Full Meo Nho Va Cuon Len
Chúng tôi ăn uống vui hơn tôi tưởng rất nhiều, đương nhiên bọn con trai lớp tôi đứng ra hòa giải cho Nguyễn Quang Huy và Nguyễn Hải Anh. Chúng nó bắt tay rồi ôm nhau một cái, tôi không chắc là do chúng nó say hay do chúng nó tiếc tình bạn của chúng nó.Hà ngồi một bên ôm tôi khóc sướt mướt, nhưng nó chẳng nói gì cả mà chỉ uống thôi. Tôi khá lo cho nó nhưng đương nhiên nó cũng không muốn tôi phải nghĩ nhiều. Uống xong, khóc xong là nó chuồn ngay vào phòng vệ sinh nôn hết ra.Nơi mâm của tôi còn vài đứa con gái, tôi thấy Quỳnh Anh ngồi cạnh cái bát đựng rượu mà lớp tôi đã múc sẵn, cái bát to còn phân nữa, tôi lập tức đứng dậy."Quỳnh Anh ơi, mình chơi trò chơi không?"Quỳnh Anh quay qua tôi, nó hơi nhăn mày nhìn tôi:
"Mày say à?"Tôi đương nhiên vẫn còn rất tỉnh, chỉ là cơ địa của tôi dính tí cồn vào là mặt bắt đầu đỏ lên, mà da tôi còn trắng nữa nên mọi người thường bảo tửu lượng của tôi kém. Nhưng tôi có say quái đâu?Tôi lắc lắc đầu.________________________Trần Hoàng Nam's povTôi vừa đỡ Minh Triết lên phòng cho khách để nghỉ ngơi, bước xuống nhà đã thấy lớp tôi tụ tập lại thành một đám đông nhỏ. Tôi hơi cau mày, chẳng lẽ Quang Huy với Hải Anh lại thượng cẳng chân hạ cẳng tay nhau nữa à?Tôi vội bước đến, tách vài đứa ra nhìn thì thấy trung tâm của đám đông là bé Huyền Như với Quỳnh Anh đang ngồi uống với nhau. Hình như chơi trò chơi gì đấy thì phải.Tôi nhìn qua em và thấy mặt em đỏ bừng lên làm tôi giật nảy mình, tôi vừa rời đi có một tí thôi mà Quỳnh Anh đã chuốc say bé nhà tôi thành thế này à?Tôi vội ngồi xuống cạnh em:
"Huyền Như, mày say lắm rồi, đừng uống nữa."Tôi thấy em nhìn qua tôi, đôi mắt vẫn ánh lên vài phần tỉnh táo, chỉ là giọng em đã có vài phần oải đi do men rượu, em thở dài một cái.
"Suỵt, đến lượt tao rồi."Tôi thấy em múc một chén rượu lên, để đến trước mặt Quỳnh Anh:
"Quỳnh Anh nói dối hay nói thật."Tôi nhìn qua sắc mặt Quỳnh Anh hơi kém đi, hình như đã bị Huyền Như chuốc cho uống không ít thì phải. Thế ra người chủ động chuốc rượu là Huyền Như nhà tôi chứ không phải bạn nữ ngồi đối diện kia à?Quỳnh Anh hít một hơi:
"Nói thật""Quỳnh Anh thích một người trong lớp mình đúng không?"Tôi thấy Quỳnh Anh không do dự mà cầm chén lên uống cạn!Đám xung quanh tôi ồ lên kinh ngạc, còn tôi thì chỉ chăm chăm nhìn xem bạn Huyền Như của tôi có ổn thật hay không, hay đã say đến quên mất trời trăng rồi.Sắc mặt Quỳnh Anh hơi nhăn đi vì men rượu nồng, nhưng thật nhanh nó múc một chén rượu để trước mặt của Huyền Như. Tôi thấy nó liếc qua tôi rồi khẽ nâng khóe miệng:"Nói dối hay nói thật?""Nói thật.""Mày với Nam yêu nhau đúng không?"Tôi hơi chấn động, liếc qua Huyền Như và thật lòng mong chờ câu trả lời của em. Em với tôi đang trong một mối quan hệ không rõ ràng, tôi không mong em sẽ thừa nhận, chỉ là tôi sợ em phủ nhận, tôi sẽ ra sao?Nhưng em không đáp, chẳng để tôi phản ứng em đã đưa tay cầm ly rượu lên uống sạch.!Em không nói, em không thừa nhận cũng không phủ nhận, em thật sự vẫn để tôi ở trong lòng! Cho tôi một vị trí riêng nào đó ư?Huyền Như múc một chén rượu để trước mặt Quỳnh Anh và lúc này tôi thấy Vũ Duy Minh xuất hiện bên cạnh Quỳnh Anh. Tôi dám chắc Vũ Duy Minh mới đi nói chuyện với Nguyễn Hải Anh xong bởi nhìn sắc mặt nó kém hơn lúc nãy rất nhiều. Chuyện của Hải Anh và Hà làm nó đau đầu từ tận 20/11 đến bây giờ thì phải.Nó nhìn quanh rồi lại nhìn Quỳnh Anh, sau đó nó lại ngẩng đầu lên nhìn đám lớp tôi đang vây quanh:
"Hai người này uống bao nhiêu rồi thế?""Cả hai uống sạch một bát rồi, giờ là bát thứ hai." Ngọc Nhi trả lời khi đứng ngoài nhìn cuộc vui này.Tôi hoảng hốt kéo Huyền Như lại nhưng Như giữ lấy tôi:
"Suỵt, ngoan. Ngồi im cho tao chơi." Giọng em nhòe đi do rượu làm tôi lo lắng hơn bao giờ hết. Tôi thấy Vũ Duy Minh giữ Quỳnh Anh lại và đương nhiên Minh lúc nào cũng bị Quỳnh Anh đuổi đi, chỉ là giọng Quỳnh Anh đã nhỏ lại, dịu lại hơn bình thường rất nhiều."Nói dối hay nói thật?""Nói thật." Quỳnh Anh vừa đưa tay lên đỡ trán vừa nói."Mày thích Vũ Duy Minh đúng không?"Lần này tôi thấy vẻ ngạc nhiên hiện lên trên tất cả các gương mặt xuất hiện ở đây, ngoại trừ con bé đang ung dung cạnh tôi đây. Tôi chỉ biết thở dài chứ chẳng làm được cái gì cả, Quỳnh Anh đã chấp nhận chơi trò này với Huyền Như thì chắc chắn cũng đã xác định sẽ bay hết bí mật rồi.Quỳnh Anh thoáng ngẩn người, sau vài giây tôi thấy nó vươn tay muốn chạm đến cốc rượu lại nghe giọng thằng Minh nhẹ bẫng:"Quỳnh Anh cứ trả lời thật đi, Quỳnh Anh không thích tao. Tao không buồn đâu, đừng uống nữa."Nhưng Quỳnh Anh không hề dừng lại, nó vẫn đưa tay chạm đến cái chén và thằng Minh vẫn còn lải nhải bên tai:
"Đừng uống nữa mà, mày cứ nói không đi, thật đấy nói đi chứ đừng uống nữa.""Im mồm, ai bảo tao không..." Câu nói của Quỳnh Anh chợt bị cắt ngang nhưng tôi đoán rằng tất cả mọi người đều hiểu ý của nó. Nó vội đưa chén rượu lên miệng định uống cạn nhưng lại bị Vũ Duy Minh dành lấy ngửa cổ uống một hơi hết sạch.Minh hắng giọng nhìn mọi người xung quanh, tay nó đặt chén rượu lại vị trí cũ rồi đỡ lấy Quỳnh Anh đang ngà ngà say bên cạnh:
"Thôi nghỉ nhé, mọi người cũng mệt rồi." Nó nhìn tôi "Mai tao sẽ thuê dịch vụ dọn vệ sinh nhé Nam."Tôi thoáng gật đầu thì giọng Huyền Như vang lên:
"Không được, vẫn còn rượu mà!"Vũ Duy Minh nhìn qua tôi và rõ ràng chúng tôi có chung một suy nghĩ!________________________Huyền Như's povTôi nâng khóe miệng:
"Nói dối hay nói thật?"Quỳnh Anh ngồi đối diện tôi đỡ trán:
"Nói thật.""Có muốn yêu bạn Minh nhà tôi không?"Quỳnh Anh thở dài một tiếng, giọng nó say mèm:
"Uống."Vũ Duy Minh ngồi cạnh Quỳnh Anh uống cạn chén rượu và đương nhiên Trần Hoàng Nam bên cạnh tôi cũng không ngoại lệ. Chúng tôi chơi trò đấy cho đến khi cả hai thằng uống sạch bát rượu mới chịu thôi. Tôi không không nhận mình là người xấu, chỉ là đôi khi tôi muốn thêm trò cho cuộc vui này.Vả lại, Quỳnh Anh là kiểu con gái trong mềm ngoài cứng, tôi thiết nghĩ rằng chỉ cần cô nàng chịu mở lòng thì sẽ có kết cục đẹp. Tôi đã nói ngay từ đầu, Vũ Duy Minh coi thường tình cảm nhưng chỉ cần nó chú ý đến ai thì nó sẽ hết lòng với người đấy, tôi nghĩ Minh đủ khả năng khiến Quỳnh Anh chịu buông bỏ phòng bị.Đương nhiên tôi không chuốc cho Quỳnh Anh say, bởi tôi với Quỳnh Anh mỗi đứa chỉ uống có 3 chén là hết đống rượu ở cái bát cũ, vừa múc rượu mới thì Trần Hoàng Nam và Vũ Duy Minh đã đến uống thay rồi.Tôi ngồi lại vào taxi, Trần Hoàng Nam đưa tôi về, còn lại thế giới xung quanh thì tôi chịu, tôi chẳng để ý được cái gì ngoài bạn Hoàng Nam đang ngồi cạnh đây."Sao mày lại đi theo?"Trần Hoàng Nam quay sang tôi:
"Nãy tao uống rượu nên không đi xe đưa mày về được, nhưng để mày đi về một mình thì tao không yên tâm."Trái tim tôi thoáng dao động, ban đầu trước khi uống rượu Nam còn hứa sẽ đưa tôi về, tôi nghĩ trong bữa ăn nó chẳng động vào tẹo cồn nào cả. Nếu không phải ban nãy uống thay tôi thì có lẽ nó sẽ lấy xe đưa tôi về thật chứ không book taxi như thế này.Lúc này đây, tôi chỉ biết nhìn mỗi Trần Hoàng Nam, bạn Nam nhà tôi."Mày hút thuốc à Nam?"Tôi thấy đôi mắt nó nhìn tôi có phần ngạc nhiên, hơn thế nữa là cả hoang mang nữa.________________________P/s: cum muon co ng yeu di choi trung thu huhu
"Mày say à?"Tôi đương nhiên vẫn còn rất tỉnh, chỉ là cơ địa của tôi dính tí cồn vào là mặt bắt đầu đỏ lên, mà da tôi còn trắng nữa nên mọi người thường bảo tửu lượng của tôi kém. Nhưng tôi có say quái đâu?Tôi lắc lắc đầu.________________________Trần Hoàng Nam's povTôi vừa đỡ Minh Triết lên phòng cho khách để nghỉ ngơi, bước xuống nhà đã thấy lớp tôi tụ tập lại thành một đám đông nhỏ. Tôi hơi cau mày, chẳng lẽ Quang Huy với Hải Anh lại thượng cẳng chân hạ cẳng tay nhau nữa à?Tôi vội bước đến, tách vài đứa ra nhìn thì thấy trung tâm của đám đông là bé Huyền Như với Quỳnh Anh đang ngồi uống với nhau. Hình như chơi trò chơi gì đấy thì phải.Tôi nhìn qua em và thấy mặt em đỏ bừng lên làm tôi giật nảy mình, tôi vừa rời đi có một tí thôi mà Quỳnh Anh đã chuốc say bé nhà tôi thành thế này à?Tôi vội ngồi xuống cạnh em:
"Huyền Như, mày say lắm rồi, đừng uống nữa."Tôi thấy em nhìn qua tôi, đôi mắt vẫn ánh lên vài phần tỉnh táo, chỉ là giọng em đã có vài phần oải đi do men rượu, em thở dài một cái.
"Suỵt, đến lượt tao rồi."Tôi thấy em múc một chén rượu lên, để đến trước mặt Quỳnh Anh:
"Quỳnh Anh nói dối hay nói thật."Tôi nhìn qua sắc mặt Quỳnh Anh hơi kém đi, hình như đã bị Huyền Như chuốc cho uống không ít thì phải. Thế ra người chủ động chuốc rượu là Huyền Như nhà tôi chứ không phải bạn nữ ngồi đối diện kia à?Quỳnh Anh hít một hơi:
"Nói thật""Quỳnh Anh thích một người trong lớp mình đúng không?"Tôi thấy Quỳnh Anh không do dự mà cầm chén lên uống cạn!Đám xung quanh tôi ồ lên kinh ngạc, còn tôi thì chỉ chăm chăm nhìn xem bạn Huyền Như của tôi có ổn thật hay không, hay đã say đến quên mất trời trăng rồi.Sắc mặt Quỳnh Anh hơi nhăn đi vì men rượu nồng, nhưng thật nhanh nó múc một chén rượu để trước mặt của Huyền Như. Tôi thấy nó liếc qua tôi rồi khẽ nâng khóe miệng:"Nói dối hay nói thật?""Nói thật.""Mày với Nam yêu nhau đúng không?"Tôi hơi chấn động, liếc qua Huyền Như và thật lòng mong chờ câu trả lời của em. Em với tôi đang trong một mối quan hệ không rõ ràng, tôi không mong em sẽ thừa nhận, chỉ là tôi sợ em phủ nhận, tôi sẽ ra sao?Nhưng em không đáp, chẳng để tôi phản ứng em đã đưa tay cầm ly rượu lên uống sạch.!Em không nói, em không thừa nhận cũng không phủ nhận, em thật sự vẫn để tôi ở trong lòng! Cho tôi một vị trí riêng nào đó ư?Huyền Như múc một chén rượu để trước mặt Quỳnh Anh và lúc này tôi thấy Vũ Duy Minh xuất hiện bên cạnh Quỳnh Anh. Tôi dám chắc Vũ Duy Minh mới đi nói chuyện với Nguyễn Hải Anh xong bởi nhìn sắc mặt nó kém hơn lúc nãy rất nhiều. Chuyện của Hải Anh và Hà làm nó đau đầu từ tận 20/11 đến bây giờ thì phải.Nó nhìn quanh rồi lại nhìn Quỳnh Anh, sau đó nó lại ngẩng đầu lên nhìn đám lớp tôi đang vây quanh:
"Hai người này uống bao nhiêu rồi thế?""Cả hai uống sạch một bát rồi, giờ là bát thứ hai." Ngọc Nhi trả lời khi đứng ngoài nhìn cuộc vui này.Tôi hoảng hốt kéo Huyền Như lại nhưng Như giữ lấy tôi:
"Suỵt, ngoan. Ngồi im cho tao chơi." Giọng em nhòe đi do rượu làm tôi lo lắng hơn bao giờ hết. Tôi thấy Vũ Duy Minh giữ Quỳnh Anh lại và đương nhiên Minh lúc nào cũng bị Quỳnh Anh đuổi đi, chỉ là giọng Quỳnh Anh đã nhỏ lại, dịu lại hơn bình thường rất nhiều."Nói dối hay nói thật?""Nói thật." Quỳnh Anh vừa đưa tay lên đỡ trán vừa nói."Mày thích Vũ Duy Minh đúng không?"Lần này tôi thấy vẻ ngạc nhiên hiện lên trên tất cả các gương mặt xuất hiện ở đây, ngoại trừ con bé đang ung dung cạnh tôi đây. Tôi chỉ biết thở dài chứ chẳng làm được cái gì cả, Quỳnh Anh đã chấp nhận chơi trò này với Huyền Như thì chắc chắn cũng đã xác định sẽ bay hết bí mật rồi.Quỳnh Anh thoáng ngẩn người, sau vài giây tôi thấy nó vươn tay muốn chạm đến cốc rượu lại nghe giọng thằng Minh nhẹ bẫng:"Quỳnh Anh cứ trả lời thật đi, Quỳnh Anh không thích tao. Tao không buồn đâu, đừng uống nữa."Nhưng Quỳnh Anh không hề dừng lại, nó vẫn đưa tay chạm đến cái chén và thằng Minh vẫn còn lải nhải bên tai:
"Đừng uống nữa mà, mày cứ nói không đi, thật đấy nói đi chứ đừng uống nữa.""Im mồm, ai bảo tao không..." Câu nói của Quỳnh Anh chợt bị cắt ngang nhưng tôi đoán rằng tất cả mọi người đều hiểu ý của nó. Nó vội đưa chén rượu lên miệng định uống cạn nhưng lại bị Vũ Duy Minh dành lấy ngửa cổ uống một hơi hết sạch.Minh hắng giọng nhìn mọi người xung quanh, tay nó đặt chén rượu lại vị trí cũ rồi đỡ lấy Quỳnh Anh đang ngà ngà say bên cạnh:
"Thôi nghỉ nhé, mọi người cũng mệt rồi." Nó nhìn tôi "Mai tao sẽ thuê dịch vụ dọn vệ sinh nhé Nam."Tôi thoáng gật đầu thì giọng Huyền Như vang lên:
"Không được, vẫn còn rượu mà!"Vũ Duy Minh nhìn qua tôi và rõ ràng chúng tôi có chung một suy nghĩ!________________________Huyền Như's povTôi nâng khóe miệng:
"Nói dối hay nói thật?"Quỳnh Anh ngồi đối diện tôi đỡ trán:
"Nói thật.""Có muốn yêu bạn Minh nhà tôi không?"Quỳnh Anh thở dài một tiếng, giọng nó say mèm:
"Uống."Vũ Duy Minh ngồi cạnh Quỳnh Anh uống cạn chén rượu và đương nhiên Trần Hoàng Nam bên cạnh tôi cũng không ngoại lệ. Chúng tôi chơi trò đấy cho đến khi cả hai thằng uống sạch bát rượu mới chịu thôi. Tôi không không nhận mình là người xấu, chỉ là đôi khi tôi muốn thêm trò cho cuộc vui này.Vả lại, Quỳnh Anh là kiểu con gái trong mềm ngoài cứng, tôi thiết nghĩ rằng chỉ cần cô nàng chịu mở lòng thì sẽ có kết cục đẹp. Tôi đã nói ngay từ đầu, Vũ Duy Minh coi thường tình cảm nhưng chỉ cần nó chú ý đến ai thì nó sẽ hết lòng với người đấy, tôi nghĩ Minh đủ khả năng khiến Quỳnh Anh chịu buông bỏ phòng bị.Đương nhiên tôi không chuốc cho Quỳnh Anh say, bởi tôi với Quỳnh Anh mỗi đứa chỉ uống có 3 chén là hết đống rượu ở cái bát cũ, vừa múc rượu mới thì Trần Hoàng Nam và Vũ Duy Minh đã đến uống thay rồi.Tôi ngồi lại vào taxi, Trần Hoàng Nam đưa tôi về, còn lại thế giới xung quanh thì tôi chịu, tôi chẳng để ý được cái gì ngoài bạn Hoàng Nam đang ngồi cạnh đây."Sao mày lại đi theo?"Trần Hoàng Nam quay sang tôi:
"Nãy tao uống rượu nên không đi xe đưa mày về được, nhưng để mày đi về một mình thì tao không yên tâm."Trái tim tôi thoáng dao động, ban đầu trước khi uống rượu Nam còn hứa sẽ đưa tôi về, tôi nghĩ trong bữa ăn nó chẳng động vào tẹo cồn nào cả. Nếu không phải ban nãy uống thay tôi thì có lẽ nó sẽ lấy xe đưa tôi về thật chứ không book taxi như thế này.Lúc này đây, tôi chỉ biết nhìn mỗi Trần Hoàng Nam, bạn Nam nhà tôi."Mày hút thuốc à Nam?"Tôi thấy đôi mắt nó nhìn tôi có phần ngạc nhiên, hơn thế nữa là cả hoang mang nữa.________________________P/s: cum muon co ng yeu di choi trung thu huhu
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com