Full Me 17 Tuoi Con Thien Tai Cha Phuc Hac P1
Đường Bạch Dạ không ứng phó nổi, buổi tối hôm đó vì muốn Đường Thị thoát khỏi nguy cơ khủng hoảng. Bắc đắc dĩ mới tìm đến cha cô nhờ giúp đỡ. Vì muốn có được Đường Bạch Dạ cô đã lợi dụng thế lực nhà mình để bức Đường Bạch Dạ đồng ý kế hôn với mình. Không còn lựa chọn nào khác Đường Bạch Dạ đành phải bằng lòng đính hôn cùng cô.Mục đích đã đạt được, Tưởng Tuệ cảm thấy vô cùng phấn chấn nên đã tổ chức một buổi tiệc chiêu đãi bạn bè. Cô nhận được nhiều lời chúc phúc của bạn bè vì tìm được người chồng như ý muốn .Sau ba năm, Đường Thị vượt qua nguy cơ khủng hoảng, Đường Bạch Dạ đoạt lại quyền điều hành của mình. Với bản tính phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt của anh. Lại là người thay bồ như thay áo. Xem cô như không có quan hệ gì với mình.Cô biết mình đã sai khi yêu anh và khóc rất nhiều, nhưng vì quá yêu anh không thể từ bỏ anh nên cô đã gạt bỏ hết tôn nghiêm và danh dự của mình để cầu xin anh.Nhưng uổng công vô ích.Anh cùng cô ở chung một chỗ tưởng chừng như rất yêu thương sủng ái cô, thật sự thì không như thế. Anh đối với cô vô cùng nhạt nhẽo một câu cũng không nói, chứ nói chi là những cử chỉ thân mặt khác.Cô cho người theo dõi anh, thì được biết anh đối với cô gái nào cũng đều như thế.Tưởng Tuệ cũng dần dần buông bỏ tôn nghiêm của chính mình bao dung cho Đường Bạch Dạ.Vậy mà anh lại là người chủ động đùa đùa giỡn giỡn cùng Hạ Thần Hi. Thật không ngờ, anh cũng biết cười, mà còn cười đến như thế. Thật khiến người ta phát run.Cô quen anh được bảy năm chưa từng thấy anh cười như thế. Mà số lần cô thấy anh cười cũng điếm trên đầu ngón tay .Hạ Thần Hi cô thật đáng chết ngàn vạn lần không được đụng vào người đàn ông của tôi như thế.Hạ Thần Hi bị Đường Bạch Dạ kéo đến sân golf.Đường Tổng anh không phải muốn nghĩ ra biện pháp để xử lý vấn đề về tòa nhà mới xây đó sao. Cô không hiểu vì sao anh lại lôi cô đến đây. ?Vì sao cô bị lôi đến nơi này. !Hạ Thần Hi tôi vì nghĩ cách giải quyết chuyện đó ba ngày đã không được ngủ rồi.Hạ Thần Hi, ". . . . . .""Gần đây có quá nhiều công việc cần tôi phải tự mình giải quyết nên áp lực thật sự rất lớn."Hạ Thần Hi, ". . . . . .""Áp lực quá nhiều nên không nghĩ ra biện pháp để giải quyết. Có phải chúng ta nên thư giãn một chút hay không?"Hạ Thần Hi, ". . . . . .""Hạ Tiểu Thư có thể đánh golf cùng tôi không ?."Trong lòng Hạ Thần Hi có một cơn sóng dữ, Đường Tổng, anh đừng nghĩ thừa nước đục thả câu, đục nước béo cò. Muốn đánh golf thì nói thẳng có cần nhiều lý do như thế không !." Anh bị áp lực. Có kẻ ngu mới tin anh. Lúc nào cũng ăn chơi tai tiếng đầy người áp lực cái gì chứ. ! "Đối mặt với anh. Nghiêm chỉnh mà nói, anh là chính nhân quân tử cái gì chứ. Người bị áp lực là cô có phải hay không.Đường Bạch Dạ kéo cô vào trong sân golf.Bên trong sân chỉ thấy có cô và anh . Một bóng người cũng không . Anh dẫn cô vào phòng thay đồ cho tiện vận động và mang giày thể thao cho dễ chạy nhảy.Vừa đi ra đã thấy.!Hạ Thần Hi mặc bộ đồ màu hồng nhạt áo sơ mi màu hồng nhạt kết hợp với quần sọt lửng màu hồng nhạt tôn lên vẻ đẹp thuần khiết của cô. Anh cũng là màu trắng bạc kết hợp giày thể thao cùng kiểu tôn lên phẩm chất cao quý . Thật đúng là tâm lý tương thông .Hai người mặc như thế thật khiến người ta ngưỡng mộ.Đường Bạch Dạ hết lần này đến lần khác đều thích sự kết hợp này. Là sự hài hòa giữa hai màu là trắng thuần khiết và màu hồng nhạt làm cho người ta cảm nhận được sự quý phái tao nhã và phong độ . Không bị ảnh hưởng bởi những thứ xung quanh .Hạ Thần Hi không hiểu vì sao mình lại chọn bộ đồ này . Đường Bạch Dạ cũng như thế. Mọi người sẽ nghĩ cô và anh là một cặp tình nhân mất. Nhưng họ chỉ là tâm ý tương thông trở thành người yêu giả bộ mà thôi .Đường Bạch Dạ thấy cô và anh tâm ý tương thông nên vẻ mặt hiện lên ý cười, nhưng chỉ là thoáng qua. Cô ghét bỏ ánh mắt của anh, còn cho rằng anh được nhiều người yêu mến không thiếu cô gái theo anh . Xem ra Hạ Tiểu Thư cũng có mắt quan sát nên cũng được nhiều người yêu mến như anh.Cô ăn mặc như thế đúng là quá lộ liễu rồi.Đường Bạch Dạ đến gần nói nhỏ vào tai cô "Chẳng lẽ Hạ tiểu thư muốn làm người yêu giả bộ của tôi sao ! ".
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com