[ Freenbecky ] Hết Lòng Yêu Em (cover)
Chap 19
_ Sáng sớm Mon lè nhè qua phòng Becky._ Trong giọng ngáy ngủ: "Chị à, dậy đi"._ Mon lay lay con người quấn tròn trong chăn._ "...". - Cũng như mọi ngày đều không có phản ứng. Không xa lạ gì, Mon qua gọi chị mình như thường lệ vì để tránh quản gia Jim làm phiền, vì giấc ngủ của Becky là một trong những thứ mà người làm trong nhà này không dám động đến._ Mon nhìn chị mình cười nhẹ rồi giở chăn mền chui vào ôm lấy chị. Ôm chị mình Mon cứ dụi dụi vào lưng._ "Có gì đó không phải, hình như hôm nay chị cao hơn mọi ngày". - Mon cố để cằm mình lên đỉnh đầu Sica như mọi lần, nhưng dù cô nhướn đến mấy thì cũng chỉ đến nữa đầu. "Mà sao hình như chị to hơn mọi ngày?". - Mon vẫn nhắm mắt và dùng tay mình thám thính tình hình._ "Tulip im cho chị ngủ". - Freen lè nhè._ "Sao giọng chị Becky lạ quá ta?". - Mon._ "Mà khoan nếu đằng sau là Tulip thì đằng trước là ai? Còn nếu đằng trước là Tulip thì đằng sau là ai?". - Freen sờ sờ con người mà mình đang ôm._ Cả Mon và Freen đều bật dậy._ "M...o... Mon...". - Freen lấp bấp._ "Fr...ee...Freen ... chị...i...". - Mon sững sờ nhìn con người đối diện._ Sao...sao em ở đây?_ "Phòng của chị em. - Mon nói._ Điều Mon nói ra khiến Freen ngạc nhiên._" Ý...ý... Em là Becky sao? Sao...sao có thể?. - Freen nuốt khan sau khi nhìn nửa vòng căn phòng._ Vậy...vậy chị em đâu?_ Freen nhìn một cục trong chăn bên cạnh mình._ "YA... CHỊ LÀM GÌ CHỊ EM VẬY HẢ?". - Mon hét lớn nhảy vào giữa Freen và Becky, tiện chân Mon cũng đạp thẳng Freen xuống giường._ Phản xạ đen tối, Freen dùng hai tay che những chỗ cần che trên cơ thể. Nhưng Freen nhận ra mình vẫn còn nguyên quần áo trên cơ thể, không mất một thứ gì._ Freen lẩm bẩm: "Chẳng lẽ mình" với" cô ta...mà không cởi? Hay là xong rồi mình tự mặc lại? Sao không nhớ gì hết vậy nè._ Mon cũng lấy chăn choàng chị mình lại, sau đó dùng tay mò vào trong: "Hình như quần áo vẫn còn đủ mà ta? Ngay cả...bra vẫn còn. Vậy là đâu có gì xảy ra". - Mon vẫn sờ soạn Becky._ Becky đang ngủ cảm thấy khó chịu: "Làm gì vậy?". - Becky vẫn nhắm mắt mà giựt tay Mon ra._ "Tiểu thư à, tuy tôi không nhớ gì. Nhưng tôi chắc là không làm gì đại tiểu thư hết". - Freen vội vàng giải thích._ Vậy sao chị lại ngủ phòng chị em?_ "...". - Freen cố nhớ lại đêm qua. Flash Back._ Sau khi Freen khó khăn đặt Becky xuống giường, toan bước ra ngoài thì bị Becky nắm lấy cổ tay._ Becky lè nhè: "Cảm ơn, cảm ơn chị Freen Sarocha"._ Freen cười nhẹ: "Không có gì mà tiểu thư"._ Freen loạng choạng bước đi, nhưng tay Freen lại bị Becky siết chặt hơn._ "Đi đâu đó?". - Becky mắt nhắm nghiền._ Hết giờ làm rồi thưa tiểu thư._ "Đừng đi, lúc này em đang rất cô đơn. Rất đau...đau lắm. Chỗ này nè...". - Becky chỉ vào ngực trái và nước mắt lại rơi._ Freen thừ người nhìn Becky, nhẹ nhàng nằm xuống và ôm Becky vào lòng: "Có tôi rồi, không sao đâu. Ngoan ngủ đi". - Freen vỗ nhẹ vào lưng Becky. End Flash Back._ Đúng rồi, đại tiểu thư dụ dỗ chị, chị không...không phải là hạng người như thế._ Sao?_Thì đại loại là như vậy._ "Ồn quá". - Becky khó chịu._ Chị đi đây. Bà thím...nhầm... Đại tiểu thư mà thức giấc là lớn chuyện._ Ya... Chị ăn ốc bắt em đổ vỏ sao?_ Ăn gì chứ? Đừng có nói điêu... Chị đi đây..
.
.
_ Freen mệt mỏi về nhà. Vừa nằm xuống thì nghe con bé nhà cô đã "Nhai nhóp" cái mỏ._ Chị ...chị à... Mon về nước rồi à?_ Uh._ Lâu chưa chị?_ Trên 2 ngày._ Vậy là quá lâu rồi. Tức chết thật, sao em không biết?_ "Cô" *mà biết được mới là hay đó._ Chị à. Chị chụp cho em một tấm ảnh độc quyền BecMon đi._ No..._ "Đi..đi mà chị . Em sẽ học thật... Thật chăm chỉ. - Tulip làm nũng._ No...B.I.Ế.N._ Sao giọng điệu của chị giống chị Becky quá vậy?_ "Đúng ha...sao mình cũng cảm thấy giống. Chẳng lẽ nhiễm virut của cô ta? ". - Freen ngồi bật dậy._" Hay...hay là...?. - Tulip nghi ngờ._ "Gì...gì...chứ?". - "Chẳng lẽ mình biểu hiện rõ đến thế sao? Không...không phải...mình không thích cô ta". - Freen lắc đầu xóa tan suy nghĩ._ Hay là unnie tưởng mình tiểu thư nhà đó._ "Ya...". "Thứ gì đó...làm mình hết hồn". "
Qua nhà Sugar học đi, nãy chị gặp con bé. Nếu như tháng này không lên được hạng 27 thì chia tay đi"._ Sao? Chị... chị bảo...bảo Sugar baby chia tay em?_ Uh... Cũng có thể nói như vậy. Mà hình như con bé cũng có ý đó._ Chị..._ Ya...nghĩ sao vậy? Em cũng nên nghĩ đến Sugar chút chứ? Tuy con bé không để ý, nhưng người khác sẽ nói thế nào sau lưng hai đứa? Sugar chẳng phải luôn đứng đầu trường sao? Còn em chẳng lọt nổi vào top 100. Không nghĩ cho em thì cũng nên suy nghĩ cho Sugar, có bao giờ em nghĩ Sugar sẽ chịu áp lực vì em chưa?_ Tâm trạng Tulip trùng xuống không nói lời nào mà bỏ ra ngoài._ Ya..._ "...". - Tulip vẫn quay lưng đi._ Chuyện chia tay là do chị nói. Con bé không biết gì đâu, đừng có mà gây chuyện đó._ "...". - Tulip ra ngoài đóng cửa._ Chẳng lẽ mình quá đáng? Hy vọng là nó hiểu.( ngược cặp phụ xíu nha cả nhà😿)
.
.
.
_ Armstrong gia._ "Chị à... Sao đêm qua chị uống say bí tỉ như thế?". - Mon cằn nhằn khi cả hai đang làm vệ sinh cá nhân._ Tại chị thích uống thôi._ Mon ngưởi ngưởi trên người Becky: "Mùi này... Lần đầu em biết? Chị ăn gì? Uống gì? Ở đâu? Chẳng lẽ quản lý Sarocha cho chị ăn những món bình dân?"._ "Oh". - Becky bình tĩnh trả lời._ What? Chị mà ăn thứ đó sao? Em...em tính hỏi chơi thôi mà._ "Có sao? Nếu chết thì cả Thái Lan này chết cả rồi". "Nếu chết thì cả Thái Lan này chết cả rồi". - Câu nói của Becky vừa dứt thì Becky lại liên tưởng đến "nguồn gốc" câu nói là từ Freen ._ "Good... Good Job". - Mon vỗ tay._ Nóng à?_ "Em rất thích cách quản lý chị của chị Freen . Kéo một tiểu thư như chị đi ra quán ăn bình dân...". - Chỉ tưởng tượng thôi Mon cũng hài lòng cười lớn vỗ tay: "Good... Good Job"._ Con điên._ Mặt Mon đanh lại: "Mà chị nè, chị chưa trả lời câu hỏi của em. Chị không phải là người thích rượu, cớ sao lại uống nhiều đến thế?"._ Đã nói thích._ Chị không thích rượu._ "...". - Becky bị nắm thóp vì Mon quá hiểu rõ cô._ Lại tên đó làm chị buồn sao?_ "Ăn nói cho cẩn thận. Tên nào?". - Becky khó chịu._ Hắn ta chỉ tốt trong mắt chị thôi, còn em thì không. Nếu như hôm qua không có quản lý Sarocha thì sao hả? Chị sẽ say bí tỉ ở một quán bar nào đó, rồi hôm nay thành tin hot trên các trang báo. Hình tượng chị vừa mới có được chẳng phải đổ vỡ sao?_ Em thôi đi, đừng có tưởng tượng lung tung._ Em quá hiểu chị mà. Chị lên mạng mà xem, có bao nhiêu bài viết về việc chị say bí tỉ ở bar? Lần nào cũng là do hắn gây ra._ "Em thôi đi, xuống ăn sáng thôi". - Becky nhẹ nhàng lãng sang chuyện khác. Lý do Becky không nổi giận vì Mon là cục cưng của cô. Hơn nữa vì Nop mà 2 lần cô đã lớn tiếng với con bé, làm con bé khóc và cô không muốn có lần thứ 3._ Mon vào phòng đóng cửa, cô lầm bầm: "Đối với chị thì tên đó luôn là nhất. Cái tên chết bầm đó có gì mà chị thích hắn ta đến vậy? 90% mâu thuẫn giữa em và chị nguyên nhân đều là do tên đó"._ *cốc...cốc* - Tiếng gõ cửa làm Mon chú ý._ Tiếng Sica: "Mon à... Ra ăn sáng đi em. Em không ăn thì chị không có đói đâu"._ Không ăn...không ăn...em đói mặc em._ Becky thở dài với đứa em ngang bướng của mình. Có lẽ đến hiện giờ người mà cô nhún nhường nhất là đứa nhóc này._ Mon mỉm cười khi trong phòng mình còn một vài món ăn vặt dự trữ..
.
.
_ Becky gọi Freen : "Ya... Sao không đến làm hả?"._ Tôi mới ra khỏi nhà tiểu thư đó._ "Hửm? Sao mới ra khỏi?". - Thực chất Becky không biết mình đã ngủ với Freen cả đêm._ Biết mình hớ Freen vội vàng: "À...hôm qua uống với tiểu thư. Gần sáng mới về tới nhà"._ Không cần biết, đến ngay cho tôi. À... Cô đến trễ tôi sẽ trừ lương._ Ya..._ Ya... Cô đang hét với ai vậy hả? Đến nhanh cho tôi._ Tôi đang bận, xíu nữa._ Tới ngay lập tức._ "Hôm nay không có lịch trình mà tiểu thư". - Freen xuống giọng năn nỉ._ Vậy cô có nhận lương không?_ "Dạ, tôi đến liền". - Freen thở dài..
.
.
_ Lằng nhằng cũng gần trưa Freen mới chuẩn bị đến. Thì cô nhận được điện thoại từ Mon._ Chị nghe Mon._ Chị à... chị đang ở đâu?_ Chuẩn bị đến Armstrong gia._ Uh...đến đi. Nhưng hôm nay làm việc cho em._ Hửm? Becky bảo sao?_ Không. Chị xin chi Becky nghỉ đi._ Hửm? Chị của em sẽ giết chị nếu nghỉ việc. Chị còn nhiều thứ phải lo lắm. Chị biết em thương Becky . Nhưng chị thề là chị không làm gì chị em đêm qua, chị thề đó. Đừng đuổi việc chị , em biết ngoài chị thì cả cái Thái Lan này khó lòng mà có thể tìm người thứ hai làm việc được với chị em mà. Chị ..._ STOP...em có bắt chị nghỉ việc luôn đâu. Chỉ nghỉ tạm hôm nay thôi, dù sao thì hôm nay chị đến trễ cũng sẽ bị chị em trừ lương. Hôm nay làm việc cho em em trả gấp đôi._ "Hửm? Sao em biết". - Freen ngạc nhiên._ Em đi dép lào trong bụng chị Becky của em._ Mà gấp đôi? Lương?_ Uh... Khả năng tài chính của em chỉ đến đó. Chị đòi thêm thì thôi khỏi. Mà chị nên suy nghĩ kĩ nếu làm việc cho chị Becky thì hôm nay chị sẽ bầm dập vì tội đến trễ._ Ok...ok chị đến liền._ Mà chị nè, em đang đói. Hôm qua chị với chị Becky ăn gì, uống gì thì mua cho em thứ đó mang đến đây. Nhanh nha, đừng để chị Becky biết._ Ok... Mà có chuyện gì à?_ Đến em kể cho nghe. Mà mua nhiều rượu nha._ Ok....
.
.
_ Freen mang những thứ mà Mon yêu cầu len lén vào phòng Mon._ Chị mua những thứ em yêu cầu rồi._ Cảm ơn chị._ Mà mới giờ này sao uống vậy? Em giận Becky nữa sao?_ "..."._ Freen thở dài: "Vậy em uống ít thôi. Chị đi làm việc"._ Em nói hôm nay chị nghỉ mà._ chị của em sẽ nuốt sống chị mất._ Không có đâu, em bảo kê cho. Hôm nay em cần người nói chuyện._ Điện thoại Freen reo: "Chị em gọi"._ Chị cứ bắt máy rồi nói: "Tiểu thư tôi có việc gấp. Không đến được, hẹn tiểu thư ngày mai "Rồi cúp máy"._ "Nhưng ổn không?". - Freen nhìn điện thoại e dè._ Vậy nếu như em nói với chị Becky là tối..._ Freen vội ngắt lời: "Ok...ok..."._ Freen bắt máy và làm theo lời Mon: "Tiểu thư tôi có việc gấp. Không đến được, hẹn tiểu thư ngày mai". - Lạnh lùng cúp máy._ Tuyệt vời ... Chị làm tốt lắm._ Freen thở dài: "Lần này tiến cũng chết, mà lùi cũng chết"._ Becky gọi lại, Freen giật mình._ Mkn giựt cái điện thoại trên tay Freen : "Phải thật lạnh lùng và tàn nhẫn". - Mon tắt nguồn._ "Mon...". - Freen bất lực._ Mon bình thản bày đồ ăn, ăn và nhấp một cốc rượu: "Hítttt... Tuyệt vời... Hèn chi chị em thích đến uống chẳng biết trời đất gì"._ "Mà sao em giận chị em?". - Freen ngồi xuống tò mò._ "Trước hết, chị phải trả lời em trước. Hôm qua xảy ra chuyện gì mà chị em say bí tỉ?". - Mon lại ăn và uống._ Em hỏi chị em thì tốt hơn._ Nếu hỏi được em đâu gọi chị._ Nhưng..._ "Em biết tên khốn đó lại làm chị em đau lòng. Em là em gái chị , em có quyền được biết. Em muốn biết tên đó lại làm gì chị em". - Mon bực bội lại ăn và uống._ @#₫&)(%@#₫&$€¥¢¢¥€$&₫#@._ "Ready? Trước mặt chị em? Hắn ta chọn người con gái khác ngay trước mặt chị em?". - Mon khinh bỉ: "Vậy mà còn dám mở miệng nói là yêu chị em hết lòng. Tại sao chị có thể yêu một tên hèn như hắn ta chứ?". - Mon lại uống và ăn._ Freen thở dài: "Khi yêu lí trí không làm chủ được con tim mà"._ "Nhưng...nhưng sao lại có thể...". - Mon lại uống._ Em uống ít thôi._ Em ổn, mà chị nè. Hôm nay chị là của em. Em có chuyện muốn nhờ chị giúp._ Hửm?_ "Chỗ này mấy ngày rồi. Em khó chịu lắm, chị"giải tỏa" nó giùm em". - Mon kéo một bên áo mình xuống, để lộ bờ vai trắng tinh._ "Hở?". - Freen nuốt khan. "Em say rồi Mon"._ Nhanh đi chị, em khó chịu lắm._ Chị ..._ Chị nghĩ gì thế? Nhanh lại "giải tỏa" nó giúp em._ Nhưng..._ Thật sự một mình em không thể làm được, nếu được thì em không nhờ đến chị rồi._ Nhưng nếu người ta thấy._ Ai vào mà thấy, em biết, chị biết. Nhanh...nhanh đi. Khó chịu chết được..
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com