Full Nalu Cam Hoa Hoang Tu Hac Am
Vào bên trong quán, thay vì ngồi cạnh cả hai lại quyết định ngồi đối diện với nhau và điều đó làm cho Zeref và Mavis cũng phải tách ra, thế là nam theo nam, nữ theo nữ, buộc lòng chia phe phái. Cầm lấy menu, Lucy đảo mắt xem từ trên xuống dưới, cô được ba người còn lại cho tùy ý gọi. Hồi sau những món Lucy gọi được dọn lên, cô cũng gọi luôn cả nước uống, nếu như lúc trước là hai chị em đi ăn chắc chắn cô sẽ rất tiết kiệm vì sống cùng Mavis không phải giàu có như lúc trước nữa. Nhưng hôm nay thì khác, hai thiếu gia của một gia tộc lớn đang ở đây cơ mà, thừa biết chuyện đó nên cô mới gọi rất nhiều món đắt tiền, bởi tại Natsu hay chọc ghẹo cô nên làm vậy cho bỏ ghét, nhưng cũng thấy hơi có lỗi với Zeref.Nhìn những đĩa thức ăn kia mà Natsu ngơ ngác. -....?! Trước mắt cậu đa số toàn là những món được chế biến chung với cà chua và ớt.-''Lucy, cô được lắm, dám chơi tôi à, đợi đó.''!! -Biết rõ Lucy muốn trả đũa mình, Natsu mặt hầm hầm siết chặt tay tức tối. Còn Lucy rất muốn cười, nhưng lại cố nhịn, cô cũng đâu ác tới mức không muốn cho Natsu ăn, vẫn có món cậu ta ăn được đó thôi. Trong lòng cũng vô cùng đắc ý.
.
.
.
.
.
Kết thúc một ngày đi chơi, Zeref và Natsu đưa hai chị em Mavis và Lucy về nhà an toàn rồi tạm biệt ra về, nhưng trong hai anh chàng có vẻ lưu luyến lắm.-Hôm nay vui quá nhỉ, Lucy! -Mavis cười híp mắt quay sang nhìn Lucy nói. U ám!Chỉ là không khí xung quanh cô nàng có vẻ hơi tệ. Đáng ra đã sóng yên gió lặng nếu như tên hắc ám kia trước khi đi khỏi không cảnh báo cô một điều. -''Từ giờ cô phải đeo sợi dây chuyền đó như sinh mạng của cô, nếu không tôi sẽ trừng phạt cô rất nặng đấy, hiểu chưa, tạm biệt và hẹn mai gặp lại''. Thế đấy, Lucy rầu rỉ đi vào nhà, tối hôm đó trong lúc định đi ngủ thì chợt cô nhìn chiếc vương miệng và sợi dây chuyền đang để trên bàn mà thở dài. Cũng may là cậu ta chỉ muốn cô đeo dây chuyền, chứ bảo cô đeo vương miệng 24/24 thì có lẽ giờ đây đã diễn ra đám tang của cậu ta rồi cũng nên.Lucy đem chiếc vương miệng cất vào tủ và đeo sợi dây chuyền vào cổ, nếu không mai lại quên thì gặp phiền phức mất.Ngày hôm sau.Lúc sáng đến học viện thì Lucy chẳng gặp Natsu đâu cả, như vậy cũng tốt, cô không muốn bắt đầu buổi sáng của mình lại là những cuộc cãi vả với Natsu tí nào.-Woaa, hôm nay bình yên ghê! -Đến giờ nghỉ trưa, Lucy vươn vai nói.-Chắc chưa Lucy? Gray ngồi bàn bên đáp lại bằng giọng đầy ẩn ý, nghe vậy Lucy quay sang hỏi:-Cậu nói vậy là sao?Chỉ tay ra ngoài cửa lớp, Gray đáp:-Kia kìa. Thấy vậy Lucy liền nhìn theo hướng tay của Gray chỉ, bên ngoài là Freed đang vẫy tay gọi cô, Lucy đi ra hỏi:-Anh gọi em?-Laxus có chuyện muốn nói với em ở sân bóng rổ đấy! -Freed đáp.Đúng là có chút tò mò nên Lucy đi theo Freed để xem Laxus có chuyện gì muốn nói, lúc đi cô cũng có suy nghĩ vu vơ, không phải lại là tỏ tình đấy chứ.-Laxus, Lucy đến rồi! -Freed đi đến báo.Laxus đang nói chuyện với hai người kia cũng chợt dừng lại khi cô đến.-Anh muốn nói chuyện gì vậy? -Lucy vào thẳng vấn đề hỏi.Nghe vậy, Laxus chìa ra trước mặt Lucy một tấm vé xem phim rồi bảo:-Chiều nay nếu em không bận gì thì đến xem phim, anh sẽ đợi. Ngó nhìn tấm vé Lucy có hơi lưỡng lự. Thật lạ, tuy rằng đây là lời mời của Laxus và nó không hề khó chịu như lần trước khi biết sẽ đi chơi với Natsu, nhưng ngược lại chỉ nghĩ đi với Laxus thì cô lại không có hứng thú, nhưng khi nhớ lại lúc đi với Natsu thì lại có, mâu thuẫn thật.-Sao vậy, em từ chối? -Laxus hỏi tiếp, giọng có chút thất vọng.-À không. Nhưng dù vậy cô cũng không thể từ chối lời mời trực tiếp của Laxus, thật không thể hiểu nổi, giống như cô mắc nợ và muốn trả ơn Laxus điều gì vậy đó vậy. Nhận lấy tấm vé, Lucy vừa quay đi vừa nói:-Em sẽ xem lại việc đi hay không. Và đâu ai biết rằng vụ việc vừa rồi đã lọt vào tầm ngắm của Natsu và đáy mắt ai đó lại phát lên lửa giận.
.
.
.
.
.
Kết thúc một ngày đi chơi, Zeref và Natsu đưa hai chị em Mavis và Lucy về nhà an toàn rồi tạm biệt ra về, nhưng trong hai anh chàng có vẻ lưu luyến lắm.-Hôm nay vui quá nhỉ, Lucy! -Mavis cười híp mắt quay sang nhìn Lucy nói. U ám!Chỉ là không khí xung quanh cô nàng có vẻ hơi tệ. Đáng ra đã sóng yên gió lặng nếu như tên hắc ám kia trước khi đi khỏi không cảnh báo cô một điều. -''Từ giờ cô phải đeo sợi dây chuyền đó như sinh mạng của cô, nếu không tôi sẽ trừng phạt cô rất nặng đấy, hiểu chưa, tạm biệt và hẹn mai gặp lại''. Thế đấy, Lucy rầu rỉ đi vào nhà, tối hôm đó trong lúc định đi ngủ thì chợt cô nhìn chiếc vương miệng và sợi dây chuyền đang để trên bàn mà thở dài. Cũng may là cậu ta chỉ muốn cô đeo dây chuyền, chứ bảo cô đeo vương miệng 24/24 thì có lẽ giờ đây đã diễn ra đám tang của cậu ta rồi cũng nên.Lucy đem chiếc vương miệng cất vào tủ và đeo sợi dây chuyền vào cổ, nếu không mai lại quên thì gặp phiền phức mất.Ngày hôm sau.Lúc sáng đến học viện thì Lucy chẳng gặp Natsu đâu cả, như vậy cũng tốt, cô không muốn bắt đầu buổi sáng của mình lại là những cuộc cãi vả với Natsu tí nào.-Woaa, hôm nay bình yên ghê! -Đến giờ nghỉ trưa, Lucy vươn vai nói.-Chắc chưa Lucy? Gray ngồi bàn bên đáp lại bằng giọng đầy ẩn ý, nghe vậy Lucy quay sang hỏi:-Cậu nói vậy là sao?Chỉ tay ra ngoài cửa lớp, Gray đáp:-Kia kìa. Thấy vậy Lucy liền nhìn theo hướng tay của Gray chỉ, bên ngoài là Freed đang vẫy tay gọi cô, Lucy đi ra hỏi:-Anh gọi em?-Laxus có chuyện muốn nói với em ở sân bóng rổ đấy! -Freed đáp.Đúng là có chút tò mò nên Lucy đi theo Freed để xem Laxus có chuyện gì muốn nói, lúc đi cô cũng có suy nghĩ vu vơ, không phải lại là tỏ tình đấy chứ.-Laxus, Lucy đến rồi! -Freed đi đến báo.Laxus đang nói chuyện với hai người kia cũng chợt dừng lại khi cô đến.-Anh muốn nói chuyện gì vậy? -Lucy vào thẳng vấn đề hỏi.Nghe vậy, Laxus chìa ra trước mặt Lucy một tấm vé xem phim rồi bảo:-Chiều nay nếu em không bận gì thì đến xem phim, anh sẽ đợi. Ngó nhìn tấm vé Lucy có hơi lưỡng lự. Thật lạ, tuy rằng đây là lời mời của Laxus và nó không hề khó chịu như lần trước khi biết sẽ đi chơi với Natsu, nhưng ngược lại chỉ nghĩ đi với Laxus thì cô lại không có hứng thú, nhưng khi nhớ lại lúc đi với Natsu thì lại có, mâu thuẫn thật.-Sao vậy, em từ chối? -Laxus hỏi tiếp, giọng có chút thất vọng.-À không. Nhưng dù vậy cô cũng không thể từ chối lời mời trực tiếp của Laxus, thật không thể hiểu nổi, giống như cô mắc nợ và muốn trả ơn Laxus điều gì vậy đó vậy. Nhận lấy tấm vé, Lucy vừa quay đi vừa nói:-Em sẽ xem lại việc đi hay không. Và đâu ai biết rằng vụ việc vừa rồi đã lọt vào tầm ngắm của Natsu và đáy mắt ai đó lại phát lên lửa giận.
Hết chap 36.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com