Freedonia The Gioi Bi Lang Quen
"Tôi là kẻ lang thang
Chu du khắp thế gian diệu kì
Trời cao theo bước chân tôi
Ngọn gió đầy ắp những tiếng cười..."Bằng một cách nào đấy, băng dính trên miệng Fish đã tuột ra. Giờ cậu ấy đang hát (hét thì đúng hơn) bài hát dân ca nào đó như thể chẳng có chuyện gì cả, vậy mà bọn bắt cóc vẫn không nghe thấy. Và nếu như vậy là chưa đủ để tra tấn lỗ tai Amaya, cậu còn đập chân xuống đất để gõ nhịp. Làm sao cậu ta vẫn còn tâm trí để hát mấy bài trẻ con ấy dù toàn thân đang bị trói chặt?Sàn nhà bỗng rung lắc rồi nứt một đoạn dài, tạo nên một cái hố rộng vừa đủ cho một người chui xuống. Một người đàn ông và một người phụ nữ ngoi lên từ miệng hố. Cả hai đều mặc đồ đen, đeo mặt nạ đen che kín mặt. Người đàn ông kéo đất đá từ hố lên, tạo thành bức tường lớn chắn cửa ra vào. Người phụ nữ tiến lại gần chỗ Amaya, tay phát ra ánh sáng xanh mờ nhạt giống màu mắt bà ta. Một con dao màu xanh từ đâu xuất hiện, lơ lửng ngay trước mũi Amaya. Cô nhắm mắt lại, nghĩ rằng họ sẽ làm hại mình. Nhưng hoá ra, họ chỉ đang cắt bỏ dây trói cho cô và Fish."Đừng lo. Bọn tôi đến giải cứu hai người." - người phụ nữ thì thầm bên tai Amaya trước khi tháo băng dính cho cô."Có tiếng xe. Chui xuống hố nhanh!"Người phụ nữ chạy lại đỡ Fish dậy rồi dìu cậu xuống cái hố mà họ ta đào. Amaya bẻ chân ghế và mang theo để phòng thân, đó là điều cô đã học được sau hai tháng chạy trốn. Người đàn ông xuống cuối cùng. Ông ta kéo đất chắn ngang miệng hố để bọn săn tiền thưởng không thể bám theo. Cái hố mà người đàn ông đào rộng hơn vẻ bề ngoài, và nó dẫn thẳng đến một nơi tối om bốc mùi kinh tởm. Amaya và Fish buộc phải bịt chặt hai lỗ mũi nếu không muốn bị đầu độc bởi cái mùi chua lòm như bãi nôn. Trong không gian tối tăm mù mịt, thứ duy nhất giúp hai người không bị lạc chính là ánh sáng mờ nhạt toả ra từ tay người phụ nữ. Họ đi theo ánh sáng ấy trong vô thức, cuối cùng tới chỗ một cái thang đã hoen gỉ."Trông cũ vậy thôi nhưng mà chắc lắm." - người phụ nữ vừa nói, vừa gõ vài cái vào thang để chứng minh.Người đàn ông lên trước và mở nắp cống ra, rồi đến Fish và Amaya, cuối cùng là người phụ nữ. Miệng cống nằm ngay sát khu phố ẩm thực đông đúc. Vừa kịp đóng nắp cống, một giọng nói quen thuộc vang lên khiến Amaya và Fish giật bắn mình."Fern! Nhìn kìa!"Gã Cluster đứng cạnh chiếc xe điện mui trần, tay chỉ thẳng về hướng bốn người họ."Bọn nó thoát rồi."Người phụ nữ nhanh tay tạo ra một chiếc xe bằng phép thuật nhìn giống hệt của bọn kia. Ngay sau khi người đàn ông đẩy hai cô cậu vào xe, bà ta làm động tác đấm không khí để xe di chuyển. Trong khi đó, Fern cũng giục hai kẻ săn tiền thưởng mau lên xe, nhất là gã Gazebo còn đang đứng đợi mua thịt xiên nướng.Chiếc xe phép thuật lao vun vút trên đường, lạng lách, đánh võng, vượt qua những chiếc xe khác. Theo sau họ là ba kẻ săn tiền thưởng đang phóng hết tốc lực, luồn lách qua những chướng ngại vật trên đường. Cluster và Gazebo đứng lên ghế ngồi, tay chúng bắt đầu phát sáng. Nước từ trong ngôi nhà ven đường bay ra, biến thành những mảnh băng nhọn hoắt rồi lao thẳng về phía xe phép thuật. Fish nhổm dậy, vung tay thật mạnh, nhưng chẳng có gì xảy ra. Băng vẫn lao đến và Fish phải cúi xuống né đạn. Cậu ngóc đầu lên, lại thêm một cơn mưa đạn băng nữa. Cậu khua chân múa tay mãi mà chúng vẫn không chịu nghe lời, tệ hơn nữa, tay cậu không phát sáng."Tôi bị vận công rồi!""Là sao?""Tôi không dùng phép thuật được."Một chiếc kéo làm vườn bay đến, cắm chặt vào gương xe. Theo sau nó là hàng chục cái muôi kim loại khác cắm chi chít vào đuôi xe. Gazebo lôi hẳn một chiếc xe đạp đậu ven đường rồi quăng về phía bốn kẻ bỏ trốn. Nhưng cùng lúc đó, từ dưới lòng đất, một cục đất khổng lồ đâm thủng mặt đường, bay vút lên cao, đẩy chiếc xe đạp bay chệch hướng. Người đàn ông vung tay ngang hông, kéo cục đất quay lại, đập vào đuôi chiếc xe mui trần làm nó chao đảo."Làm sao để hoá giải?""Phải có tay chuyên nghiệp cơ. Cái này không phải ai cũng phá được."Người phụ nữ vung tay sang trái. Chiếc xe cua một đường khét lẹt sang phải. Fern giảm tốc và rẽ bình thường vì chắc chắn cậu ta không đủ trình như tài xế kia được. Cluster vẽ một đường tròn trên không, nước từ dưới miệng cống phun lên, bám vào xe phép thuật, đẩy nó sát vào dải phân cách. Gazebo làm động tác xoay người, tay múa một vòng 360 độ rồi chỉ hai ngón trỏ về phía người đàn ông. Thêm một đống những vật dụng bằng kim loại bay đến khiến người đàn ông phải cúi xuống né đòn. Một chiếc dĩa bay sượt qua đầu người phụ nữ, đâm thủng kính trước. Người đàn ông túm lấy vai Fish rồi quay người cậu ấy lại. Ông ta chọc liến thoắng mấy phát vào lưng và gáy Fish rồi thả cậu ra."Đấy. Được chưa? Giờ thì nghe này. Ta sẽ cắt đuôi tụi nó. Nhưng nếu tụi nó thấy thì sẽ né được. Giờ nhóc làm cách nào để che mắt tụi nó đi."Gã Cluster giậm chân xuống nệm ghế. Ban đầu chẳng thấy gì xuất hiện. Bỗng nhiên đùng một cái, nước từ dưới miệng cống lại phọt lên. Cột nước mạnh tới mức hất được cả chiếc xe bay lên không trung. Fish nhanh tay lôi chỗ nước ban nãy lại, múa một vòng để tảng nước bay thành một đường xung quanh mình. Người đàn ông cũng đang làm một phép gì đó, hai mắt ông ta nhắm tịt, hai bàn tay phát sáng, bám chặt vào thành ghế. Một cục băng bay đến, Amaya vung một phát gậy khiến nó bật ngược trở lại vị trí người ném. Thêm một chiếc chảo bay đến, Amaya lại đập nó bay đi như một cầu thủ bóng chày chuyên nghiệp đang đánh bóng."Chuẩn bị này." - người đàn ông nói.Dòng nước mà Fish điều khiển giờ xoay vòng liên tiếp quanh người cậu. Hai gã săn tiền thưởng bấy giờ cũng đã sẵn sàng xuất chiêu."Nhanh!" - người đàn ông hét lên.Ngay lập tức, dòng nước ấy lao tới chỗ những kẻ săn tiền thưởng. Cluster tặc lưỡi, tin rằng đó là chiêu khá nhất Fish có thể làm được. Gã đinh ninh mình chỉ cần vung tay một phát là cục nước ấy đã nằm gọn thành vũng trên mặt đường. Nhưng trước khi hắn kịp trở tay, nước lỏng đột nhiên hoá thành lớp sương mù dày đặc bao trùm quanh xe. Fern giật mình nhấn phanh khiến xe đột ngột giảm tốc. Do quán tính, hai gã đang đứng trên nệm ghế kia bị ngã chúi dụi. Tên Cluster gượng dậy, gã nhìn lớp sương xung quanh với vẻ mặt kinh hãi tột độ."Đừng nằm lì ra đó nữa. Mau dẹp lớp sương này đi!" - Fern vừa gằn giọng, vừa đạp thật mạnh vào chân ga.Không để cơ hội tuột mất, người đàn ông leo lên hàng ghế sau, xoay mình rồi vung hai củ đấm ra trước mặt. Một lớp khói bụi xuất hiện, toả ra ánh hào quá chói loá như ánh sáng đảng. Từ trong lớp khói, hàng trăm mảnh đá hiện hình, kết hợp lại thành một cây cọc lớn."ĐỒNG CỎ MÊNH MÔNG!!!"Ông ta gào lên, giọng ồm ồm như tiếng động cơ máy cày, hai tay nện một cú thật mạnh xuống lớp ghế. Cây cọc cắm chặt xuống mặt đường nhựa, ngay trước mũi xe của đám săn tiền thưởng. Từ trong màn sương khói mờ ảo, một tiếng "uỳnh" vang lên. Đúng như dự tính, chiếc xe đã đâm thẳng vào cây cọc đá. Fish cười phá lên rồi ôm chầm lấy người đàn ông, lúc này ông ta đã ngồi bệt xuống hàng ghế và ngả đầu vào bờ vai cậu. Amaya không dám quay lại nhìn. Điều họ vừa làm quả là nguy hiểm!
Chu du khắp thế gian diệu kì
Trời cao theo bước chân tôi
Ngọn gió đầy ắp những tiếng cười..."Bằng một cách nào đấy, băng dính trên miệng Fish đã tuột ra. Giờ cậu ấy đang hát (hét thì đúng hơn) bài hát dân ca nào đó như thể chẳng có chuyện gì cả, vậy mà bọn bắt cóc vẫn không nghe thấy. Và nếu như vậy là chưa đủ để tra tấn lỗ tai Amaya, cậu còn đập chân xuống đất để gõ nhịp. Làm sao cậu ta vẫn còn tâm trí để hát mấy bài trẻ con ấy dù toàn thân đang bị trói chặt?Sàn nhà bỗng rung lắc rồi nứt một đoạn dài, tạo nên một cái hố rộng vừa đủ cho một người chui xuống. Một người đàn ông và một người phụ nữ ngoi lên từ miệng hố. Cả hai đều mặc đồ đen, đeo mặt nạ đen che kín mặt. Người đàn ông kéo đất đá từ hố lên, tạo thành bức tường lớn chắn cửa ra vào. Người phụ nữ tiến lại gần chỗ Amaya, tay phát ra ánh sáng xanh mờ nhạt giống màu mắt bà ta. Một con dao màu xanh từ đâu xuất hiện, lơ lửng ngay trước mũi Amaya. Cô nhắm mắt lại, nghĩ rằng họ sẽ làm hại mình. Nhưng hoá ra, họ chỉ đang cắt bỏ dây trói cho cô và Fish."Đừng lo. Bọn tôi đến giải cứu hai người." - người phụ nữ thì thầm bên tai Amaya trước khi tháo băng dính cho cô."Có tiếng xe. Chui xuống hố nhanh!"Người phụ nữ chạy lại đỡ Fish dậy rồi dìu cậu xuống cái hố mà họ ta đào. Amaya bẻ chân ghế và mang theo để phòng thân, đó là điều cô đã học được sau hai tháng chạy trốn. Người đàn ông xuống cuối cùng. Ông ta kéo đất chắn ngang miệng hố để bọn săn tiền thưởng không thể bám theo. Cái hố mà người đàn ông đào rộng hơn vẻ bề ngoài, và nó dẫn thẳng đến một nơi tối om bốc mùi kinh tởm. Amaya và Fish buộc phải bịt chặt hai lỗ mũi nếu không muốn bị đầu độc bởi cái mùi chua lòm như bãi nôn. Trong không gian tối tăm mù mịt, thứ duy nhất giúp hai người không bị lạc chính là ánh sáng mờ nhạt toả ra từ tay người phụ nữ. Họ đi theo ánh sáng ấy trong vô thức, cuối cùng tới chỗ một cái thang đã hoen gỉ."Trông cũ vậy thôi nhưng mà chắc lắm." - người phụ nữ vừa nói, vừa gõ vài cái vào thang để chứng minh.Người đàn ông lên trước và mở nắp cống ra, rồi đến Fish và Amaya, cuối cùng là người phụ nữ. Miệng cống nằm ngay sát khu phố ẩm thực đông đúc. Vừa kịp đóng nắp cống, một giọng nói quen thuộc vang lên khiến Amaya và Fish giật bắn mình."Fern! Nhìn kìa!"Gã Cluster đứng cạnh chiếc xe điện mui trần, tay chỉ thẳng về hướng bốn người họ."Bọn nó thoát rồi."Người phụ nữ nhanh tay tạo ra một chiếc xe bằng phép thuật nhìn giống hệt của bọn kia. Ngay sau khi người đàn ông đẩy hai cô cậu vào xe, bà ta làm động tác đấm không khí để xe di chuyển. Trong khi đó, Fern cũng giục hai kẻ săn tiền thưởng mau lên xe, nhất là gã Gazebo còn đang đứng đợi mua thịt xiên nướng.Chiếc xe phép thuật lao vun vút trên đường, lạng lách, đánh võng, vượt qua những chiếc xe khác. Theo sau họ là ba kẻ săn tiền thưởng đang phóng hết tốc lực, luồn lách qua những chướng ngại vật trên đường. Cluster và Gazebo đứng lên ghế ngồi, tay chúng bắt đầu phát sáng. Nước từ trong ngôi nhà ven đường bay ra, biến thành những mảnh băng nhọn hoắt rồi lao thẳng về phía xe phép thuật. Fish nhổm dậy, vung tay thật mạnh, nhưng chẳng có gì xảy ra. Băng vẫn lao đến và Fish phải cúi xuống né đạn. Cậu ngóc đầu lên, lại thêm một cơn mưa đạn băng nữa. Cậu khua chân múa tay mãi mà chúng vẫn không chịu nghe lời, tệ hơn nữa, tay cậu không phát sáng."Tôi bị vận công rồi!""Là sao?""Tôi không dùng phép thuật được."Một chiếc kéo làm vườn bay đến, cắm chặt vào gương xe. Theo sau nó là hàng chục cái muôi kim loại khác cắm chi chít vào đuôi xe. Gazebo lôi hẳn một chiếc xe đạp đậu ven đường rồi quăng về phía bốn kẻ bỏ trốn. Nhưng cùng lúc đó, từ dưới lòng đất, một cục đất khổng lồ đâm thủng mặt đường, bay vút lên cao, đẩy chiếc xe đạp bay chệch hướng. Người đàn ông vung tay ngang hông, kéo cục đất quay lại, đập vào đuôi chiếc xe mui trần làm nó chao đảo."Làm sao để hoá giải?""Phải có tay chuyên nghiệp cơ. Cái này không phải ai cũng phá được."Người phụ nữ vung tay sang trái. Chiếc xe cua một đường khét lẹt sang phải. Fern giảm tốc và rẽ bình thường vì chắc chắn cậu ta không đủ trình như tài xế kia được. Cluster vẽ một đường tròn trên không, nước từ dưới miệng cống phun lên, bám vào xe phép thuật, đẩy nó sát vào dải phân cách. Gazebo làm động tác xoay người, tay múa một vòng 360 độ rồi chỉ hai ngón trỏ về phía người đàn ông. Thêm một đống những vật dụng bằng kim loại bay đến khiến người đàn ông phải cúi xuống né đòn. Một chiếc dĩa bay sượt qua đầu người phụ nữ, đâm thủng kính trước. Người đàn ông túm lấy vai Fish rồi quay người cậu ấy lại. Ông ta chọc liến thoắng mấy phát vào lưng và gáy Fish rồi thả cậu ra."Đấy. Được chưa? Giờ thì nghe này. Ta sẽ cắt đuôi tụi nó. Nhưng nếu tụi nó thấy thì sẽ né được. Giờ nhóc làm cách nào để che mắt tụi nó đi."Gã Cluster giậm chân xuống nệm ghế. Ban đầu chẳng thấy gì xuất hiện. Bỗng nhiên đùng một cái, nước từ dưới miệng cống lại phọt lên. Cột nước mạnh tới mức hất được cả chiếc xe bay lên không trung. Fish nhanh tay lôi chỗ nước ban nãy lại, múa một vòng để tảng nước bay thành một đường xung quanh mình. Người đàn ông cũng đang làm một phép gì đó, hai mắt ông ta nhắm tịt, hai bàn tay phát sáng, bám chặt vào thành ghế. Một cục băng bay đến, Amaya vung một phát gậy khiến nó bật ngược trở lại vị trí người ném. Thêm một chiếc chảo bay đến, Amaya lại đập nó bay đi như một cầu thủ bóng chày chuyên nghiệp đang đánh bóng."Chuẩn bị này." - người đàn ông nói.Dòng nước mà Fish điều khiển giờ xoay vòng liên tiếp quanh người cậu. Hai gã săn tiền thưởng bấy giờ cũng đã sẵn sàng xuất chiêu."Nhanh!" - người đàn ông hét lên.Ngay lập tức, dòng nước ấy lao tới chỗ những kẻ săn tiền thưởng. Cluster tặc lưỡi, tin rằng đó là chiêu khá nhất Fish có thể làm được. Gã đinh ninh mình chỉ cần vung tay một phát là cục nước ấy đã nằm gọn thành vũng trên mặt đường. Nhưng trước khi hắn kịp trở tay, nước lỏng đột nhiên hoá thành lớp sương mù dày đặc bao trùm quanh xe. Fern giật mình nhấn phanh khiến xe đột ngột giảm tốc. Do quán tính, hai gã đang đứng trên nệm ghế kia bị ngã chúi dụi. Tên Cluster gượng dậy, gã nhìn lớp sương xung quanh với vẻ mặt kinh hãi tột độ."Đừng nằm lì ra đó nữa. Mau dẹp lớp sương này đi!" - Fern vừa gằn giọng, vừa đạp thật mạnh vào chân ga.Không để cơ hội tuột mất, người đàn ông leo lên hàng ghế sau, xoay mình rồi vung hai củ đấm ra trước mặt. Một lớp khói bụi xuất hiện, toả ra ánh hào quá chói loá như ánh sáng đảng. Từ trong lớp khói, hàng trăm mảnh đá hiện hình, kết hợp lại thành một cây cọc lớn."ĐỒNG CỎ MÊNH MÔNG!!!"Ông ta gào lên, giọng ồm ồm như tiếng động cơ máy cày, hai tay nện một cú thật mạnh xuống lớp ghế. Cây cọc cắm chặt xuống mặt đường nhựa, ngay trước mũi xe của đám săn tiền thưởng. Từ trong màn sương khói mờ ảo, một tiếng "uỳnh" vang lên. Đúng như dự tính, chiếc xe đã đâm thẳng vào cây cọc đá. Fish cười phá lên rồi ôm chầm lấy người đàn ông, lúc này ông ta đã ngồi bệt xuống hàng ghế và ngả đầu vào bờ vai cậu. Amaya không dám quay lại nhìn. Điều họ vừa làm quả là nguy hiểm!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com