bắt đầu lộ rõ.Vốn nói rằng thai 12 tuần là có thể biết được giới tính nhưng bọn họ lại nói với bác sĩ không cần tiết lộ giới tính thai nhi.Y nói muốn tới ngày sinh mới biết, coi như tự tặng mình một cái hộp mù đi, lúc y sinh coi như tự tặng mình một món quà bất ngờ.Hắn đương nhiên không ý kiến, mặc dù hắn cũng có thể tự nhìn ra nếu trực tiếp siêu âm nhưng hắn kiềm chế sự tò mò của bản thân. Mà hai đứa nhỏ hình như cũng rất phối hợp, mỗi lần siêu âm đều giấu đi thứ cần giấu, không để bác sĩ thấy.Lần này, sau khi khám xong, bác sĩ nháy mắt với hai người:"Giờ cái thai đã rất ổn định rồi, hai người có thể bắt dâud quan hệ bình thường. Chỉ cần không quá mạnh bạo, đừng chơi mấy tư thế có độ nguy hiểm cao là được."Hắn hừ nhẹ. Hắn cũng là bác sĩ, dù là bác sĩ ngoại khoa nhưng vì cuộc sống mới ở đây, hắn cũng được đào tạo thêm về sản khoa, mấy chuyện liên quan đơn giản này hắn cũng không kém ai. Sao hắn không biết sau 3 tháng là có thể quan hệ bình thường rồi chứ? Sao bây giờ cái thai đã 4 tháng tên bác sĩ này mới nói là có thể bắt đầu quan hệ bình thường được rồi?Tên bác sĩ vừa bị réo tám trăm lần trong lòng kia như hiểu được ánh mắt hắn, khẽ gãi cằm cười gượng:"Không phải tôi cố ý. Bởi vì cậu ấy là nam, tôi chỉ cẩn thận thôi mà. Được rồi, được rồi! Hai người nhanh trở về tận hưởng cuộc sống hai người đi, tôi còn phải khám cho nhiều người lắm."Y đỏ mặt liếc hai người trước mặt, thấy hắn mặt không đổi sắc đỡ y dậy, lườm tên kia một cái mới chậm rãi ôm y đi ra cửa.Trở về nhà, hắn để y ngồi trên sofa, đi lấy cho y một tô lớn salad rau và trái cây rừng hái từ "khu sinh quyển Nattawat" kia, đã được kiểm nghiệm tính an toàn.Có hai loại rau và mấy loại quả mọng nhỏ nhìn rất ngon mắt.Y vui vẻ nhận lấy, bắt đầu ăn ngon lành.Dạo này y có sở thích ăn mấy loại thức ăn cổ xưa này, còn hận không thể thay mấy viên dinh dưỡng và dịch dinh dưỡng nhàm chán kia bằng mấy thứ đồ ăn tương tự.Có điều, nông sản bọn họ trồng thử nghiệm vẫn chưa được thu hoạch, cũng chưa nghiên cứu ra cách sản xuất nồi niêu, xoong chảo. Tuy rằng lâu rồi bọn họ không dùng nhưng mọi tri thức đều có trên kho tư liệu, vậy mà tới khi áp dụng vào thực tế vẫn có chút khó khăn, mà lý do chủ yếu là vì bọn họ không có đủ nguyên vật liệu để tiến hành.Cuối cùng, y chỉ có thể ăn salad rau quả dại với một chút muối mỏ để bổ sung chất khoáng, còn đồ ăn khác, tạm thời chưa thể nghĩ đến.Nếu là thời nguyên thuỷ, dù thiếu thứ này, thứ kia, người ta vẫn có thể ra ngoài săn bắt, hái lượm, nhưng ở đây, hoàn toàn không có một loài động vật nào cả.Mấy con cá hôm trước y thấy cũng chưa từng gặp lại, đừng nói tới cá lớn.Cho nên muốn trở về thời ăn lông, ở lỗ cũng khó.Đợi y ăn xong, hắn dọn dẹp rồi dỗ y ngủ một giấc.Hắn nằm ôm y, nhẹ nhàng vuốt ve bụng y một lúc rồi lại xoa lưng y.Y nhắm mắt lim dim tận hưởng sự vuốt ve nhẹ nhàng của hắn, thậm chí đôi lúc còn như phát ra tiếng "grù grù" hệt chú mèo lười được chủ nhân vuốt lông, thoải mái và thư giãn.Y chợt mở mắt, lười biếng nhìn người trước mặt như nhìn con mồi đang nằm trong bẫy rập, khẽ liếm môi như kẻ săn mồi đang cân nhắc nên bắt đầu từ chỗ nào.
Hắn buồn cười nhìn y đang đánh giá mình mà lại mang vẻ mặt ngốc nghếch, đáng yêu, không nhịn được mà kéo y lại, hôn nhẹ lên môi.
Y bừng tỉnh, vươn tay sờ mặt hắn, tính toán làm sâu hơn nụ hôn này, cũng thực sự hôn hắn thật sâu.
Hắn như tận hưởng sự chủ động của y nhưng lại nhanh chóng thu lại.
Hắn muốn hôn y nhưng lại sợ mình làm đau y, sợ mình muốn nhiều hơn mà làm tổn thương hai thiên thần bé nhỏ trong bụng y.
"Anh sao vậy?"
Y cau mày bật ra câu hỏi, giọng đầy tủi thân:
"Anh không muốn sao? Không muốn em sao?"
Hắn lắc đầu:
"Không phải!"
Lông mày y hơi dãn ra rồi lại chau lại:
"Vậy tại sao?"
"Tôi, tôi sợ, sợ làm đau con!"
Y ngẩn ra một chút rồi mỉm cười, trong mắt đều là ý cười dịu dàng:
"Không sao đâu mà! Em muốn!"
Brenda: Viết nhiều một thời gian mới phát hiện đôi khi mình cũng viết sai chính tả. Có những từ tưởng rất quen thuộc cũng sai, rồi có những từ viết sai hoài giờ nhìn lại thấy lấn cấn mới đi tra lại, phát hiện sai thật. Cũng hay, vừa rèn luyện viết văn, lại rèn cả chính tả.
15/10/2024 22:49
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com