TruyenHHH.com

Full Anh Yeu Em Cong Chua Bang Gia

  ~~Bốn ngày sau~~

Nó về Anh Quốc, bốn ngày qua thật sự rất vui, nhưng lạ nha, hắn hoàn toàn không gọi cho nó, nhưng cũng không sao, có lẽ hắn không muốn làm phiền nó hay là bận quá, về nhất định nó sẽ kể lại cho hắn nghe, nghĩ đến mà vui, trong ba ngày qua, từng giờ từng phút nó đều từ xa nhìn ba bảo bối, lòng thật vui lên nhiều mà, nó cũng đã nói chuyện với Khải, nhưng với tư cách là một người quản lý khách sạn, rõ là khách sạn đó trực thuộc công ty nhà nó nhưng giờ lại phải như thế, nhưng vui nha

_Sao không nghe máy chứ - Nó khẽ cau mày, tại sao cứ gọi điện thoại hoài mà hắn không nghe máy, rõ là hắn biết hôm nay nó về mà, Quân với Nghi thì đã đi du lịch, thật bó tay mà - Đi taxi vậy - Nó khẽ nhăn mặt rồi bắt taxi về nhà

_*Bịch* - Chiếc vali trên tay nó rơi xuống, một giọt nước mắt khẽ rơi xuống, nhưng một suy nghĩ đột nhiên lại hiện lên, nó phải tin tưởng hắn, có lẽ chỉ là hiểu lầm, hiện giờ, tại phòng khách được gọi là biệt thự chung của nó với hắn, hắn đang say đắm trong nụ hôn với Tường Vy, khẽ buông cô ta ra, nhìn thấy nó, nhưng không như nó nghĩ, hắn sẽ như lần trước lại vội vàng giải thích, nhưng hiện giờ, hắn đã và đang tỉnh bơ cười đểu

_Tôi cần một lời giải thích - Nó khẽ nhìn hắn, thất vọng là hai chữ mà bây giờ đang hiện hữu trong lòng nó, nhưng nó vẫn chọn tin hắn, nó không muốn lại khiến hắn phải đau khổ

_Anh à... - Tường Vy nũng nịu nói

_Yên tâm, ngoan - Hắn nhẹ nhàng ân cần dỗ ngọt quay qua nhìn nó ánh mắt khinh thường nói - Như những gì cô thấy

_Anh đang làm gì anh biết không hả? - Nó khẽ đau lòng nói

_Biết tôi mới làm - Hắn cố cứng rắn nói, bốn ngày qua, không tin nhắn, không điện thoại, hắn nhớ nó đến phát điên lên, nhưng lại bị sự tự trọng của mình mà luôn cố gắng, đến nỗi ngày nào cũng tạo việc thật nhiều ở công ty để làm, từ việc lớn nhất đến việc nhỏ nhất và không có việc hắn cũng làm thành có việc, tối thì lại gọi người đàn bà này đến để tạo việc làm, nhưng khi đang làm chuyện ** giữa chừng thì lại nhìn thấy gương mặt tươi cười của nó hiện ra, khiến tất cả hoạt động như cứng dờ, đuổi cô ta về nhà, xong thì lại cứ cầm điện thoại lên, rồi lại buông xuống, quăng cho điện thoại hư rồi lại vội vã thay cái sim cũ vào cái mới, riếc tính đến giờ hắn cũng thay tận hơn 30 cái, đuổi người đàn bà kia rồi đến sáng lại tìm cô ta, hắn thật không biết mình trở thành người gì đây, hắn tự nhận mình hơn cả thằng điên nữa là...

_Anh sẽ không hối hận? - Một giọt nước mắt lăn dài trên má

_Còn phải hỏi? Cô chắc cũng đã biết kết quả trong lòng rồi chứ nhỉ? - Hắn bề ngoài nhìn rất kiên định, nhưng tay thì lại ra sức bóp chặt lại, đến nỗi cả tay cũng bật máu cả rồi

_Nói tất cả chỉ là hiểu lầm đi - Nó khẽ gắng gượng, có thể nói là dùng ánh mắt van xin, tim nó, thắt ngẹt lại rồi

_Tôi nghĩ cô không muốn tôi nói dối? - Hắn lạnh nhạt nói

_Xem ra tôi đã nhìn lầm anh - Nó khẽ đau lòng cười chua xót nói

_Đúng vậy, tôi cũng nhìn lầm cô, chúng ta chia tay đi - Hắn thoáng chút đau lòng khi thấy giọt nước mắt của nó, nhưng khi nhớ đến chuyện nó cùng Trần Hoàng Quân kia đi du lịch cùng nhau mà nói dối hắn thì hắn đã gạt phăng đi cái ý nghĩ ấy

_Đây là lời anh nói? - Nó khẽ đau lòng hỏi lại, đôi khi, chuyện đời ít ai biết trước được sau này mình sẽ thế nào, dù là nhà tiên tri, cũng không ai có thể đoán được ngày mình chết mà đúng không? Nó cũng thế, cũng đã nghĩ khi về sẽ vui vẻ hạnh phúc kể lại những chuyện mình làm ở Trung Quốc cho hắn nghe, nhưng xem ra, là không được rồi

_Được, Xin Lỗi Vì Đã Làm Phiền - Nó nói mà lòng đột nhiên đắng lên hẳn, xem như lần này, nó buông đi, dù sao cũng sắp chết, thôi thì cho hắn một tình yêu mới đi, lần này làm người khoan dung vậy, khẽ cười chua xót, rồi quay lưng, bước thẳng ra cửa không hề quay đầu lại, nhưng nó nào biết được, khi nó quay lưng bước đi được vài bước, hắn đã đẩy Tường Vy ra và đứng ngay cửa dõi theo từng bước đi chậm chạp mà kiên định của nó, cũng như thế, hắn nào biết được, khi nó quay đầu đi, cũng là lúc nước mắt lăng dài và đồng thời, cũng là lúc hắn sẽ hối hận về chuyện này mãi mãi

~|Liệu như câu nó đã hỏi, Mãi Mãi Là Bao Xa? Liệu Mãi Mãi có thể làm cho tình yêu thật sự phai nhạt hay đậm sâu hơn? Liệu Mãi Mãi là sự hiện hữu của Nụ Cười hay Nước Mắt? Thời Gian sẽ chứng minh được tất cả|~

Chap này hơi ngắn, mai tác giả sẽ up bù vào chap tiếp theo cho dài dài, vì mỗi chap là một nội dung khác nhau, nên không thể trộn lẫn được, các bạn thông cảm nhé..!!  

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com