TruyenHHH.com

[Full] (Đồng nhân Inuyasha)Xuyên qua Inuyasha chi ta là Yukino

Chương 33: Hôn lễ bị đứt đoạn

Uchiha_Yukino

Thời gian trôi, đảo mắt đã đến hôn lễ của Sesshomaru và Yukino.

Cả Tây Quốc nhộn nhịp hẳn lên, ngay cả đoàn người Inuyasha và Kagome cũng lục đục đi đến.

"Oa---Nơi này đẹp quá...."

Kagome kinh ngạc ríu rít, Sango đi đằng sau cũng gật đầu.

Căn bản không thể tin được đây là quốc gia của yêu quái...

Thanh bình mà u tĩnh, đẹp đẽ mỹ lệ như tiên cảnh.

Yêu quái trong Tây Quốc lười để ý họ. Hay nói đúng hơn chúng không dám để ý.

Inuyasha, nhị điện hạ của Tây Quốc, còn có quan hệ không tồi với Aizen đại nhân. Nếu như thật sự làm gì họ...ha hả. Chúng vẫn muốn sống thêm mấy trăm năm nữa.

Tuy nhiên cũng không phải ai cũng có đầu óc. Một con lang yêu khẽ gầm gừ trong bóng tối, chúng cào nhẹ móng vuốt, tuỳ thời có thể xông lên.

"Ngao---"

Đoàn người Inuyasha lập tức khẩn trương, lấy vũ khí ra.

Bọn họ cũng không quên nơi này yêu quái như mây!

Chỉ là không đợi bọn họ hành động, một thanh âm lạnh lùng đã vang lên. Lành lạnh, lại mang theo một tia không kiên nhẫn:

"Đừng có chắn đường ta."

Nghe thanh âm này, bọn họ đều mãnh liệt sửng sốt.

Đó là...Kikyo?

Kikyo từ sau lưng bọn họ bước ra, trên người mặc một bộ Kimono màu trắng. Khuôn mặt là lạnh lùng không có biểu tình gì, ngay cả ánh hắn khi nhìn hắn cũng đầy đạm mạc. Mắt phải bị một mảnh mặt nạ che khuất, nhưng cũng không hoàn toàn.

"Kikyo?!!"

"Kikyo đại nhân!!"

Bầy Lang yêu vội vàng quay đầu chạy đi, đã hoá thành hình người yêu lang thủ lĩnh cũng biến trở về lang hình, sợ hãi kêu một tiếng "kikyo đại nhân" rồi chạy mất hút.

"..." Nàng không nói gì, đạm mạc liếc bọn họ:"Đi theo ta. Các ngươi một mình đi lại trong Tây Quốc không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa."

"A...Cám ơn."

Bọn họ không được tự nhiên nói, hình như Kikyo...thay đổi?

Đoàn người im lặng cho đến khi tới cung điện, mọi người bị vẻ xa hoa của nó mà làm cho chảy mồ hôi một phen.

"Kikyo, ngươi đã về rồi." Lăng Nguyệt Tiên Cơ mỉm cười, khi nhìn thấy Inuyasah, ánh mắt hơi tối đi:"A, khách nhân đã đến a...Mita, đón khách."

"Vâng."

Miêu yêu gọi Mita tiến lên, cung kính mời:

"Mọi người, đi hướng này. Hôn lễ đã sắp bắt đầu rồi."

.....

"Cảm ơn mọi người đường xa tới đây để dự hôn lễ của con trai ta."

Lăng Nguyệt Tiên Cơ ngồi ở vị trí chủ vị, nhìn Yukino mặc bạch vô cấu mà cười khẽ.

Mấy trăm năm, đã mấy trăm năm ngày này mới thành hiện thực?

Thật sự là lâu quá...Ngươi có nhìn thấy hay không, Taisho?

"....Như vậy, lễ thành hôn ngày hôm nay đã----"

"Chậm đã. Chúng ta cũng chưa đến chúc phúc nữa."

Thanh âm âm nhu của Naraku vang vọng khắp đại điện. Tròng mắt vàng của Sesshomaru mở to, tràn đầy sát khí.

"Naraku!"

"Yêu, Sesshomaru điện hạ vẫn nhớ tới Naraku a..."

Yukino cũng kinh ngạc không kém, nàng quay đầu nhìn Naraku.

Bắt gặp ánh mắt của nàng, Naraku mỉm cười, thế nhưng đôi mắt đỏ lại tràn đầy oán hận:

"Ngươi mặc Bạch Vô Cấu đẹp lắm. Đáng tiếc không phải là cho ta xem."

Ánh mắt Haku Rien khẽ động, nàng quay đầu nhìn Yukino, không thể nhận ra khẽ gật đầu một cái.

"Vị khách nhân này, ngươi cũng chúc phúc rồi, mời ngồi xuống."

Lăng Nguyệt Tiên Cơ mị mắt cười, chúng yêu trợn mắt.

Lăng Nguyệt Tiên Cơ, tai nào của ngươi nghe thấy hắn đã chúc phúc???

"Ân...ta vẫn chưa nói gì sao?" Naraku ra vẻ phức tạp quay đầu nhìn Haku, chậc một tiếng:"Rien, chúng ta tới đây làm gì?"

"Phá huỷ hôn lễ này."

"Đúng rồi!" Hắn mỉm cười, búng tay:"Mời mọi người thưởng thức phần trình diễn này."

Dứt lời, phô thiên cái địa yêu quái tụ tập lại, tạo thành một thiên la địa võng.

Dù chỉ là tạp chủng thế nhưng bọn họ vẫn nhịn không được biến sắc.

Lại có người, ở hôn lễ quấy rối!

Haku Rien không nhanh không chậm chặp tay lại, miệng ngâm xướng một câu thần chú phức tạp. Ngay sau đó, mọi người cảm nhận được không khí ngưng đọng lại---

"Hàng yêu trận!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com