TruyenHHH.com

Freenbecky H Nhu Em Mong Muon Cover

Freen lấy ngón giữa ướt đẫm của mình ra, giơ lên rồi đặt lòng bàn tay lên bụng dưới của Becky, xoa nhẹ theo vòng tròn, trầm giọng hỏi:

"Làm lại lần nữa nhé?"

Thể xác lẫn tinh thần của Beckym thoả mãn đến mức choáng váng, nghe thấy Freen hỏi vậy cô cũng gật đầu.

Freen lại ngồi lên người Becky, cô ấy mặc một bộ váy ngủ, vừa che đi vùng bụng dưới của Becky, sau đó đưa tay vào bên trong.

Becky nheo mắt lại, nhìn thấy Freen dang chân quỳ ở trên người mình, so với vừa rồi nằm cùng nhau, cảm giác nhìn xuống mình từ trên cao như thế này còn mạnh mẽ hơn. Bởi vì phần thân dưới của cô đã bị váy ngủ che lại nên không thể nhìn thấy bàn tay của Freen, điều này càng làm tăng thêm phần không chắc chắn. Freen do dự muốn động tay, giữa hai chân Becky lại siết chặt thêm.

Becky chỉ cảm thấy tay Freen đang xoay tròn giữa hai chân mình, nhưng lại không đến chỗ ở giữa, cô cũng ngại thúc giục, cô giơ mu bàn tay lên che trán, cố gắng che khuất tầm mắt mình.

Đột nhiên, ngón tay cái của Freen ấn mạnh vào âm đế một cái, Becky phát ra một tiếng "ưm", vừa giơ tay lên đã không tự chủ mà trượt xuống, chạm vào tấm thảm lạnh lẽo.

Chết tiệt, ngày mai phải đổi thành chăn thôi.

Mọi chỗ mà chiếc váy ngủ bằng lụa của Freen tiếp xúc đều lành lạnh, nhưng bí mật không rõ dưới viền váy kia quả thực vô cùng nóng bỏng.

Becky mới ra một lần nên cơ thể vẫn rất nhạy cảm. Freen lợi dụng lúc cô không chú ý, trực tiếp đưa ngón giữa vào, cong eo về phía Becky, cách lớp váy ngủ, cô vươn tay nắm lấy tay của Freen:

"Chậm một chút, chậm một chút..."

Phía dưới có một cảm giác đau nhức và sưng tấy kỳ lạ, lần này Freen không hề chậm rãi mà đẩy nhanh tần suất đâm vào rút ra, Becky cảm thấy có chút chịu không nổi.

Freen nghe lời khuyên, chậm lại, Becky cũng không khá hơn bao nhiêu, cô đẩy đẩy Freen :

"Chị... Nhanh một chút."

Freen giả vờ bất lực nói:

"Lúc thì bảo tôi chậm lại, bây giờ lại gấp không chờ được... Rốt cuộc muốn tôi như thế nào đây?"

Bỏ đi, Becky xòe tay nói:

"Tuỳ, tùy chị."

Vừa dứt lời, Freen lại cho thêm một ngón tay nữa, Becky run lên theo, cô muốn nhấc chân lên, nhưng lại bị sức nặng của Freen đè chặt, căn bản không thể động đậy.

"Ưm... A..."

Becky kịch liệt thở hổn hển, cô hiện tại biết mình đang phát ra âm thanh, nhưng cô cũng không có thời gian quan tâm thanh âm đó là cái gì, chỉ là trong lòng muốn kêu gào lên một tiếng.

Hai ngón tay cho thẳng vào, Freen không cần tốn sức đẩy vào, qua lại hơn mười giây, Becky lại lên cơn cực khoái, cô nhắm mắt lại, không còn sức lực mở ra.

Ngày mai cô còn phải đi làm, Freen biết Becky cũng mệt nên đi rửa tay như lần trước, lau cho Becky rồi ôm cô vào lòng mà ngủ.

Thật ra Becky chưa ngủ, sau một trận như vậy, cô mệt nhưng không ngủ được, không biết đã qua bao lâu, Becky hơi ngẩng đầu lên hỏi:

"Ngủ chưa?"

Freen mở mắt ra, thấp giọng nói:

"Sắp ngủ rồi, sao vậy?"

Becky lúc này giống như một con mèo con héo hon, không ngừng cọ xát về phía trước, quần áo còn chưa mặc vào nên cũng không để ý.

Trải qua thân mật xong người ta sẽ cảm thấy ỷ lại, lúc này Becky muốn làm nũng, nhịn không được nên nói:

"Mấy ngày trước chị không trả lời tin nhắn của em, em thật sự sợ chị sẽ không quay về."

Freen đưa tay sờ sờ mặt của Becky :

"Không đời nào."

"Chị có ghét em quá bám lấy chị không? Chị có thấy phiền không? Thật ra có rất nhiều chuyện em muốn quấy rầy chị, nhưng em lại kiềm xuống."

Freen vẫn yêu chiều nói:

"Quấy rầy thoải mái, em là cô chủ mà, có thể cứng rắn hơn chút được không?"

Becky cười nói:

"Ai bảo ta như vậy ân cần? Bệnh cũ hết cách."

Freen cũng thành thật nói:

"Tôi cảm thấy lúc đó em không vui lắm, nhưng con người tôi không thích nói chuyện trên Line nên cũng không nói nhiều, tôi thích giải thích trực tiếp hơn. Cho nên hôm đó trở về, tôi đã nghĩ đến việc hôn em trong xe rồi."

Nói nghiêm túc như vậy làm Becky thấy ngại ngùng đến lạ.

"Không phải chị cố ý mặc chiếc tất đen đó chứ?"

"Tôi nghĩ có thể em sẽ thích nó."

Freen rất giỏi nói chuyện để khiến cô vui vẻ, nhưng hiện tại cô vẫn không biết là vì tiền hay vì thứ gì khác. Không sao cả, hiện tại Becky rất hài lòng.

Ngày hôm sau Becky tỉnh dậy, cảm thấy giữa hai chân mình đau âm ỉ, hóa ra trong tiểu thuyết nói chân mềm nhũn đến không thể đứng vững là có thật.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên, sau này sẽ ổn thôi. Nghĩ đến cuộc sống tươi đẹp sau này, Becky không khỏi cảm thấy tự mãn.

Freen còn đang ngủ, Becky đặt một nụ hôn ngọt ngào lên trán cô, nhẹ nhàng nói:

"Nếu mệt thì ngủ thêm một lát đi, buổi trưa không cần đến đâu, ở nhà gọi đồ ăn đi."

Freen mở mắt ra, mỉm cười với cô:

"Được rồi, tôi không sao, em có mệt không?"

Becky phớt lờ câu hỏi:

"Em sắp trễ rồi, đi trước nha."

Becky thầm mắng Freen, mới sáng sớm đã quyến rũ như vậy.

Freen cũng rời giường không lâu sau khi Becky rời đi, thật ra cô không muốn dậy, nhưng Looknam vẫn liên tục rủ cô đi chơi. Freen biết cậu ấy muốn xem thần thánh phương nào đang "bao nuôi" cô.

Cả hai cùng nhau đi ăn trưa, Looknam đề nghị đến nhà Becky ngồi, Freen không biết có nên đồng ý hay không.

Looknam bối rối hỏi:

"Cậu định ở đây luôn à? Có làm trong studio nữa không đấy?"

"Có cơ hội tớ sẽ nói rõ ràng với em ấy."

Looknam hiếm khi thấy Freen do dự như vậy:

"Cậu đang lo lắng cái gì?"

Freen không chắc lắm:

"Thật ra Becky không cảm thấy an toàn, biết tớ lừa rồi em ấy còn có thể tin tưởng tớ lần nữa sao?"

Looknam kinh ngạc nói:

"Chẳng lẽ cậu thích em ấy sao?"

Freen suy nghĩ một chút rồi gật đầu:

"Không có lý do gì để không thích."

Looknam biết Freen là người nóng nảy, lời này mà cô ấy cũng có thể nói với mình được.

Freen suy nghĩ một chút rồi gửi tin nhắn Line cho Becky :

"Bạn tôi đến chơi, cho cậu ấy đến nhà được không?"

"Được chứ, nhưng trong nhà bừa bộn lắm đó?"

"Không bừa, tôi mới dọn rồi."

"Được."

Looknam đi vào, ngồi xuống ghế sofa rồi tinh nghịch hỏi:

"Các cậu có ấy ấy chưa?"

Freen biết Looknam vẫn luôn nói chuyện thẳng thắn, cô có hơi lo cậu ấy sẽ nói bậy bạ với Becky.

Becky ném một cái gối qua:

"Không phải việc của cậu, lo cho bản thân đi kìa."

Looknam bắt lấy:

"Tớ thì có gì mà đáng lo, cậu còn không hiểu tớ sao."

Looknam giống như một con bướm hoa, đi qua hàng ngàn bông hoa mà không có một chiếc lá nào chạm vào cơ thể, cậu ấy thật sự rất tự do và không bị bất cứ thứ gì gò bó. Phương châm của cậu ấy là không thể kết hôn, lý do là vì không thể cưỡng lại sự cám dỗ bên ngoài, sợ mình sẽ ngoại tình.

...

Trước khi Becky tan tầm, cô gửi tin nhắn Line cho Freen, nói muốn mời bạn cô ấy đi ăn tối cùng nhau, Freen từ chối, nói Looknam sẽ về ngay.

Sự lo lắng của Freen là có thật, trên thực tế, điều cô lo lắng đã xảy ra.

Freen đưa Looknam đi ra cửa, tình cờ gặp được Becky vừa trở về ở cổng chung cư.

Qua cách Freen nhìn người đó Looknam đã đoán được đối phương là "kim chủ" của Freen. Tuy rằng biết tuổi của Becky nhưng khi nhìn thấy cô, cậu ấy vẫn có chút kinh ngạc, không ngờ trông cô lại trẻ như vậy.

"Hello."

Looknam tự làm quen, vẫy tay với Becky.

"Xin chào, bạn của Freen phải không, tôi tên Becky Armstrong."

Becky đưa tay về phía Looknam.

Looknam lập tức nắm lấy:

"Tôi biết, Freen đã kể về cô với tôi, tôi tên Looknam Poolsak."

Cuối cùng vẫn là đi ăn tối cùng nhau.

Becky không phải người quá hướng nội, chỉ cần có người quen ở bên là có thể thoải mái nói chuyện. Huống hồ, Looknam còn là một người giỏi nói chuyện, cậu ấy kể lại những gì mình trải qua từ lúc nhỏ đến lớn, bao gồm cả công việc.

Đang kể lại chuyện mình gặp được Freen như nào thì Freen vội vàng ngắt lời:

"Mau ăn đi, đồ ăn sắp nguội rồi."

Looknam nhìn Becky rồi chỉ vào Freen :

"Nhìn cậu ấy này, xấu hổ kìa hahaha."

Freen dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn qua, Looknam ngậm miệng lại.

Becky hiếm khi thấy Freen có vẻ lúng túng như vậy, chủ yếu là vì cô không biết Freen nói với Looknam về mối quan hệ của bọn họ, hiện tại mình cũng không thể nói bậy bạ được.

Becky thử hỏi:

"Lúc Freen nhắc tới tôi thì chị ấy nói gì thế?"

Looknam nhanh miệng, lớn tiếng nói thẳng:

"Cậu ấy thích cô đó."

Freen đá mạnh vào chân Looknam, khiến Looknam hít một hơi thật sâu.

Becky và Freen ngồi một bên, Looknam ngồi đối diện, làm sao cô không nhìn ra được động tác nhỏ của Freen, chỉ thấy khá buồn cười.

"Sao nữa?"

Becky càng thêm hăng hái, tiếp tục hỏi.

Looknam làm vẻ sợ hãi, liếc nhìn Freen nói:

"Cô xem Freen nhà cô kia, vẻ mặt của cậu ấy hung dữ quá, không cho tôi nói mà."

Becky quay đầu nhìn lại, đồng thời Freen cũng nhìn Becky, biểu cảm lập tức trở nên ôn hòa, Looknam không nhịn được mà mắng:

"Freen, cậu là bậc thầy lật mặt à!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com