TruyenHHH.com

Freenbeck Loyal Pin


"Anil?"


"...."


"Anil kha..." Giọng nói nhẹ nhàng, ngọt ngào lúc này đang vuốt ve, vuốt ve tai nàng.như đang ru nàng vào trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh cho đến khi không muốn mở mắt ra dù đã làm bằng mọi cách


"Đã quá muộn rồi... em nên thức dậy đi."


Nàng đưa tay ra vòng tay ôm lấy người đang thì thầm, kéo lên trên người mình. Chóp mũi của cô di chuyển cạnh má nàng. Nàng nhột dến mức phải vội mở mắt ra


"Anil! Đừng trêu chị." Một giọng nói ngọt ngào vang lên như thể chị đã chỉ trích nàng lần đầu tiên. Nó biến thành một tiếng cười ngượng ngùng ở cuối giọng nói. "Chưa một lần nào em thức dậy sớm cả."


"Hôm nay là ngày lễ mà. Em không thể dậy muộn một chút được sao?" nàng mỉm cười mặc mắt đang nhắm lại. "hay là Khun Pinthử "đánh thức" em dậy đi ."Sau khi nói xong câu này của nàng , cô bắt đầu quá trình " đánh thức" như hai cô thường làm . Bắt đầu bằng cách chạm đôi môi nóng bỏng của cô vào trán của nàng, trước khi hôn nhẹ khắp mặt với hành vi của một chú mèo con đang nhấm nháp và nếm sữa bằng biểu hiện ngây thơ


Từ khuôn mặt, tiếp tục đến sau tai... Rồi đến cổ trước khi kéo xuống ngực, nàng nhận ra lúc này đôi bàn tay nhỏ bé của cô đang bận cởi cúc áo với sự tập trung cao độ.


Khi đạt đến bước này....


Nàng từ từ mở mắt trong buồn ngủ. Và việc đầu tiên là nàng liền đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Khun Pin mà hôn vào mu bàn tay nàng muốn ngăn chặn thói quen cởi cúc áo của cô.


"Những lúc như này , Anil, tại sao em không tiếp tục ngủ?"


Chị ấy thường phàn nàn bằng giọng nói ngọt ngào. Khi cô lần theo những ngón tay mảnh khảnh của bàn tay mình. Tay còn lại tự do treo quanh ngực nàng.


"Nếu em không tỉnh dậy, Anil sẽ mệt với Khun Pin," cô vừa nói vừa cười rạng rỡ. "Anil vẫn chưa tắm."


Nghe vậy, Pin cúi xuống hôn lên má trái và phải của nàng nhiều lần. Khi cô ngước lên, đôi mắt nâu của cô chạm vào mắt nàng và hai người họ cùng nở một nụ cười ngọt ngào.


"Cho dù em có tắm hay không. Cơ thể của Anil luôn thơm tho. Như bây giờ."


"Cho dù Khun Pin có khen ngợi em thế nào đi chăng nữa, Anil vẫn không chịu đâu." Nàng từ từ tựa người vào chiếc gối lớn. Lúc này khuôn mặt của cả hai người họ đều ngang bằng nhau.


Vì ở cùng một gốc độ.


Nhìn bề ngoài thì có vẻ như Khun Pin đang ngồi trên đùi nàng, chỉ có điều chị ấy quay đầu lại. Giao tiếp bằng mắt với nhau.


"Tuy nhiên, một người đã tắm như Khun Pin chắc hẳn có mùi thơm hơn Anil.chị đã tắm rồi."


Nàng không nói gì nữa vì lúc này nàng bắt đầu hôn lên chiếc cổ thon của Khun Pin với vẻ mặt đầy nhiệt huyết, Cô ngẩng đầu lên chào đón sự đụng chạm. Hai bàn tay của cô lúc này quấn quanh cổ nàng van xin. Nàng rất phấn khích nên bắt đầu cởi khuy quần áo của mình, cởi luôn chiếc váy xẻ phía trước của Khun Pin


"Tuy nhiên, chị sẽ chỉ mệt với Anil mãi mãi thôi , chị yêu."


Những âm thanh ngọt ngào bắt đầu phát ra khi hai người họ bắt đầu kéo môi hôn nhau. Nàng bắt đầu mút trêu chọc phía trên ngực cô. Một bàn tay của hai người đan chặt lấy nhau. Khi bộ ngực xinh đẹp của cô bị chèn ép bởi sự đụng chạm nặng nề từ nàng, trong khi tay kia đặt trên hông cô. Một tiếng rên nhẹ, trầm có thể được nghe thấy thoát ra từ đôi môi đầy đặn. Nàng như đang kích động , phát điên vì tình yêu dành cho cô .


Bàn tay đang đỡ eo Khun Pin của nàng,tay bắt đầu từ từ kéo xuống qua hông cô trước khi luồn xuống dưới gấu váy để vòng quanh đùi cô . Những ngón tay của nàng quấn quanh chiếc quần lót nhỏ của cô, ghim chúng xuống vào đùi cô một cách khéo léo trước khi trượt vào và vuốt ve chỗ đó, nó trở nên ẩm ướt và ướt át hơn. Nàng cứ như vậy một lúc lâu cho đến khi cơ thể cô bắt đầu co giật dữ dội.


Bàn tay đang vuốt ve bộ ngực đầy đặn của cô di chuyển xuống để đỡ chiếc hông đang bắt đầu cử động của cô. Cô cúi đầu lên đón nhận những ngón tay của nàng chạm vào một mình một cách say đắm. Khi bàn tay kia bắt đầu xâm chiếm cơ thể anh. Khun Pin lúc này đã siết chặt các ngón tay của nàng cho đến khi nàng có thể cảm nhận rõ ràng chúng. Nàng bắt đầu di chuyển ngón tay vào và ra. Với nhịp độ chậm rãi trước khi tăng tốc theo nhịp lên xuống của hông. Đỉnh núi tròn trịa của Khun Pin được môi nàng chăm sóc , vuốt ve đỉnh ngực cô bằng cái chạm nặng nề.


"Anil....


Nàng không đáp lại những lời kêu gọi run rẩy của cô vì quá bận nếm thử cơ thể cô.


Những cái chạm khiến cô phát điên lên .


Chẳng mấy chốc, cơ thể của cô co giật dữ dội, cô lao về phía trước và ôm chặt nàng , tựa đầu lên vai nàng mà kiệt sức


"aahhh..."


Anil, nàng vừa rời môi khỏi ngực Pin, vừa nhận ra rằng Khun Pin vừa gọi tên nàng. Nhưng Pin đã cắn tai nàng như thể cô muốn trừng phạt nàng vì đã trả lời nàng quá muộn?


"Anil tỉnh rồi."


Cô nở một nụ cười tinh nghịch.


"Khun Pin rất giỏi trong việc"đánh thức" Anil..."


.


.


.


Khi đọc xong truyện giành cho thiếu nhi


"Văn học thiếu nhi...." nàng rời mắt khỏi quyển truyện trong giây lát. Quay sang nói chuyện với Khun Pin" Nội dung cũng không kém phần gay cấn và bạo lực đâu Khun Pin."


Nàng nói khi bắt đầu chuẩn bị cuốn sách vẽ gồm một trăm trang giấy, một chiếc hộp, 124 màu gỗ, được mài sắc (bởi Prik), và cây bút chì gỗ yêu thích của nàng hiện đã được mài sắc. Nhỏ hơn lòng bàn tay và một cục tẩy lớn sẵn sàng để vẽ và tô màu. Chứa các tác phẩm văn học dành cho giới trẻ của Khun Pin do Nhà xuất bản Sailom .


Nhiệm vụ của nàng là vẽ và tô màu gỗ theo nội dung từng trang mà Khun Pin dịch sau đó gửi cho nhà xuất bản để xử lý và xử lý các bản vẽ đã sơn. Những cuốn sách thông thường của hai người thành một phiên bản hoàn hảo nhất để có thể được xuất bản


"Chuyện đó bình thường thôi, Anil."


Khun Pin đáp lại cuộc trò chuyện của nàng bằng cách đưa chiếc khăn tay của mình ra chạm vào mặt Alin. Cô lau mồ hôi trên mặt và cổ nàng với vẻ lo lắng. Bởi vì cả hai người đều ở bên nhau ngồi làm việc tại quán trà trong vườn thông. Và hôm nay thời tiết khá nóng và ngột ngạt, không có gió thổi như mọi ngày.


"Trẻ nhỏ gặp khó khăn trong việc nhận biết những điều mơ hồ. Truyện cổ tích hay văn học nó sẽ giúp cho trẻ nhỏ dễ dàng hơn trong việc nhận biết .Vì vậy, trẻ nhỏ thường có những phân biệt rõ ràng bên nào là tốt và bên nào là xấu".


"còn em , còn em"


"Anil vẫn là một đứa trẻ trong chị."


Pin mỉm cười rạng rỡ khi đưa tay vuốt má nàng.


"Không phải chỉ kém Khun Pin một tuổi thôi sao?


"em có lớn hơn hay nhỏ hơn chị thì trong mắt chị, Anil là một đứa trẻ cao lớn và luôn gây rắc rối và mè nheo với chị suốt ngày đó suốt ngày."


"Vậy Anil là đứa trẻ có thể khiến chị gái mình như Khun Pin phải "khóc" mỗi buổi sáng của ngày lễ"


"Anil !"


Đôi môi nhợt nhạt đầy đặn của Pin giờ đây cong lại thành hình lượn sóng. Mắt nâu mềm như bông , nhìn nàng như một lời cảnh cáo.


"em có thể đừng trêu chọc chị được không?"


"Tại sao?"


"chị xấu hổ...."


"Đã nhiều năm rồi Khun Pin vẫn còn xấu hổ về chuyện này à?"


"Vẫn xấu hổ...." Mặt Pin đỏ bừng. "Cho dù có bao nhiêu năm đi chăng nữa, chị vẫn sẽ xấu hổ."


" khi chị làm điều đó với em, chị lại không xấu hổ. Nhưng khi Anil trêu chọc chị, anh vẫn ngại ngùng như trước."


"Vậy thì Anil sẽ không bị trêu chọc nữa," nàng cười sảng khoái, "Mặc dù Anil thích làm bạn xấu hổ, nhưng không nỡ "


Nàng nói và bắt đầu đánh dấu vị trí của các nhân vật trong bức phác họa bằng bút chì gỗ. Khun Pin nhìn thấy điều này liền vui mừng đi rót nước trái cây từ bình thủy tinh cho nàng.


"Anil có nóng hay không?"


"Trời nóng nhưng không quá lắm." Nàng quay sang nở một nụ cười ngọt ngào với Khun Pin, rất đáng yêu "Khun Pin chịu được, Anil cũng chịu được."


"Khi ở bên người khác... Anil có cái miệng ngọt ngào này không?"


"Anil chỉ ngọt ngào khi ở bên Khun Pin."


"Vậy thì tốt".


Pin lên tiếng bằng một giọng nhẹ nhàng và nhìn nàng với đôi mắt lấp lánh nhưng lại có ý nghĩa "Anil hãy thử nói chuyện ngọt ngào với người khác đi...."


"..."


"Anil đã nhìn thấy sự ghen tuông trong đôi mắt của chị."


.


.


.


"cô ơi."


Một giọng nói nhỏ vang lên ngay khi được đưa đến Son Palace. Vào buổi chiều vào ngày lễ bé con thường dến đây để chơi đùa với hai người họ. Cứ thấy hai cô là bé con liền chạy nhanh đến mà không quan tâm đến mọi thứ xung quanh


"con kêu gì thế, bé nhỏ?"


Nàng vừa nói vừa đưa tay vuốt ve cái đầu tròn trịa, bông xù của cô cháu gái yêu quý của mình trước khi dang rộng cả hai tay để chào đón cơ thể nhỏ bé cứ lao tới ôm lấy nàng.


"Alin muốn cô Pin."


Alin trong vòng tay nàng nhảy lên nhảy xuống như một đứa trẻ chứa đầy năng lượng


"chị có thể cõng bé con được hay không?" nàng cười lớn. "Con bé của em lúc này đã nặng quá rồi."


Nàng giả vờ phàn nàn như vậy. Vì cuối cùng chúng tôi vẫn yêu thương con cháu mình


Cô bế đứa bé và để nó trên chiếc ghế sofa màu be trước lò sưởi. Trước khi hỏi những câu nói quen thuộc giữa cô và cháu mình.


"Hôm nay, con muốn cô kể câu chuyện gì?"


"Alin muốn nghe về con rùa và thỏ."


"Được" cô ôm lấy bé con tròn trịa và ôm bé con vào lòng với tình cảm vô cùng trìu mến.


"cô có thích Alin không?"


"có"


Đã đến lúc bắt tay vào sách truyện tranh "Thỏ và rùa" Nó đã đặt để ghế sofa. Bởi vì Khun Pin dường như biết rất rõ lòng bé con này. Bởi vì cô đã bên cạnh Alin hàng ngày.


Tay phải của cô ôm Alin. Bàn tay trái bắt đầu mở ra. Cuốn truyện đã trở nên lớn hơn .


"Ngày xửa ngày xưa đã lâu lắm rồi...."


Vừa mới bắt đầu câu này, đôi mắt sáng của Alin bỗng nhiên lấp lánh lung linh


"Trong rừng nọ... Thỏ cười và nói rằng rùa có chân ngắn và đi rất chậm"


"Rùa chậm chạp"


Alin vừa nói vừa chỉ ngón tay mập mạp của mình vào bức tranh con rùa nhỏ trong truyện. Nghiêm khắc, không khác gì cô Pad


"Rùa nghe vậy liền thách thức và nói rằng dù thỏ có chạy nhanh nhưng nếu thi đấu thì rùa nhất định sẽ đánh bại được thỏ."


"Thỏ chạy rất nhanh," Alin nói.


"Thỏ chắc chắn rằng rùa sẽ không bao giờ có thể đánh bại được mình. Thế là nó đồng ý. Để con cáo làm trọng tài trong ngày thi đấu."


"Con cáo xảo quyệt." Alin tiếp tục chỉ ngón tay mập mạp của mình vào bức ảnh cáo nâu và trắng


"Thỏ và rùa cùng nhau chạy đua, Rùa đi chậm. Nhưng đi liên tục và không ngừng. Còn con thỏ chạy trước rùa rất xa, nó tỏ ra tự mãn và nghĩ rằng nếu chợp mắt một lúc thì rùa vẫn không thể đuổi kịp. Cho đến khi thời gian trôi qua, thỏ rừng mới tỉnh dậy và nhìn sang bên trái rồi nhìn sang bên phải không thấy con rùa đâu".


"Con thỏ chắc chắn đang gặp rắc rối." Alin chỉ vào bức tranh con thỏ đang bối rối và cười lớn. "Vì thế con thỏ chạy hết sức có thể, nhưng rùa đã chạy mất rồi. Rùa về đích đầu tiên.Và rùa không thể ngừng cười và cười nhạo con thỏ."


"rùa chậm chạp đã thắng rồi ."


"Alin đã biết cái kết rồi," cô vừa nói vừa cười. "Nghe hàng ngày mà không thấy chán"


" Hoặc nếu cô là người kể cho con nghe. Alin không hề thấy chán chút nào ".


"À... Alin cũng ngọt ngào như bao người khác."


"Miệng của con ngọt ngào như cô Anil ."


Câu hỏi đã được trả lời bởi Pin. Khi nàng cất những thiết bị choáng chỗ đi cho cả cô và Alin ngồi ở bàn giữa trước ghế sofa.


"Hoặc... "cô nở một nụ cười trêu chọc " trêu chọc người trước mặt một cách rất ngang ngược."


"Đúng"


Môi của Pin hơi nhếch lên vẻ không hài lòng. Cô ngồi xuống bên cạnh Alin trước khi hôn trộm lên má bé con. Càng dễ thương hơn khi Alin lao tới. Bé nhỏ hôn đáp lại một cách vô cùng ngây thơ.


"Cô Pin của Alin"


Có vẻ như Alin thật sự là người ngọt ngào không cần giả vờ. Cô cười rồi hôn lên đôi má tròn trịa của cháu gái mình.


"con có thể hôn cô Pin được không?"


"Được ạ..." Alin vừa nói vừa lao vào và hôn lên má cô ."con yêu cầu Anil hôn cô Pin."


"được..."


Pin trả lời rất ngắn gọn. Nhưng lần này má cô đỏ bừng như một quả cà chua chín


.


.


.


.


"Hôm nay em có mệt không, Anil?" Pin hỏi ngay khi cả hai đã ở bên nhau. Nằm xuống giường sau khi hoàn thành tấ cả công việc trong ngày nghỉ. "Có vẻ như Anil có rất nhiều công việc trong một ngày nghỉ."


"Tuy nhiên, không nhiều như Khun Pin," nàng vừa nói vừa hôn lên vầng trán tròn của Khun Pin.


"vì chị phải "đánh thức "Anil dậy"


"..."


"vì chị phải dịch văn học"


"..."


"vì chị phải chăm sóc bé con"


"..."


"Nếu chúng ta thực sự có thể có con với nhau thì Khun Pin sẽ mệt mỏi hơn rất nhiều".


"Nếu chúng ta thực sự có thể có con với nhau, chị sẽ không được ở gần Anil nhiều hơn. "Khun Pin vòng tay quanh eo nàng một cách cực kỳ chiếm hữu. "chị không muốn điều đó. Cứ để như vậy đi."


Pin ôm chặt nàng hơn.


Chỉ cần Alin giữa chúng ta là đủ rồi."


"vậy sao?" nàng vừa nói vừa cười. "Nếu chúng ta thực sự có một đứa con, Pin, làm sao chị có thời gian để "đánh thức" em vào lúc rạng sáng như thế này?"


"Nếu Anil có ý định trêu chọc chị" lúc này vẻ mặt của Pin nhìn Anil cực kỳ khó coi


" chị thực sự sẽ không "đánh thức" Anil nữa ."


"Nếu Pin thực sự ngừng " đánh thức" Anil" nàng chạm trán mình vào trán Pin "Chắc Anil sẽ chết mất."


"hừ..."


"Vậy Anil có lẽ sẽ không dám trêu chọc với Khun Pin... "nàng hôn say đắm đôi môi đầy đặn của Khun Pin khi cô bắt đầu cởi bỏ quần áo của chính mình và của nàng.nhận thức được công cuộc "đánh thức " công chúa bắt đầu.


Đầu tiên, khi cả hai người họ đều không mặc quần áo, cô chọn cách áp bộ ngực đầy đặn của mình vào ngực nàng bằng những cái vuốt ve chậm rãi.cô cúi xuống hôn lên cổ nàng từ từ liếm lấy như đang thưởng thức một cây kem vừa thơm lại trắng nõn.cô ngước lên nhìn Anil.


"như này có đúng hay không?"


" đúng... và đủ rồi."


Nhưng Pin không dừng lại ở đó. Bởi vì cô đã chọn kéo xuống bằng một ngón tay của mình về phía sau của nàng như bị một lực gì đó hấp dẫn. Lúc này cơ thể nàng và cô như hòa lại thành một. Đôi môi nhỏ của Khun Pin vuốt ve bầu ngực của nàng vừa cắn lấy nhè nhẹ . Còn bàn tay nhỏ bé đang nghịch ngợm quanh cơ thể nàng một lúc lâu...vuốt lấy nhẹ nhàng cũng có lúc gấp gáp.


"ưmmm"


Nàng chỉ có thể kêu lên bằng những từ dài ngắn như vậy, khi những ngón tay nhỏ bé của cô bắt đầu xâm nhập vào cơ thể nàng mà không có sự báo trước nào.


"Khun Pin.... nhanh .... Lên..."


"được "


Khun Pin nghe vậy liền tăng tốc nhịp ra vào ngón tay của chính mình, xen kẽ nhanh và chậm. Bằng cách bắt chước hành vi của nàng, hầu như không có sự lệch nhịp nào.


"Anil... em y....yêu... chị...."


"chị cũng yêu Anil..." cô vừa nói vừa cho tay ra vào nhanh hơn


" aahhhhh... Khun Pinnnnn"


"chị rất yêu Anil."


"aaaaaaaaaaahhhh...."


Nàng thét lên khi cơ thể như co giật vì sung sướng, lao tới ôm lấy Khun Pin, yêu say đắm.nàng khi hồi phục lại thì ngồi hẳn lên chưa kịp để Pin kịp nhận thức liền cho tay vào đánh úp cô.


"aahhh....em ..."


Nàng nghe liền nở nụ cười gian xảo


" Khun Pin chị đến lúc chị "đánh thức" em rồi"


Tay nàng như vũ bão ra vào không để cô được . được một lúc thì nghe tiếng người trên mình ngửa cổ ra thở một hơi dài. Gió cũng đã đến , mưa mạnh mẽ tới.nàng hôn lên môi cô một cách trìu mến.


Cô lườm nàng đánh nhẹ lên ngực nàng như trách yêu.


Hai người đưa nhau vào phòng tắm, tắm cho nhau rồi đi nghủ. Nhưng lại có tiếng thở gấp gáp của Khun Pin vọng ra bên ngoài và tiếng công chúa ngọt ngào phát ra những tiếng yêu với cô những câu như vậy cứ thế lặp đi lặp lại có thể ghi nhớ bằng trái tim. Sau đó khi ra giường hai người lại tiếp tục công việc "đánh thức " đến khi thấy Mặt Trời mới mệt mỏi ôm lấy nhau mà ngủ.


Chỉ riêng điều này thôi cũng đã khiến một ngày cuối tuần như thế này gần đến mức "hoàn hảo".


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com