Frozen Edit Melting Diem Vu
Ngủ thẳng đến tận trưa, Anna cuối cùng cũng từ trong hương vị ngọt ngào đã lâu không có trong giấc mộng tỉnh lại. Chẳng biết tại sao, nhiệt độ trên người Elsa rõ ràng là một năm bốn mùa đều thấp, thế nhưng lại tạo cho nàng một ấn tượng ấm áp. Lúc ngủ khi nàng ôm Elsa, ngay cả trong mộng cũng đều là một vùng đất sắc thái ấm áp, hạnh phúc. Theo bản năng giống như mèo con được ăn uống thỏa mãn đang cọ cọ dưới chân chủ, nàng mở mắt ra, hài lòng thấy được da thịt nhẵn nhụi như sứ. Mặc dù rằng nàng và Elsa cùng giường không được bao lâu, nhưng mà nàng luôn cảm thấy cảnh tượng như vậy rất quen thuộc, cho tới khi thấy cảnh tượng như vậy liền theo bản năng cảm thấy an tâm, cảm thấy nàng còn có thể nhắm mắt tiếp tục lười biếng ngủ tiếp. Trong lúc mờ mịt không có chú ý tới nàng đã cách tâm tình buông lỏng như vậy bao lâu, nàng toàn tâm toàn ý thả lỏng dựa vào trong ngực chị, hoàn toàn quên mất mấy giờ trước kia mặt nàng còn đầy nghiêm túc bình tĩnh, dùng giọng điệu tràn đầy uy nghiêm hoàng thất truyền lệnh. Quên rằng nàng phải kiên cường, quên nàng phải ưu tú, quên nàng là công chúa, quên trách nhiệm cùng nghĩa vụ. Nàng bây giờ chỉ là có thể em gái tha hồ nũng nịu mà thôi, hoặc là... Có thể là người yêu được cưng chiều vô hạn ? Đến khi nàng chân chính tỉnh lại, cẩn thận nhìn mặt Elsa lần nữa, tất cả sự kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi mới từ dưới đáy lòng bất tri bất giác dâng lên.Elsa... Mắt nàng không thèm chớp nhìn chằm chằm dung nhan khi ngủ của mỹ nhân băng tuyết kia, một lần hiếm thấy, Elsa vẫn chưa tỉnh lại ngay, cô vẫn còn nhắm mắt, đáy mắt hiện lên màu xanh nhàn nhạt. Anna từ trong ngực cô thận trọng ngẩng đầu lên dùng chóp mũi cà vào cằm cô một cái, thấy cô vẫn không có phản ứng, liền tập hợp dũng khí lại một chút, hôn lên môi của cô. Trí nhớ mơ hồ lúc sáng sớm vào lúc này mới chậm rãi khôi phục trong đầu, cô hôn môi của nàng, lại bò dậy hôn mặt nàng, hôn mắt nàng, hôn mi tâm nàng. Sau đó thở dài một tiếng ôm lấy nàng. Trước đây Elsa chưa bao giờ ngủ sâu như vậy, khi bị ôm lấy lại còn rất tự nhiên vùi đầu vào, nghiêng người sang chui vào trong ngực em gái ngủ tiếp. Anna vừa kinh ngạc, lại vừa... Có một chút cảm giác vui vẻ không nói được. Nàng vừa cẩn thận lại vừa thỏa mãn ôm Elsa, chợt phát hiện sau cổ áo Elsa có một vệt đỏ. Nàng còn tưởng rằng mình nhìn nhầm rồi, kéo vải vóc ra nhìn vào kỹ hơn, mới chắc chắn thật sự không có nhìn nhầm. Đó chính là một vết thương, ước chừng là bị đồ nhọn thô ráp nào đó sượt qua làm bị thương, từ bả vai tinh tế kéo dài đến gáy, ước chừng cỡ ba inch, ngược lại không sâu, nhưng nhìn ở trên da thịt trắng như tuyết của Elsa lại tạo ra cảm giác đánh vào thị giác sâu sắc theo một cách khác.Anna nín thở trợn mắt nhìn vết thương kia, muốn lập tức lắc cho Elsa tỉnh dậy để hỏi chị rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, tìm ra chân tướng. Nhưng... Thấy Elsa ngủ một cách quen thuộc như vậy, lại không đành lòng. Cuối cùng, nàng chẳng qua chỉ cúi đầu xuống vết thương ở gáy chị hôn lên một cái.
******
Tin tức nữ vương trở về rất nhanh đã được truyền ra, ngoài bến cảng đang có không ít dân chúng tụ tập vây xem chiếc thuyền băng to lớn kia. Bọn hải quân cùng theo nữ vương trở về đang đứng bên cửa đắc ý miêu tả cuộc hành trình nguy hiểm trên biển của bọn họ sống động như thật với người dân, trong đó chi tiết nữ vương làm ra chiếc thuyền này cứu tất cả mọi người trong lúc nguy cấp để ngăn cơn sóng dữ như thế nào là trọng điểm lớn nhất.Anna cũng tò mò vạn phần, nhưng đây không phải chuyện nàng quan tâm nhất, nàng thật muốn biết rốt cuộc lúc nào Elsa mới tự mình nói về chuyện vết thương với nàng. Ngủ thẳng đến trưa mới rời giường, tiếp theo chính là gặp mặt quần thần, nghe báo cáo, cũng may trong khoảng thời gian này Anna làm không tệ, ước chừng vào thời điểm bốn giờ chiều, rốt cuộc cô cũng có thể đứng cạnh cửa sổ uống một ly trà vừa nhìn bến cảng mà ngẩn người. "Thật là lợi hại a..... Làm ra thứ khổng lồ như vậy." Anna liếc mắt cố ý nói như vậy, Elsa kinh ngạc nhìn chiếc thuyền kia, một lúc lâu mới nhẹ giọng nói: "Trước kia chị cũng không biết rốt cuộc chị có thể làm đến trình độ gì." Anna sửng sốt một chút, sau đó nghe nàng nói: "Cái này không giống với tiếng Latin và thiên văn học, chị chưa từng học qua, cho nên chị cũng không biết chị có thể làm được hay không. Làm chuyện mạo hiểm như vậy, là do chị đã quá tùy hứng." Mặc dù trong giọng nói là sự tự trách, nhưng trên mặt cô lại không có bất kỳ sự hối hận hay cảm xúc gì. Cô chẳng qua chỉ đứng bên cửa sổ vừa nghiêm túc tự suy ngẫm vừa bình tĩnh nói. Anna từ sau lưng vòng tay ôm lấy cô: "Vì em mà tùy hứng sao ?" "Không, chỉ vì chính chị thôi." Bởi vì chị muốn trở về gặp em.Giọng điệu bình tĩnh giống như viết thư trên giấy vậy, không cách nào nói nhiều hơn một chữ, bởi vì sợ một khi nói ra liền không có cách nào dừng lại. Cô thấy Anna không để ý chút nào đến việc kể lể nói nhớ cô, nàng nghe được binh lính nói với cô "Công chúa rất nhớ ngài." nhưng cô chẳng qua chỉ nhàn nhạt gật đầu nói một câu "Ta biết." Tất cả nhớ nhung đều bị cô dằn xuống đáy lòng, chữ viết không cách nào xoa dịu nổi, bông tuyết cũng không cách nào truyền đạt được. Chỉ có sự vội vã, một khắc cũng không thể chờ lâu muốn lập tức trở về bên người Anna, chỉ có như vậy, mới có thể làm cho sự náo động trong lòng mình dừng lại. Elsa tiện tay đem ly trà đặt trên bệ cửa sổ, cầm tay Anna lên, cúi đầu hôn một cái trên mu bàn tay nàng: "Anna, chị trở lại rồi." Cam kết sẽ không để em chờ đợi nữa. Sau này cũng sẽ không rời xa em nữa.
*****
Arendelle lại yên ổn vượt qua một mùa đông nữa, mặc dù nữ vương đã trở về, nhưng quyền nhiếp chính của Princess Anna không có bị thu hồi, vì thế nên đã xuất hiện khung cảnh nữ vương và công chúa cùng chấp chính. Quân hạm to lớn dừng lại bên ngoài cảng bị kéo tới một góc giữa eo sông (nơi có hai quả núi kẹp lấy dòng sông ở giữa). Elsa đóng băng toàn bộ nơi đó lâu dài, khiến cho quân hạm trở thành khung cảnh giống như tượng đá bị kẹp giữa hai quả núi vậy. Vào mùa xuân toàn bộ người và quan lại đi tới Corona cũng bình an quay về Arendelle, hơn nữa còn mang theo tin tức của vợ chồng quốc vương Corona, vua Fitzhebert và hoàng hậu. Không lâu sau vợ chồng Fitzhebert đến thăm Arendelle, Elsa và Eugene bất đắc dĩ nhìn Rapunzel và Anna rong chơi suốt một tháng, toàn bộ hành trình đều là Olaf làm hướng dẫn viên du lịch dẫn đi chơi. Mấy năm sau Rapunzel mang theo con gái nhỏ một tuổi của cô đi trăng mật lần thứ hai, hơn nữa còn tạo thành thói quen cứ qua mấy năm sẽ đi trăng mật mãi cho đến tận khi chính bản thân cô kế vị trở thành nữ vương mới ngưng.
******
"Arendelle là quốc gia đầu tiên trên thế giới cho phép người đồng giới đăng ký kết hôn, cũng là quốc gia đầu tiên chính thức thông qua luật hôn nhân đồng giới, vì vậy mà nói, chúng ta cho rằng nhân vật tạo ra ảnh hưởng lớn này là ai ?" Thầy giáo râu quai nón đẩy mắt kính một cái: "Ai nói tôi nghe xem nào ? Anna ?"Thiếu nữ tóc đỏ đang thử nghiệm trò để bút chì lên chóp mũi mà không làm nó rơi xuống nghe thấy tên mình được gọi, "Bộp !" một tiếng, bút chì liền rơi xuống đất. Nàng hốt hoảng cúi người nhặt lên, lúc đứng dậy đầu lại đụng phải cái bàn, nước mắt lưng tròng mất một lúc sau mới đứng thẳng người lên được: "Là nữ vương Elsa và Anna thế kỷ mười chín, thầy đang cố ý gọi em phải không ?" Thầy giáo râu quai nón rất hài lòng khi nghe được nàng than phiền: "Trùng tên với nữ vương nên em hẳn là cảm thấy rất kiêu ngạo, nên em có thể nói một chút các nàng đã tạo ra dạng ảnh hưởng gì không ?" "Oh..... Queen Elsa và Queen Anna là quân chủ vĩ đại nhất thế kỷ mười tám, vào thời kỳ mà các nàng nắm quyền kinh tế, dân số, khoa học kỹ thuật và văn hóa, mọi phương diện của Arendelle đều tiến vào thời kỳ phát triển thần tốc. Đồng thời, bởi vì hai người các nàng không chỉ là chị em gái, mà còn là một đôi bạn đời đồng giới, cho nên cũng thúc đẩy quan niệm công bằng giới tính và tính hướng ở Arendelle. Có một sử gia cho rằng quan hệ của các nàng vào lúc đó là công khai, bằng chứng là nữ vương vương quốc Corona Rapunzel lúc còn rất trẻ đã thỏa thuận với Queen Elsa để cho con gái mình tới Arendelle thừa kế ngôi vua." Thừa dịp thầy không chú ý, Anna len lén lật sách nhìn một chút, lại bổ sung: "Thời kỳ 'Song vương chấp chánh' được công nhận là thời đại huy hoàng nhất trong lịch sử Arendelle, đoạn thời kỳ đó khắp mọi mặt đều phát triển với tốc độ cao, sau đó Arendelle một phát trở thành quốc gia phát triển thịnh vượng đánh hạ hết mọi nền tảng cơ sở. Sau đó... Sau đó... Không có." Nàng ra sức suy nghĩ một chút, nhưng dường như không còn nhớ nổi những thứ khác, vì vậy buông tay một cái nhìn thầy giáo râu quai nón. "Như vậy, nói về quan điểm của em một chút đi ?""Em..." Anna suy nghĩ một chút: "Em cảm thấy, vào thời điểm mình còn tại vị mà lại làm lễ đăng quang cho em gái, Queen Elsa nhất định rất yêu em gái cô ấy." "Yêu đến không thể chịu đựng nàng bị ủy khuất chút nào, bất luận là về thanh danh hay là địa vị cũng không cho phép nàng bị ánh sáng của mình che lấp ?" Thầy giáo cười một tiếng: "Tốt lắm, tan học rồi, hôm nay chỉ tới đây thôi. Sau khi trở về mỗi người viết một bài luận văn, viết về nhân vật mà các em cảm thấy hứng thú nhất trong lịch sử Arendelle, thứ hai nộp. Thuận tiện nói thêm một câu, Anna, chị em chờ ngoài cửa rất lâu rồi đó." "A -- !" Thiếu nữ tóc đỏ hét lên một tiếng, vội vã đem đồ đạc trên bàn bỏ vào túi xách, đẩy thầy giáo râu quai nón ra một bên rồi lao ra cửa. Cô gái tóc dài màu bạch kim ngoài cửa đang che miệng cười, xem ra là cô đã đem hết thảy sự việc xấu hổ kia thu vào trong mắt. "Elsa !" Lại mất thể diện khi chuyện xấu hổ bị nhìn thấy, nhưng lại vô lực thẹn đến đỏ mặt chống cự với nụ cười ôn nhu của chị, sau khi Anna khí thế hung hăng kêu một tiếng, rụt cổ đến gần chị thấp giọng oán trách nói: "Không muốn chị lại tới đón em nữa, em cũng không phải là đứa bé tám tuổi, bị các bạn nhìn thấy rất mất mặt đó..." Nữ nhân xinh đẹp giống như băng tuyết cắt gọt nên đi ra ngoài, một tay kéo cô lại, vừa đi vừa cười nói: "Vậy chờ em lên đại học thì sao ? Nói không chừng sẽ có thể gặp trong lớp học của chị đó." "Vậy thì không học ở trường đại học mà chị dạy nữa !""Vậy chẳng phải là phải đi đến chỗ rất xa sao..." Âm thanh hơi có vẻ tịch mịch kết hợp với biểu cảm khổ sở của cô, nếu phủ nhận vậy chẳng phải là muốn giết Anna sao, nàng đỏ bừng mặt thật vất vả mới quay mặt đi chỗ khác: "Đi chỗ rất xa thì thế nào. . ." Cô gái tóc vàng cười một tiếng: "Không gì hết, chỉ là không hy vọng Anna rời đi thôi." "Luôn cảm thấy... Giống như không cách nào vi phạm lời hứa được, em cũng không muốn rời khỏi chị."
THE END
P/S: Còn có phiên ngoại nữa nha !
******
Tin tức nữ vương trở về rất nhanh đã được truyền ra, ngoài bến cảng đang có không ít dân chúng tụ tập vây xem chiếc thuyền băng to lớn kia. Bọn hải quân cùng theo nữ vương trở về đang đứng bên cửa đắc ý miêu tả cuộc hành trình nguy hiểm trên biển của bọn họ sống động như thật với người dân, trong đó chi tiết nữ vương làm ra chiếc thuyền này cứu tất cả mọi người trong lúc nguy cấp để ngăn cơn sóng dữ như thế nào là trọng điểm lớn nhất.Anna cũng tò mò vạn phần, nhưng đây không phải chuyện nàng quan tâm nhất, nàng thật muốn biết rốt cuộc lúc nào Elsa mới tự mình nói về chuyện vết thương với nàng. Ngủ thẳng đến trưa mới rời giường, tiếp theo chính là gặp mặt quần thần, nghe báo cáo, cũng may trong khoảng thời gian này Anna làm không tệ, ước chừng vào thời điểm bốn giờ chiều, rốt cuộc cô cũng có thể đứng cạnh cửa sổ uống một ly trà vừa nhìn bến cảng mà ngẩn người. "Thật là lợi hại a..... Làm ra thứ khổng lồ như vậy." Anna liếc mắt cố ý nói như vậy, Elsa kinh ngạc nhìn chiếc thuyền kia, một lúc lâu mới nhẹ giọng nói: "Trước kia chị cũng không biết rốt cuộc chị có thể làm đến trình độ gì." Anna sửng sốt một chút, sau đó nghe nàng nói: "Cái này không giống với tiếng Latin và thiên văn học, chị chưa từng học qua, cho nên chị cũng không biết chị có thể làm được hay không. Làm chuyện mạo hiểm như vậy, là do chị đã quá tùy hứng." Mặc dù trong giọng nói là sự tự trách, nhưng trên mặt cô lại không có bất kỳ sự hối hận hay cảm xúc gì. Cô chẳng qua chỉ đứng bên cửa sổ vừa nghiêm túc tự suy ngẫm vừa bình tĩnh nói. Anna từ sau lưng vòng tay ôm lấy cô: "Vì em mà tùy hứng sao ?" "Không, chỉ vì chính chị thôi." Bởi vì chị muốn trở về gặp em.Giọng điệu bình tĩnh giống như viết thư trên giấy vậy, không cách nào nói nhiều hơn một chữ, bởi vì sợ một khi nói ra liền không có cách nào dừng lại. Cô thấy Anna không để ý chút nào đến việc kể lể nói nhớ cô, nàng nghe được binh lính nói với cô "Công chúa rất nhớ ngài." nhưng cô chẳng qua chỉ nhàn nhạt gật đầu nói một câu "Ta biết." Tất cả nhớ nhung đều bị cô dằn xuống đáy lòng, chữ viết không cách nào xoa dịu nổi, bông tuyết cũng không cách nào truyền đạt được. Chỉ có sự vội vã, một khắc cũng không thể chờ lâu muốn lập tức trở về bên người Anna, chỉ có như vậy, mới có thể làm cho sự náo động trong lòng mình dừng lại. Elsa tiện tay đem ly trà đặt trên bệ cửa sổ, cầm tay Anna lên, cúi đầu hôn một cái trên mu bàn tay nàng: "Anna, chị trở lại rồi." Cam kết sẽ không để em chờ đợi nữa. Sau này cũng sẽ không rời xa em nữa.
*****
Arendelle lại yên ổn vượt qua một mùa đông nữa, mặc dù nữ vương đã trở về, nhưng quyền nhiếp chính của Princess Anna không có bị thu hồi, vì thế nên đã xuất hiện khung cảnh nữ vương và công chúa cùng chấp chính. Quân hạm to lớn dừng lại bên ngoài cảng bị kéo tới một góc giữa eo sông (nơi có hai quả núi kẹp lấy dòng sông ở giữa). Elsa đóng băng toàn bộ nơi đó lâu dài, khiến cho quân hạm trở thành khung cảnh giống như tượng đá bị kẹp giữa hai quả núi vậy. Vào mùa xuân toàn bộ người và quan lại đi tới Corona cũng bình an quay về Arendelle, hơn nữa còn mang theo tin tức của vợ chồng quốc vương Corona, vua Fitzhebert và hoàng hậu. Không lâu sau vợ chồng Fitzhebert đến thăm Arendelle, Elsa và Eugene bất đắc dĩ nhìn Rapunzel và Anna rong chơi suốt một tháng, toàn bộ hành trình đều là Olaf làm hướng dẫn viên du lịch dẫn đi chơi. Mấy năm sau Rapunzel mang theo con gái nhỏ một tuổi của cô đi trăng mật lần thứ hai, hơn nữa còn tạo thành thói quen cứ qua mấy năm sẽ đi trăng mật mãi cho đến tận khi chính bản thân cô kế vị trở thành nữ vương mới ngưng.
******
"Arendelle là quốc gia đầu tiên trên thế giới cho phép người đồng giới đăng ký kết hôn, cũng là quốc gia đầu tiên chính thức thông qua luật hôn nhân đồng giới, vì vậy mà nói, chúng ta cho rằng nhân vật tạo ra ảnh hưởng lớn này là ai ?" Thầy giáo râu quai nón đẩy mắt kính một cái: "Ai nói tôi nghe xem nào ? Anna ?"Thiếu nữ tóc đỏ đang thử nghiệm trò để bút chì lên chóp mũi mà không làm nó rơi xuống nghe thấy tên mình được gọi, "Bộp !" một tiếng, bút chì liền rơi xuống đất. Nàng hốt hoảng cúi người nhặt lên, lúc đứng dậy đầu lại đụng phải cái bàn, nước mắt lưng tròng mất một lúc sau mới đứng thẳng người lên được: "Là nữ vương Elsa và Anna thế kỷ mười chín, thầy đang cố ý gọi em phải không ?" Thầy giáo râu quai nón rất hài lòng khi nghe được nàng than phiền: "Trùng tên với nữ vương nên em hẳn là cảm thấy rất kiêu ngạo, nên em có thể nói một chút các nàng đã tạo ra dạng ảnh hưởng gì không ?" "Oh..... Queen Elsa và Queen Anna là quân chủ vĩ đại nhất thế kỷ mười tám, vào thời kỳ mà các nàng nắm quyền kinh tế, dân số, khoa học kỹ thuật và văn hóa, mọi phương diện của Arendelle đều tiến vào thời kỳ phát triển thần tốc. Đồng thời, bởi vì hai người các nàng không chỉ là chị em gái, mà còn là một đôi bạn đời đồng giới, cho nên cũng thúc đẩy quan niệm công bằng giới tính và tính hướng ở Arendelle. Có một sử gia cho rằng quan hệ của các nàng vào lúc đó là công khai, bằng chứng là nữ vương vương quốc Corona Rapunzel lúc còn rất trẻ đã thỏa thuận với Queen Elsa để cho con gái mình tới Arendelle thừa kế ngôi vua." Thừa dịp thầy không chú ý, Anna len lén lật sách nhìn một chút, lại bổ sung: "Thời kỳ 'Song vương chấp chánh' được công nhận là thời đại huy hoàng nhất trong lịch sử Arendelle, đoạn thời kỳ đó khắp mọi mặt đều phát triển với tốc độ cao, sau đó Arendelle một phát trở thành quốc gia phát triển thịnh vượng đánh hạ hết mọi nền tảng cơ sở. Sau đó... Sau đó... Không có." Nàng ra sức suy nghĩ một chút, nhưng dường như không còn nhớ nổi những thứ khác, vì vậy buông tay một cái nhìn thầy giáo râu quai nón. "Như vậy, nói về quan điểm của em một chút đi ?""Em..." Anna suy nghĩ một chút: "Em cảm thấy, vào thời điểm mình còn tại vị mà lại làm lễ đăng quang cho em gái, Queen Elsa nhất định rất yêu em gái cô ấy." "Yêu đến không thể chịu đựng nàng bị ủy khuất chút nào, bất luận là về thanh danh hay là địa vị cũng không cho phép nàng bị ánh sáng của mình che lấp ?" Thầy giáo cười một tiếng: "Tốt lắm, tan học rồi, hôm nay chỉ tới đây thôi. Sau khi trở về mỗi người viết một bài luận văn, viết về nhân vật mà các em cảm thấy hứng thú nhất trong lịch sử Arendelle, thứ hai nộp. Thuận tiện nói thêm một câu, Anna, chị em chờ ngoài cửa rất lâu rồi đó." "A -- !" Thiếu nữ tóc đỏ hét lên một tiếng, vội vã đem đồ đạc trên bàn bỏ vào túi xách, đẩy thầy giáo râu quai nón ra một bên rồi lao ra cửa. Cô gái tóc dài màu bạch kim ngoài cửa đang che miệng cười, xem ra là cô đã đem hết thảy sự việc xấu hổ kia thu vào trong mắt. "Elsa !" Lại mất thể diện khi chuyện xấu hổ bị nhìn thấy, nhưng lại vô lực thẹn đến đỏ mặt chống cự với nụ cười ôn nhu của chị, sau khi Anna khí thế hung hăng kêu một tiếng, rụt cổ đến gần chị thấp giọng oán trách nói: "Không muốn chị lại tới đón em nữa, em cũng không phải là đứa bé tám tuổi, bị các bạn nhìn thấy rất mất mặt đó..." Nữ nhân xinh đẹp giống như băng tuyết cắt gọt nên đi ra ngoài, một tay kéo cô lại, vừa đi vừa cười nói: "Vậy chờ em lên đại học thì sao ? Nói không chừng sẽ có thể gặp trong lớp học của chị đó." "Vậy thì không học ở trường đại học mà chị dạy nữa !""Vậy chẳng phải là phải đi đến chỗ rất xa sao..." Âm thanh hơi có vẻ tịch mịch kết hợp với biểu cảm khổ sở của cô, nếu phủ nhận vậy chẳng phải là muốn giết Anna sao, nàng đỏ bừng mặt thật vất vả mới quay mặt đi chỗ khác: "Đi chỗ rất xa thì thế nào. . ." Cô gái tóc vàng cười một tiếng: "Không gì hết, chỉ là không hy vọng Anna rời đi thôi." "Luôn cảm thấy... Giống như không cách nào vi phạm lời hứa được, em cũng không muốn rời khỏi chị."
THE END
P/S: Còn có phiên ngoại nữa nha !
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com