Full 4 Gio Chieu Doan Boy Love
Mùa đông lạnh cóng, gió phương bắc thổi về. Cây lá lụi tàn chỉ còn những cành khô khốc, thô sơ.Hai con người mặc áo ấm dạo phố ban đêm. Người người đi lại tấp nập. Tôi vốn cao hơn cậu nên cúi xuống để nói chuyện. - Mặt em dính gì vậy?
- Đâu?Cậu ấy nhón chân lên để tôi dễ quan sát hơn.- Nè.Tôi lấy miếng bụi nhỏ dính trên đuôi mắt cậu ra nhưng vẫn nhìn cậu ấy không buông tha.- Còn dính gì nữa hả?
- Còn.Rồi tôi cúi xuống gần hơn với mặt cậu.- Lấy giùm em đi chứ, nhìn hoài?Khuôn mặt tôi và cậu chỉ còn cách nhau 1cm, giữa thời tiết thế này mà mặt cậu nóng ran lên, gò má phớt hồng. Không chịu được sự đáng yêu đó tôi hôn lên trán cậu ấy.- ơ...
- Rồi hết dính rồi đó!
- ơ...
- Bị gì thế?
- Còn ở đây có dính gì...không?Cậu chỉ vào môi của mình run rẩy. Tôi không rõ là do ngại hay do lạnh. Nhưng muốn chọc cậu một xíu, tôi đáp:
- Không.Tôi tưởng cậu sẽ giận hay buồn vì câu nói đó của tôi, ai ngờ cậu lại bá đạo:
- Môi anh dính gì này!Chưa kịp phản ứng, hai bờ môi chạm vào nhau, nhẹ nhàng...Tự nhiên tôi cảm thấy thật ấm áp giữa mùa đông lạnh này.
- Đâu?Cậu ấy nhón chân lên để tôi dễ quan sát hơn.- Nè.Tôi lấy miếng bụi nhỏ dính trên đuôi mắt cậu ra nhưng vẫn nhìn cậu ấy không buông tha.- Còn dính gì nữa hả?
- Còn.Rồi tôi cúi xuống gần hơn với mặt cậu.- Lấy giùm em đi chứ, nhìn hoài?Khuôn mặt tôi và cậu chỉ còn cách nhau 1cm, giữa thời tiết thế này mà mặt cậu nóng ran lên, gò má phớt hồng. Không chịu được sự đáng yêu đó tôi hôn lên trán cậu ấy.- ơ...
- Rồi hết dính rồi đó!
- ơ...
- Bị gì thế?
- Còn ở đây có dính gì...không?Cậu chỉ vào môi của mình run rẩy. Tôi không rõ là do ngại hay do lạnh. Nhưng muốn chọc cậu một xíu, tôi đáp:
- Không.Tôi tưởng cậu sẽ giận hay buồn vì câu nói đó của tôi, ai ngờ cậu lại bá đạo:
- Môi anh dính gì này!Chưa kịp phản ứng, hai bờ môi chạm vào nhau, nhẹ nhàng...Tự nhiên tôi cảm thấy thật ấm áp giữa mùa đông lạnh này.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com