TruyenHHH.com

Freenbeck Loyal Pin

Sau khi trải qua ngày nghỉ dưỡng cùng nhau , cả hai cùng nhau ăn cùng nhau chơi đùa , cùng nhau bình yên ôm nhau ngoài sân vườn ngắm nhìn những đóa hoa xinh đẹp rạng rỡ trước mắt mình . tối hôm đó cũng là ngày đặt biệt nhất của cả hai , danh chính ngôn thuận bên nhau cả đời.
Khi trở về phòng Pin ôm công chúa vào nhìn cô bằng ánh nhìn trìu mến
" chị nghĩ yêu hoàng tử cũng không khác gì Anil yêu chị, có khi không bằng nữa."
Pin càng ôm chặt hơn về phía tiểu thư Anilpat, trong khi công chúa cảm thấy trìu mến đến mức không thể cưỡng lại việc cúi xuống hôn lên trán cô một cách trìu mến.
"Nhưng cha không hiểu như Khun Pin," công chúa Anil sợ hãi nói với cô, "vì cho đến bây giờ ông ấy vẫn giục Anil đến cung điện mà Thaksin đã xây dựng. "
"nhưng , Anil nên đến để bệ hạ hài lòng."
Pin không thể không nghĩ đến Hoàng thượng của Cung điện Svetvarida, vì lúc đầu cô rất sợ ông vì cô là nguyên nhân khiến công chúa Anil chọn hành vi đi ngược lại phong tục tập quán như thế này. Nhưng trên thực tế, Pin nhận thấy Bệ hạ có tình cảm với cô nhiều hơn những gì cô từng mong đợi. Có thể thấy qua việc ông tặng cô một chiếc nhẫn vàng bạc để vượt qua nhiều nghi lễ quan trọng mà không có cuộc trò chuyện ý nghĩa nào, hay một lời giải thích nào .
"Dù sao thì em cũng không muốn đi. Nếu chị không muốn đi cùng Anil. Bởi vì em không muốn xa chị, dù chỉ một ngày."
"Trước miệng em đã ngọt ngào" Mặt Pilanthida vẫn đỏ bừng như mọi khi. "đến bây giờ vẫn vậy."
"Có lẽ vì em yêu chị nhiều như thế... từ trước đến giờ điều đó không hề thay đổi."
Pin rơi nước mắt. Cô hít lấy hương nước hoa ngọt ngào từ Anil trước khi nói với giọng đầy biết ơn.
"Cảm ơn vì đã mang lại cho chị hạnh phúc mà chị chưa bao giờ dám hy vọng."
"...'
"Từ khi chị còn nhỏ cho đến khi lớn lên, chỉ có cô Pad và Anil mới có thể dành cho chị nhiều tình cảm như vậy."
"Anil rất biết ơn vì Khun Pin đã không buông tay trước." Công chúa Anil siết chặt vòng tay hơn ,ôm lấy cô chặt hơn. "Cảm ơn chị đã ở đó để chờ em ... yêu chị rất nhiều."
.
.
.
"hừm...."
Prik đang bước vào với một đĩa bánh quy, giả vờ hắng giọng một chút như một dấu hiệu cảnh báo. Khun Pin hơi ngẩng đầu lên khi rời bỏ cơ thể của công chúa Anil với niềm tiếc nuối vô cùng trong khi khuôn mặt của công chúa Anil im lặng, giả vờ như không để ý, coi như không có chuyện gì xảy ra.
"Ta đã định đi tìm ngươi đó Prik"
Khun Pin bắt chuyện để giấu đi sự bối rối của mình.
"người có chắc là đang tìm Prik không? Tại sao người lại phải nhìn qua môi của công chúa?"
"Prik!" Giọng công chúa Anil rất nghiêm khắc. "Đừng có bắt bẻ , Khun Pin."
"Tôi xứng đáng được chết."
Prik quỳ xuống và cúi đầu trước hai người, trông rất sợ hãi.
"Đừng chết," công chúa Anil thở dài. "Nếu Prik chết, ai sẽ là người hầu cho hai ta"
Prik chớp mắt, cân nhắc xem có nên biết ơn mệnh lệnh của chủ nhân hay không. Nó có tốt hay không?
"Đừng quên rằng chỉ có một người trong chúng ta thôi, Prik."
"người đỡ đầu của người hầu.."
Đôi mắt to màu nâu cháy của Prik giờ đây ngập tràn những giọt nước mắt không giả tạo.
"Tôi tớ Chúa"
Nàng lặp lại lời nói trong khi mỉm cười cho đến khi nó làm dịu đi những vết lõm sâu ở cả hai bên má.
"Hmm, điều đó có thể được không?"
"Và ai quyết định có thể hay không? Tuy nhiên, bây giờ chúng tôi cần ngươi làm một việc gì đó "
"người có thể nói ngay bây giờ. Ngay cả khi Prik phải đi qua lửa vượt qua từng đồi núi . Prik sẽ làm điều đó cho người."
"Nó không khó đến thế đâu," công chúa Anil mỉm cười. "Chúng tôi chỉ muốn Parik biến đi."
"vâng...." Lúc này Prik nheo mắt lại, ngẩng đầu lên, cảm thấy vô cùng chán nản: "Prik không nghĩ sẽ là câu này."
"Ta không hề đuổi . Cứ đi đâu đó mà nghỉ ngơi nhé."
Lúc này, nàng đưa một tờ tiền lớn cho Prik, biết được tấm lòng của người hầu thân cận nhất của mình.
"người rất khôn ngoan...."
Prik rón rén đưa tay nhận tờ tiền từ tay công chúa Anil trước khi quỳ xuống rồi đứng dậy định thì cô gọi lại thì thầm gì đó. Rồi quay sang nói vậy công chúa.
"Anil trước đây đã xảo quyệt và bây giờ vẫn vậy."
Khun Pin nói, mỉm cười dịu dàng, hiểu rõ về người con gái mình yêu.
"em xảo quyệt đến mức nào vậy?"
Công chúa Anil trên môi nở nụ cười, trong mắt Pin trông rất đáng yêu.
"Trong mắt chị..." Pilanthita vừa nói vừa đưa tay chạm vào lòng bàn tay Anil một cách cẩn thận "Bất cứ điều gì Anil làm đều tốt."
"..."
"Prik cũng tốt. Chị có chuyện quan trọng với Anil."
Pin đưa đôi mắt nâu trong veo của mình và nhìn vào đôi mắt của Anil đầy ẩn ý.
"Có chuyện gì thế, Khun Pin?"
Công chúa nhìn với vẻ mặt khó hiểu.
"Chị có quà muốn tặng cho em không biết em có nhận hay không , đi theo chị ra nơi này nhé"
Pin vừa nói vừa nắm tay nàng đưa nàng ra vườn nơi cô đã chuẩn bị trước đó và có cả những người quan trọng nhấn thân thiết nhất của cả hai đã có mặt ở đó để chứng kiện một việc quan trọng nhất chỉ diễn ra 1 lần trong đời của 2 người .
Nàng nhìn xung quanh bằng đôi mắt hoang mang , bất ngờ và có cả xúc động. Khun Pin đi đến nơi của Prik đang đứng cầm lấy một bó hoa do mình tự tay trồng và một hộp nhẫn màu xanh dương mà cô đã tiết kiệm tiền để mua cho nàng.
" bó hoa này dành tặng cho em và chỉ duy nhất một mình em , người con gái chị yêu . còn cái này...."
"Đó có phải là một chiếc nhẫn không?... Nhưng Anil đã có một chiếc nhẫn của Khun Pin rồi."
Công chúa Anil vừa nói vừa giơ tay khoe chiếc nhẫn vàng trắng đơn giản mà cô đang đeo với vẻ mặt tự hào về chiếc nhẫn bên tay phải
"Đó là chiếc nhẫn ở ngón áp út bên phải, Anil," Pin nói, nắm lấy tay cô và giữ chặt. Cô nắm tay phải của công chúa Anil trìu mến chạm vào má mình: "còn chiếc nhẫn này là chị muốn có em bên đời mãi mãi ."
Pin di chuyển tay phải của công chúa Anil hôn nàng một cách lo lắng trước khi chuyển sự chú ý sang việc nàng mở chiếc hộp nhung, trong đó lộ ra một chiếc nhẫn kim cương tuyệt đẹp vẫn còn nguyên vẹn. Đó là loại vàng trắng mà công chúa Anil thích.
"Chiếc nhẫn này rất đẹp, Pin."
Đôi mắt của công chúa Anil rất bất ngờ . làm sao Khun Pin có thể mua được chiếc nhẫn này? Pin mỉm cười yếu ớt khi cẩn thận đeo chiếc nhẫn kim cương xinh đẹp mà mình có vào bàn tay bên trái của công chúa Anil, người cô yêu .
"chị đã từng hứa với Anil..." Pin nói với giọng khàn khàn, "Khi nào chị có thể tiết kiệm đủ tiền để mua một chiếc nhẫn phù hợp với ngón đeo nhẫn bên trái của Anil. Chị sẽ trói em bên chị cả đời."
"Khun Pin"
"chị không giàu lắm. Chị đã làm việc chăm chỉ để tiết kiệm tiền cho đến khi chị có thể tìm được một chiếc nhẫn xứng đáng dành cho Anil. "
"..."
" nếu là trước đây, chị cho em một vị trí mà cả đời này em không cần phải tranh giành với ai nhưng vĩnh viễn không thể cho em được một danh phận đường hoàng ..... bây giờ thì chị có thể rồi .Bằng cách này, liệu Anil có thể thuộc về chị mãi mãi không?"
"..."
Pin giơ tay trái của công chúa Anil lên và hôn rất âu yếm.
"Thật ra... Anil luôn tự cho mình là của riêng Pin, và chiếc nhẫn của Pin luôn là đẹp nhất trong mắt Anil."
"...."
"Khun Pin, làm ơn đừng hạ thấp lòng tự trọng của mình như thế được không?"
"Không có Khun Pin ..." công chúa Anil , kìm nén tiếng nức nở. "Anil giống như mất tất cả mọi thứ..."
Nghe được công chúa Anil nói, Pin tiến đến vùi mình vào vòng tay của Anil, cả hai vòng tay thật chặt vào nhau. Pin nhìn những bông hoa đang từ từ rơi xuống từ trên cây với ánh mắt tràn đầy hạnh phúc.
Mọi người vỗ tay chúc phúc cho cả hai . Bệ hạ không kiềm nén được cảm xúc của mình , ông cảm thấy mình cần làm gì đó cho cô con gái yêu của mình. Ông tiến lên nắm tay công chúa nhìn nàng bằng đôi mắt yêu thương vô bờ .
" con gái của ta. Mai này con sẽ trở thành cô dâu, ta không biết là khi nào mới có thể xảy ra điều ấy nhưng có một điều ta chắc chắn là người bên cạnh con lúc đó sẽ không phải là một vị hoàng tử khôi ngô tuấn tú hay tài giỏi nào cả mà chính là cô gái đang đứng trước mặt con có thể cùng con tạo mái ấm trọn vẹn đến cả đời. Hôm nay dưới sự chứng kiến của ta , mẹ con , người cô mà Pin yêu quý và cả anh con , chúng ta mong hai con cả đời hạnh phúc ."
Cô và nàng nhìn bệ hạ rồi nhìn nhau rơi nước mắt , cúi đầu như một lời cảm ơn đến mọi người ở đó rồi nhìn ra ngoài vườn có vẻ như lúc này hoa rụng khắp khuôn viên Cung điện , những bông hoa tỏa hương thơm khắp nơi, sẽ trở thành nhân chứng cho tình yêu của công chúa Anil và Khun Pin mãi mãi. Và cả đời này.
.
.
.
.
Đây chỉ là cái kết t tự viết thôi nha , nói chung là dù là freenbeck hay Anilpin hay Sammon thì t luôn muốn 2 đứa có 1 cái kết đường đường chính chính bên nhau , không công khai cũng được nhưng 2 bên gia đình biết là được . đeo nhẫn ở ngón áp út bên tay phải biểu hiện cho sự đính hôn còn tay trái là trong hôn nhân


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com