Full Op Nu Hai Tac
Tổng bộ Hải quân đang vô cùng hỗn loạn.Một con thuyền chở đầy xác chết đột nhiên xuất hiện ở Thánh địa Mariejois, mà bên trong tất cả đều là thi thể của hải quân! Thậm chí là ngay cả phó đô đốc Mizukan cũng không thoát khỏi tình trạng bị giết chết, hơn nữa còn bị tra tấn dã man thê thảm đến nỗi không ai muốn nhìn.Gân tay gân chân bị cắt, vài chỗ còn bị lóc thịt lột da, máu me be bét nhầy nhụa, ngay cả mấy vị hải quân lâu năm nhìn thấy cũng không khỏi có cảm giác buồn nôn.Kẻ đã gây ra tất cả những chuyện này không ngoài dự đoán chính là Đồ Tể Pord Attend. Thủy sư đô đốc tân nhiệm, Sakazuki Akainu ra lệnh truy nã gắt gao, đồng thời huy động một quân đoàn tiến tới Tân Thế Giới. Trận địa này khiến toàn bộ hải quân cũng phải kinh sợ. Nhưng không ai biết, liệu họ có thể bắt được một kẻ như Pord Attend hay không...."Dám đưa thuyền đầy xác chết của hải quân tới Thánh địa?!? Hắn thật to gan!""Phen này Tổng bộ Hải quân không thể nhân nhượng nữa rồi.""Haha, chứ còn sao nữa. Nhưng phải công nhận gan của hắn to thiệt, không có mấy ai làm được vậy đâu."Asherah kéo mũ áo choàng xuống che đi gương mặt, quay sang thiếu nữ ngồi bên cạnh, khẽ hỏi,"Chúng huy động lực lượng để bắt cô đấy. Giờ tính sao?"Zelda mặc một chiếc áo choàng màu rượu vang, mái tóc bạc trắng buộc lên bằng một sợi dây khiến vẻ đẹp của cô càng trở nên tinh xảo và lãnh khốc.Lắc nhẹ ly rượu trong tay, Zelda không trả lời mà tiếp tục nhìn ra bên ngoài. Một lúc sau, cô mới từ từ cất giọng,"Chúng ta đổi lịch trình.""Hả? Không đi Punk Hazard tìm Luffy và băng Mũ Rơm nữa à?""Không. Ta tới một nơi khác.""Đi đâu?"" Loguetown và Baterilla."Asherah hơi mở to mắt. Zelda tới nơi hành hình Vua Hải Tặc để làm gì? Baterilla còn hiểu được, vì đó là nơi Portgas D. Ace được sinh ra. Nhưng còn Loguetown...?"Đi thôi."Zelda đứng dậy, thả xuống mặt bàn mấy đồng beli rồi bước ra khỏi quán rượu. Asherah lẽo đẽo theo sau, áo choàng loẹt quẹt quét trên mặt đất.Đích đến, là nơi của sự bắt đầu và kết thúc, Loguetown...."Ể, có vẻ nhộn nhịp quá nhỉ."Asherah ngó ngang ngó dọc, hai mắt sáng bừng lên khi nhìn thấy quầy bán kẹo bông."Zelda Zelda, mua cho tôi kẹo bông đi."Zelda nhàn nhạt nhìn cây kẹo bông màu hồng phấn ở xa xa, cuối cùng cũng chậm chạp bước đến đó."Wahaha, cảm ơn nhé."Asherah giống như đứa trẻ nhận được quà, vui mừng cắn lấy một miếng. Vị ngọt lan ra khắp khoang miệng, tan chảy chỉ trong chốc lát."Hay chúng ta nghỉ ngơi một ngày ở đây đi? Nhé, Zelda?"Zelda liếc nhìn cô nàng bằng nửa con mắt, rồi phát ra một tiếng ừ trong cổ họng. Asherah ngẩn người. Chưa bao giờ nó thấy con người này lại dễ tính đến vậy. Rốt cuộc là đã có chuyện gì mà nó không biết?Thân là hiện thân của biển cả, không có chuyện gì mà Asherah không biết. Nhưng riêng về con người trước mắt này, nó lại hoàn toàn không biết một xíu gì hết. Hai năm trước, sau khi gặp mấy người kỳ lạ đó, Zelda như biến thành một con người khác. Cô giúp Asherah hóa thành người, có được thực thể rồi bắt cô nàng biển này đi cùng bản thân. Asherah chỉ biết là Zelda đang đi tìm một vài thứ, nhưng nó không biết rõ đó là thứ gì. Có lẽ...là liên quan tới Portgas D. Ace chăng?Sực tỉnh, Asherah vội vàng kéo hồn của mình từ chín tầng mây trở xuống, chạy theo Zelda lúc này đã đi được một quãng khá xa.Dù thế nào thì, nó cũng đã lựa chọn đi theo cô gái quái lạ này. Và Asherah chắc chắn một điều rằng, Zelda không phải người xấu...."Đây là nơi Gol D. Roger bị tử hình."Zelda ngước lên nhìn chiếc đài cao ngất, khẽ nhắm mắt lại. Khung cảnh ngày Vua Hải Tặc bị tử hình như hiện ra trước mắt. Nụ cười ngạo nghễ, cùng giọng nói đanh thép vang vọng bên tai.Hóa ra...đây chính là bạn của chị. Một người đàn ông mạnh mẽ, và là cha của Ace..."Mà chúng ta tới nơi này làm gì thế?"Asherah vẫn đang nhấm nháp cây kẹo bông gòn ngọt ngào, hỏi."Không có gì."Zelda rũ mắt, khẽ xoay người rời đi."Ta đi thôi. Hôm nay tôi sẽ dẫn cô đi chơi.""Thật không? Hu ray!"Asherah vui vẻ chạy theo Zelda, miệng không ngừng liến thoắng,"Nghe nói bên kia có quầy bán đồ ăn tự chọn, còn ở đằng kia có cửa hàng bánh kem. Ta cùng vào ăn nhé! A, bên đó đang có biểu diễn nấu ăn kìa!"Zelda theo đằng sau, bình thản nhìn đứa nhóc bé xíu trong chiếc áo choàng khổ lớn đang vui mừng chạy hết chỗ này đến chỗ khác, đột nhiên mở to hai mắt, lẩm bẩm,"Vậy ra...đây là cảm giác làm chị?"Ngửa đầu lên nhìn bầu trời trong xanh, cô khẽ thì thầm,"Có vẻ...cũng khá là tuyệt."
|_____♡_____|
Sophia: Dại dột đặt cái tên chương là ' Loguetown' nên không còn gì để viết nữa rồi;-;Thôi thì rút ngắn chương ha:>
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com