Chương 12
Huyền Như's povTôi không nghĩ mình đủ vị tha để bỏ qua chuyện của Ngô Quốc Long, nhưng nghe nó nói Nam chẳng liên quan đến chuyện này, ừ tôi cũng nghĩ mình có vấn đề.Rằng mọi chuyện chẳng liên quan mẹ gì đến Nam và tự tôi đang ép Nam dính vào chuyện đấy.Tôi nghĩ mình có chút gì đấy sai thật...Và những lúc thế này, tôi cần một người để giải đáp phiền muộn.Sáng thứ hai, tôi bỗng nhận ra người bạn thân của tôi có vấn đề, chả hiểu sao Vũ Duy Minh gần đây cứ lẽo đẽo cạnh Quỳnh Anh gây sự chú ý cho bằng được.Đối tượng của mấy trò trẻ trâu nó bày ra giờ không còn là tôi mà biến thành Quỳnh Anh mất rồi, điều ấy khiến tôi vui điên lên đi được.Đéo hiểu kiểu gì, nhìn chúng nó hợp mắt kinh khủng khiếp, một đứa suốt ngày im im chả thèm để ai vào mắt với một đứa suốt ngày lải nhà lải nhải. Đây không phải kiểu cp điển hình trong truyện tiểu thuyết ngôn tình đấy à dcm?Ngồi ngoài sân chào cờ buổi sáng, tôi kéo ngay bạn Hà của tôi lại ngồi cạnh tôi, nếu thằng Minh không rảnh để ý tôi, tôi phải tìm đến phương pháp mới:
"Chiều nay đi xem tarot với tao không?"Hà ngồi sát lại tôi:
"Sao, lại đang nhắm thằng nào à? Tao tưởng mày với Trần Hoàng Nam đang yêu nhau?"Tôi vỗ bộp vào tay nó làm nó kêu lên một tiếng, tôi vội giải thích:
"Tao với Nam có là cái mẹ gì của nhau đâu, đéo hiểu đứa nào đồn ác vãi l**"Hà xoa xoa tay:
"Không, mày với Trần Hoàng Nam cứ bị dính nhau thế đéo nào ý, giờ mày có nói mày với nó không là gì của nhau thì đéo ai tin."Tôi lại vỗ mấy cái lên tay nó:
"Mày phải tin bạn mày chứ?"Nguyễn Hải Anh - người yêu của con Hà bạn tôi quay vội xuống:
"Ê dm đừng đánh Hà nhà tao."Hà vội gật gật đầuTôi khoanh tay lại:
"Mày tin tao đánh thêm mấy cái nữa không?"Hải Anh xắn tay áo sơ mi trường lên, nó quay sang vỗ vỗ Hà:
"Thôi không sao, tí anh đấm Hoàng Nam cho."Tôi bất lực nhìn chúng nó yêu nhau, tôi chưa từng nghĩ bản thân sẽ dính vào hoàn cảnh này, chả hiểu sao gần đây số đối tượng của tôi cứ trốn đi đâu hết."Mày bảo đánh tao à?"Giọng nói dịu dàng vang lên từ đỉnh đầu chúng tôi khiến tôi ngẩng đầu lên, đôi mắt tôi va phải cái cổ áo của nó, bỗng tôi nhớ lại ngày ở bệnh viện cúc áo nó bung ra lộ đến xương quai xanh tuyệt đẹp.Nguyễn Hải Anh nhấc mắt:
"Yes, anh em mình làm kèo solo đi, chứ để người yêu mày đánh bộp bộp lên người bé nhà tao là không được."Tôi thấy Hoàng Nam cười, cái răng khểnh đáng yêu lại lộ ra ngoài, tôi phát hiện gần đây nó rất hay cười.Nó đưa tay xoa xoa mái tóc của tôi:
"Sao lại ỷ đông bắt nạt bạn Huyền Như nhà tao, có gì để tao chịu cho."Tôi cười, đương nhiên tôi sẽ không từ chối ý tốt này của nó, khi không tự nhiên bị nhét cơm chó vào mồm, cảm giác nó cay lắm:
"Chúng nó 2 ăn 1 á Nam."Tôi nâng mắt, khoảnh khắc ấy tôi thấy đôi mắt Nam nhìn tôi, tôi hơi nheo lại bởi ánh sáng mặt trời chói chang của ban sáng.Nam cúi xuống nói khẽ vào tai tôi:
"Huyền Như đáng yêu vãi."Tôi hơi nghiêng đầu về phía sau:
"Ừ, nhưng tao chưa gội đầu đâu."Nam bật cười.Hà nhìn tôi rồi tôi thấy nó khẽ lắc lắc đầu như kiểu đứa rủ nó đi xem tarot, đứa mới khẳng định với nó là không có tình cảm gì cả ban nãy là đứa nào chứ không phải tôi.Tôi hơi nghiêng đầu nhìn về phía trước khi nghe giọng Vũ Duy Minh, tôi lại thấy Quỳnh Anh chụp choẹt ảnh gì đấy của tôi với Nam lại và nó chẳng để thằng Minh ngồi bên cạnh vào mắt."Quỳnh Anh ơi, cậu để ý tớ đi.""Cút mẹ ra ngoài kia." Quỳnh Anh lườm nó"Thôi mà, tớ không nên bắt gián doạ cậu, nhưng mà cậu có sợ đâu. Để ý tớ đi mà.""Tin tao nhét con gián lúc nãy vào người mày không?""Quỳnh Anh ơi, Quỳnh Anh à"
________Chiều hôm ấy, tôi với Hà quyết định đi xem tarot ở một chỗ khá uy tín, nơi đây là nơi tôi thường tìm đến mỗi khi gặp vấn đề về tình cảm. Giống như kiểu, cái gì khó đã có tâm linh lo hết vậy, ừ thì tôi cũng tin vào điều đấy.Chị Hương là người hay xem cho tôi nhất, nhưng hôm nay chị ấy có việc bận nên em gái song sinh của chị ấy là chị Linh sẽ xem thay, tôi nghĩ nếu không nói chắc chẳng ai nhận ra người nào với người nào, hai bà này giống nhau y đúc.Trong một quán cafe quen thuộc, tôi chọn lấy mấy lá bài trong bộ bài chị trải ra, chị Linh nhìn tôi đăm đăm sau khi nhìn những lá bài tôi chọn."Dạo này tình cảm đi lên lắm đấy bé."Tôi lắc lắc đầu:
"Không ạ, dạo này em chẳng yêu đương với ai được gì luôn"Chị lắc lắc cái đầu, gương mặt nghiêm túc khó tả:
"Chị không nói về số lượng, chị nói về chất lượng cơ. Những lá bài em chọn luôn hiện diện sự mơ hồ khó tả, có thể nói đến việc tình cảm của em luôn không chắc chắn, em có thể là bông hồng nhiều người muốn hái đấy, nhưng thực sự muốn yêu em dài lâu thì khó lắm. Nhưng em đừng lo, lúc nào cũng có hai đôi mắt, hai trái tim thực sự hướng về em, chỉ là em hơi cứng đầu nên không nhận ra được thôi."Tôi khó hiểu, sao ít thế nhỉ?Tôi không phải tự luyến hay gì đâu, nhưng số người bên cạnh tôi trước nay không ít, nhưng người thật lòng chỉ có hai thôi à?Chúng tôi xem tiếp khoảng 30 phút thì tạm biệt nhau, tôi nghĩ chị có việc bận nên hơi gấp, tôi với Hà ngồi lại thêm một lúc, Hà cau mày:
"Tao thấy chị Linh xem chẳng chuẩn đâu, tao với Hải Anh đang tốt đẹp chết đi được mà chị ý bảo có sự chia ly, bực thật."Tôi nhún vai:
"Theo mày tao cứng đầu lắm hả?"Hà lắc lắc đầu, tôi lại vòng sang vấn đề khác:
"Tao có một đứa bạn, là bạn của bạn tao, nó gặp vấn đề, mày nghe rồi cho lời khuyên được không?"
__________
"Chiều nay đi xem tarot với tao không?"Hà ngồi sát lại tôi:
"Sao, lại đang nhắm thằng nào à? Tao tưởng mày với Trần Hoàng Nam đang yêu nhau?"Tôi vỗ bộp vào tay nó làm nó kêu lên một tiếng, tôi vội giải thích:
"Tao với Nam có là cái mẹ gì của nhau đâu, đéo hiểu đứa nào đồn ác vãi l**"Hà xoa xoa tay:
"Không, mày với Trần Hoàng Nam cứ bị dính nhau thế đéo nào ý, giờ mày có nói mày với nó không là gì của nhau thì đéo ai tin."Tôi lại vỗ mấy cái lên tay nó:
"Mày phải tin bạn mày chứ?"Nguyễn Hải Anh - người yêu của con Hà bạn tôi quay vội xuống:
"Ê dm đừng đánh Hà nhà tao."Hà vội gật gật đầuTôi khoanh tay lại:
"Mày tin tao đánh thêm mấy cái nữa không?"Hải Anh xắn tay áo sơ mi trường lên, nó quay sang vỗ vỗ Hà:
"Thôi không sao, tí anh đấm Hoàng Nam cho."Tôi bất lực nhìn chúng nó yêu nhau, tôi chưa từng nghĩ bản thân sẽ dính vào hoàn cảnh này, chả hiểu sao gần đây số đối tượng của tôi cứ trốn đi đâu hết."Mày bảo đánh tao à?"Giọng nói dịu dàng vang lên từ đỉnh đầu chúng tôi khiến tôi ngẩng đầu lên, đôi mắt tôi va phải cái cổ áo của nó, bỗng tôi nhớ lại ngày ở bệnh viện cúc áo nó bung ra lộ đến xương quai xanh tuyệt đẹp.Nguyễn Hải Anh nhấc mắt:
"Yes, anh em mình làm kèo solo đi, chứ để người yêu mày đánh bộp bộp lên người bé nhà tao là không được."Tôi thấy Hoàng Nam cười, cái răng khểnh đáng yêu lại lộ ra ngoài, tôi phát hiện gần đây nó rất hay cười.Nó đưa tay xoa xoa mái tóc của tôi:
"Sao lại ỷ đông bắt nạt bạn Huyền Như nhà tao, có gì để tao chịu cho."Tôi cười, đương nhiên tôi sẽ không từ chối ý tốt này của nó, khi không tự nhiên bị nhét cơm chó vào mồm, cảm giác nó cay lắm:
"Chúng nó 2 ăn 1 á Nam."Tôi nâng mắt, khoảnh khắc ấy tôi thấy đôi mắt Nam nhìn tôi, tôi hơi nheo lại bởi ánh sáng mặt trời chói chang của ban sáng.Nam cúi xuống nói khẽ vào tai tôi:
"Huyền Như đáng yêu vãi."Tôi hơi nghiêng đầu về phía sau:
"Ừ, nhưng tao chưa gội đầu đâu."Nam bật cười.Hà nhìn tôi rồi tôi thấy nó khẽ lắc lắc đầu như kiểu đứa rủ nó đi xem tarot, đứa mới khẳng định với nó là không có tình cảm gì cả ban nãy là đứa nào chứ không phải tôi.Tôi hơi nghiêng đầu nhìn về phía trước khi nghe giọng Vũ Duy Minh, tôi lại thấy Quỳnh Anh chụp choẹt ảnh gì đấy của tôi với Nam lại và nó chẳng để thằng Minh ngồi bên cạnh vào mắt."Quỳnh Anh ơi, cậu để ý tớ đi.""Cút mẹ ra ngoài kia." Quỳnh Anh lườm nó"Thôi mà, tớ không nên bắt gián doạ cậu, nhưng mà cậu có sợ đâu. Để ý tớ đi mà.""Tin tao nhét con gián lúc nãy vào người mày không?""Quỳnh Anh ơi, Quỳnh Anh à"
________Chiều hôm ấy, tôi với Hà quyết định đi xem tarot ở một chỗ khá uy tín, nơi đây là nơi tôi thường tìm đến mỗi khi gặp vấn đề về tình cảm. Giống như kiểu, cái gì khó đã có tâm linh lo hết vậy, ừ thì tôi cũng tin vào điều đấy.Chị Hương là người hay xem cho tôi nhất, nhưng hôm nay chị ấy có việc bận nên em gái song sinh của chị ấy là chị Linh sẽ xem thay, tôi nghĩ nếu không nói chắc chẳng ai nhận ra người nào với người nào, hai bà này giống nhau y đúc.Trong một quán cafe quen thuộc, tôi chọn lấy mấy lá bài trong bộ bài chị trải ra, chị Linh nhìn tôi đăm đăm sau khi nhìn những lá bài tôi chọn."Dạo này tình cảm đi lên lắm đấy bé."Tôi lắc lắc đầu:
"Không ạ, dạo này em chẳng yêu đương với ai được gì luôn"Chị lắc lắc cái đầu, gương mặt nghiêm túc khó tả:
"Chị không nói về số lượng, chị nói về chất lượng cơ. Những lá bài em chọn luôn hiện diện sự mơ hồ khó tả, có thể nói đến việc tình cảm của em luôn không chắc chắn, em có thể là bông hồng nhiều người muốn hái đấy, nhưng thực sự muốn yêu em dài lâu thì khó lắm. Nhưng em đừng lo, lúc nào cũng có hai đôi mắt, hai trái tim thực sự hướng về em, chỉ là em hơi cứng đầu nên không nhận ra được thôi."Tôi khó hiểu, sao ít thế nhỉ?Tôi không phải tự luyến hay gì đâu, nhưng số người bên cạnh tôi trước nay không ít, nhưng người thật lòng chỉ có hai thôi à?Chúng tôi xem tiếp khoảng 30 phút thì tạm biệt nhau, tôi nghĩ chị có việc bận nên hơi gấp, tôi với Hà ngồi lại thêm một lúc, Hà cau mày:
"Tao thấy chị Linh xem chẳng chuẩn đâu, tao với Hải Anh đang tốt đẹp chết đi được mà chị ý bảo có sự chia ly, bực thật."Tôi nhún vai:
"Theo mày tao cứng đầu lắm hả?"Hà lắc lắc đầu, tôi lại vòng sang vấn đề khác:
"Tao có một đứa bạn, là bạn của bạn tao, nó gặp vấn đề, mày nghe rồi cho lời khuyên được không?"
__________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com