TruyenHHH.com

Gemini Can Nha Long Gio

NGÀY 10 THÁNG 4 NĂM 1915

Aries sắp lên ba tuổi, từ đầu tuần cả gia đình Meyer đã rất háo hức chờ đợi bữa tiệc sinh nhật của cậu bé. Nhà Meyer sống ở cao nguyên Bơn, tuy nhiên lại không nằm ở những nơi đông đúc như thị trấn hay thung lũng. Dưới đỉnh Schilthorn khoảng ba dặm, nơi này chỉ có mỗi ngôi nhà gỗ đắp vá của bọn họ, từ đây nhìn xuống sẽ thấy một vùng lớn được che phủ bởi những mái nhà chalet bằng gỗ, nơi đó gọi là làng Hư Ảo.

Ông bà Meyer có ba người con, hai cậu quý tử và một cô công chúa. Hôm nay người anh lớn Pisces từ thị trấn Trong Hồ, nơi thấp nhất trong các ngôi làng của ngọn Jungfrau, trở về nhà cầm theo một chiếc hộp gỗ được mài bóng nhẵn, trong đó chắc chắn là món quà sinh nhật cho bé Aries đáng yêu của mọi người. Pisces là chàng trai trẻ hai mươi hai tuổi, cao ráo, da sáng, tóc vàng và đôi mắt u buồn rất thu hút phái nữ ở vùng Bơn.

Gần đến nhà Meyer sẽ thấy hai bên vệ đường mọc từng khóm thủy tiên vàng chóe, những bông hoa này nổi bần bật trên nền cỏ cao nguyên xanh mướt. Em gái của Pisces là người đã tự tay trồng chúng một cách ngăn nắp, vì cô bé thích nhìn ngắm những bông hoa được gió làm lay động, từ đó lan tỏa ra không gian mùi hương khoan khoái trong lành.

Từ đằng xa Pisces đã trông thấy bóng dáng cô bé trong chiếc váy cô-tông xanh đậm, vốn dài tới mắc cá chân thì nay nó đã hụt lên độ chừng bảy tám xen-ti-mét, đôi chân mang ủng dạ giữ ấm, tổng thể rất là duyên dáng.

"Anh Pisces!"

Cô bé reo lên vui mừng.

Anh bước nhanh hơn leo hết con dốc, nhìn thấy căn nhà thấp, bề rộng hẹp, nhưng bù lại thì chiều kia đủ dài để bảo đảm không gian sinh hoạt của cả năm người.

"Gem, em cao hơn rồi đúng không?"

Gem sà vào lòng anh trai, để anh ẵm mình. Cô bé hôn lên má Pisces một cái.

"Dạ vâng, hai tháng anh Pisces không về, Gem cao thêm được năm mươi hai li đó ạ."

Pisces cười tươi rói, cứ thản nhiên ẵm cô bé vào nhà mà không than phiền gì, dù hôm nay đi đường núi làm anh thấm mệt. Gem là công chúa của gia đình Meyer, cô bé có thể làm tất cả mọi thứ nếu muốn.

Mười hai tuổi, Gem vẫn nhẹ tênh trong vòng tay của Pisces. Mái tóc cô bé dày và dài gợn sóng, vàng óng như màu hoa thủy tiên bên đường, vì gió mà mềm mại xoắn vào tay Pisces. Đôi tròng mắt Gem xanh như bầu trời Bơn mùa xuân, trong lành phản chiếu.

Pisces về đến nhà đã hơn sáu giờ tối nhưng trời vẫn còn sáng hửng, giờ này chỉ có vài vệt hồng tượng trưng cho hoàng hôn đang dần dần buông xuống. Vào mùa xuân, bóng đêm ở cao nguyên đến rất muộn.

Má Meyer đặt xuống bàn ăn lớn ngoài sân chiếc bánh táo nướng thơm phức, ở trên cắm một cây nến nhỏ, là bánh sinh nhật dành cho cậu út Aries. Sau đó má đặt thêm một con gà quay, rồi lại tiếp tục đặt thêm nước ép táo ướp lạnh.

Bữa tiệc còn có sự góp mặt của một vài người thân thiết với gia đình bé Aries. Họ ngồi vòng quanh chiếc bàn vui vẻ nói chuyện,

Aries được má bế trên tay, phì phèo thổi tắt ngọn nến trong tiếng hoan hô của mọi người.

Bà Arina là một người sắc xảo, bà khá gầy và trắng, mái tóc màu hung đỏ như ánh lửa bập bùng dưới bóng xế chiều. Ở đuôi mắt người phụ nữ này đã gấp nhiều nếp nhăn. Bình thường bà Arina sẽ làm việc nhà, có khi thì cùng chồng đi cắt cỏ cho bò. Ông Bane, ba của bọn trẻ là một người cao lớn lực lưỡng, vừa nhìn đã biết chuyên làm việc nặng. Ông rất tốt bụng và sành đời, cũng vì thế mà người vùng này luôn tôn trọng và muốn nghe ý kiến của ông.

Tiệc tùng kết thúc khi màn đêm thật sự buông xuống, bé Gem đã ngủ gật trong vòng tay anh trai được một lúc, từ khi Pisces về cô bé liền dính lấy anh. Pisces không kêu ca phàn nàn, hai tháng rồi mới trở về nhà anh thật sự cũng rất nhớ Gem, đôi mắt anh khi ngắm nhìn cô bé dường như không còn u buồn nữa, lúc này trong nó là vũ trụ mênh mông đen hoắm.

Sau khi đắp chăn ngay ngắn cho Gem, Pisces trở ra bàn tiệc với ông bà Meyer. Những người bạn từ làng dưới lên đã trở về, họ không bao giờ ở lại nhà người khác qua đêm dù là trời bão tuyết.

Nhìn cậu con trai trưởng thành của mình, giọng bà Arina có chút nghẹn ngào:

"Người ta muốn Gem trở về."

Pisces hơi sửng sốt.

"Gem chỉ mới mười hai tuổi, sẽ làm sao khi em ấy rời xa chúng ta."

"Nơi đó có dòng họ của con bé."

Giọng ông Bane ồm ồm lên tiếng, có vẻ ông cũng đã rất xúc động.

"Có dòng họ nào mà để em ấy ở đây suốt mười hai năm, bây giờ nói muốn là về?"

Không ai nói thêm lời nào.

Buổi sáng hôm sau ông Bane không đi làm đồng, ông đang chơi đùa với bé Aries ở ngoài sân. Mùa xuân ở cao nguyên Bơn rất kỳ diệu, như xứ thần tiên mà cổ tích đặc tả.

Gem cùng bà Arina dưới bếp nấu bữa sáng. Pisces như thường lệ, khi ở nhà anh sẽ ngồi nghiên cứu những kiểu thời trang quốc tế. Cứ như thế diễn ra một buổi sáng bình thường.

Đến trưa, bà Arina gọi Gem ra nhổ cỏ dại với mình. Tay cô bé mân mê một đám cúc trắng đang nở rộ.

"Gem, con có muốn đi đến thành phố lộng lẫy hay không?"

"Ôi, tất nhiên là có rồi ạ. Con đọc trên báo mà anh Pisces mang về, những cô gái ở đó ăn bận thật là xinh đẹp, nhà cửa thì toàn là dinh thự lộng lẫy."

"Thế con có muốn sống ở đó không?"

Gem hơi ngập ngừng:

"Con không biết..."

Bà Arina bỗng nhiên ôm chầm lấy cô bé.

"Gem, nếu má nói... má nói con không phải con ruột của chúng ta thì sao?"

"Con biết. Má đừng khóc... con biết."

Trong sự thản nhiên của Gem, một đứa trẻ mười hai tuổi, khi nói về thân thế của mình, bà Arina bần thần.

"Con nói má nghe, dù thế nào thì má vẫn là má của con, người đã dạy dỗ nuôi nấng con. Chắc má đang thắc mắc vì sao con biết đúng không ạ?"

Gem bé nhỏ vỗ vỗ lưng bà, cả hai lúc này đã ngồi bệt xuống cỏ.

"Má nhìn màu tóc của con này, ngoại trừ con thì trong dòng họ Meyer, kể cả những bác đang ở thung lũng hay thị trấn thì có ai như con không? Hơn nữa, mọi người đối với con rất tốt, luôn sợ con cảm thấy tủi thân, sợ con cảm thấy mọi người không đủ thương con. Từ khi nhận thức được chuyện này, con đã hoài nghi về mình, bản thân con cứ tự nhủ hãy chờ đợi đi, một ngày nào đó thì sẽ biết sự thật mà thôi. Tối hôm qua, mọi người nói chuyện con đã nghe hết rồi ạ."

Bà Arina vuốt lên mái tóc vàng hoe của cô bé.

"Vậy má sẽ kể con nghe về ba mẹ của con, ông bà Remy, con là Gemini Amandine Remy. Khi thời thế loạn lạc, Thụy Sĩ lúc này mang tính trung lập, ở đây sẽ an toàn hơn những nơi khác. Dorothy khi ấy xinh đẹp như tiên nữ, đến giờ ta vẫn còn không sao quên được."

"Họ Leroy, nhà ngoại con ở Pa-ri là những người quý tộc. Dorothy cũng vì bị gia đình bức ép kết hôn nên mới cùng người yêu chạy trốn. Chúng ta đã đưa họ đến Bơn tạm lánh, họ trả ơn cho chúng ta bằng rất nhiều vàng. Đúng vậy... rất nhiều vàng. "

Nói đến đây, bà Arina dừng lại nuốt nước bọt, tay bà vẫn còn mân mê mái tóc của Gem.

"Ông bà ngoại con ít lâu sau cũng tìm đến, lúc này con chào đời được một tháng, họ vẫn nhất quyết chia cắt tình cảm của hai người. Dorothy bị bắt trở về, còn Beau, ba của con lội đường núi nguy hiểm đến nhờ cậy chúng ta. Một đứa trẻ chưa dứt sữa mẹ lại không khóc la, không phá phách, vì lạnh mà mặt mũi tím tái rất đáng thương."

"Sau đó, ông ấy bôn ba trở về nước Pháp, viết cho chúng ta một bức thư nói rằng có thể họ không quay lại đây được nữa. Tình hình biên giới hỗn loạn, Beau chết trong chiến tranh, Dorothy bị gả đến nhà quý tộc ngang hàng để bảo đảm địa vị dòng họ, không lâu sau thì bệnh nặng mà qua đời. Bây giờ ông bà ngoại con hối hận rồi, họ muốn gặp lại và bù đắp cho con."

Nói đến đây, bà Meyer thật sự mong cô bé có thể ở lại với bà. Nhưng bà biết, tận sâu trong trái tim Gem đang thôi thúc cô bé hãy đi. Đi đến thành phố xa hoa như trên báo đã viết. Bà không hỏi nữa, Gem cũng im lặng không nói gì.

Buổi tối, Gem trằn trọc không ngủ được. Có tiếng đẩy cửa rất nhẹ, cô bé liền nhắm mắt lại.

Là Pisces. Anh quỳ xuống bên cạnh giường của Gem, mọi thứ đều rất khẽ khàng vì sợ em tỉnh giấc. Anh nắm lấy bàn tay nhỏ tinh xảo, nâng niu như báu vật.

Tận trong lòng Pisces luôn cảm thấy đau khổ, anh biết Gem không phải em ruột của mình, và luôn yêu cô bé. Không phải tình yêu đơn thuần của những người trong gia đình. Pisces luôn sợ, sợ tình yêu của mình bị bại lộ. Anh đặt môi lên bàn tay của cô bé, thời gian trôi rất lâu, cũng chưa rời khỏi.

Với những đứa trẻ mười hai tuổi, tình yêu giữa trai và gái là chuyện viển vông. Với Gem cũng vậy, cô bé nào đã hiểu về nó.

Nhưng dường như Gem biết được, tình cảm của Pisces dành cho cô bé, là một điều gì đó mà người ta cho rằng nó là điều sai trái. Cô bé có thể thấu hiểu và tha thứ, từ sâu thẳm trong lòng, Gem dường như không hề bài xích tình yêu này của Pisces.

Buổi trưa ngày thứ ba Pisces ở nhà, một đoàn người đến gõ cửa gia đình Meyer. Tóc họ vàng hoe, như màu tóc thủy tiên của Gem, đôi mắt cũng xanh một màu trời phản chiếu trên mặt hồ ở thung lũng Thác Nước.

Gem thắt tóc bím gọn gàng, mặc chiếc váy cô-tông nâu tượng trưng cho địa vị xã hội bình thường của mình. Người nhà Leroy trông thấy cô bé cũng không thể hiện nhiều biểu cảm, nhàn nhạt gật đầu với ông bà Meyer và đưa cho họ chiếc va-li bọc da ngựa đã mang theo.

Gem biết trong đó có gì. Nhưng hơn hết thảy cô bé thật tình biết ơn tình yêu của họ dành cho mình.

Một người đàn ông Pháp thanh lịch cầm tay Gem, dẫn cô bé hòa vào đoàn người đi xuống núi.

Gem mười hai tuổi đối với cuộc chia ly này dường như không một chút tiếc nuối. Có lẽ, cô bé chắn chắn rằng sau này mình cũng sẽ quay trở lại cao nguyên, quay về ngôi nhà bốn bề lộng gió đã nuôi dưỡng mình.

Đoàn người đi được một đoạn rất xa, lúc này Pisces mới từ nhà bước đến bên bờ đường mọc đầy thuỷ tiên vàng óng.

"Tạm biệt, Gemi."

Ghi chú:

- Làng Hư Ảo là tên tác giả tự đặt cho làng Murren của Thụy Sĩ. Người ta miêu tả về Murren là ngôi làng xinh đẹp nhưng vô thực, ví nó như những ngôi làng cổ tính trong truyện cổ Bắc Âu, Hư Ảo từ lời truyền này mà có.

-Thị trấn Trong Hồ là tên tác giả tự đặt cho thị trấn Interlaken, ở đây có sông Aare chảy qua đô thị, nằm giữa khu vực hồ Brienz về phía đông và hồ Thun về phía tây. Mình không nghĩ được tên nào khác cho nơi này ngoài Trong Hồ vì nhìn trên hình ảnh, cả thị trấn như một vùng đất nổi lênh đênh trên mặt nước, như nằm trong lòng một cái hồ lớn.

- Nhà gỗ Chalet hay còn gọi là nhà gỗ Thụy Sĩ, loại hình công trình điển hình của dãy núi Alps Thụy Sĩ. Trước đây, nhà gỗ Chalet bắt nguồn từ vùng Arpitan (Một phần của Thụy Sĩ và Pháp) với tên gọi ban đầu là "Túp lều của Herder." (theo Elle Decoration).

Hình ảnh tham khảo, không phù hợp với bối cảnh cổ điển trong Căn nhà lộng gió.

06.11.2021

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com